Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

khói

Dụ Ngôn ngả người trên chiếc ghế sofa, châm một điếu thuốc. Ả rít lấy một hơi, ngửa đầu nhả khói thành từng vòng trắng xóa. Dụ Ngôn mệt mỏi vắt tay ngang trán, nhắm nghiền mắt, cố loại đi âm thanh tạp nham trong tầng hầm hỗn loạn. Tiếng bi lăn trên bàn bi-da, tiếng ly tách cụng nhau canh cách, tiếng hò reo ồn ã của lũ đàn ông thô thiển liên tục dồn dập bên tai. Mùi bia rượu và thuốc lá rẻ tiền ám đầy trên quần áo và bộ đệm của sofa. Dụ Ngôn gác chân lên thành ghế. Đôi mắt lờ đờ mênh mang trong làn khói trắng.

Và nực cười thay, ả cũng là một phần trong số chúng, những kẻ lớn lên ở khu tầng hầm.

Một lũ chuyên buôn vũ khí và những món hàng ngon. Và cũng chẳng ngại nổ súng vào sọ những kẻ phiền toái.



Dụ Ngôn năm nay bao nhiêu tuổi ấy nhỉ?

Chỉ mới hai mươi lăm. Nhưng đã có gần mười năm trong nghề.

Từ năm mười lăm tuổi đã biết cách rạch gót chân và động mạch cánh tay bén ngót.

Năm mười tám tuổi đủ bản lĩnh nã súng không gớm tay.

Năm hai mươi lăm trở thành cánh tay phải đắc lực của lão Trần.



Dụ Ngôn dưới mắt xã hội, và cả lũ đàn ông tầng hầm, là một ả đàn bà ghê gớm. Nhưng đừng hiểu lầm, ả không phải là kẻ giết người hàng loạt. So với những người khác, ả không xem giết người là một chuyện vui vẻ gì. Nhưng nếu ngu dại chọc giận ả, ả sẽ không hứa trước được gì đâu.

Một trong những quy tắc đầu tiên khi đến đây mà lũ cấp dưới phải thuộc lòng chính là không chọc giận Dụ Ngôn.

Người ta vẫn thầm rỉ tai Dụ Ngôn là con riêng của lão Trần, vì vậy lão mới để ả lộng quyền như thế. Lũ hèn nhát chỉ dám rủ rỉ với nhau sau lưng ả, vì nếu Dụ Ngôn biết được, ả sẽ không bỏ qua cho những lời xằng bậy. Dụ Ngôn đã từng nghe được và cũng đã từng nện một tên ngu xuẩn đến mức suýt chết ngay trên chiếc bàn bi-da trong tầng hầm này. Điều làm người ta sợ là khuôn mặt lạnh tanh không biến sắc và những cú đấm vô tình không ngớt tay kể cả khi gã túm gấu quần ả cầu xin với khuôn mặt đầy máu và cái mũi gãy ngang. Giang hồ thanh toán lẫn nhau chẳng phải chuyện gì quá ghê gớm, nhất là lũ buôn hàng này đã thấy đến mòn mắt. Cái người ta không thể nào tưởng tượng nổi chính là một đứa con gái châu Á xinh đẹp, chỉ cao quá mét bảy, dáng dấp mỏng manh lại có thể tàn nhẫn hơn đám đàn ông. Năm đó, ả chỉ mới hai mươi và dư sức tay không nện chết một tên đàn ông trưởng thành gần ba mươi tuổi.









"Con ả đó bị điên." – người ta luôn nhắc về Dụ Ngôn như thế.









"Đừng hút thuốc nữa."

Dụ Ngôn uể oải mở mắt. Ả ngước mắt nhìn người trước mặt đang giật lấy điếu thuốc cháy dở từ môi mình.

"Tuyết Nhi. Chị có thể không cần quản tôi."

Dụ Ngôn không ưa Khổng Tuyết Nhi từ ngày ả bước chân vào nơi này. Tuyết Nhi cũng là người nơi này. Nhưng nàng không giống ả, nàng không đủ độc ác để giết người hay buôn thuốc. Mà nàng sẽ là người giúp lấy được những đơn hàng béo bở từ những kẻ cần chúng. Bằng cái miệng dẻo biết nịnh hớt và nói chuyện khéo léo, Tuyết Nhi vốn được sinh ra để đàm phán hợp đồng. Nhưng tiếc là tài năng lại phí cho những phi vụ làm ăn bất lương như thế này.

Khổng Tuyết Nhi là một trong hai ả phụ nữ duy nhất nơi tầng hầm này, cùng với Dụ Ngôn.

Khác với Dụ Ngôn, Tuyết Nhi không giết người. Nàng quá lương thiện cho việc nhơ nhớp đó.

"Nhưng có vẻ Khổng Tuyết Nhi không đủ lương thiện để giữ thân mình trong sạch nhỉ?"

Người ta sẽ nhìn vào những vụ làm ăn của nàng và nói như thế. Vì họ nghĩ Tuyết Nhi đổi tình lấy tiền.

Ừm, có vẻ là thế.





"Đúng là một lũ ngu xuẩn."



Dụ Ngôn không khỏi bật cười khinh bỉ khi nghe đám loai choai mới vào tụ tập bên bàn rượu lảm nhảm về việc Tuyết Nhi có còn "sạch" hay "không sạch" khi nàng là người trực tiếp đi bàn bạc hợp đồng với mấy gã già buôn.

Khổng Tuyết Nhi, tuy sinh ra và lớn lên ngay trong chính vũng bùn lầy lội nhơ nhớp này, nhưng nàng lại cao ngạo và đứng đắn đến lạ kì. Tuyết Nhi ghét ai bàn tán về nàng bằng những lời khó nghe và nàng sẽ xử lý chúng cho bằng hết, nếu có kẻ huênh hoang lải nhải điều đó trước mắt nàng. Những ngày đầu Khổng Tuyết Nhi mới làm việc, đã có nhiều cái mồm không biết điều phải đổ máu, là tấm gương để lũ hậu bối biết đường mà né tránh. Như đã nói, Tuyết Nhi không giết người. Nàng chỉ cần nói một tiếng với lão Trần thì việc gì cũng tới tay Dụ Ngôn. Khá khen cho cái miệng khéo ăn khéo nói. Và cả cái vẻ đẹp quyến rũ chết người của nàng.

Có lẽ đến đây thì mọi người đều đoán được nhỉ?

Ừ.

Khổng Tuyết Nhi là tình nhân của lão Trần. Hoặc ít nhất là đã từng.

Cái mối quan hệ khiến Dụ Ngôn, dù hết sức biết ơn lão vì đã bồi đắp ả bằng tiền cho nhiều năm học hành, cũng không khỏi nôn khan khi nghe đến.

Dụ Ngôn không biết chuyện này bắt đầu từ bao giờ, ả cũng không để tâm hỏi han. Khi đến nơi này, Dụ Ngôn chỉ đơn giản nghĩ, Tuyết Nhi cũng như ả, một tay sai bình thường. Cho đến một buổi sáng cách đây nhiều năm, khi Dụ Ngôn còn trẻ măng, ả đến gõ cửa phòng lão Trần thì người ra mở cửa là Khổng Tuyết Nhi với chiếc váy ngủ mỏng tang và cần cổ chi chít dấu đỏ.

Tuyết Nhi giỏi, nhưng Dụ Ngôn chả thích nàng cũng chính vì nàng làm tình nhân cho lão Trần.



Ả cũng không biết mình thích chen chân vào chuyện người khác như thế từ khi nào. 























note: nhạt vl các bác ơi =(((( idol tui mặn mà tui nhạt xỉu lên xỉu xuống á =))) húp 2 nồi lẩu vẫn không hết nhạt =))) cơ mà yy với kxe trong fic này kiểu hơi bad girl é mọi người =))) mặc dù hỏng đến nỗi quá tệ nhưng mà vẫn bad một tí á =))) 

sorry đi ăn 2 nồi lẩu xong về ngồi viết thêm viết bớt nữa mới dám đăng =))) lúc đầu thấy viết cũng ổn rồi á mà tự nhiên sắp đăng thì thấy còn thiếu nhiều quá nên ngồi viết tiếp bởi vậy mới đăng trễ vậy nè chứ hong là tui định đăng mấy hôm trước rồi á =))) tui ngộ ở chỗ là lúc viết xong thì muốn đăng liền mà sắp đăng thì lại muốn viết thêm =)))) zậy á nên dạo này cứ đăng trễ mãi =(((

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro