Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chó săn lông vàng

"Đừng có véo anh!" Bae Youngjun ré lên.

"Anh ăn bánh của em." Tôi bất lực phân trần.

"Bánh anh mua cho em mà." Bae Youngjun dẩu môi ra giận dỗi.

Rõ ràng anh là người cướp miếng đồ ngọt của tôi. Bù lại thì tôi được ngửi mùi thơm nhạt nhạt trên tóc Bae Youngjun lúc anh nhoài người sang. Vẫn là không hấp dẫn và điệu đà như con gái được, nhưng vẫn sạch sẽ và mềm mềm, không kém phần kích thích chút nào. Tôi phải tự nhủ thế để tiếp thêm động lực cho nhiệm vụ tán tỉnh anh. Ông anh Jeonghyeon lại bắt đầu nheo nhéo và cha già Kim Wontae cũng bắt đầu giảng giải giáo án tán người lớn tuổi của mình.

"Phải tỏ ra đáng yêu và khen người ta hết nấc."

"Hoặc tranh thủ đụng chạm sờ mó."

Có vẻ như Kim Wontae đã lập tức thực hành lời khuyên của mình, bởi sau đó là tiếng la hét của anh ta vang đầy trong Discord khi thần lùn Jeongmin tháo tai nghe và giải phóng sức mạnh của mình. Còn về phần Kim Jeonghyeon, tôi thực sự nghĩ tên này có vấn đề và người yêu hắn ta cũng có vấn đề không kém. Từ trước khi Moon Hyeonjoon yêu đương với tên này đến giờ, mọi comment bợ đít mà Kim Jeonghyeon để lại trên Instagram người yêu đều bị bơ hoặc nhận được một lời mắng, vậy mà vẫn yêu nhau được.

Rõ ràng không nên nghe lời mấy thằng cha ngớ ngẩn này thì hơn, chưa biết chừng có ngày tôi sẽ thiểu năng giống họ. Nghe lời người ế như chihuahua Yeonghyeok sủa vẫn có vẻ khả thi nhất. Huấn luyện viên thì không bao giờ ra sân, thằng này nói rằng nhà đã có tiền thì nên khoe mình giàu cho ấn tượng, tôi cũng đồng ý. Chỉ có Kim Suhwan là không nói gì, tôi nghĩ nó đã ăn quá nhiều mì ở tiệm của ông anh họ nên cũng sắp trở thành hến vương không biết mở miệng.

Vẫn là tôi nên tự lực cánh sinh, vậy nên tôi đành tự biên tự diễn. Lúc này Bae Youngjun vẫn đang gặm bánh, tất cả sự chú ý đều được dồn vào món đồ ngọt trên tay.

"Thôi kệ anh ăn đấy. Nhưng mà ăn xong phải giúp em một việc đấy."

"Gì nữa?"

"Nghỉ hè đi biển với em đi."

"Hả? Sao lại thế?"

Bae Youngjun tròn mắt ngạc nhiên, thật sự là xinh vãi. Mắt anh to tròn còn lấp lánh, môi cũng dính vụn bánh, giống mấy con thú nhỏ đang được cho ăn.

"Anh thấy mọi người đang đoán bạn trai thầy Kim dạy Địa là ai không?"

"Liên quan gì? Quay về học đi."

"Bố em đấy."

"Đờ mờ thật á?"

Con rái cá lại tròn mắt. Tôi biết mình không nên kể lể chuyện riêng tư của người nhà, nhưng bố bán đứng tôi trước mặt thầy Kim thì tôi sẽ có cách trả đũa bố. Là bố con với nhau thì không nên vì trai mà phản bội người còn lại được.

"Nghỉ hè bố em rủ thầy đi cùng. Gớm vãi. Bố cho em mang bạn theo, mà mấy đứa kia đi với nhà nó rồi, anh đi cùng em đi. Em không đi một mình với hai ông già đâu."

"Có thật là được không?"

"Được mà, đi đi, bố em bao mà."

Bố tôi không hề nói vậy.

Bố chỉ bảo tôi có thể rủ một đứa bạn thân đi cùng sau khi bố đã bàn bạc với phụ huynh nhà kia, chứ chưa bao giờ bố nói mình sẽ bao ăn bao ở cho gia sư của con trai để nó tán người ta cả. Tôi không hẳn là đang lòe Bae Yongjun, bố tôi có tiền mà, bố tôi cũng nhiều chuyện về đời sống tình cảm của tôi nữa, tôi chỉ đơn giản là tiền trảm hậu tấu thôi. Chắc gì tôi và Bae Youngjun đã nghiêm túc, tôi chỉ định gây ấn tượng với anh vì mấy thằng đần kia ép tôi làm vậy thôi.

Ngược lại thì Bae Youngjun đang rất bối rối, tôi mải ngắm mặt xinh của người kia đến mức suýt quên lời thoại của mình. Ai bảo anh đáng yêu quá làm gì, nếu không thì tôi đã chẳng thèm chấp nhận thử thách nhảm nhí của mấy thằng đồng bọn. Nghĩ đến chuyện con rái cá mặc đồ đi biển là tôi đã thấy thích, nếu dụ được anh nằm vểnh mông trên nền cát chắc còn thích hơn.

"Anh phải hỏi ý kiến mẹ nữa."

"Hỏi đi nha, em chẳng có bao nhiêu bạn mà rủ, anh cũng quen em lâu rồi mà."

Tôi nài nỉ, chiêu trò chớp mắt của Kim Jeonghyeon thật ra cũng rất dễ dùng, hơn nữa còn có hiệu quả tối ưu với các đối tượng lớn hơn mình nữa. Bố tôi cũng di truyền cho tôi toàn bộ những gì tinh túy của một thằng đàn ông có năng lượng chó vàng. Chỉ cần tôi cười tít mắt và sán lại gần anh thì lập tức cái đuôi xù vô hình sẽ xuất hiện cùng một đôi tai cụp mềm mại hai bên. Tôi ý thức được mình là một thằng đẹp trai, hơn nữa bố tôi cũng là người có thừa tiền để tôi chăm sóc nhan sắc, tôi đủ khôn để biết chỉ cần ưa nhìn thì nói gì cũng dễ.

Tôi đặt tay lên đùi anh, tiếp tục chèo kéo Bae Youngjun với những tưởng tưởng về biển xanh mây trắng, gió lộng cát vàng này nọ. Tôi không nghĩ mình sẽ nhịn được nếu anh đứng bên cạnh tôi với chỉ một cái quần bơi, nhưng tôi không muốn ai cũng có thể thấy được cặp đùi nõn nà và phần bụng mềm mướt của anh.

Tôi phải nhấn mạnh rằng chắc chắn anh không xinh bằng bọn con gái, cũng không thể nuột bằng bằng chúng nó được. Anh còn không có ngực. Chỉ là tôi cảm thấy nếu được bóp mông và sờ đùi một thằng con trai khác thì cũng tình thú không kém. Hơn nữa tôi phải nói đi nói lại về cặp môi mọng nước của Bae Youngjun, nhìn là đã muốn hôn cho nghẹt thở. Về khoản này thì anh ăn đứt các bạn học giống cái.

Bae Youngjun cố gạt bàn tay tôi đang bóp vào đùi anh nhưng tôi không bao giờ từ bỏ mục tiêu dễ dàng như vậy. Hơn nữa lực tay của anh cũng yếu xìu, sự chống cự của anh vô nghĩa như cách truyện hentai miêu tả nữ chính.

Có vẻ anh không biết sợ mà cứ trêu đùa với móng vuốt chó vàng của tôi. Tôi cố ý nhéo vào đùi anh để lưu lại mấy vết đỏ trên làn da trắng nõn. Bae Youngjun càng la mắng thì tôi càng khoái chí cấu thêm. Tôi đã định dừng lại tha cho anh vậy mà anh còn dám tấn công lại tôi. Chắc anh không biết tôi thừa sức túm lấy anh rồi cắn luôn vào cái gáy trần đang lộ ra hay hai bầu má mũm mĩm.

Tôi mà động nhẹ thôi cũng đủ để Bae Youngjun ngã sõng soài vào lòng mình, thế là tôi sẽ được bóp nhéo tùy thích. Nhưng tôi phải chấn chỉnh lại suy nghĩ của mình ngay, tôi không thể khoái Bae Youngjun nhiều như vậy được. Mặc dù mông anh cũng mềm và đùi thì căng đét nhưng cuối cùng thì vẫn không có vòng một. Qua lớp áo phông của anh tôi cũng thấy được mô mỡ bên dưới chỉ có chút xíu, cơ mà bù lại thì má và môi anh cứ đỏ đỏ hồng hồng, nhìn rất kích thích trí tưởng tượng. Không thể chối bỏ sự thật là Bae Youngjun vẫn rất hấp dẫn, nhất là lúc anh thỏ thẻ đưa tôi hộp bánh với lý do là tôi đã trừ gian diệt bạo.

Với logic của người tinh trùng thượng não lại thích đọc tiểu thuyết ba xu như Kim Jeonghyeon, chuyện của chúng tôi sẽ tương tự việc nam chính cứu nữ chính rồi chuyển cảnh đến màn lấy thân báo đáp. Nghĩ thì cũng thú vị, vậy nên tôi sẽ rất khuyến khích Bae Youngjun trèo lên giường tôi rồi tự giác nằm ngửa bụng.

Tiếc là anh không bạo được đến bức đấy, rái cá con mới chỉ dám ngả người sang dựa vào tôi với ý định cù lén. Thế là tôi lập tức tấn công anh. Tôi bóp vào vòng eo mềm, tranh thủ sờ mó lớp thịt núng nính rồi đưa tay lên mò mẫm ở phía trên. Bae Youngjun la oai oái, cuối cùng bàn tay của tôi lại quay về vị trí ban đầu ở trên đùi anh.

"Anh cẩn thận em đấy."

Tôi cứ thế bóp vào người Youngjun còn anh cũng chẳng chịu bỏ cuộc. Chúng tôi đùa cợt nhả nhớt, trong khi ấy bàn tay tôi đã tranh thủ sộc vào ống quần anh, suýt nữa đã bóp vào chỗ đùi non mềm mướt. Anh trai gia sư phải vội vã đẩy tay tôi đi và thế là cả lòng bàn tay tôi có được cơ hội lướt dọc cẳng chân ngon lành. Chúng tôi cười như nắc nẻ, tôi nghĩ là Bae Youngjun cũng biết ý định của hai đứa khi trêu nhau không được đứng đắn cho lắm, thế mà anh vẫn làm.

Sau khi đã nghịch ngợm sờ mó đủ, tôi tạm ngưng mấy hành vi không được lịch sự của mình lại. Có điều đùi Youngjun quá ư là nuột và tay tôi vẫn giữ nguyên vị trí ở đó, để kiềm chế sức hấp dẫn đáng ghét của anh thì đôi khi tôi lại nhéo vào chỗ thịt mềm cho bõ tức. Anh cũng thử gỡ tay tôi nhưng không đời nào tôi chịu thua, nên anh cũng đành mặc kệ. Bae Youngjun vừa lướt điện thoại đợi tôi làm bài vừa mân mê mấy ngón tay tôi. Trò đùa ngớ ngẩn của chúng tôi chợt trở thành cái nắm tay dễ thương trong sáng.

Thật may mắn là giữa chúng tôi vẫn chưa có tiến triển gì hơn, nếu có thì tôi sẽ cảm thấy Bae Youngjun quá dễ dãi, như vậy không thú vị. Hơn nữa tôi cũng cần thời gian để tìm hiểu anh, có khi rái cá con lại trở thành con dâu của bố tôi và biết đâu là cả thầy Kim nữa. Ý nghĩ này khiến tôi rùng mình, quý vị độc giả thử tưởng tượng giáo viên chủ nhiệm đột ngột biến thành mẹ kế mà xem, thật đáng sợ.

Có điều mấy ngày trước bố tôi có cầm về nhà một hộp trang sức, tất nhiên khi bố không để ý tôi đã mở ra xem, hóa ra chỉ là một cái vòng tay đính charm không có gì quá đặc biệt. Cái đặc biệt là hôm nay khi tôi tới trường và đang gà gật với mấy cái bản đồ địa lý, tôi đã ngẩng lên và ánh mắt tôi bắt trúng khoảnh khắc ống quần thầy Kim bị kéo lên theo bước thầy đi. Hóa ra cái vòng tay bố mua không phải cái vòng tay, mà là cái lắc chân treo chuông nạm kim cương hột xoàn.

Cũng chịu chơi thật. Ông bố trẻ của tôi cũng gọi là có gu, vậy nên chuyện tôi yêu thích những thứ giống bố cũng là điều dễ hiểu (Bae Youngjun giống thấy Kim đến độ tôi đã nghĩ anh có thể là con rơi con rớt của thầy).

"Đéo biết nói gì ngoài chúc mừng, mày sắp có mẹ kế rồi."

Thằng Yonghyeok vỗ vỗ vai tôi, lại một lần nữa chen vào giữa tôi và thằng Suhwan dù chỗ ngồi của nó nằm bên dãy bàn của lớp bên cạnh.

"Chú Park cũng kiên trì thật đấy."

Kim Suhwan nói một điều hiển nhiên như mặt trời mọc ở hướng Đông. Bố tôi thích thầy Kim từ lần họp phụ huynh đầu năm lớp mười, rồi sau đó bố đã vô cùng nhiều chuyện mà đứng ra làm trưởng ban phụ huynh chỉ để có cớ bắt chuyện. Tôi chẳng rõ thầy dần mủi lòng với bố từ bao giờ, nhưng những hành động nhìn là thấy xấu hổ kia chắc chắn đã có tác dụng.

Thầy Kim ngày trước còn ngại ngùng kéo tôi ra một góc nhờ tôi chuyển lời cho bố đừng thân mật quá, giờ đã trở thành thầy Kim đeo cả lắc chân đính chuông bố tôi tặng lên trường.

Nếu bố tôi cứ bám lấy thầy rồi khiến thầy thay đổi cả tính tình như thế, chắc hẳn tôi cũng có thể bám lấy Bae Youngjun. Bố tôi là một con chó vàng lớn, vậy nên tôi sẽ là một con chó vàng con. Không ai không thích chó vàng cả, anh trai gia sư của tôi cũng không phải ngoại lệ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro