
13
"You say you see the starlight in me
Shining so bright and pristine"
——————
Hội trường đã tan, Orm lo sợ chạm mặt Tawan nên phải đi ra bằng lối cũ, tránh cửa chính.
Gặp được giáo sư Charoensuk thật ngoài đời nàng đã mãn nguyện, không còn lý do gì để nán lại nơi này lâu.
Orm cố ý đi thật nhanh, không ngờ lại đụng trúng phải ngực của người phụ nữ.
Nàng giật mình lui về phía sau một bước, thần sắc không thể hốt hoảng hơn.
Chạy trời không khỏi nắng.
Đạo lý này bây giờ nàng đã hiểu triệt để rồi.
" Cuối cùng cũng tìm được em.?"- Tawan thấp giọng cười, ánh mắt lại âm u không thấy đáy.
***
Cô không nhiều lời, kéo Orm vào xe, mạnh mẽ đóng cửa lại.
Nơi đây là một chỗ đỗ xe không mấy lý tưởng nên xung quanh rất vắng, hầu như không có một bóng người.
Tawan ép Orm ngồi trên đùi mình, tựa đầu lên hõm vai nàng, hít một hơi thật sâu.
Thoải mái quá.
Mùi hương trên cơ thể em ấy thật dễ chịu.
Ngón tay thon dài chậm rãi đẩy từng cúc áo Orm ra, để lộ ngực trắng mịn đang phập phồng.
Orm nhắm mắt, hơi thở dồn dập, cắn răng không phản ứng.
Nàng cố gắng thoát khỏi gọng kìm của người phụ nữ này ngược lại càng làm cơn giận của cô gia tăng.
"Ô"- Orm bất ngờ bị cô siết chặt vòng eo, đau đớn mãnh liệt khiến nàng không kìm được rên rỉ, bàn tay run rẩy cố đẩy cánh tay hữu lực của Tawan ra, tưởng chừng như để mặc cô tăng thêm chút lực nữa thì eo nàng sẽ gãy làm đôi không chừng.
"Vì sao? Hết lần này đến lần khác...em cứ trốn tôi?"
Cô như một đứa trẻ, liên tục lẩm bẩm kể những ngày qua mình đã phải chịu khổ ra sao, nhưng hành động lại trái ngược, gần như là tàn bạo.
Tawan nâng gương mặt đầm đìa nước mắt của Orm lên, đối diện đôi mắt mê mang của nàng, bỗng nhiên cô lại hỏi.
'Tôi đáng sợ đến như vậy sao?"
Tawan không thể hiểu nổi.
Cô đối với Orm như vậy không đủ khiến nàng siêu lòng sao?
Nếu ghét cô động chạm?
Vậy cái vết cắn rõ mồn một trên cổ nàng là của ai đây.
Khắp cơ thể Orm,
không đâu là không có dấu vết của hoan ái.
Cũ có, mới có, thật sự là muốn chọc mù mắt cô mà.
Giờ phút này đây, Orm run sợ thật sự, nàng tuyệt vọng diễn đạt thủ ngữ cầu xin Tawan, nàng rất sợ loại chuyện đó, rất đau đớn, nhục nhã.
Tawan! Xin chị! Thả tôi đi đi!
"A".
***
"Em có nghe thấy tiếng kêu của ai đó không?"
"Không, nơi đây làm gì có ai?"
Chàng trai gãi đầu hoang mang nhìn bạn gái.
"Anh thật sự nghe thấy mà."
Cô gái hung hăng trợn mắt nhìn bạn trai mình.
"Giả ma giả quỷ hù em hả?"
"Anh không có. Đừng giận mà."
Chàng trai vội đuổi theo bạn gái, mặc kệ là con gì kêu, bạn gái vẫn quan trọng hơn.
Tawan mở hai chân Orm ra trầm giọng cười.
"Họ đi rồi."
Phân thân trướng to đột ngột đâm sâu vào huyệt nhỏ đóng chặt khiến nàng không thể kiềm chế nổi mà hét lên một tiếng, cổ ngửara phía sau tạo thành một đường cong tuyệt đẹp.
Tawan điên rồi.
Cô quả thực đã điên rồi.
Sau đó, là một đợt làm tình nóng bỏng.
Nàng không khỏi tự hỏi.
Tại sao những loại chuyện này lại xảy ra với nàng...
***
Orm không nhớ mình về tới nhà bằng cách nào, nhân lúc Tawan ngủ say, nàng đã mở cửa xe... khập khiễng rời đi.
Đi một chút lại lảo đảo, giữa hai chân lại chảy ra một loại chất lỏng quen thuộc, thấm ướt quần.
Thân dưới đau rã rời, cả người bủn rủn, Orm cố gắng đón một chiếc xe, ngủ thiếp trên đó cho đến lúc về đến nhà.
Hôm nay Ira sẽ về nhà, em gái về rồi, nàng không nên xảy ra chuyện gì.
" Chị gái đáng yêu về rồi kìa."-Giọng nói quen thuộc khiến Orm vừa mở cửa đã đờ người ra.
LingLing Kwong ngồi đó, đèn không bật, khíthế của cô cực kỳ âm trầm tựa như cô hồn dã quỷ.
" Ti tiện."- Cô rít lên, đôi mắt long sòng sọc tựa như dã thú bị chọc giận.
Cô vứt tai nghe qua một bên, đứng dậy, sát khí hừng hực tỏa ra trong vô cùng dọa người.
Rầm.
Orm bị cô xô mạnh vào tường, xương cốt như muốn vỡ ra.
LingLing Kwong nắm lấy tóc nàng, thô bạo mà kéo lên.
"Nào nào, nhìn kỹ đi, xem kỹ người hôm nay cô phải phục vụ là ai."
LingLing Kwong liên tục dùng từ ngữ bẩn thỉu sĩ nhục Orm, không những thế còn thô bạo xé rách quần áo nàng quăng sang một bên.
"Cô không ngờ tôi biết cô đã làm gì? Với ai? Phải không?"
"Orm Kornnaphat, đồ điếm, thích dạng chân ra cho người ta chơi, rồi sau đó lại tỏ vẻ đáng thương."
"Chậc, chậc. Xem này, cái nơi dâm đãng này của cô nuốt không ít tinh dịch của cô ta đó nhỉ."
"Hẳn là cô no căng bụng luôn rồi đấy chứ."
LingLing Kwong cười nhẹ, mắt híp lại, kề sát tai nàng thì thào.
"Orm."
"Chúng ta chỉ có hai mươi phút để chơi với nhau thôi, Ira sắp về rồi"
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro