Chương 2:
Trần Nhạn Chiêu xách theo hành lý đi lên xe lửa, trải qua một quãng đường dài, nhưng quang cảnh xuất hiện trước mặt không giống như suy nghĩ. Những con đường lộ rộng lớn, những tòa nhà san sát khiến cậu cảm thấy bản thân vô cùng nhỏ bé, hai bên đường rất nhiều cửa hàng san sát nhau trông đến hoa mắt, bầu không khí hối hả ồn ào của những con người nơi này, đây là thành phố S.
Tuy rằng đã thấy sự đổi mới này trên tivi, ảnh chụp của thành phố, nhưng đối với người đã lâu mới trở về thành phố S, cậu không khỏi hưng phấn đến mức nhảy dựng lên khi đặt chân đến S. Cố gắng kiềm chế kích động trong lòng, Trần Nhạn Chiêu lấy ra tờ giấy có ghi địa chỉ tại thành phố S, đang lúc cân nhắc nên đi hướng nào, trùng hợp có một chiếc taxi đang từ từ tiến vào nơi cậu đứng, giống như sợ cậu không lên xe, tài xế bóp kèn liên tục, Trần Nhạn Chiêu do dự một chút nhưng vẫn miễn cưỡng bước lên xe.
Dọc đường đi hai người trò chuyện cũng tương đối hòa hợp, bất tri bất giác đã đến cổng trường đại học tại thành phố S, nhưng vừa định nhắc chân rời xe taxi, Trần Nhạn Chiêu liếc nhìn thấy máy tính tiền hiện lên sáu chữ số. Đối với tiêu chuẩn thu tiền taxi tại thành phố S hoàn toàn không hiểu biết, vừa rồi tâm trạng cậu còn rất vui vẻ ngay lập tức cảm thấy ngực hơi khó chịu.
Không nghĩ đến lại tốn nhiếu tiền như vậy....
Nhìn chiếc taxi từ từ đi xa, Trần Nhạn Chiêu thở dài xách hành lý lên. Trước mắt là ngôi trường đại học có lịch sử lâu đời tại S, là nơi cậu bắt đầu thực hiên ước mơ của chính mình, rời nhà đi đến nơi xa xôi này, trải nghiệm cuộc sống ở đây. Nghĩ đến tương lại tốt đẹp sau này, một chút buồn phiền lúc nãy liền tan biến, đứng thẳng sống lưng từ từ bước vào trường.
Trong lúc tân sinh viên nhập học, mặc kệ là như thế nào nhưng khuôn viên trường luon luôn ồn ào náo nhiệt, xung quanh là những bậc cha mẹ lo láng dặn dò con của họ, loại cảm giác này vừa quen thuộc vừa xa lạ.
Trong đám người ồn ào này, Trần Nhạn Chiêu chú ý thấy một thanh niên vẻ mặt thanh tú, bộ dạng thong thả nhìn thế nào cũng không giống sinh viên mới nhập học, bị khí chất của anh ta hấp dẫn, Trần Nhạn Chiêu không tự chủ được bước lên phía trước, lễ phép chào hỏi:" Xin hỏi, tân sinh viên báo danh ở đâu?"
Chàng trai lập tức quay lại nhìn Trần Nhạn Chiêu, gương mặt thanh tú mỉm cười ôn hòa: Tôi cũng vừa mới đi từ bên đó qua, để tôi dẫn cậu đi."
"Được, cám ơn." âm thầm cảm khán hôm nay đúng là một ngày may mắn, đi đến đâu cũng có người giúp đỡ, Trần Nhạn Chiêu lén quan sát chàng trai bên cạnh, vừa đi vừa nhìn quang cảnh xung quanh trường học.
"Cậu là người ở đâu? Vừa mới đến nhập học sao? Có cần tôi giúp cậu xách hành lý không?" nhìn hai cái túi du lịch cũ nát, liếc xuống chân người đang đi bên cạnh mang đôi giày thể thao cũ, chàng trai ôn nhu cười nói.
"Ai, không cần. Cám ơn anh." kỳ thật hành lý cũng không nặng lắm, ngoại trừ mấy bộ quần áo cũ còn lại chỉ là những vật dụng sinh hoạt cá nhân: " Tôi đến từ M, anh là người ở đâu?"
"Haha, tôi cũng đến từ M." chàng trai giống như chợt nhớ đến chuyện gì, trên mặt vẫn giữ nguyên nụ cười nói:" Tôi là người bản ở đây."
"Thật như vậy, ha ha, tôi cảm thấy người ở thành phố S đều rất nhiệt tình, tài xế taxi đưa tôi đến đây cũng là một thanh niên dễ mến."
"Ừ, trường học của chúng ta ở vị trí trung tâm thành phố, cách trạm xe cũng không xa lắm, đón xe rất thuận tiện, hơn mười đồng là đến nơi."
"Hơn mười.... Đồng?" nhớ đến sáu con số trên máy tính tiền lúc nãy, Trần Nhạn Chiêu cảm thấy hành lý trên tay bất chợt trở nên nặng nề.
"Đúng vây, bất quá cũng có không ít tài xế bề ngoài đoan chính nhưng lòng dạ độc ác , dựa vào việc những tân sinh viên không quen thuộc đường xá nơi này, kiếm tiền đen." chàng trai dừng một chút, quan sát tân sinh viên bên cạnh có một chút mất tự nhiên, vội vàng hỏi:" Cậu sẽ không bị lừa chứ?"
"Ách.... Vâng..." Trần Nhạn Chiêu nói lắp bắp, điều này chứng minh mắt nhìn người rất kém.
Chàng trai nhíu mày, cảm thấy tân sinh viên này nhất định đang trốn tránh câu hỏi không muốn trả lời:" người đó thu của cậu bao nhiêu tiền?"
Sáu con số to đùng như hiện ra trước mặt Trần Nhạn Chiêu, đè nén lại tâm trạng vô cùng kích động. Cậu nghĩ như thấ nào cũng không nghĩ đến tài xế taxi có tướng mạo đáng hoàng kia, lại nhiệt tình hướng dẫn cậu lại là một tên lừa gạt.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro