Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

chương 40; Đứa nhỏ là của ai?

Ngày Tô Vi sinh, rốt cuộc Tô Nhân vẫn là đi, đó là chị của cô, nghe nói phụ nữ sinh con giống như trải qua cửa sinh tử, lo sợ chị gái  gặp phải chuyện không may nên tâm thần bất an, hiệu sách học tập cũng không cao, đương nhiên Nhân Nhân không liên hệ với Chu Mộ Ngôn. Tự mình làm thủ tục, mua vé máy bay đi nước ngoài cùng người Tô gia chực chở ở ngoài phòng sinh.

Cô nhìn thấy người đàn ông trong album của chị, trong lòng có hơi kinh ngạc, chờ khi đứa bé được ôm ra, mọi người đều vây quanh nhìn đứa trẻ vừa chào đời, Bruce lại đi nhanh tiến lên cầm tay Tô Vi, xúc động khóc giống như đứa trẻ, không khí có một chút xấu hổ,

Mẹ Tô nghẹn họng nhìn trân trối, nhanh chóng dời tầm mắt nhìn con rể liếc mắt một cái, Chu Mộ Ngôn lại phảng phất như không có chú ý tới việc mẹ Tô đem  đứa trẻ ôm cho mình, cười hỏi:
"Đứa nhỏ này có đẹp không?"

Đương nhiên đẹp, tuy rằng còn chưa có nẩy nở, đã nhìn ra được là mũi cao, làn da cũng đặc biệt trắng, khác với người Châu Á trắng nõn, tóc... Nhân Nhân chột dạ nhìn người đàn ông trước giường bệnh của chị, rõ ràng đây là,  Đứa nhỏ này không phải của anh rể Mộ Ngôn, mả là của chị cùng người đàn ông tên Bruce kia.

Anh rể vì cái gì không tức giận? Hay là hắn đang cố nén lửa giận, Nhân Nhân có chút sợ hãi, đem đứa trẻ ôm chặt trong lòng, nhưng cô trước giờ chưa từng sinh con, tư thế ôm ấp này làm đứa bé không thoải mái khóc lớn lên, cuối cùng vẫn là Chu Mộ Ngôn lại tiếp nhận, nhìn cô cười một cái.

"Nhân Nhân, em còn nhỏ. Không rành ôm trẻ con là bình thường, về sau anh sẽ dạy em"
...000....
Con gái lớn cùng con rể ly hôn, mẹ Tô khóc đến không nhịn được, mắng Tô Vi người chồng tốt như vậy lại không biết trân trọng, luận gia thế tướng mạo nhân phẩm điểm nào không thể so với tên kia.

Cuối cùng vẫn là trước Chu Mộ Ngôn an ủi:

"Mẹ, con vĩnh viễn là con rể Tô gia, điều này sẽ không thay đổi."

Hắn nói được thì làm được, ngày lễ ngày tết tới thành phố G thăm hỏi, lễ tiết so với trước kia càng khách khí chu đáo, ngay cả sắp xếp công việc cho Tô Nhân cũng tận tâm tận lực an bài.

**

Trong hoa viên biệt thự thành phố C, thiếu nữ cúi người muốn cắt mấy cành hoa hồng về phòng cắm bình, vòng eo đột nhiên bị người nào đó gắt gao vây quanh.

"Anh rể!"

Tô Nhân thân mình run nhè nhẹ, môi hồng nhuận mê người môi nam nhân.
Lời còn chưa dứt, nam nhân nắm lấy gương mặt cùng mình hôn môi, đầu lưỡi cạy mở khớp hàm, hút hương hoạt trên đầu lưỡi nhỏ dây dưa, hôn càng thêm kịch liệt.

"Ưm...."
Nhân Nhân nhắm mắt, khuôn mặt trắng nõn nhỏ hơi hơi phiếm hồng, một đôi tay bắt lấy cánh tay nam nhân, ngực không nhịn được phập phồng, thẳng đến hô hấp không thông, Chu Mộ Ngôn mới luyến tiếc buông tha.

"Nói bao nhiêu lần, sao còn gọi anh rể"
Chu Mộ Ngôn liếm láp vành tai mẫn cảm  tay tùy ý vuốt ve kia đối nhũ phong no đủ mượt mà, khi xoa bóp đầṳ ѵú, cảm thấy tiểu mĩ nhân trong lòng ngực từng đợt run rẩy, hắn thở hổn hển, cự căn dưới háng hắc hồng thô dài thẳng tắp ngẩn lên.

Tiểu yêu tinh này thật muốn mệnh, ngực  hiện tại lớn đến một tay đều cầm không được, mỗi ngày đều phải bị hắn hút vài lần, về sau có con, Nhân Nhân làm mẹ rồi sẽ còn trở nên lớn hơn nữa?

Tô Nhân nhắm chặt mắt, theo nam nhân vuốt ve trên mặt từng đợt ửng hồng, muốn thoát khỏi lại không biết nên làm thế nào, chỉ có thể khó nhịn xoắn thân mình, váy sớm bị cởi, quần lót hư hư treo ở mắt cá chân, căn lửa nóng kia dán lên  mông tròn trịa không ngừng cọ xát, một lát liền tràn đầy dịch nhầy.

Cự thú Chu Mộ Ngôn trướng đến lợi hại, ngón tay vói vào môi âm hộ vỗ về chơi đùa, sờ đến một tay tràn đầy nước, cười nói:
"Ướt như vậy sao?"

Hắn lại xoa xoa mông trắng nõn, bắt lấy hai mảnh cánh mông, côn thịt thô dài để ở giữa huyệt khẩu hai chân phấn nộn cọ xát vài cái,  một cái dùng lực, côn thịt nóng rực hoàn toàn đi vào, quy đầu gắt gao đỉnh đến đáy huyệt non mềm.

"A..."

Nghe Nhân Nhân đột nhiên không kịp phòng ngừa phát ra một tiếng yêu kiều rên rỉ Chu Mộ Ngôn cúi đầu nhìn tiểu huyệt vốn dĩ khéo kín bị hắn căng ra một cái động, huyệt thịt phấn hồng gắt gao côn thịt thô tráng,  thịt non bị đè ép đến bốn phía phảng phất như có vô số cái miệng nhỏ liếm láp, không ngừng liếm mút quy đầu cùng thân gậy, sướng đến da đầu Chu Mộ Ngôn tê dại.

"Bảo bối, tiểu huyệt thật chặ, kẹp làm anh thật thoải mi."

"Ưm. Ưm..."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro