1
Tuổi thơ là thứ kí ức hoài niệm
Đám trẻ con luôn tự hào nhìn nhận
Ấy thế đâu phải đứa trẻ nào cũng may mắn
Đứa trẻ nào có hồn nhiên
Như cái cách người đời nhìn vào
Cứ lẩn quẩn nơi bóng đêm mịt mù
Ta cho đó là tuổi thơ
Cái bóng ác liệt nơi tuổi trẻ
Hồn nhiên chắc được mấy khi
Ác mộng dần đến
Ta lại nhút nhát trốn tránh
Ấy rồi vết thương dần mục nát nơi tâm trí
Rồi khổ độc cả một đời tuổi thơ
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro