
Tập 2: Tessa và những câu hỏi không dứt của Dewey
Sau khi kiểm tra Dewey 7749 lần (theo Teresa cảm giác là vậy 😅) và khảo sát mọi thứ xung quanh, cô nàng Teresa xác nhận một điều:
“Mình… đã xuyên không thật rồi… vào một thế giới toàn… vịt!”
Dewey mỉm cười, giơ tay ra chào:
“Và chào mừng chị đến với Duckburg!
Em là Dewford Dingus Duck, mọi người hay gọi em là Dewey Duck.”
Teresa hít một hơi, rồi giới thiệu:
“Chị là Teresa Madison Catcherman… Mấy đứa bạn chị hay gọi chị là Tessa hoặc Teresa.”
Dewey mắt sáng rực:
“Tessa? Biệt danh đẹp ghê! Vậy em sẽ gọi chị là Tessa nha!”
“À ừ…” Teresa cười gượng gạo, vẫn còn lúng túng với cách cư xử của cả nhóm.
Nhưng rồi Dewey… bắt đầu hỏi vô tội vạ:
“Mà chị là con người thật sao?”
“Chị cao vậy hả?”
“Con người thường cao như vậy hả?”
“Chị cũng biết đi giống tụi em chứ?”
Đầu Teresa quay cuồng như búp bê dây cót:
“D-Dewey! Đừng hỏi nữa!! Em làm chị nhức đầu lắm rồi á!”
(Tác giả: đúng là Dewey, lần đầu gặp con người mà hỏi như thẩm vấn FBI, Teresa chịu sao nổi 😆)
Ngay lúc đó, Webby bước tới, giọng lo lắng:
“Dewey… cậu tìm thấy cái gì vậy—”
Nhưng cô vịt nhỏ bịt miệng lại, mắt tròn xoe khi nhìn thấy Teresa.
Ngay sau đó, Huey và Louie cũng bước tới, tò mò quan sát.
Webby khẽ thốt:
“Dewey… thật… thật hả?”
Louie không giấu nổi sự ngạc nhiên:
“Anh… anh thật sự tìm thấy một cô gái loài người!?”
Teresa thở dài, nhún vai:
“Ừ… đúng rồi. Chị là… con người.”
Huey nhoẻn miệng cười, nghiêm túc:
“Một phát hiện lớn… cực kỳ lớn luôn!! Một cô gái loài người ở Duckburg! Chúng ta phải tìm cách… hiểu thêm về cô ấy ngay lập tức!”
Dewey nhảy cẫng lên, giơ tay:
“Đúng rồi! Cả nhóm, đây là cô gái loài người đầu tiên mà chúng ta từng gặp! Chắc chắn phải thăm dò hết khả năng của chị Tessa thôi!!”
Teresa nghiến răng, lườm Dewey:
“Em… em đừng tưởng chị là thí nghiệm khoa học nha!”
(Tác giả: tội nghiệp Tessa quá đi, cả đám vịt này nhìn như “cả thế giới mới mở ra trước mắt” 😆)
Và thế là… một cuộc “thăm dò” vịt-với-con-người bắt đầu, hứa hẹn nhiều pha hài hước, bất ngờ, và cả những tình huống phiêu lưu kỳ thú ở Duckburg.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro