are they that sensitive?
chúng nhạy cảm vậy à?
tác giả: lamon
tóm tắt: donghyuck có cặp núm vú rất nhạy cảm, và mark vô cùng băn khoăn bởi việc không muốn chạm vào em ấy.
khi một tiếng la thất thanh truyền đến tai mark, y lập tức biết rằng nó được tạo ra bởi donghyuck. tiếng la có vẻ không đau đớn hay sợ hãi, nên mark không cần phản ứng lại, - chắc mấy ông anh đang đùa giỡn với cậu em út thôi dù đồng hồ đã điểm gần nửa đêm. tuy vậy mark vẫn nhảy xuống giường và đi ra bếp, nơi âm thanh kia phát ra. dù sao thì y cũng muốn uống nước.
những gì y thấy cứ như phân cảnh trong một bộ phim hài. tại bàn, johnny đang ngồi với biểu cảm bình thản mà ăn tối, và trước mặt y, taeyong đang ôm lấy donghyuck từ phía sau, ôm em ấy trong vòng tay, trong khi ẻm tuyệt vọng, cố gắng thoát khỏi vòng tay yêu thương của anh trai nọ. cảnh tượng này không hiếm, nhưng (hoặc đó là lý do) vài ba cảm giác khó chịu bện lại thành một nút thắt dưới xương sườn mark, vương một giọt cay đắng trên lưỡi.
"anh à, làm ơn dừng lại đi!" donghyuck cười to và sau đó lại hét lên, lần này còn đinh tai hơn.
và chỉ khi đó mark mới nhận ra cử động nhỏ từ ngón tay taeyong trên ngực donghyuck.
sự cay đắng trong miệng y ngày càng mạnh mẽ. mark cong môi thành nụ cười méo xệch, nhưng dường như chả ai nhận ra nó trông không tự nhiên đến thế nào.
"có chuyện gì vậy cả nhà?" y phì cười và ngang qua bọn họ để lấy cốc. không cần hỏi vì y biết chuyện gì đang diễn ra. y chỉ cố gắng hết sức để không nghĩ về nó, sợ rằng y sẽ phải suy nghĩ quá lâu.
về cặp núm vú nhạy cảm của donghyuck.
cách đây không lâu, họ đã phát hiện ra điều đó, - nhờ sự bất cẩn từ bàn tay doyoung và tiếng rên của donghyuck (thứ đã ám mark nhiều đêm liền). và không phải lúc nào họ cũng nói về chuyện đó, nhưng đôi khi họ ghẹo donghyuck bằng những câu đùa không được trong sáng lắm hoặc là, taeyong chẳng hạn, những lần sờ soạng không hề ngây thơ, anh ta lợi dụng điểm yếu của em để làm vũ khí chống lại em út của nhóm.
nhưng kẻ duy nhất nghĩ về thứ đó thường xuyên hơn cần thiết hình như là chính mark. cái ngày chuyện vỡ lở, y còn thử sờ ti mình, trong lúc nằm trên giường với hai tay thò vào áo thun, - nhưng chẳng thấy gì cả. điều đó chỉ khiến y thêm khó hiểu tại sao donghyuck lại như vậy.
"haechan xu ngón chân gà trong đĩa taeyong kìa", johnny trả lời với nụ cười từ mẫu, nhai thức ăn. mark buông một tiếng 'ò' lơ đễnh, rót ít nước vào ly rồi dời mắt sang cặp kia.
"sao anh lại như vậy chứ!" donghyuck gào lên với cái bĩu môi, cuối cùng cũng thoát được cái ôm của trưởng nhóm. hai tay em ôm ngực bảo vệ, còn taeyong cười sảng, ngồi vào ghế để ăn tiếp.
"lẽ ra cưng không nên xu đồ ăn của anh, haechanie à", anh ta nói, rõ hài lòng với hành động trả đũa.
"chỉ một ngón chân thôi đó trời", donghyuck cãi lại sau đó an toạ theo, phẫn nộ cầm đũa.
mặt em ửng đỏ và nhịp thở cũng không đều, còn mark thì một hơi uống hết nước, vội vã ra khỏi bếp. cách xa khỏi donghyuck này mới được.
"nhập bọn với tụi anh không, mark?" taeyong hỏi với một miệng đầy ụ, mà mark chỉ lắc đầu.
"cảm ơn hyung, em không đói", y nói và lủi về phòng.
y ngã xuống giường, nhấn đầu vào gối, nhưng chẳng giúp y rời bỏ hình ảnh khuôn mặt vặn vẹo của donghyuck, dưới mi mắt y như bị bỏng. một tiếng gầm trầm thấp chậm chạp thoát khỏi cổ mà y không hề muốn, và y lăn trên giường trong nỗ lực khó nhằn để loại bỏ những suy nghĩ này khỏi đầu. ơn chúa, y không có bạn cùng phòng để chứng kiến mình suy sụp với một việc nhỏ nhặt như vậy.
y không tò mò.
y chẳng ghen.
về đêm y sẽ chả nghĩ tới.
* * *
những ngày bận rộn với việc quay phim, thu âm, diễn tập và luyện tập, và mark gần như quên mất má donghyuck hồng như nào khi bị ghẹo. gần như thôi, bởi vì taeyong không bao giờ cho phép y quên hẳn. bất cứ khi nào donghyuck lắm lời hoặc lì lợm, taeyong liền ôm chặt donghyuck chỉ với mục đích trêu núm vú của em, và donghyuck bị hạ gục trong một giây, trong khi mark bị càn quấy bởi những âm thanh của donghyuck - và bởi sự bức xúc để ngăn taeyong làm vậy. để ngăn anh ta đụng chạm donghyuck.
và có lẽ y không nên quan tâm quá nhiều, - chẳng ai quan tâm cả, nhưng y nghiến muốn lệch cả hàm khi thấy taeyong ôm từ phía sau donghyuck, và nút thắt chặt khít dưới xương sườn y hóa đau như thật.
lại một tối muộn, và mark thì nằm trên giường, khi y nghe tiếng cười từ xa, tiếp đó là tiếng dậm chân, trước khi y thấy donghyuck xông vào phòng và đóng sầm cửa. y hầu như không kịp tạo ra một câu ngạc nhiên 'donghyuck, ủa, gì vậy em' khi donghyuck nhảy lên giường, cố chui vừa khoảng trống giữa y và bức tường.
"mark, giúp em trốn anh taeyong với!" em nhõng nhẽo như đồ mít ướt, cố gắng để nghiêng người mark lại và biến anh thành lá chắn.
"gì-gì vậy? donghyuck, em đang-", mark cười khẩy, "về phòng em mà trốn", y bảo, gạt tay donghyuck ra để nằm phẳng, nhưng donghyuck lại trao y ánh mắt to tròn. chúa ơi, em quá đáng yêu để mark có thể cưỡng lại.
"hong được, johnny cùng phe ảnh với taeil đó, mà mấy ổng đồng lòng ăn hiếp em", donghyuck chu môi, xoa xoa ngực, và mark mím môi, khi một cỗ ghen tuông bắt đầu ùa lên trong lồng ngực.
"có phải em cố xu thức ăn của bọn họ không?" y hỏi, gần như chắc rằng donghyuck là đứa khơi mào chuyện này. donghyuck đã chứng minh là y đúng khi em liếc và cau mày.
"điều đó không có nghĩa là họ có thể bắt nạt em như vậy, ba đấu một đâu có công bằng", em lẩm bẩm, cuộn người vào cạnh mark.
mark nuốt ực, khi những suy nghĩ phiền muộn nơi y trở lại với sức mạnh gấp đôi. hình ảnh mặt donghyuck khi bị trêu, âm thanh giọng em xâm chiếm tâm trí mark, và khi donghyuck cận kề, chỉ vài lớp quần áo mỏng tang ngăn cách họ, thật khó. để không nghĩ về em. để không tò mò về em. để không chạm vào em.
trước khi y nhận ra, y đã xoay đầu sang donghyuck và hỏi cái câu mà y đã muốn hỏi trong một thời gian dài.
"chúng nhạy cảm vậy à?"
giọng y thấp và trầm đến bất ngờ, và sau khi nhìn gò má donghyuck ửng hồng ngay tắp lự, y biết rằng má mình cũng hồng.
"dạ", donghyuck đáp gãy gọn, cũng bằng giọng trầm, như thể họ đang chia sẻ những bí mật tội lỗi. cả hai khóa mắt một lúc, trước khi mắt mark di xuống, và y đưa tay ra, chậm rãi vuốt ve ngực donghyuck.
"m-m", donghyuck hừ khẽ, hơi giống tiếng rên, nhưng em không nhúc nhích. mark cảm nhận núm vú dưới lớp vải áo phông của em và ve vuốt nó bằng lòng bàn tay, nhìn bàn tay di chuyển như thể đó không phải là tay mình. cuối cùng tâm trí y trống rỗng và nhẹ bẫng, nhưng trái tim nặng trĩu nơi y đập nhanh đến nỗi donghyuck có thể đã nghe được trong sự tĩnh lặng của căn phòng.
mark không quan tâm. y tập trung vào ngực donghyuck, thứ đang bắt đầu nhô lên với nhịp thở gấp rút trong khi mark mân mê núm em, cảm giác nó cương dưới lòng bàn tay mình.
"có... sướng không?" mark hỏi, vẻ mặt mãnh liệt của y tìm kiếm câu trả lời bằng nét mặt nơi donghyuck. và nó được tìm thấy, trong đôi mắt khép hờ và cái miệng hé ra của donghyuck, trong cái há hốc nhỏ và cái lưỡi nhanh nhẹn làm ướt đôi môi khô nơi em. nhưng mark vẫn cảm thấy máu kích thích tràn ngập, khi donghyuck gật đầu kịch liệt và cắn môi.
và mark biết là donghyuck sẽ không gạt tay y ra như khi taeyong ghẹo em. không chỉ vì y chạm vào em nhẹ nhàng, mà đơn giản vì đó là mark chứ không phải ai khác. y có thể giả vờ như không phát giác cách donghyuck ngắm mình cởi trần, dạo quanh ký túc. y có thể vờ như không cảm nhận được cách donghyuck ôm y khi nghĩ rằng y đang ngủ. nhưng y không thể giả vờ chẳng cảm thấy gì khi họ nằm trên giường như thế này và y đang chìm trong tiếng hừ thầm và rên rỉ của donghyuck, bị thôi miên bởi cách lông mi donghyuck chớp theo một cách đầy dục vọng.
donghyuck nhìn y với sự mong chờ, lâu dài và mãnh liệt, và điều này có lẽ đã khiến mark thận trọng thò tay xuống dưới áo donghyuck. y kéo nó lên, từ từ, trên bụng và xương sườn donghyuck, y cảm giác như đang bước đi trên ranh giới giữa sự tỉnh táo và làn da nóng bỏng dưới lòng bàn tay y. và mark chần chừ một chút, nhưng khi y cầm núm vú donghyuck bằng hai ngón tay, thanh âm nỉ non ngọt nị, rời rạc nơi donghyuck đã xoá bỏ mọi ranh giới đã ngăn mark làm theo bản năng.
trong một khắc y thấy mình đang ngồi tựa vào thành giường với donghyuck giạng chân qua người y, hai tay y trượt xuống dưới chiếc áo thun bây giờ không còn cần của donghyuck, kéo nó lên. donghyuck vội nắm gấu áo trong tay rồi xăn lên cằm, sẵn lòng phơi ngực ra cho mark. ánh mắt mark hướng xuống vùng bụng mềm của donghyuck, ngực và cổ tới khuôn mặt em, đỏ lựng vì mắc cỡ và kích tình khi em nhìn vào mark một cách tự ái nhưng vẫn đầy kỳ vọng. em nôn nóng mím môi khi mark giữ chặt eo em trước lúc nghiêng đầu về trước và trao nhũ hoa của donghyuck cái liếm lộng ướt át.
donghyuck run rẩy trong tay y và phát ra tiếng rên rỉ khiến mark cảm nhận cự vật mình giật nảy. nó đẹp đẽ hơn, khao khát hơn bất cứ âm thanh nào mark từng nghe donghyuck tạo ra, và việc bản thân mark là nguyên do cho điều này khiến y tự hào, và tham lam, và y đính cái mồm ướt át trên núm vú donghyuck mà không chút ràng buộc.
"mark, mhm", donghyuck nỉ non khi mark mút nhẹ núm vú em mà dịu dàng day cắn.
y đặt những nụ hôn đẫm nước lên ngực donghyuck, để lại dấu bằng hickey đủ nơi, và cảm nhận tim donghyuck đập điên cuồng dưới môi mình, như con chim tuyệt vọng trong lồng. trái tim y cũng chẳng khá hơn, nó bơm dòng máu đang sôi sục khắp tĩnh mạch làm y thấy quyến rũ và nứng tình, và y vội vàng chuyển đến núm bên kia của donghyuck, lần này bú mạnh, áp môi quanh nó. khiến donghyuck phát khóc, nhưng nghe giọng em có vẻ bị nghẹt lại, và mark thoáng nhìn em thì thấy donghyuck cắn cái áo thun được cuộn lên kia, y nhíu mày. hơi thở của em nặng nề, không đều, với vài câu nỉ non gần như không thể nghe ra, mắt em đờ ra xin xỏ, và mark theo bản năng biết donghyuck muốn gì. y nắm lấy áo thun donghyuck và kéo nó ra khỏi đầu trước khi lại nhét nhũ hoa vào miệng, và donghyuck áp gáy y đến gần ngực mình hơn, rồi rên trong sung sướng.
"dạ, đúng vậy, mark, bú nó đi, làm ơn, a, sướng quá", em nỉ non, nắm tóc mark và ưỡn lưng như thể muốn sự giao thoa của hai người được gần hơn nữa.
và mark thích thú tuân theo, luân phiên làm việc trên núm vú donghyuck, bú nó bằng mồm và đánh lưỡi qua hai cái hạt ngọt nị và nhạy cảm. khi y dùng hơi nhiều lực, donghyuck đáng thương thút thít, xin xỏ bằng giọng mè nheo, hổn hển 'nhẹ thôi, mark, á, làm ơn, nhẹ thôi mà', và mark để lại những cái hôn nhỏ như mèo trên ngực em như lời xin lỗi trước khi tiếng rên rỉ khác của donghyuck khiến y gầm lên và tấn công điểm nhạy cảm của em lần nữa.
trong khi cái miệng không đáy của y bận rộn với ngực donghyuck, đôi bàn tay y vần vũ khắp cơ thể nóng bỏng, mềm mại của donghyuck, lưng em, đùi em, và chỉ khi tay y xoa bóp lớp thịt mềm, y mới nhận ra rằng donghyuck bằng cách nào đó đã hoàn toàn lõa thể. một tiếng 'ôi chúa ơi' gay go lướt qua đầu, nhưng y lại bị phân tâm bởi những ngón tay donghyuck ngự trên tóc mình, thứ đang thám thính từ tốn từ dưới cổ đến đỉnh đầu, truyền xuống xương sống y những cơn nổi da gà. mỗi cơ quan của em đến tận đầu ngón tay đều kích thích với những đợt sóng nhỏ của niềm thỏa mãn, nhanh chóng hoà thành một, mạnh mẽ và tàn phá, và mark nắm chặt eo donghyuck hơn, như thể đang tìm điểm tựa.
"mark, hng", donghyuck nức nở, tan chảy dưới sự đụng chạm nóng nảy của y, trước khi mark cảm thấy em nắm chặt tay mình và hướng nó xuống phía dưới. phải mất một lúc để mark nhận ra rằng ngón tay của y đang sờ vào donghyuck giữa hai cánh mông, nhấn vào vành mềm, và hơi thở của em nghẹt trong vòm họng.
"mark, làm ơn, sờ em chỗ này, sờ em đi", donghyuck van xin, nhẹ nắc hông. em câu tay quanh vai mark, mặt cau lại vì nhu cầu không được lấp đầy, và mark ngập ngừng dùng tay cọ vào lỗ nhỏ của donghyuck, nhìn cách em nhắm tít mắt lại. "dạ, như vậy, mark, làm ơn", em kêu lên, ấn ngón tay của mark vào, "xin anh, cho vào đi, a, em muốn nó", donghyuck siết chặt nắm tay trên người mark, và mark không chần chừ, cứ thế chậm rãi đẩy ngón tay vào mông donghyuck, lẩm bẩm khi ít bị kháng cự hơn y tưởng.
"đệch, hyuckie", y làu bàu khi donghyuck thở một tiếng 'a' dài và ngửa đầu về sau. mark thêm ngón thứ hai, và donghyuck nao núng khi ịn vào không được suôn sẻ lắm, mà rồi chỉ trao mark một đôi mắt ngấn nước mà van nài và bắt đầu di chuyển hông theo cùng nhịp với những cú thọc từ ngón tay mark.
"a, sướng quá, mark ơi", donghyuck thút thít, mắt trợn ngược ra sau, còn mark nhìn qua thân hình em, bị mê hoặc bởi cảnh tượng cuối cùng y đã xử lý xong. trông donghyuck bị chơi rất xinh đẹp, ngực em rải rác những nốt đỏ chói và vết cắn tình, bắp đùi bủn rủn vì bị đơ, và khi em mở mắt nhìn mark không ngại ngùng, đầy dâm dục, mark cảm thấy "cái ấy" của mình nảy mạnh trong quần, chút kiên nhẫn còn lại cũng mất sạch trong chớp mắt.
"đến đây", donghyuck đưa y trở lại ngực mình, đánh lạc hướng y khỏi bất cứ suy nghĩ nào sắp hình thành trong tâm trí nóng bỏng ấy. y mút nhũ hoa donghyuck lần nữa, mê muội, nhiệt tình, say sưa với cảm giác toàn thân donghyuck đều đụng chạm với y đến nỗi y chẳng nhận ra cách mình cọ người vào người donghyuck. hạ bộ cả hai chạm nhau, và cảm giác đó chẳng mang lại sự khuây khoả, nó khó chịu hơn là hài lòng, và mark la lên một tiếng rên trầm, tuyệt vọng, cần được phóng thích. nhưng chẳng bao lâu sự bất tiện biến mất và mark muộn màng biểu lộ cảm xúc với nắm tay chặt ních bao quanh dương vật đang cương của mình. sự thôi thúc đầu tiên của y đã biến mất khi y bị áp chế bởi cảm giác đột ngột, nhưng donghyuck bắt đầu vuốt côn thịt y nhanh chóng và thô bạo, và mark chẳng có cơ hội chống cự.
"anh thật lớn đó, hyung, cương quá à", donghyuck lẩm bẩm trong tai mark, khi bàn tay em liên tục thủ dâm cho y. lưỡi y khó có thể cử động được vì độ kích thích, và nó chỉ bồi vào sự kích thích của chính mark khiến mark thốt ra một tiếng gầm khàn, nhục dục. "hng- bé đã luôn muốn côn thịt của anh, muốn nó bên trong, trong em, thật nhiều, a, bé thật khít, chỉ dành phần anh thôi", donghyuck mếu máo, và mông em co bóp với một cú thọc mạnh bạo nữa mà những ngón tay mark đút vào. ý nghĩ đó chính là cảm giác nó bao lấy nam căn mình, - nóng, chặt, sướng không chịu được, - đổ bộ não mark, và y sắp than van về việc y muốn đến mức nào, ngay con mẹ nó luôn.
mark chửi thầm, dứt khỏi ngực donghyuck mà cắn vào cần cổ căng cứng, ướt mồ hôi của em để giải tỏa ham muốn, nhưng không thể tránh khỏi cuồn cuộn trong bụng y và chỉ trở nên mạnh mẽ hơn khi mỗi tiếng rên rỉ của donghyuck được thốt ra. y bắt đầu đẩy hông vào nắm tay của donghyuck, thứ đang luật động một cách thất thường trên trụ thịt, trong khi ngón tay y ấn mạnh vào tuyến tiền liệt của em, và em la lên rồi bắt đầu lảm nhảm ngày càng khó hiểu. trong chuỗi âm thanh lộn xộn này mark vẫn phân biệt được việc 'phóng tinh', cảm giác như thể cơ thể y chực trào phóng thích bất cứ lúc nào.
"xuất cho anh nào, cưng", y làu bàu không đắn đo và vươn tới để tặng núm vú donghyuck một lần mút cuối cùng trước khi donghyuck run bần bật trong tầm tay y, bắn tinh với một tiếng rên dài, đầy run rẩy. tay em vẫn còn làm việc trên "cái ấy" của mark, và mark xuất tinh chỉ trong vài giây, vùi đầu vào hõm cổ donghyuck, cực khoái lan khắp người như chớp điện.
cả hai đều im lặng, chỉ thở mạnh, với tiếng kêu ngắn ngủi của donghyuck khi mark rút ngón tay ra khỏi cái lỗ còn co bóp kia. y ngẩng đầu nhìn donghyuck, đang mỉm cười với y, thỏa mãn và nhàn nhã, và trước khi y có thể cưỡng lại niềm thôi thúc được cảm nhận nụ cười này trên môi mình, donghyuck đã di chuyển để trao y một nụ hôn lần lữa, dịu dàng, làm cho y thấy thoả mãn và nhàn nhã theo.
"nhìn em bẩn hết trơn rồi nè", donghyuck cười khúc khích khi cả hai lùi ra, và với cặp mắt lờ đờ mark thấy ngực và tay em bị bao phủ trong hỗn hợp tinh dịch của cả hai.
"ừ, nhỉ", y lẩm bẩm, nhưng y quá mệt để tìm khăn giấy, nên y cởi áo thun và lau sạch cho donghyuck, không bỏ lỡ ánh mắt lấp lánh nơi donghyuck khi nhìn thấy cảnh mình trần truồng.
sau đó, donghyuck rời khỏi người mark và ngả lưng, kéo mark xuống nằm cạnh mình.
"em tính ngủ ở đây à?" mark cười khúc khích, ổn định cho thoải mái.
"dạ, không cần tính luôn cũng được", em mỉm cười trả lời, và ngay sau đó mark mới chú ý cách vòm ngực donghyuck đỏ rực cả lên. y đưa tay nhẹ vuốt ve làn da bằng đầu ngón tay, khi donghyuck ngân khẽ.
"anh để lại nhiều dấu trên người em quá", donghyuck thì thầm, hướng mắt từ ngực mình đến mặt mark, đang sắp sửa nhuốm hồng.
"đau không em?" mark hỏi sau một lúc, vẫn lần theo những mẫu hình ngẫu nhiên giữa các vết bầm tím bằng tay.
"không đau lắm đâu", donghyuck bảo, ngáp, nhưng mark vẫn tia được ánh sáng lấp lánh trong mắt em.
em ấy biết rồi, mark nghĩ. rằng mark ghen tuông, rằng mark chiếm hữu, rằng y muốn donghyuck đều là của riêng, ngay cả khi y cố gắng giấu kín điều này ở góc sâu thẳm trong tâm trí.
y không phải nghĩ về chuyện đó, vì donghyuck ôm lấy y bằng cơ thể nóng bỏng, nhắc nhở mark rằng em vẫn chưa mặc quần áo.
"đắp chăn cho hai đứa mình đi", donghyuck lẩm bẩm và cười, khi mark tuân theo. y choàng tay quanh thân ảnh donghyuck, và thở dài thườn thượt trước khi nhắm mắt, cơ thể mệt mỏi của y đã sẵn sàng trôi đi.
nghe tiếng thở nặng nhọc nơi donghyuck, cảm nhận sức nặng của cơ thể donghyuck, và nó ru y vào bóng đêm hạnh phúc, mang lại cảm giác bình yên và thoải mái mà y thiếu vắng trong một thời gian dài. và ngay trước khi nhảy vào thế giới của giấc mơ, mark lướt môi qua dấu tình đang nở rộ trên cổ donghyuck và thì thầm một cách khó mà nghe được,
"cưng là của anh".
hết.
năm mới chúc markhyuck mãi dzăm mận khà khà 🤞🤞🤞
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro