Vô Nhan gặp nạn , Vô Ngã hiện Nguyên Thân .
Chuyện đó qua đi nhưng Mộc Tuyết Ly lại ấm ức vì hắn làm cô ko đi nổi , cơ thể mỹ miều lại bầm dập vì tên này ,thấy hắn dịu dàng cứ nghĩ là thỏ ai dè sói đội lốp thỏ làm cô ko chịu nổi .
''nàng vẫn còn giận ta chuyện hôm đó sao ?'' Vô Ảnh đứng kế cô rồi nhỏ giọng hỏi .
''Ko có ! '' cô trả lời trống không .
''Nàng đã mấy hôm ko nói chuyện với ta , vậy mà nói ko giận ?'' Hắn lại dịu dàng hỏi .
Bên ngoài sứ truyền tin bay vào nói '' Điện Hạ , Lâm Thượng thư cho người báo lại nói Lâm Tử Nhạn bị bắt cóc mất rồi '' .
''Có biết do ai làm ko ?'' Cô lạnh giọng hỏi .
Sứ giả nói '' là do Hổ Tam Tinh làm , hắn đêm hôm đột nhập vào phủ Lâm Thượng Thư bắt mất Lâm Nhị tiểu thư rồi bay vèo đi '' .
Mộc Tuyết Ly thở dài thường thượt , cô đứng dậy mà thân dưới còn đau ê ẩm [ đã qua 5 ngày sau còn đau dữ vậy ? Linh ngôn của ta vậy mà chữa ko lành là sao ?] cô tự nghĩ một mình rồi làm như ko có chuyện gì cô nói .
''Triệu hồi tam quỷ Tướng đến đây cho ta '' .
''thuộc hạ lãnh mệnh '' sứ truyền tin biến mất .
Cô lại ngồi xuống ko nhúc nhích , Vô Ảnh thấy vậy đưa cho cô cái bồ đoàn rồi nói '' nàng ngồi lên đây đi cho đở đau , vi phu thật làm quá sức chịu đựng của nàng ''.
Hắn nói xong cô liếc nhìn hắn bằng ánh mắt yêu thương nhuộm màu đỏ tươi '' chàng còn mặt mũi nói chuyện với ta sao ? Chàng là sói đội lớp cừu , ức hiếp ta '' cô nói xong thì nhóm mông nhét bồ đoàn vào .
Lúc này 3 vị tướng tới , Vô Diện nhìn mặt cô rồi hỏi '' Điện Hạ có chổ nào ko khoẻ , sắc mặt có chút uể oải sao ?''.
Mộc Tuyết Ly ánh mắt xấu hổ mà ko dám nhìn ai , cô lúc này nói '' Ta ko sao , có chút ko khoẻ nhưng chịu được , ta cho mời 3 vị tới là nói về chuyện Lâm Tử Nhạn , các vị đã nghe chưa ?'' .
Lúc này mọi người gật đầu , Vô Diện nói '' Chúng ta đã nghe qua , chẳng hay Điện Hạ có ý định gì ko ?'' .
Mộc Tuyết Ly im lặng chưa nói gì thì Vô Nhan nói '' cứ để ta đến đó cứu nàng ấy là xong '' .
Lúc này Mộc Tuyết Ly lắc đầu nói '' ko nên mạnh động , chuyện này ko đơn thuần chỉ là cướp mỹ nhân , Vô Nhan ngươi thích nàng ấy chứ ?''.
Vô Nhan suy tư đôi chút rồi lắc đầu nói '' ta thực sự ko biết , nàng ấy rất đẹp ta rất thích nhìn nàng nhưng khi ở gần ta cảm thấy ko được thoải mái lắm ''.
Nghe hắn nói vậy Vô Diện nói '' thường là nam nhân điều thích nhìn mỹ nữ , nhưng về sống chung mà ko qua tìm hiểu thì sẻ ko dung hợp với nhau , ta thấy Vô Nhan vẫn chưa phải là động tâm cùng nàng ấy ''.
Vô Ngã ko nói gì , lúc này hắn cũng có chút suy nghĩ rồi ko biết nghĩ gì nên hắn chỉ trầm tư nhìn Vô Nhan mà thôi .
Mộc Tuyết Ly thấy vậy nói '' nếu như Vô Nhan đối với nàng ko động tâm thì ta sẻ ra mặt vì lúc đó trên danh nghĩa nàng là hậu cận của ta nên ta ko để các ngươi đi cứu nàng được '' .
''Điện Hạ ! Người nói vậy là ko coi chúng ta là thuộc hạ sao ?'' Vô Nhan nói với giọng có chút bất bình .
Cô thấy vậy thì nhìn mọi người một lượt rồi nói :
''Các ngươi ko phải là thuộc hạ ta , đối với ta các ngươi là trưởng bối , là người thân và người dẫn dắt ta , Vô Diện những năm chưa về Ma Cung hắn chăm sóc ta từ bé , còn ngươi Vô Nhan ngươi khi đó hay bế ta khi ta còn nhỏ , Vô Ngã ngươi hay hoá thành Hắc Điểu lớn chở ta trên lưng , vì điều đó ta chưa từng nghĩ các ngươi là thuộc hạ , từ khi phụ thân mất các ngươi là người nhà của ta , là gia đình ta ''
Cô nói xong họ điều nhìn cô rồi mĩm cười , thật ra điện Hạ của họ đã thay đổi rất nhiều về mặt hình thức nhưng chung quy tính tình vẫn vậy , cô vẫn sống rất tình cảm ,
''Vậy nàng tính sao ?'' Vô Ảnh lên tiếng hỏi .
''gửi thông cáo của ta đến yêu tộc , nội trong 3 ngày phải trả lại Lâm Tử Nhạn nếu ko ta đích thân đến đó '' . Lời cô dứt khoát và kiên định .
Lúc này Thông Cáo được gửi đi .
Yêu tộc .... Hổ Vương phủ .
''Ngươi lại gây chuyện , Tam Tinh ngươi lại vì nữ nhân mà gây thù với Ma Tộc sao ?'' Hổ Vương đập tay xuống làm vở cái ghế lớn giọng nói như sấm rền vang .
''Đại ca ! Chỉ là một nữ nhân , ta sao có thể biết Điện Hạ lại ko buông chứ ?'' Hổ Tam Tinh giải thích .
Hổ Vương lúc này phất tay áo nói '' ngươi mau chuẩn bị , đem nàng ta trả về Vân Du Quốc , nếu ko ta sẻ ko tha cho ngươi '' .
''Đệ tuân lệnh '' Hổ Tam Tinh nói xong đi ra ngoài .
3 ngày sau ....
Bầu trời yêu tộc nhuốm một màu u tối , Mộc Tuyết Ly giao cho Vô Nhan tướng đến đón Tử Nhạn về , bên ngoài cổng thành Lâm Tử Nhạn nhìn thấy Vô Nhan thì chạy tới mà khóc .
''Tướng quân !'' .
''Đừng sợ , về thôi từ nay ko ai có thể ức hiếp cô nương nữa '' hắn nói thì đưa tay kéo cô lên ngựa của mình . Lúc này từ xa một mũi tên bạc bắn tới ghim ngay lưng xuyên qua ngực nàng mà chính nàng và Vô Nhan điều ko hề hay biết ..
''Tướng Quân '' Tử Nhạn chưa leo lên được ngựa ngực đã bị ghim tên , Vô Nhan hiện tại mới nhìn thấy thì giận dữ , hắn ánh mắt liếc Hổ Tam Tinh ..
''Ta ! Ko phải ta '' hắn ấp úng nói .
Vô Nhan kéo Lâm Tử Nhạn lên rồi rút tên ra thì phát hiện mũi tên ăn mòn da thịt hắn '' mũi tên làm bằng bạc sao ?'' .
Lúc này từ đâu hàng trăm mũi tên bắn về phía Vô Nhan .
''Thiên Ma Diệt chú '' Vô Nhan triệu hồi Thiên Ma to lớn đánh văng hết cung tên đi .
Nói về Thiên Ma Diệt chú là thần chú tối cao của Ma cung ,Ma Thần Vương ban cho 4 vị quỷ tướng nhưng tuỳ vào bản tính mà Thiên Ma triệu hồi ra có hình dáng và uy lực khác nhau ..
Vô Nhan triệu hồi Thiên Ma chống đở những mũi tên làm bằng chất liệu đặt biệt , có hại cho hắn nhưng ai lại biết điểm yếu của hắn chứ ?.
Vô Nhan ôm lấy Tử Nhạn bay đi , đến một khoảng khá xa hắn mới phát hiện mình vậy mà bị thương , máu đen chảy ra chứng tỏ là trúng độc nhưng cơ thể hắn là Ma Trướng hình thành sau có thể trúng độc .
Hắn cố lê lếch ôm lấy Lâm Tử Nhan về tới cổng Ma Tộc thì triệt để ngất .
Vô Ngã lúc này nhận được tin hắn bị trọng thương liền cấp tốc đến nơi thấy hắn và Lâm Tử Nhạn nằm yên bất động ko biết sống chết ra sao ?.
''Vô Nhan , Tử Nhạn '' hắn gọi nhưng hai người điều ko có phải ứng . Vô Ngã bế luôn hai người về Ma Cung .
Mộc Tuyết Ly hay tin thì tốc biến tới phủ của Vô Diện , Vô Nhan đang thoát y bán thân ngồi bên trong chậu tắm đựng nước Vong Xuyên .
''Hắn sao rồi ??'' Cô lo lắng hỏi .
Vô Diện lắc đầu nói '' ko ổn , hắn trời sịnh kị bạc trắng này lại trúng tên ngâm độc thêm mũi tên bạc khiến hắn bị thương rất nặng '' .
Cô nghe Vô Diện nói thì lắc đầu '' ko được bằng mọi cách phải cứu hắn '' . Cô nói xong đi tới bên cạnh chậu gổ rồi muốn dùng Linh Ngôn cứu hắn .
''Để ta '' Vô Ảnh ngăn cô lại rồi hắn đi tới bên cạnh Vô Nhan nói '' biến đổi '' lúc này vết thương đang lở ra tự nhiên biến mất . Nhưng hắn ko tỉnh lại .
Mộc Tuyết Ly thấy Vô Ảnh dùng Linh Ngôn thì ánh mắt hiện lên tia vui mừng , nhưng thấy Vô Nhan ko có dấu hiệu tỉnh lại thì cô lại lo lắng .
''Mọi người ra ngoài đi , ta có cách chữa cho hắn tỉnh lại '' Vô Ngã sau một khắc suy nghĩ liền nói .
Vô Diện nghe vậy liền gật đầu nói '' Trong cậy vào ngươi đó Vô Ngã , ngươi và hắn tình nghĩ sâu đậm chắt ngươi có cách khiến hắn tỉnh lại '' .
Lúc này Vô Diện , Mộc Tuyết Ly và Vô Ảnh đi ra ngoài ,
Vô Ngã thấy họ đi rồi thì nhẹ nhàng bước vào chậu gổ mà ngồi với Vô Nhan hắn nói .
''Vô Nhan nay nếu ko phải ngươi tính mạng nguy cấp ta sẻ ko làm vậy đâu , ngươi đừng trách ta nhé '' hắn nói xong nhẹ nhàng dùng môi mình nạy miệng của Vô Nhan và hôn hắn ...
Lát sau quả thật Vô Nhan tỉnh lại , thấy mình bị Vô Ngã hôn thì giật mình đẩy mạnh hắn ra .
'' Ngươi điên rồi sao? '' hắn nỏi lớn.
Vô Ngã bị xô ra có chút khó chịu nhưng biết sao được nếu ngược lại là bản thân hắn thấy mình bị một nam nhân hôn thì chắt cũng ko chịu được . Nhưng hắn vẫn xem như ko có gì xảy ra hắn nói .
''Ngươi tỉnh rồi thì nên kể lại cho Điên Hạ nghe chuyện gì xảy ra '' hắn nói vậy thì bước ra khỏi chậu gỗ .
Vô Nhan nhớ tới cảnh Tử Nhạn bị giết , còn mình bị thương nặng vậy mà tên khốn Vô Ngã lại thừa cơ hội hắn bị thương mà làm chuyện bậy bạ như vậy thì tức càng thêm tức hơn ,
''Ta bị thương ngươi ko quan tâm ta ko trách nhưng ngươi thừa lúc ta bị thương lại làm chuyện suy đồi đạo đức vậy mà coi được sao ?'' Hắn nói xong thì nhún người nhảy khỏi chậu tắm , liền tung chưởng đánh Vô Ngã .
''Ngươi nghe ta nói đã , chuyện này ko như ngươi nghĩ đâu ?'' Vô Ngã vừa nói vừa tránh né hắn ,
Hai bên đánh nhau mà Vô Ngã ở thế bị động , còn Vô Nhan thì điên cuồng tấn công hắn . Thấy chuyện càng lúc càng đi xa hơn Vô Ngã mắt thấy Vô Nhan tung chưởng về phía mình nhưng hắn ko đở , để bản thân ăn trọn một chưởng của Vô nhan , hắn khuỵ xuống ôm ngực mình .
''Sau ngươi ko tránh ??'' Vô Nhan lớn tiếng hỏi rồi chạy tới đở hắn dậy .
''Ko sao ! Ngươi nếu đánh ta một cái có thể hết giận ta ko ngại để ngươi đánh đâu '' Vô Ngã dịu dàng nói .
Vô Nhan cúi nhìn bàn tay mình vừa chưởng vào vị bằng hữu mấy ngàn năm bên mình thì lắc đầu nói '' ta thực sự rất tệ bạc , đánh ko lại ai mà chỉ giỏi ăn hiếp người nhà , Tử Nhạn bị tên ghim ngay ngực trước mắt ta . Ta vậy mà ko bảo vệ được một nữ nhân yếu đuối ''
Vô Ngã ăn một chưởng của Vô Nhan thì khí huyết nhốn nháo ko thể lưu thông những hắn cũng cố gắng để ko làm Vô Nhan thấy ân hận về chuyện mới đánh hắn .
''Lâm nhị tiểu thư là Nhân tộc nên khó tránh khỏi sinh tử , Vô Nhan ta biết người đang đau lòng nhưng Điện Hạ và mọi người điều lo cho ngươi .''. Vô Ngã nói xong thì ko cầm được mà phun máu ...
Phải biết để đánh được hắn phụt cả máu miệng như vậy thì chưởng đó của Vô Nhan mạnh đến mức nào ?.
''Ngươi.... !! Ta ....'' Vô Nhan thấy mình vừa làm chuyện kinh hồn gì thì lùi lại mà ôm đầu .
Hắn sai rồi là hắn sai thật rồi , cứ nghĩ bản thân là quỷ tướng là mạnh nhất , Nhân tộc hay yêu tộc hắn chưa từng để vào mắt nhưng hôm nay sau gần 8 ngàn năm hiện diện gây cho mọi người bao khiếp đảm thì hắn lại bị thương , tới một nữ nhân yếu đuối hắn cũng ko bảo vệ nổi để nàng chết trước mắt hắn , dù hắn đã nói chưa từng động tâm với nàng nhưng sao lại tránh khỏi đã từng cảm mến .
Nay nàng chết ngay trong vòng tay hắn , tay vẫn còn nắm chặt tay nhau vậy mà .....
''Vô Nhan ngươi bình tỉnh chút , nếu ngươi chứ như thế Ma Trướng của ngươi sẻ ko thể khống chế được '' Vô Ngã đi tới để hai tay lên vai hắn rồi cô mà kéo hắn về thực tại .
Lúc này Ma Chướng của Vô Nhan tỏ ra mù mịt
''Vô Nhan !!!'' Vô Ngã gọi lớn nhưng hắn ko có vẻ gì chịu dừng lại.
'' chát !!!!''
Một cái tát thanh thuý vang lên , Vô Nhan lúc này đang muốn hoá thành hình Quỷ tướng , bị Vô Ngã đánh thì chướng khí từ từ tan mất hắn với gương mặt thất thần mà nhìn vị bằng hữu bên mình mấy ngàn năm qua .
''Vô Ngã , ta xin lỗi ! Là ta ko kìm chế được để ngươi bị thương rồi '' hắn nói xong thì nhìn khoé miệng của Vô Ngã vẫn còn dính máu ..thì nhẹ nhàn lấy tay mà lau đi .
''Ngươi ko sao thì tốt , ta ko sao cả '' Vô Ngã nói xong thì nhẹ nhàn gục vào lòng hất ngất đi ..
Lúc này Mộc Tuyết Ly và mọi người tới thì chỉ thấy được cảnh Vô Nhan bán thân chỉ mặc mõi y phục bên dưới , bên trên để trần còn Vô Ngã thì lại ngất đi người đang được Vô Nhan ôm trọn .
''Hai ngươi !!!'' Mộc tuyết Ly chỉ có thể nhìn họ tình bể tình mà đâu biết họ vừa trãi qua chuyện ác liệt gì .
Vô Nhan người thờ thẩn ôm Vô Ngã trong lòng lát sau hắn cảm thấy có gì đó ko đúng lắm thì nhìn xuống , Vô Ngã vậy mà hiện chân thân là một tiểu cô nương nhỏ nhắn và gương mặt lại thập phần đáng yêu . Vô Nhan hết hồn mà nhìn hắn ko chớp mắt .
''Chuyện này !!!'' Hắn ấp úng ko tin vào mắt mình .
Vô Diện đi tới nói '' Vô Ngã hiện Nguyên thân rồi , hắn có vẻ bị thương nặng hơn cả ngươi '' , nói rồi đở nàng lên giường nằm .
Vô Nhan ko biết Vô Ngã vốn là nữ nhân , cho nên đối với hắn có chút mạnh bạo . Nay tự nhiên biến ra thành bị tiểu cô nương hắn còn chưa nuốt trôi nên cứ ngồi đó mà thẩn thờ .
''ngươi sao rồi '' Mộc Tuyết Ly đi tới ngồi xuống hỏi hắn .
''Điện Hạ ! Ta đánh hắn bị thương nặng , là ta sai rồi '' Vô Nhan cúi đầu nói .
Vô Ảnh thấy cô cứ nhìn Vô Nhan thì đưa cho hắn bộ y phục rồi nói '' ngươi mặc tạm y phục trước đi'' .
''Đa tạ '' hắn nói xong thì cũng mặc xong y phục .
Lúc này Mộc Tuyết Ly đứng dậy đi về phía Vo Ngã rồi nói '' Vô Ngã hắn vốn là một con đại bàng đen thời cổ xưa , khi tu luyện hình người thì lại là nữ nhân vì lẻ đó hắn sợ trong tộc ko ai coi trong nên mới biến ra hình dáng nam nhân để ko phải bị tộc nhân xem thường , ngày phụ vương gặp hắn đã biết hắn là nữ nhi những vẫn chấp nhận hắn về sau ta được phụ vương nói rỏ mọi chuyện nhưng ta ko nghĩ ngươi ko biết '' .
Vô Diện cũng gật đầu nói '' ta cũng biết hắn là nữ nhân '' .
Vô ảnh lắc đầu nói '' ta ko biết hắn là nữ nhân hay nam nhân chỉ cần hắn là quỷ tướng thì ko quan trọng tiểu tiết '' .
''Nhưng ta ko biết , ta còn đả thương hắn khi thấy hắn hôn ta '' Vô Nhan ôm đầu nói .
Vô Diện nghe vậy thì mĩm cười nói '' ngươi có điều ko biết tộc Hắc điểu có bí thuật là nhả nước bọt của bản thân cho người bị thương nặng uống , chắt chắn sẻ sống lại dù sắp chết vẫn có thể cứu cho sống lại , ta nghĩ hắn thấy ngươi vết thương đã lành nhưng ko chịu tỉnh nên mới làm vậy thôi , hắn ko cố ý hôn ngươi theo ý đó đâu '' .
Hắn nghe Vô Diện nói thì lại cảm thấy có lỗi hơn nữa nhưng chuyện đã làm thì hối lỗi có ích gì chứ ? .
''Ngươi nếu đã tỉnh thì kể lại chuyện ở Yêu Tộc cho ta biết đầu đuôi đi '' Mộc Tuyết Ly lạnh giọng hỏi .
Lúc này Vô Nhan mới bình tâm lại rồi bắt đầu kể lại sự tình ...
Cô nghe được thì gương mặt mỹ nhân hiện lên lãnh ý , lúc này cô hỏi '' Khi Phụ Vương ban cho các ngươi làm Quỷ Tướng điều mong các ngươi trung thành và tuyết đối phải bên ta sau này ko hề có bất cứ ép buộc hay khống chế nào cả ? Nhưng chuyện ngươi vốn kị bạc và bí mật tại sao chúng Yêu Tộc lại biết , Bạc là ngân lượng đâu thể dùng để đúc binh khí , bao nhiêu cho đủ . Ta nghĩ họ biết được bí mật này từ trên người của ngươi ''.
Họ nghe cô nói thì điều im lặng lúc này Vô Nhan nói '' ta xưa nay điều ko hay tâm sự với ai cả chỉ là Ma cốt của ta thì vẫn luôn ở ...... ''hắn nói xong thì sờ nơi ngực mình rồi hốt hoảng nói '' Ma Cốt của ta mất rồi '' .
Lúc này Vô Diện nói '' Ma cốt ngươi vốn dĩ dính vào xương thịt , nói mất liền mất '' .
Lúc này hắn cố nhớ lại moị chuyện thì ko có kết quả như ý .
''Chuyện này các ngươi ko được tự ý hành động khi ko có lệnh ta , ta tự có kế ứng biến '' . Cô nói xong thì nhìn Vô Diện rồi nói '' Ngươi theo ta chút đi '' .
Vô Diện nhìn cô rồi nhìn Vô Ảnh đang lườm hắn ,'' ta sao? Điện Hạ có gì giao phó '' .
''Ngươi theo ta , chuyện này chỉ có ngươi mới giúp ta còn các ngươi ko được theo '' cô nói xong thì biến mất . Vô Diện cũng biến mất theo cô .
Vô Ảnh nhìn theo hai người đi khuất thì có chút giận nhưng nếu cô ko cho hắn theo thì đành chịu , ''ngươi đứng đó cũng ko làm hắn tỉnh được , trước mắt ngươi nghĩ ngơi đi đã '' .
''Ta sẻ ở bên cạnh hắn ngươi ko cần lo lắng , ngươi thấy ta yếu đuối vậy sao ?'' Hắn nói xong thì ngồi xuống cạnh giường mà nhìn Vô Ngã .
Hư Thọ Cung ....
''Điện hạ người có gì phân phó '' Vô Diện cúi đầu nói .
''Ta có chuyện ko hiểu , Linh Ngôn của ta sau ko trị lành vết thương của chính mình vậy ? Khi trước vẫn linh nghiệm mà ?''. Cô nhỏ giọng hỏi vì có chút xấu hổ .
Hắn nghe cô hỏi thì hơi chần chừ lát sau nói :
'' Điện Hạ , Linh Ngôn đó ko phải phép thuật của người mà là Trương Du Phong dùng Du Phong Quyết triệu hồn người về , do khi đó người còn chưa thức tỉnh kí ức nên ko thể dùng Thiên Ma Diệt Chú được , hắn mới dùng Linh Ngôn của mình để ban cho người sức mạnh chủ yếu để tự bảo vệ bản thân . Cơ chế hoạt động của Linh Ngôn là biến điều chủ nhân nó muốn thành hiện thực nhưng nó ko thể chống lại người tạo ra nó ''.
Cô nghe hắn nói thì con ngươi khẻ động cô hỏi '' Ý ngươi là nếu vết thương mà do Trương Du Phong gây ra thì ko chữa lành được sao ?''.
Vô Diện gật đầu ..
Mộc Tuyết Ly lúc này giận dỗi nói '' nhưng ta hiện tại bị thương rồi , làm sao đây ?'' .
Vô Diện im lặng tiếp chuyện nhà của ai người ấy tự tìm cách hắn sao dám góp ý vào .
''Ngươi có sáng kiến gì về chuyện yêu tộc gây hấn ko ?''thấy hỏi nữa thì chỉ làm khó hắn nên cô nói qua chuyện khác .
Vô Diện lắc đầu nói '' Chuyện này ko đơn giản là Yêu Tộc làm , ta đã từng nghĩ qua . Yêu Tộc vốn ko thông dụng về cách chiến đấu cung tên , đa phần là an phận nhiều ngàn năm ko hề dám đá động tới Ma Tộc ta . Nay lại gây hấn thì quả là khó tin .''
Cô nghe hắn nói vậy thì cũng gật đầu nói '' đúng vậy ! Khi nghe qua ta đã tự hỏi Yêu Tộc lấy đâu ra nhiều bạc vậy ?'' .
''Đúng là họ ko có nhiều bạc vậy đâu nhưng vấn đề ở chổ hiện giờ chúng ta còn ko biết được tại sao chúng lại nhắm vào Vô Nhan '' Vô Diện ra vẻ suy tư hỏi .
''Còn phải nói , Vô Nhan là chiến tướng khát máu nhất Ma Cung này lại có điểm yếu là yêu thích mỹ nữ nên dể nắm thóp chứ sao ?'' Cô lạnh lùng nói rồi khó khăn trở mình .
Vô Diện thấy cô như vậy liền biết cô đang khó chịu thế nào thì nói '' Điện hạ ta có một lọ nước tiên là Nhược Thuỷ Tam Thiên có thể giúp người chữa lành vết thương của mình '' .
Cô nghe hắn nói thì lệ rơi đầy mặt mà nhào tới ôm hắn vì tuổi thân '' Vô Diện hắn ức hiếp ta quá thể , làm ta đau đã 5 ngày chỉ nằm và đứng ko ngồi tử tế được nhưng hắn ko hề xin lỗi ta '' . Cô vừa nói vừa mếu .
Vô Diện đứng còn cô thì ngồi thấy cô tuổi thân ôm lấy hắn thì hắn cũng nhẹ nhàng xoa đầu cô rồi nói '' Điện Hạ có những chuyện tuy hắn ko thừa nhận nhưng người cũng đã nhận ra phải ko ? Hắn là Thần cổ đại , tính ra người cũng chưa được coi là Thần cho nên mới có chuyện xảy ra như vậy ?'' .
Vô Diện như là Phụ Thân của cô , hắn dịu dàng như nước và ấm áp như mặt trời mùa xuân làm cô thấy an ủi rất nhiều .
''Ta làm Ma Thần Vương thì mới hoà hợp với hắn sao ? Nhưng hắn ko chịu nhận mình là Trương Du Phong để ta phải ấm ức đủ chuyện , Vô Diện ngươi phải làm chủ cho ta '' Cô uất ức nói .
''Điện Hạ hãy hạ chiếu chỉ bảo hắn phải ngủ riêng 3 tháng , tới đó hắn ko được ở cùng với người sẻ hối hận và xin lỗi người thôi '' Vô Diện nhẹ giọng hiến kế .
''nhưng lý do là gì ?'' Cô ngu ngơ hỏi .
''Lý do là Điện Hạ phải chuyên tâm chuyện chính ko thể lơ là được , hắn phải nghe lệnh người tới đó đâu dám cãi ý '' .
Mộc Tuyết Ly nghe thấy cũng hay , sẳn trớn đang giận cô hạ chiếu chỉ như lời hắn nói ....
Vô Ảnh nhận được chiếu chỉ thì mặt đen hơn đít nồi mà lườm Vô Diện ,
Vô Diện lúc này nói '' Chuyện trước mắt nên để Điện Hạ được toàn tâm lo chính sự , Vô Ảnh ngươi ko thể hy sinh một chút hay sao ?''.
''Ta lãnh mệnh '' Vô Ảnh nói xong quay lưng đi bỏ lại hai người ..
''Hắn giận rồi '' Mộc Tuyết Ly nhỏ giọng nói .
''Kệ hắn ! Ta đứng về phía người '' Vô Diện khẳng định .
Cô nhìn hắn rồi mĩm cười gật đầu .....
Nói về Yêu Tộc khi được báo lại thì hốt hoảng và mở cuộc hợp khẩn cấp , lúc này Phượng Hoàng ngồi trên ghế chủ toạ , gương mặt nàng hiện lên sự lạnh nhạt khó gần .
Các vị Vương Thú ngồi bên dưới , Hổ Vương nói '' Chuyện này chắt chắn do nhân tộc ném đá dấu tay cố ý để chúng ta gây thù với Ma Tộc '' .
''Nhân tộc xưa nay gian dối , vì lợi quên nghĩa ta nghĩ chỉ có họ mới làm được như vậy ?'' Sư Vương cũng nói thêm vào .
Phượng Hoàng nhìn họ rồi nói '' Các ngươi nói vậy thì phía Ma Tộc sẻ tin hay sao ? Mộc Điện Hạ sẻ tin hả ? Chưa kể nàng ta lúc nào cũng bảo vệ Nhân tộc các ngươi lấy gì chứng minh mình vô tội?''
Bên dưới các vị thú Vương thấy nàng giận dữ thì ko dám nói gì lúc này Bạch Ngạc Vương nói '' Ta thấy nếu ko phải Hổ Tam Tinh cứ đam mê mỹ nhân của Nhân tộc thì đã ko xảy ra chuyện này , nay bị trúng kế của kẻ địch thì khó lòng giải thích rỏ ''.
Hổ Vương nghe nói vậy cũng giận dữ nói '' Ta thực sự ko hiểu , nữ nhân nhân tộc yếu đuối đến vậy ko biết sao hắn cứ mãi say mê , ta đã khuyên ngăn nhiều lần nhưng cuối cùng vẫn xảy ra chuyện , ta nhận lỗi vì ko quản tốt đệ đệ của mình ''.
Phượng Hoàng nghe vậy thì rơi vào trầm tư , nếu như chuyện này ko phải người của Yêu tộc làm vậy chắt chắn cũng có nội giáng nghĩ vậy nàng nói '' Trong các ngươi ai thay ta đến Ma Tộc để nói rỏ sự tình với Điện Hạ '' .
Bên dưới im lặng hồi lâu Hổ Vương nói '' Để ta đi vì chuyện này do đệ đệ ta gây ra ta nên tỏ lòng hối lỗi cùng họ '' .
Phượng Hoàng gật đầu khi nghe hắn nói vậy , cuối cùng quyết định để Hổ Vương đích thân đến Ma Tộc tạ lỗi cùng Điện Hạ của Ma Cung .
Mộc Tuyết Ly nhận được tin Yêu tộc cử Hổ Vương tới thì hơi suy tư , lúc này cô kêu Vô Diện tới rồi hai người bàn chuyện .....
Vô Nhan ngồi bên cạnh Vô Ngã đã 3 ngày lúc này khi cơ thể hồi phục thì Vô Ngã đã biến đổi lại hình dạng giả nam nhân của mình , nàng cũng ko hay Nguyên thân của mình đã bị lộ nên khi mở mắt thấy Vô Nhan ngồi đó liền khều tay hắn .
Hắn lúc này giật mình nói '' Ngươi tỉnh rồi , vết thương thế nào ?'' .
''Ta ko sao ? Ngươi sao lại ngồi đây ?'' Vô Ngã ngồi dậy hỏi thăm hắn .
Vô Nhan cúi mắt nói '' ta đợi ngươi dậy để nói lời tạ lỗi với ngươi , là ta ko đúng , là ta lỗ mảng mới khiến ngươi bị thương '' .
Lúc này Vô Ngã mĩm cười nói '' ta với ngươi như người thân một nhà làm gì có chuyện sai hay đúng , sống lâu như vậy rồi còn nói mấy lời đó ngươi khiến ta cảm thấy ớn lạnh cả người rồi , ngươi phấn chấn lên chính là điều ta mong muốn nhất '' .
''Ta biết rồi '' Vô Nhan cúi mặt nhẹ giọng nói .
Lại nói về Nhân Tộc , khi nhận được tin nữ nhi bị ám hại trên đường quay về thì Lâm Thương Thư như chết điếng ko nói nên lời , lúc này lại nhận được xác nàng đã lạnh nhưng nhìn như ngủ thì mới biết thân xác nàng đã được Mộc Tuyết Ly dùng Linh Ngôn bảo quản còn căn dặn ko được chôn nàng chờ cô tìm cách hoàn hồn cho nàng lại .
trong hoạ lại có được cơ mai này nên Lâm Thượng Thư đem Nhi nữ vào khuê phòng để nàng nằm trên giường như đang ngủ mà thôi , bên ngoài lính canh hai lớp ...
''Đại tiểu thư !!'' .
''Ta muốn vào thăm muội ấy '' Lâm Tử Nguyệt gương mặt hiện lên vẻ âu sầu nói với giọng bi thương .
Binh lính mở cửa cho nàng vào rồi lui ra đóng cửa lại , lúc này Lâm Tử Nguyệt đi đến bên giường ngồi xuống rồi nói '' Muội Muội , muội chết thật đau đớn tỷ nghĩ tới liền thương tâm , nếu như muội chịu theo tỷ quy phục người thì đã được người che chở rồi '' nàng ta nói thì nhẹ nhàn chạm vào gương mặt xinh đẹp của Tử Nhạn .
Lát sau nàng ta lại nói '' chuyện đến nước này dù là tỷ muội bên nhau mười mấy năm nhưng ta vẫn phải xuống tay với muội thôi '' nàng ta nói xong thì để tay lên ngực của Tử Nhạn rồi nói '' Thấu Cốt Xuyên Tâm '' .
Lúc này ko thấy phản ứng gì thì Tử Nguyệt lấy làm lạ , thường thì cơ thể của nhân tộc vốn có 3 phần hồn chìm và 7 phần hồn nổi , khi chết đi 7 phần hồn nổi dể dàng xuất khỏi thân xác nhưng 3 phần chìm đó sẻ ở trong thân xác tận 3 ngày nhưng nay sao ko thấy linh hồn nào vậy ?.
Trong khi nàng ta đang suy nghĩ thì Lâm Tử Nhạn bật đầu dậy nắm tay nàng ta cứng ngắt ..
''Á !! '' Lâm Tử Nguyệt hốt hoảng la lớn nhưng tay vẫn bị nắm chặt .
''Yêu nữ còn ko mau hiện chân thân '' lúc này Lâm Tử Nguyệt bị một hào quang lam nguyệt mạnh mẽ áp chế khiến nàng ta hiện nguyên hình là bộ Bạch Cốt màu trắng .
''Nguyệt Quang Phong ấn '' .
Bạch Cốt bị phong ấn vào một chiếc hộp , lúc này binh lính chạy vào chỉ thấy mõi Nhan Như Hoa Thánh Nhân thì quỳ xuống , Lâm Thượng Thư cũng chạy tới thấy nàng thì cúi đầu nói .
''Thánh Nhân chuyện này ??'' .
Nhan Như Hoa lúc này nói '' Điện Hạ đã an bài hết thảy mọi chuyện , thân xác của Nhị tiểu thư được bảo quản tốt ở nơi bí mật , đại tiểu thư bị Bạch cốt chiếm đoạt thân xác từ lâu Điện hạ cũng đã biết , nàng ta là nội giáng trà trộn vào Nhân tộc của chúng ta để cố tình gây thù với Ma Tộc và Yêu Tộc , hiện nay rất có thể sẻ loạn lạc hơn trận chiến với Ma tộc một năm trước , quan Thượng Thư xin nén bi thương để dốc tâm lo việc nước '' .
''Hạ quan hiểu ý , xin lĩnh mệnh Thánh Nhân '' Quan Thượng Thư cúi đầu hành lễ nói rồi lui ra .
Nhan Như Hoa lúc này biến mất ....
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro