Chương 18 : Hảo hữu tốt .
Nguỵ Châu đêm qua có hơi quá trớn . Vốn dĩ tửu lượng của cậu không được tốt cho lắm . Không hiểu sao lại cao hứng hùa theo tên quái đản kia lại có thể uống nhiều đến vậy . Có lẽ việc lắng nghe ai đó giải bày tình cảm khiến cậu dễ mủi lòng . Lại vỗ về an ủi , lại nói điều sến sẩm đây . Ây da Nguỵ Châu ơi là Nguỵ Chậu , mày thiệt là ..
Hứa Nguỵ Châu không thể mở nổi mắt . Đầu cứ quay quay . Êm ái nằm trên chiếc gối mềm mại . Mắt cứ nhắm tịt lại . Môi khô . Cả thân người đau đớn nhức mỏi . Đây là lí do tại sao cậu lại không thích rượu bia . Thôi . Hôm nay coi như nghỉ một buổi làm vậy . Ngủ cái đã rồi tính sau
Hứa Nguỵ Châu thích thú trên chiếc gối trắng êm ái . Đầu cứ dụi dụi vào . Mùi thơm khiến cậu không nỡ rời khỏi giường . Tay ôm chặt . mơn trớn vuốt ve thoả thích . AAA .. thiệt là thoải mái .
Mà khoan , mình đang ngủ ? A Đúng vậy , đang ngủ . Nhưng mà ngủ ở đâu . Mình nhớ là hôm qua đang ngồi hàn huyên tâm sự với gã đầu trâu kia mà .
Mở tròn đôi mắt . Chiếc gối êm ái cậu đang tựa kia là cặp ngực săn chắc đang phập phồng trước mặt cậu . Cử điệu mơn trớn kia không phải là cái gối mà chính là cặp ngực kia .
" Cậu dê quá đấy "- Cảnh Du nhìn Hứa Nguỵ Châu cười khúc khích , miệng nói nhưng bản thân là nằm im không có vấn đề gì . Đôi khi lại muốn hơn .
* Bốp *
Hứa Nguỵ Châu đánh một cú giáng trời vào mặt Cảnh Du . Da hắn có thể dày nhưng với lực tay hiện tại , có thể thấy 5 ngón tay in hằn lên gương mặt điển trai kia .
" Cậu .. sao cậu lại ở đây . Tôi ...?" - Nguỵ Châu vừa nói vừa vạch chăn soi xét . Trên thân không còn một mảnh vải nào . Bản thân lại lõa lồ trước một nam nhân khác . Nguỵ Châu bàng hoàng không thể thốt lên lời .
Khoé mắt đỏ đỏ . Giọng run run , Hứa Nguỵ Châu như gái mới lớn gả chồng . Ôm chặt tấm chăn mỏng manh , tay loạn xạ đánh tới tấp Cảnh Du
Cảnh Du mạnh mẽ nắm chặt cánh tay yếu ớt kia thản nhiên nói :
" Không sao . Tối hôm qua có chút khó khăn nhưng quả thật cậu rất ...tuyệt "
Từng lời nói như tát vào mặt Ngụy Châu . Trai lớn gả vợ . Đây chưa xơ múi con nào đã bị gã bại hoại điên khùng kia xâm phạm thân thể . Mặt mũi nào còn nhìn người đời , nhìn bố mẹ đây .
Hứa Ngụy Châu thẩn thờ ngồi nhìn trời , nhìn đất . Lấy chăn mỏng che đậy sự nhục nhã đang ùa về tấm thân kia .
" Tôi.. với cậu ..."- Giọng Ngụy Châu run từng bậc nói
" Ừm " -Cảnh Du nhìn Châu bé nhỏ chớp mắt cười , hôn nhẹ lên trán - " Tôi đi chuẩn bị bữa sáng "
Cảnh Du thật sự rất biết cách khiến người khác phải suy nghĩ .
Sự tình thật sự không có gì quan trọng ngoài việc tối hôm qua . Cả 2 uống hơn cả 10 lon bia . Về sau chắc do cao hứng . Ngụy Châu say mềm với trình trạng ngất ngưởng không thấy lối về . Còn đối với Hoàng Cảnh Du , nhiêu đó chả si nhê với hắn . Thời đại học , ăn nhậu với đám bạn khốn nạn là thời kỳ tôi luyện kĩ năng rượu bia của hắn .
Quả thật bây giờ mới thấy hiệu quả của việc luyện tập .
Cảnh Du cảm thấy trời hơi khuya . Ngụy Châu khó có thể đi lại . Hắn quyết định đưa cậu về nhà để tiện chăm sóc . Hắn cõng cậu trên con đường vắng vẻ nhưng thanh tịnh . Cậu giao tiếp với hắn bằng cách bằng giọng nói nửa chính nửa tà , nửa tỉnh nửa mê . Đa số đều không thể nghe . Cuối cùng , những gì trọng dạ dày đều được cậu tuôn trào trên bả vai rắn chắc kia .
Cảnh Du khi đó chỉ biết than trời .
Về đến nhà , hắn ném cậu lên giường . Mệt mỏi với cái bị thịt kia . Quả thật , cậu khiến hắn chỉ biết lắc đầu cười trừ .
Tuy nhiên dáng vẻ say khướt đầy khiêu khích kia khiến hắn khó kiềm lòng . Hoàng Cảnh Du quyết định thịt Hứa Ngụy Châu trong đêm .
Nhẹ nhàng cởi phăng chiếc áo sơ mi trên người . Hắn bò trườn lên người cậu tặng vài nụ hôn . Bắt đầu từ môi . Nụ hôn đê mê như đốt cháy căn phòng . Ngụy Châu chỉ biết nằm im chịu trận .
Sau đó , hắn rê lưỡi xuống cổ . Làm vài dấu hôn đến thâm tím .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro