Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3: Thành hôn, động phòng

Ngày đại hôn, Ngũ Vương phủ khắp nơi giăng đèn kết hoa, tiếng người ồn ào, lại tuyệt nhiên không thấy có một chút không khí vui mừng. Người bên trong phủ cũng không hề có ý tứ chú tâm, ngoại trừ ngoài cửa dán mấy chữ hỉ làm dáng, thật không nhìn ra ngày hôm nay Ngũ Vương gia muốn thành thân. Người đến chúc mừng cũng vô cùng ít ỏi, sau khi nói vài lời chúc tụng khách khí liền vội vã rời đi, bởi vậy có thể thấy được, Ngũ Vương gia thật sự không được ưa thích!

Kiệu hoa xuất phát từ Lãnh phủ, chừng một khắc sau là tới cửa Ngũ Vương. Ngũ Vương gia vốn dĩ nên nghênh đón trước cửa lại không thấy bóng dáng, Lãnh Ly tuy không thèm để ý nhưng người ngoài lại tha hồ đàm tiếu, bàn tán vui vẻ, cuối cùng, vẫn là người hầu trong phủ đưa Lãnh Ly bước vào tân phòng.

Sau khi thấy trong phòng không còn người ngoài, Lãnh Ly mới từ tốn vén khăn hỉ lên, mắt đẹp khẽ liếc, đem bốn phía tân phòng quét qua một lần. Trong phòng cũng không có quá nhiều bài trí quý giá, chỉ có mấy bức tranh sơn thủy treo trên vách tường, bàn ghế cũng có chút loang lổ, như là hồi lâu không thay đổi đi, Ngũ Vương gia này là kẻ quá mức cần kiệm hay là keo kiệt bủn xỉn đây? ( nâu, nâu, là thực không có tiền đó tỷ ơi )

Đang lúc Lãnh Ly còn nghi hoặc hết sức, cửa phòng liền vang lên một tiếng 'cạch', chậm rãi mở ra, nàng nghiêng đầu nhìn về phía cửa, một thiếu niên toàn thân mặc cẩm y đỏ thẫm đang đứng ngây ngô ở đó. Người này tướng mạo hoàn toàn bình thường, cho dù đứng lẫn vào trong đám đông cũng khó có thể phát giác, thân hình tuy cao lớn cứng cáp nhưng động tác lại đần độn, trì trệ, thần sắc hoảng loạn sợ hãi, chẳng qua, hai con mắt lại trong trẻo đen nhánh, trông rất đẹp mắt!

Lãnh Ly đối với tướng mạo nam nhân cũng không quá để ý, cũng không hề cảm thấy ghét bỏ. Đời trước, tướng mạo của nàng còn xấu xí hơn nhiều! Điều duy nhất làm người cảm thấy ngạc nhiên, chính là bộ hỷ bào trên người thiếu niên đó, ngày hôm nay Vương phủ có chuyện mừng, trừ Ngũ Vương gia ai dám mặc hồng y!

Thiếu niên thấy Lãnh Ly cứ nhìn mình chăm chú liền si ngốc cười, cũng không dám tiến lên, biểu tình vô cùng nhút nhát!

Hai người cùng nhau trầm mặc nửa ngày, Lãnh Ly vẫn không nói gì, trong lòng thầm nghĩ: Ngũ Vương gia này quả thật không có nửa phần tư thế Vương gia!

Ngũ Vương gia tất nhiên không biết suy nghĩ trong lòng Lãnh Ly, nghi hoặc méo miệng, sau đó, như là cực kỳ quyết tâm bước đến trước mặt Lãnh Ly, mặt mày ửng hồng.

Lãnh Ly ngạc nhiên, không rõ hắn muốn làm gì, chỉ là nhạy cảm thấy điều gì, định lui về sau một bước, không ngờ, môi lại đột nhiên bị một thứ ấm áp phủ lên, cánh môi tinh tế bị cọ xát, nàng thất thần, sau đó đại kinh thất sắc, liền vung tay theo bản năng, kéo theo đó là một tiếng hét thảm thiết.

(P/s: đại kinh thất sắc: vô cùng kinh ngạc, hoảng hốt)

Lãnh Ly chau mày, sắc mặt âm trầm, hừ, nàng thấy Ngũ Vương gia này không chỉ ngu dốt, mà còn là một kẻ lưu manh háo sắc đấy!

Mà Ngũ Vương gia bị Lãnh Ly một chưởng đẩy ngã xuống đất, vẻ mặt khiếp sợ, cố nén đau đớn run rẩy đứng lên, lại không dám tới gần tiếp cận Lãnh Ly thêm một bước, thậm chí, nhìn một cái cũng không lại dám nhìn.

" Không nghĩ tới Ngũ Vương gia ngu dốt ngốc nghếch cũng là kẻ hạ lưu như vậy!" Lãnh Ly nhất thời buồn bực, buột miệng thốt ra, lúc sau lại phát hiện có chút không đúng lắm, hiện giờ, mình cùng hắn đã là phu thê, danh chính ngôn thuận, thân cận một chút cũng là việc thường tình, trái lại chính nàng mới là quá mức lỗ mãng. Lãnh Ly rối rắm quá mức, cũng không chú ý tới, một chưởng ban nãy của nàng rất lợi hại, người bình thường căn bản sẽ chịu không nổi, Lãnh Sương Linh đã là một điển hình, thế nhưng, Ngũ Vương gia này lại có thể thản nhiên đứng dậy như không.

Ngũ Vương gia thấy Lãnh Ly nói vậy, trên mặt lộ ra một chút hoảng loạn, sốt ruột giải thích: " Không..không phải, ta nghe hạ nhân trong phủ nói, nam nữ sau khi thành thân phải có quan hệ xác thịt mới được, nếu không sẽ bị người khác giễu cợt!

Nếu nàng không thích , ta, ta về sau không làm nữa là được, nàng...nàng đừng nóng giận!"

Lãnh Ly không nghĩ tới hắn sẽ nói như vậy, thần sắc cũng không giống như là nói dối, liền cho rằng, bản thân vừa rồi hiểu lầm! Trong lòng bỗng cảm thấy áy náy, vừa rồi, nàng nhất thời xúc động nói ra bốn chữ " ngu dốt ngốc nghếch" sợ là đã làm tổn thương hắn, đời trước nàng đã chịu đủ mọi loại khi dễ, tư vị tất nhiên là không dễ chịu.

" Vừa rồi là ta lỗ mãng, chỉ là ta thân mang bệnh tật, không thể cùng chàng thân cận, sợ là sẽ lây bệnh cho chàng mà thôi!" Lãnh Ly tùy tiện tìm một lý do lấy lệ cho qua, hơn nữa, lý do thoái thác như vậy cũng có thể tránh cho việc chung chăn chung gối ngày sau.

(P/s: chung chăn chung gối là dùng ý quan hệ nam nữ nhé mn, nhỡ đâu ngày sau hai người đó có nằm đắp chăn nói chuyện phiếm thì cũng không tính là lật lọng nha~, Umi rất ư là chu đáo, đã lót sẵn đường cho hai người rồi)

Ngũ Vương gia thấy Lãnh Ly nói như vậy, sắc mặt thoáng chốc tốt hơn không ít, đối với việc Lãnh Ly vừa động thủ với mình cũng không thèm để ý nữa, trên mặt lộ ra ý cười, cũng có chút tự giễu: " Ta biết nàng không muốn gả cho ta. Ta vốn dĩ không được Phụ hoàng sủng ái, tướng mạo bình thường, lại yếu đuối nhát gan. Nếu nàng không bằng lòng, ta cũng sẽ không cưỡng bách nàng, đợi thêm mấy ngày nữa, ta sẽ thỉnh Phụ hoàng hạ chỉ cho nàng hồi Lãnh phủ, nhất định sẽ không để ai trách tội đến nàng!"

Lãnh Ly trong lòng khẽ động, Ngũ Vương gia này thế nhưng cái gì cũng đều minh bạch, biểu tình cũng không giống như đang nói dối, thế nhưng lại còn đang vì nàng suy nghĩ, áy náy trong lòng càng lúc càng dâng cao, Lãnh phủ kia nàng không bao giờ muốn quay trở về!

" Là ta tự nguyện muốn gả cho chàng, về sau, ta chính là Vương phi của chàng rồi. Chàng tính tình ôn hòa, hiền hầu thuần lương, không ghen không ghét là vô cùng tốt, so với đám người hơi một chút lại ra vẻ đạo mạo hơn người kia thực là dễ coi hơn nhiều!"

Lãnh Ly nghĩ muốn an ủi Ngũ Vương gia một phen, thế nhưng càng lúc, càng là không kìm được mà nghĩ tới hoàn cảnh đời trước của mình.

Ngũ Vương gia nghe lời này còn thật lòng bật cười, sau đó, giống như là nhớ ra điều gì, liền mở miệng hỏi: " Nàng có đói bụng không?"

Lãnh Ly vốn không cảm thấy gì, nghe hắn nói như vậy lại có chút đói bụng, vì thế hơi gật đầu. Chỉ một tác nhỏ cũng làm cho Ngũ Vương gia cười như hoa nở, bộ dáng câu nệ nhút nhát vừa rồi cũng mất không còn thấy bóng dáng, vui vui vẻ vẻ lôi kéo tay Lãnh Ly đến bàn ăn, chỉ vào một bàn đầy điểm tâm, sau đó hớn hở khoe: " Sư phụ trong phủ chúng ta làm bánh đậu xanh rất ngon, nàng nếm thử đi!"

Lãnh Ly cầm một khối điểm tâm lên chậm rãi để vào trong miệng, ngọt mà không ngấy, vừa đưa vào miệng liền tan, đúng là thượng phẩm.

Đợi hai người ăn điểm tâm đến no nê rồi, Lãnh Ly mới nhớ ra nàng còn chưa biết tên của Ngũ Vương gia, thấy người đối diện dùng vẻ mặt ngây thơ vô (số) tội nhìn mình, ngữ khí nói ra không khỏi nhẹ nhàng dụ dỗ vài phần: " Tên chàng là gì?"

Ngũ Vương gia thấy Lãnh Ly đột nhiên hỏi đến liền ngốc lặng vài giây, sau đó thẳng lưng ngồi dậy, từng câu từng chữ vô cùng nghiêm túc nói: " Ta tên là Hách, Liên, Hiên."

(P/s: tôi đến chịu với tên 2 ac, đây là đại hội tên chữ láy à, đọc xong méo miệng quá chừng QAQ)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro