Gây thù chuốc oán
<<< Truyện được edit bởi nblee >>>
Vài vị Vương gia đứng bên cạnh hoàn toàn không biết nên làm như thế nào cho phải, đều cùng nhìn về phía Hách Liên Trần nãy giờ đều im lặng.
"Cho dù như thế, nhưng ngươi vừa rồi hướng trên đùi Tứ vương gia đá một chân muốn làm như thế nào giải thích? Tổn thương Duyên quốc hoàng tử, chỉ một điều này thôi cũng đã đủ làm cho ngươi chết không toàn thây!" Hách Liên Trần lời nói không nhanh không chậm vang lên, sắc mặt âm trầm không tốt.
Hách Liên Trần một lời vừa nói liền khiến người khác lập tức sôi nổi phụ họa, mũi nhọn đều chĩa thẳng về phía Lãnh Ly. Hách Liên Hiên đứng ở một bên sắc mặt hoảng sợ không biết làm sao, nhưng trong lòng lại là một mảng tâm tư khác. Hắn thật muốn nhìn xem Vương phi của hắn như thế nào đối chọi tất cả, toàn thân rút lui!
Lãnh Ly nghe thấy lời nói của Hách Liên Trần trong lòng khó tránh khỏi gợn sóng, cố gắng bình phục nỗi lòng lại đem ánh mắt dời về phía Hách Liên Trần, khóe miệng ý cười cũng tức thì biến mất.
"Vương gia nhà ta chẳng lẽ không phải là Duyên quốc hoàng tử sao?! Nếu là chiếu theo lời Tam vương gia, như vậy kia Tứ vương gia chẳng phải là càng muốn liên luỵ đến tộc nhân chín tộc? Không niệm thủ túc tình thân, không nặng tình nghĩa huynh đệ, không tôn trọng truyền thống hoàng thất, khinh nhục huynh đệ ruột thịt, đánh chửi hậu duệ hoàng thất Duyên quốc. Những điều này cũng đủ làm Tứ vương gia thịt nát xương tan đi! Hắn là muốn Vương gia nhà ta chà sát giày cho hắn, ta liền phế một bên chân hắn, thực công bằng. Nếu là vừa rồi một chân kia làm Vương gia nhà ta lưu lại bệnh gì, chỉ sợ Tứ vương gia đến lúc đó có thể không chỉ bị phế một chân thôi đâu!"
Lãnh Ly không nhanh không chậm chậm rãi nói, những câu có lý khiến người nghe không lời nào để phản bác.
Các vị Vương gia nghe được những lời này của Lãnh Ly trong lòng cũng không dám nhiều lời nữa. Cho dù Hách Liên Hiên hiện không được Phụ hoàng sủng ái, nhưng dù sao hắn cũng là do Phụ hoàng thân sinh. Nếu việc này truyền ra ngoài, chỉ sợ đến lúc đó bọn họ còn phải chịu liên lụy lớn, ở trong cung cũng sẽ có kẻ thêm mắm dặm muối biến tấu sự tính, thật sự nghĩ không tới sự tình sẽ thành như thế nào!
Hách Liên Sở nghe được Lãnh Ly phản bác dù trong lòng có bao nhiêu không cam lòng cũng chỉ có thể nuốt xuống, trong tâm đối với Lãnh Ly oán hận lại càng thêm gia tăng.
Hiện tại người hoảng sợ nhất có lẽ là người ngồi ở vị trí cao nhất kia, Liễu Quý Phi tâm tư vô cùng kín đáo! Nếu là sự việc ngày hôm nay bại lộ bị Hoàng Thượng tra hỏi nhất định đối với nàng cực kì bất lợi. Thứ nhất ngọn nguồn của sự việc vốn dĩ do Hách Liên Trần dựng lên, Hoàng Thượng cho dù cực kì sủng ái bản thân, cũng không thể để người khác bắt được bất kì nhược điểm gì. Thứ hai nàng hiện tại lại là mẫu phi của Hách Liên Hiên, Hách Liên Thiệu đối với Hách Liên Hiên động thủ nàng lại làm ngơ bỏ mặc, lại nói tiếp đều là do nàng không phải.
Liễu Quý Phi cùng Hách Liên Trần hai người giao ánh mắt, Vân Toàn một bên nhìn hai người vẻ mặt mờ mịt. Nàng hôm nay chỉ là bồi Hách Liên Trần tiến đến vấn an Liễu Quý Phi, ai từng nghĩ sẽ phát sinh những chuyện như vậy. Không biết hiện tại nàng vẫn còn kinh hồn chưa thôi đâu!
Liễu Quý Phi sửa sang y phụ, liền thái độ cũng thay đổi về như ban đầu không quản sự việc. Duỗi tay vung lên ý bảo những thị vệ đó toàn bộ đều lui ra. Thị vệ thấy Liễu Quý Phi phất tay thoáng chốc liền lui xuống.
"Hôm nay hai bên đều có chỗ sai, Thiệu Nhi cùng Hiên Nhi đều là niên thiếu nghịch ngợm không hiểu chuyện. Là bổn cung không quản giáo nghiêm. Nếu đã là huynh đệ cùng nhau chơi đùa liền bỏ qua những việc này đi. Ngũ Vương phi hôm nay cũng là tay chân vụng về vô tình thành chuyện, nếu là có lần sau nhất định không buông tha!"
Liễu Quý Phi vừa nói xong Lãnh Ly liền trong lòng thầm mắng, nữ nhân này thật ra lại rất thông minh, đem Hách Liên Trần bỏ qua một bên, tất cả tội đều chỉ đổ thừa lên trên người Hách Liên Thiệu cùng Hách Liên Hiên, chính mình cũng tự bày ra bản thân có vài phần áy náy. Nữ nhân có thể giữa muôn vàn mĩ nữ hậu cung đoạt được thánh sủng, quả thực cũng có chút tâm cơ!
Mọi người thấy Liễu Quý Phi lời nói rõ ràng là muốn cho chuyện này việc lớn hóa nhỏ, việc nhỏ hóa không. Một khi đã như vậy tự nhiên sẽ không sinh ra thêm chuyện. Hách Liên Trần cũng biết việc này nếu miệt mài theo đuổi lên sợ là đối với mình không có chỗ tốt, nhiều một chuyện không bằng bớt đi một chuyện, cũng không hề mở lời ngăn cản.
Hách Liên Hiên nãy giờ vẫn luôn bình tĩnh nhìn Lãnh Ly, trong mắt thần sắc rất là kỳ quái, Vương phi này của hắn nhưng thật ra rất lợi hại nha!
Lãnh Ly thấy Liễu Quý Phi nói như thế liền biết được nàng đã không còn truy cứu. Chỉ là hôm nay chính mình xuất đầu lộ diện sợ là dẫn tới nhiều kẻ oán hận gây thù. Đời trước sợ gây hoạ vào thân, một đời này lại cố tình tự tìm tai hoạ, tuy rằng bất đắc dĩ nhưng cũng không có chút nào hối hận.
Lãnh Ly đứng bên cạnh Hách Liên Hiên, tự nhiên như không đỡ cánh tay hắn, ngay sau đó lại mặt hướng vài vị Vương gia đối diện khí phách nói: "Vương gia nhà ta tâm trí đơn thuần, đối với việc người khác khinh nhục đánh chửi sẽ không ghi tạc trong lòng. Nhưng huyết mạch hoàng thất há là có thể để cho người ta tùy ý khi dễ, các vị Vương gia đây đều là huynh đệ chí thân, nên hòa thuận thân cận mới đúng. Chuyện ngày hôm nay Lãnh Ly nếu đã có sai sót thì tại đây hướng các vị bồi tội, nhưng nếu sau này ai còn dám tổn thương Vương gia nhà ta mảy may dù chỉ một chút, đừng trách ta trở mặt vô tình!
Mọi người nghe thấy lời này đều là một trận kinh hãi, cho dù tất cả có oán giận lại không thể làm gì nàng được nửa phần. Liễu Quý Phi không muốn thêm nhiều sự tình phát sinh, chỉ có thể coi như không nghe thấy lời Lãnh Ly vừa nói thôi!
Lãnh Ly cùng Hách Liên Hiên tự nhiên, đối với Liễu Quý Phi hơi hơi cung kính khom người có ý xin phép cáo lui trước, theo sau liền dẫn Hách Liên Hiên đi ra ngoài cung hướng đi.
Hách Liên Trần vẫn luôn đem tầm mắt khóa ở trên người Lãnh Ly, không biết vì sao lại có cảm giác Lãnh Ly cực kỳ giống người nào đó, lại vô luận như thế nào đều nhớ không nổi là ai? Bất quá, hôm nay nàng đã dám ở trước mắt bao nhiêu người như thế làm càn, sau này đừng mơ tưởng cs ngày được yên thân!
"Tam ca, Lãnh Ly cùng Hách Liên Hiên hôm nay như thế nào lại dám kiêu ngạo cuồng vọng? Nếu không hảo hảo giáo huấn chúng một phen thật khó rửa mối hận trong lòng của ta !" Nói chuyện kia là Hách Liên Sở, hắn hôm nay bị Lãnh Ly khinh nhục trong lòng tự nhiên không khỏi khó chịu. Hơn nữa Lãnh Ly đem mặt hắn biến thành bộ dáng quỷ dị này, hận ý càng sâu. Nhưng là nếu bằng sức của một mình mình khó có thể báo thù giải hận, chỉ có thể kích động Hách Liên Trần.
Hách Liên Trần vẫn luôn nhìn hướng cửa vừa rồi, chưa hề nói một lời, sắc mặt âm trầm đến cực điểm, trong lòng lại là âm thầm tính toán.
Hách Liên Sở vẫn còn muốn nói gì lại bị ánh mắt của Liễu Quý Phi đem đánh gãy. Trông Hách Liên Trần tuy không nói gì nhưng sắc mặt cũng không thế nào gọi là tốt, hắn không dám nhiều lời nữa, lại đem bực tức rước vào thân.
Liễu Quý Phi tự nhiên sẽ hiểu tâm tư Hách Liên Trần, hai người liếc nhau một cái, sau đó Liễu Quý Phi liền ý nói mệt mỏi muốn nghỉ ngơi làm vài vị Vương gia khác hồi phủ trước. Vân Toàn ở một bên cũng là biết điều nói thân thể không khoẻ muốn hồi cung. Mọi người sau đều rời đi, cung điện chung quy liền chỉ còn lại có Liễu Quý Phi cùng Hách Liên Trần hai mẫu tử này.
"Trần Nhi, việc hôm nay ngươi thấy thế nào?" Liễu Quý Phi trực tiếp hướng Hách Liên Trần hỏi. Hôm nay triệu kiến Hách Liên Hiên cùng Lãnh Ly vốn chính là muốn cho bọn hắn một đòn ra oai phủ đầu, lại không ngờ đến Lãnh Ly này cư nhiên lợi hại như thế!
Hách Liên Trần mặt vô biểu tình thần sắc trầm ổn, suy tư một lát sau hướng Liễu Quý Phi nói: "Này Lãnh Ly cùng lời đồn khác nhau rất lớn, nếu là có thể trợ giúp chúng ta tự nhiên là tốt, nhưng nếu là nàng một lòng muốn hướng giúp Hách Liên Hiên, để lại chính là mối họa lớn. Ta tuy đã có thế lực của Vân phủ, nhưng vẫn là phải bỏ chút tâm tư mới được, mẫu phi không cần quá lo lắng, ta đều đã có tính toán!"
Liễu Quý Phi vốn đang có chút lo, lại thấy Hách Liên Trần nói như vậy đáy lòng cũng thở dài nhẹ nhõm một hơi. Hách Liên Hiên tuy tính tình yếu đuối không được sủng ái, nhưng lưu lại chung quy chỉ có hại mà không có lợi. Huống hồ lúc trước để Lãnh Ly gả vào Ngũ Vương phủ vốn là muốn mượn tiềm lực Lãnh phủ kiềm chế Hách Liên Hiên. Nhưng hôm nay mới nhìn ra Lãnh Ly cũng là cái mầm hoạ, nếu không chú tâm lúc này diệt trừ, tương lai tất trở thành họa lớn!
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro