Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Động phòng chi dạ (thượng)


<<< Truyện được edit bởi nblee >>>



Ngày đại hôn tới, đối với đại hôn của Hoàng tử hoàng thất hẳn là phải giăng đèn kết hoa tiếng người ồn ào. Vậy mà Ngũ vương phủ lại một chút cũng không thấy được không khí vui mừng. Bên trong phủ, mọi người cũng không có chút không khí ăn mừng, hào hứng, trừ bỏ trên hai cột lớn trước cửa phủ dán mấy chữ hỉ cho có lệ với bên ngoài thì thật sự nhìn không ra đây là Vương gia tâm thế muốn thành thân. Tiến đến chúc mừng cũng chỉ có ít ỏi mấy người, nói xong lời chúc mừng liền vội vội vàng vàng mà rời đi, bởi vậy có thể thấy được, Ngũ vương gia này thật sự là không được người ưa thích!


Kiệu hoa từ Lãnh phủ xuất phát ước chừng mười lăm phút liền đã tới Ngũ vương phủ. Ngũ vương gia người vốn nên ở cửa nghênh đón lại không thấy bóng dáng. Lãnh Ly tuy không thèm để ý nhưng người khác lại là có lời ra tiếng vào, cuối cùng vẫn là người hầu trong phủ đón Lãnh Ly đưa đến sương phòng.



Nhận thấy được trong phòng không có người ngoài lúc sau Lãnh Ly mới hạ xuống mạn che, đôi mắt sắc xảo đem phòng bốn phía nhìn quét một lần. Trong phòng cũng không chú tâm bài trí, chỉ có trên vách tường treo mấy bức tranh sơn thủy, bàn ghế cũng có vẻ có chút loang lổ, như là đã lâu rồi không có đổi qua. Này Vương gia là quá mức cần kiệm hay còn có ẩn tình gì khác?


Đang lúc Lãnh Ly nghi hoặc hết sức, một cơn gió hất tung cửa tiếp sau đó thanh âm bỗng nhiên vang lên. Lãnh Ly nhìn về phía cửa, một nam tử diện cẩm y đỏ thẫm đang đứng ở đó. Tướng mạo hắn bình thường đến tầm thường, ném vào bên trong đám người cũng khó có thể phát giác. Thân hình tuy cao lớn đĩnh đạt nhưng lại là một bộ dạng rụt rè co rúm, thần sắc luôn hiện hoảng loạn sợ hãi, bất quá đối với đôi mắt nhưng thật ra lại thâm thúy thần mê, trông rất ưng thuận, đốn hạ lòng người!



Lãnh Ly đối với tướng mạo nam nhân này cũng không quá để ý, cũng không thấy chút ghét bỏ gì, nàng đời trước tướng mạo có thể so ra muốn xấu xí hơn nhiều! Duy nhất làm nàng hơi kinh ngạc chính là trên người nam nhân này lại là hỉ bào, mà hôm nay thành thân trong vương phủ trừ bỏ Ngũ vương gia còn có người nào dám diện cả một thân đỏ thẫm như vậy!


Nam tử thấy Lãnh Ly vẫn luôn nhìn chăm chú mình liền si ngốc cười, lại không dám tiến lên, biểu tình cũng rất nhút nhát.



Hai người trầm mặc nửa ngày, Lãnh Ly vẫn không nói gì, trong lòng thầm nghĩ: Ngũ vương gia này quả thật là không có chút điểm nào tư thế của một Vương gia a~!



Ngũ vương gia tự nhiên không biết suy nghĩ trong lòng Lãnh Ly, nghi hoặc méo miệng, sau đó như là hạ cực đại quyết tâm bèn nhấc chân đi đến trước mặt Lãnh Ly, mặt mày nhút nhát ửng hồng.



Lãnh Ly đều không biết hắn định làm cái gì, chỉ là đối với chuyện người lạ đột nhiên tới gần cực kỳ mẫn cảm. Vốn định lui về phía sau một bước, môi lại đột nhiên bị một cỗ ấm áp phủ lên, cánh môi tinh tế bị cọ xát. Lãnh Ly bất thình lình bị cưỡng hôn liền thất kinh, theo bản năng dụng lực hạ chưởng, sau đó là tiếng hét thảm thiết của Ngũ vương gia.



Lãnh Ly chau mày, sắc mặt âm trầm, tới xem này Ngũ vương gia hắn đây không chỉ không ngu dốt, mà chính là cái đồ háo sắc, sắc lang!


Vừa bị Lãnh Ly một chưởng đánh ngã xuống đất Ngũ vương gia chỉ còn lại vẻ mặt sợ hãi thất sắc, cố nén trụ đau đớn run rẩy đứng lên. Không dám lại tiếp cận Lãnh Ly thêm một bước, thậm chí liền nhìn một cái cũng không dám lại nhìn.


"Không nghĩ tới ngu dốt si nọa Ngũ vương gia ngươi lại là một kẻ như vậy! Ngươi chính là hạ lưu!" Lãnh Ly nhất thời buồn bực đem lời này buột miệng thốt ra, nói xong lúc sau mới đều phát giác có chút không đúng mực. Chính mình cùng hắn đã là phu thê chính thức, thân cận cũng là bình thường việc. Batn thân mình vừa rồi thật sự quá mức lỗ mãng. Có lẽ là Lãnh Ly thật sự có chút chưa nhận thức được mọi chuyện xung quanh, còn chưa chú ý tới một chưởng nàng vừa mới kia sử dụng lực cực đại, đối với người bình thường căn bản chịu không nổi, nhưng Ngũ vương gia lại còn có thể liền đứng dậy tiếp tục sợ hãi.



Ngũ vương gia nghe Lãnh Ly nói lý do thoái thác như vậy, trên mặt lộ ra một chút hoảng loạn, sốt ruột biện giải nói: "Không phải, ta nghe hạ nhân trong phủ nói sau khi thành thân nam nữ liền phải có quan hệ xác thịt mới đúng đạo nghĩa, bằng không sẽ bị người khác giễu cợt, chê cười. Ngươi nếu là không thích, ta về sau không làm là được, không làm là được, ngươi đừng giận có được không?!"


Lãnh Ly không nghĩ tới hắn sẽ nói như vậy, thần sắc cũng không giống nói dối, vừa rồi chính mình đã hiểu lầm hắn! Trong lòng liền hiện sự áy náy, vừa rồi nhất thời xúc động nói ra "Ngu dốt si nọa" bốn chữ sợ là gây tổn thương hắn, đời trước chính mình cũng không ít lúc bị khi dễ như vậy, tư vị đương nhiên không dễ chịu.


"Vừa rồi là ta lỗ mãng, chỉ là ta có chút bệnh xấu, không thể cùng người lạ tiếp xúc, sợ truyền cho ngươi mà thôi!" Lãnh Ly tùy tiện tìm cái lý do qua loa lấy lệ cho qua chuyện, hơn nữa như vậy lý do thoái thác cũng có thể tránh cho việc giường chiếu sau này.


Ngũ vương gia thấy Lãnh Ly nói như vậy sắc mặt thoáng chốc biến đổi không ít, vừa rồi Lãnh Ly đối với hắn động thủ một chút cũng không để ý, liền cứ vậy cười có chút tự giễu nói: "Ta biết ngươi không muốn gả cho ta, ta không được phụ hoàng sủng ái, tướng mạo bình thường, lại yếu đuối nhát gan. Ngươi nếu trong lòng không muốn thì cứ nói ra, ta sẽ không cưỡng bách ngươi, chờ thêm mấy ngày ta liền hướng phụ hoàng thỉnh một đạo thánh chỉ cho ngươi được về Lãnh phủ, sẽ không trách tội đến trên người của ngươi!"


Lãnh Ly trong lòng hơi nghẹn, Ngũ vương gia này lại là cái gì đều biết rõ. Xem thần sắc hắn không giống như đang nói dối, còn vì nàng suy nghĩ như thế, trong lòng lại sinh ra một cỗ áy náy. Mà Lãnh phủ kia nàng lại là không bao giờ mong muốn trở về!


"Ta gả cho ngươi là ta tự nguyện, về sau ta chính là Vương phi của ngươi, ngươi tính tình ôn hoà hiền hậu thuần lương không ghen ghét cũng thực tốt. So với những kẻ ra vẻ đạo mạo hạng người không biết tốt xấu vẫn là tốt hơn nhiều!" Lãnh Ly có lẽ là mong muốn an ủi Ngũ vương gia một phen, nhưng một mặt từng câu từng chữ lại là không khỏi nghĩ đến đời trước đủ loại người.


Ngũ vương gia lại thiệt tình bật cười, liền giống dường như nghĩ đến cái gì mở miệng nói: "Ngươi có đói bụng không?"


Lãnh Ly vốn không cảm thấy đói, bỗng bị hắn hỏi như vậy, vừa dứt lời thế nhưng thật sự là có chút đói bụng. Vì thế hơi gật gật đầu, chỉ một cái động tác nhỏ này liền làm Ngũ vương gia tươi cười nở hoa. Vừa rồi Vương gia câu nệ nhút nhát cũng không còn thấy bóng dáng. Tay lôi kéo Lãnh Ly ngồi xuống bàn ăn, như đứa trẻ chỉ chỉ trên bàn điểm tâm, khoe nói: "Trong phủ chúng ta có sư phó làm bánh đậu xanh ăn rất ngon, ngươi nếm thử đi!"


Lãnh Ly cầm lấy một khối điểm tâm chậm rãi để vào trong miệng, ngọt mà không ngấy, vào miệng là tan, thật đúng là thượng phẩm.


Vậy là hai người đem hết điểm tâm trước mặt ăn sạch. Thẳng đến một lúc sau Lãnh Ly mới nhớ tới nàng còn không biết tên của Ngũ vương gia. Thấy người nọ đối diện vẻ mặt thiên chân vô tội nhìn mình, ngữ khí cũng không khỏi thả lỏng nhẹ nhàng vài phần, "Ngươi tên gọi là gì?"


Ngũ vương gia thấy Lãnh Ly đột nhiên hỏi chuyện liền ngây ngốc vài giây, sau đó ngồi thẳng người từng câu từng chữ nghiêm túc nói: "Ta kêu Hách, Liên, Hiên."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro