Tơ tình rối ren , chọn lựa lúc nào cũng là quyết định khó khăn .
Nhan Như Hoa xuống dưới Ma Cung .
lúc này Mộc Tuyết Ly đang cùng nàng thưởng trà ở vườn Đào Nguyên ..
''Điện Hạ , tâm tư có gì ko thông hay sao mà suy tư hiện lên nét mặt như vậy ?'' Nhan Như Hoa khách sáo hỏi .
Mộc Tuyết Ly lắc đầu nói '' tỷ ko giúp được đâu , dù gì tỷ còn chưa xuất giá sao hiểu được chuyện ân ái phu thê khó khăn cở nào ?'' Cô nói rồi thở dài suy tư .
Nhan Như Hoa gương mặt ửng hồng cúi mắt nói '' tuy tỷ chưa từng trãi nhưng thường là nữ nhân đủ tuổi xuất giá sẻ được chỉ dạy về chuyện đó , tỷ có học qua rồi ''.
Mộc Tuyết Ly nghe vậy cũng ko thể vui nổi vì cô ở hiện đại 30 năm sao ko biết mấy chuyện đó thế nào ? Vấn đề là sức lực của hắn và cô có phần chênh lệch nên khi ko kiềm chế được hắn sẻ hành chết cô . Nghĩ vậy nhưng cô vẫn nói '' ta và hắn ko thể dung hợp được , kiểu như là .....'' cô nói ko ra câu vì nghe ra cũng thật tục tĩu .
Nhan Như Hoa lúc này mĩm cười nói '' Nữ nhân chúng ta lấy phu quân thì bắt buộc phải trãi qua chuyện đó , nếu như ko chuẩn bị trước thì sao có thể dung hoà êm ấm được , Điện Hạ có phải kích thích Vô Ảnh tướng quá mức rồi không ?'' .
Cô nghe nàng nói vậy thì bắt đầu suy nghĩ , ở hiện đại cô cũng ko có từng làm qua , cô và bạn trai yêu nhau rất trong sáng nên cô ko rành chuyện đó lắm , nhưng trong mấy bộ phim thì nói phụ nữ nên chủ động mà , cô chỉ là làm theo thôi .
Thấy cô im lặng Nhan Như Hoa lại nói '' có thể Vô Ảnh tướng chưa hiểu tâm tư của Điện Hạ cho nên mới khó dung hoà bên nhau , sao người ko thử nói với ngài ấy xem sao ?'' .
''Nói thẳng luôn hả ??'' Mộc Tuyết Ly mở to mắt mà bất ngờ hỏi .
''Đúng vậy ! Chỉ có ngồi xuống nói chuyện với nhau thì mới tìm được điểm chung , chứ ngủ riêng ko phải là cách lâu dài '' Nhan Như Hoa dịu dàng giải thích .
Cô gật gật đầu xem như đã hiểu , lúc này sứ truyền tin xuất hiện nói :
''Bẩm Điện Hạ , Lâm Tử Nhạn tỉnh lại rồi ''.
Mộc Tuyết Ly cùng Nhan như Hoa nhìn nhau , sao chết rồi sống lại được , thế là hai nàng đi tới chổ Tử Nhạn đang ở ...
''Tướng Quân xin nhận của tiểu nữ 1 lạy '' Lâm Tử Nhạn quỳ xuống lại Vô Ảnh .
''Đứng lên đi , ko cần quỳ lạy ta '' Vô Ảnh nói rồi ra dấu cho nàng đứng lên .
Lúc này Mộc Tuyết Ly cùng Nhan Như Hoa tới thấy Tử Nhạn gương mặt tuy hơn nhợt nhạt nhưng vẫn là một mỹ nhân hiếm thấy , nàng ta yểu điệu lau nước mắt .
''Tử Nhạn , cô nương sao rồi ?''
Vô Nhan ở đâu chạy vô , Tử Nhạn thấy hắn thì lao tới ôm , Vô Nhan hơi sượn nhưng vẫn ôm nàng , hắn vuốt tóc nàng rồi nói '' ko sao , ko sao nữa rồi ''.
''Tướng Quân, muội sợ lắm '' nàng vừa khóc vừa nói nhìn yếu đuối như sương sớm dể dàng tan khi nắng mặt trời lên .
Vô Ảnh thấy Mộc Tuyết Ly tới thì đứng nhìn cô , cô lại lơ đểnh như ko thấy hắn mà đi tới bên cạnh Tử Nhạn cô hỏi '' ngươi có biết tại sao tỉnh lại được ko ? Ta còn chưa tới âm giới xin hồn người về nữa mà '',
Lúc này Tử Nhạn mới yểu điệu nói '' là Vô Ảnh tướng cứu tiểu nữ , khi hồn lang thang nơi Âm giới tiểu nữ nghe tiếng của ngài ấy rồi đi theo về đây '' .
''Ra vậy ! Hắn thật có lòng với ngươi quá '' Mộc Tuyết Ly lời nói mang theo mùi dấm chua nồng nặc .
Nhan Như Hoa thấy vậy liền nói '' Ma Cung vốn bận nhiều chuyện vậy mà Vô Ảnh tướng vẫn giúp đở Nhân tộc , xin đội ơn ngài '' nàng nói rồi cũng cúi người mà đối với hắn hành lễ .
Vô Ảnh lúc này trầm giọng nói '' ko đáng để Thánh Nhân phải cảm tạ , ta là ko muốn nhìn thấy một sinh mạng bé nhỏ lại bị kéo vào cuộc chiến mà làm con tốt thí mạng , chuyện này ta nhất định sẻ tìm cho ra nguồn cơn ''.
Vô Nhan thấy vậy nói '' ta tìm ko được lý do tại sao ta bị mất Ma Cốt trên ngực mình , Ma Cốt tuy ko quá quan trọng nhưng có được nó thì điểm yếu của ta bị họ nắm thóp rồi '' .
Lúc này Nhan Như Hoa mới lấy trong ngực ra một chiếc hộp rồi nói '' Bạch Cốt chiếm thân xác Tử Nguyệt tiểu thư đang bị ta phong ấn trong này , nếu như mọi người muốn có thể hỏi thử nàng ta '' .
Cô nói xong mọi người gật đầu , lúc này Nhan Như Hoa nói '' Phong Ấn nghịch Giải '' tức thì cái hộp biến mất , Tử Nguyệt nằm dưới đất mở đôi mắt sáng hoắt nhìn mọi người .
''Tỷ tỷ '' Tử Nhạn vừa gọi liền muốn chạy tới thì bị Vô Nhan ngăn lại , hắn ôm cô trong lòng khiến cô ko thể chạy nữa .
''Nhìn cho kỹ đó ko còn là tỷ tỷ của cô nương nữa '' Vô Nhan nhẹ giọng nói .
Lúc này Bạch Cốt hiện nguyên hình là nữ nhân cao hơn Lâm Tử Nguyệt một chút , đôi môi được tô đỏ và đôi mắt sáng nhìn nàng ta rất ma mị và sắc sảo .
''Lâm Tử Nguyệt thực sự đang ở đâu ?'' Mộc Tuyết Ly hỏi .
''Ha ha ! Lâm Tử Nguyệt vốn dĩ đã chết năm lên 5 tuổi , là ta trú ngụ bên trong đó tới tận bây giờ , thì làm gì có Lâm Tử Nguyệt thực sự '' Bạch Cốt vừa cười vừa nói nhìn rất thê lương và rùng rợn .
''Tỷ tỷ ơi '' Tử Nhạn gọi khẻ rồi lại khóc ngất lên .
Bạch Cốt liếc nhìn nàng rồi nhếch môi nói '' Muội Muội đáng yêu của tỷ , nếu như ko phải muội có chút nhan sắc thì tỷ đã ăn tươi muội từ lâu rồi '' cô nói xong thì nhe nanh ra làm Tử Nhạn sợ hãy mà nép sát vào người Vô Nhan .
''Bạch Cốt nói cho ta biết ngươi được lệnh ai mà bày ra cục diện này , ta thấy ngươi cũng phải phải loại đại gian đại ác nên nếu giết ngươi ta có chút ko nở .'' Mộc Tuyết Ly nói thì trên tay xuất hiện một băng tinh .
Bạch Cốt lùi lại rồi lúc này Vô Ngã từ bên ngoài đi vào nhìn thấy nàng thì hai người nhìn nhau ko chớp mắt ...... Bạch cốt quay mặt đi ko nhìn hắn nữa ..
''Muốn giết cứ giết , ta còn sợ gì sống chết nữa '' nàng ta âm trầm nói .
Vô Ngã từ đầu tới cuối nhìn nàng ta ko rời mắt lúc này hắn nói '' sao lại chọn Vô Nhan , cô nương có thể hại ta mà ?'' .
Hắn nói vậy thì mọi người cũng hiểu nàng ta được Vô Ngã để ý nhưng cuối cùng lại chọn Vô Nhan để ám hại vì Ma Cốt của Vô Nhan là do Bạch Cốt lấy đi , lúc này nghe hắn hỏi nàng con ngươi khẻ động nói '' chuyện đó liên quan thì tới ngài chứ? .
''Tử Nguyệt ngươi hận ta sao ?'' Vô Ngã dịu giọng hỏi .
Bạch Cốt lúc này quay mặt tránh né hắn nàng nói '' ngài nói gì ta ko hiểu , ta ko quen biết ngài '' .
''Ngươi thực sự ko quen ta sao ?'' Vô Ngã đau lòng hỏi . Hắn đi tới cạnh nàng, lúc này Bạch Cốt rút nhuyễn kiếm ra mà đánh hắn . Chưa được 10 chiêu nàng bị hắn cướp mất kiếm ...
''Tử Nguyệt ngươi ko đi đầu thai chuyển kiếp lại chọn thành Ma Tinh hay sao ?''
(Ma tinh là hồn ko chọn luân hồi và ko ở Ma Tộc mà rời khỏi đó tu luyện gọi là Ma Tinh .).
''Mặc kệ ta ngài đừng quản '' Bạch Cốt lúc này quay đi nói trong tránh né .
Vô Ngã nắm tay nàng rồi nói '' tại sao ko tới tìm ta ? Tại sao ngươi biết ta là tướng quân của Ma tộc , ta còn cho ngươi cả lông của ta nữa mà , sao vẫn ko tìm ta ??''.
Bạch Cốt lúc này ngước nhìn hắn rồi nói '' để làm gì khi ngài ko cần ta bên cạnh chứ ? Ta đâu thể mặt dày đeo bám ngài được ?'' .
Vô Ngã nghe vậy thì hơi bất ngờ vì ý tứ trong đó ko đơn giản lắm , hắn hỏi '' ngươi muốn bên ta thì cứ ở bên ta , ta sao có thể ko thu nhận ngươi , năm đó thấy ngươi tuổi nhỏ vì bảo vệ đệ đệ và mẫu thân thì đem lòng thương cảm nên mới giúp ngươi , ta nào nghĩ đến chuyện ngươi muốn ở cùng ta . Ta sau lại có thể vì sự yêu thích của mình mà đem ngươi về Ma Cung âm u lạnh lẽo được ?'' .
''Vậy hiện tại ngài có ghét bỏ ta hay ko ? Ta đã làm điều ác rồi , tay ta cũng vấy máu người . Năm đó ta bị Hổ Tam Tính bức ép phải nhảy vực tự sát , nay tu luyện cốt yếu để trả thì hắn '' nàng nói thì lấy hai tay che mặt mình mà khóc .
Bạch Cốt chính là Tử Nguyệt mà năm xưa đã chết do Hổ Tam Tinh muốn bắt nàng , khi nàng chết lại trùng hợp ở đó có một hồn ma quên hết danh tính nên mới để hồn ma vô danh đó thay nàng đi đầu thai còn nàng thì nhờ vào chiếc lông của Vô Ngã tướng mà tu luyện vượt qua được biến số , trở thành Bạch Cốt chỉ trong 2 năm .
''Tử Nguyệt kể cho ta nghe chuyện gì xảy ra , người đứng sau lưng ngươi là ai ?'' Vô Ngã nhẹ giọng hỏi .
Bạch Cốt lúc này nhìn mọi người đang đứng đó thì mĩm cười xinh đẹp mà nói '' nếu như tiểu nữ nói thật thì ngài yêu tiểu nữ chứ ?'' .
Vô Ngã và mọi người nghe được thì chau mày , lại là ái tình , thứ đáng sợ nhất cũng chỉ là vì yêu mà bất chấp . Vô Nhan đứng nhìn Vô Ngã đang khó khăn mà đưa ra quyết định thì đau lòng ko thôi , cũng vì danh nghĩa là Quỷ Tướng mà ko thể nào sống thật với chính mình .
''Chuyện này !...'' Vô Ngã chần chừ ko thể quyết định .
Bạch Cốt cúi mắt nói '' dù biết ngài vốn là nữ nhân nhưng tiểu nữ vẫn ko thể quên được ngài '' lời nàng nói làm cho mọi người còn kinh ngạc hơn .. mõi người mõi vẻ mặt khác nhau nhưng ai cũng thở dài .
''Tử Nguyệt ngươi biết ta là nữ nhân khi nào ?'' Vô Ngã hỏi .
''Lúc ở Nhan Thành tiểu nữ đã nhận ra ngài , lúc ngài đở tiểu nữ thì đã biết '' nàng vừa nói vừa nhìn hắn với ánh mắt dịu dàng .
Vô Ngã im lặng ko nói gì , lúc này Tử Nguyệt nói '' là ta nhận lệnh chủ nhân ám hại Quỷ Tướng quân để làm suy yếu thực lực Ma Tộc , dùng Lâm Tử Nhạn để dụ dỗ Hổ Tam Tinh vì ta biết núi Hạ Thuỷ chính là nơi hắn chọn để nghĩ ngơi , ta cố tình dẫn dụ Lâm Tử Nhạn tới đó và dùng nhan sắc của Lâm Tử Nguyệt để làm mòi nhử hắn '' .
''Chủ nhân của ngươi muốn ám hại Quỷ Tướng ?'' Mộc Tuyết Ly lúc này lên tiếng hỏi .
''Phải ! Chủ nhân đã cứu ta một lần khi ta tu luyện bị thượng nặng , mang ơn người thì phải trả nên ta đã theo hầu chủ nhân giúp người làm đại sự , đáng lý Vô ngã Tướng nằm trong kế hoạch của chủ nhân nhưng ta đã ko thể xuống tay với ngài ấy nên mới trộm lấy Ma Cốt của Vô Nhan tướng .''
''Ra vậy ! Cuối cùng vẫn ko thể xuống tay với người ngươi yêu nhưng khi biết hắn là nữ nhân vẫn ko thể xuống ta sao ?'' Vô Nhan hỏi .
Tử Nguyệt mĩm cười nói '' Nam Nhân so với nữ nhân như ngài ấy còn ko bằng , dịu dàng ấm áp, ngài ây chính là lẻ sống duy nhất của ta '' nàng nói thì nhìn Vô Ngã ko chớp mắt .
Nàng nói xong thì lấy trong người ra một mảnh cốt rồi trả lại vào tay Vô Ngã nàng nói .
''Đây mà Ma Cốt tiểu nữ từng lấy của Vô Nhan tướng , nay trả lại cho ngài ấy '' nàng nói thì chỉ đứng nhìn hắn .
Vô Ngã nhận lấy Ma cốt xong trả lại cho Vô Nhan lúc này Mộc Tuyết Ly hỏi '' ko thể nói chủ nhân của ngươi là ai sao ?'' .
Nàng nhìn Vô Ngã rồi nói '' ngài có thể bên tiểu nữ một ngày được ko ? Tiểu nữ chỉ cần bên ngài một ngày thôi '' . Nàng nói thì vòng tay ôm lấy hắn .
''Được ! Ta bên ngươi 1 ngày này coi như chuộc lại lỗi lầm năm đó của ta '' Vô Ngã gật đầu nói .
Mộc Tuyết Ly chỉ có thể thở dài , ái tình thật khó mà khiến người ta ko đau khổ . Cô lại ko thể tuyệt tình vì chính bản thân mình năm xưa từng yêu Trương Du Phong như vậy nhưng hắn lại chọn cách khác chứ ko chọn cô . Vậy mà cô vẫn yêu chết lên chết xuống , nay thấy Bạch Cốt vì yêu là làm chuyện bất chấp cô thấy vừa giận lại vừa thương .
Vô Ngã cùng Tử Nguyệt đi dạo ở Vô Đạo Thành , lúc này nàng nắm tay hắn rồi nói '' Ngài năm đó tại sao ko quay lại Hạ Thuỷ Trấn nữa ? Tiểu nữ đợi người rất lâu đó '' cô nói rồi mĩm cười nhìn như mình đang quay lại thời gian của những năm 16 tuổi .
''Ta có chuyện phải làm , tới khi quay lại đã là 3 năm sau đó '' Vô Ngã cúi mắt nói với giọng đầy hoài niệm .
Lúc này hai người cũng tới phủ của hắn thì nàng mở cửa bước vào rồi vui vẻ nói '' Năm đó Tiểu nữ thực sự rất nhớ thương người , nghĩ tới người tim tiểu nữ nhói lên từng nhịp '' .
Vô Ngã cũng sánh bước bên nàng thấy nàng vui vẻ hồn nhiên hắn thật sự rất đau lòng nghĩ tới cảnh nàng chết mà ko thể siêu thoát để bản thân hoá thành Ma Tinh như vậy khiến hắn chẳng thể vui vẻ nổi. Hai người đi kiểu gì lúc này lại tới phòng riêng của hắn , nàng tự nhiên đẩy cửa phòng đi vào trong . Hắn thấy vậy cũng ko thể ngăn cản nàng đành đi vào theo .
Lúc này Tử Nguyệt nắm tay hắn kéo mạnh rồi đóng cửa phòng lại nàng ấn hắn xuống ghế rồi đứng đó nhìn hắn '' Tướng Quân , tiểu nữ chỉ muốn cùng người bên nhau ko muốn chia lìa '' nàng nói thì tự nhiên muốn hôn hắn .
Vô Ngã đứng dậy nói '' ko được , ta ko làm chuyện đó được '' hắn quay mặt đi tránh né nàng ..
''Tướng Quân cũng có thích tiểu nữ mà , nếu ko tại sao quan tâm tiểu nữ như vậy ?'' Nàng ta nói thì ôm hắn từ phía sau lưng .
Vô Ngã đứng yên nói '' ta quan tâm ngươi vì ngươi đáng thương , ta sao có thể đem tới hạnh phúc cho ngươi như nam nhân vẫn làm chứ ?''
Nàng nghe hắn nói vậy thì cũng chỉ mĩm cười rồi nói '' Tướng Quân , tiểu nữ chỉ cần ngài ko quan tâm tới chuyện người có đem tới hạnh phúc cho tiểu nữ hay ko ? Thật đó dù là đau khổ cũng chỉ cần ngài bên cạnh mà thôi '' .
Vô Ngã trái tim có chút dao động thì liếc mắt nói '' Tử Nguyệt Nguyên thân ta là nữ nhân nhưng vì số phận phải giả làm nam nhân , ta cũng thích nam nhân nên muốn có ai đó mạnh mẽ có thể che chở ta , ta sao có thể bên ngươi được đây ? '' .
Tử Nguyệt lúc này hơi suy tư , nàng nhìn hắn rồi nhẹ giọng nói '' Tướng Quân tiểu nữ thực tâm muốn bên người ko bàn danh phận cùng tiểu tiết '' nàng nói vậy thì kề môi mình đến gần môi hắn . Lát sau nàng thổi một hơn màu trắng ra Vô Ngã lúc này gục xuống .
Lại nói về Vô Nhan khi thấy Vô Ngã cùng nàng ta rời đi thì tâm tình bất an .
lúc này Mộc Tuyết Ly cũng ko thể ra mặt cản Vô Ngã đưa Bạch Cốt vốn là cố nhân của hắn lại được .
''Ta thấy hơi mệt Điện hạ xin an bài đưa Tử Nhạn về Nhân tộc an toàn , ta xin phép '' Vô Nhan nói xong thì muốn rời đi .
''Tướng Quân'' Tử Nhạn nắm tay hắn lại ..
Vô Nhan nhìn bàn tay nàng lưu luyến nắm lấy tay mình thì hơi chần chừ nhưng vẫn gạt tay nàng hắn nói '' Tử Nhạn từ ngày cô nương gặp gở ta thì mới có nhiều biến cố , nay ta dứt khoát cắt đứt nhân duyên gặp gở của hai chúng ta từ nay cô nương sẻ bình an vô sự thôi '' hắn nói xong thì dùng chút phép thuật cắt đứt nhân duyên của hai người .
''Vô Nhan ngươi !!! '' Mộc Tuyết Ly thấy hắn lạnh lùng nói cắt nhân duyên thì muốn lên tiếng can ngăn lúc này Vô Ảnh nắm tay cô lại hắn lắc đầu . Cô thấy vậy liền im lặng .
Khi Vô Nhan cắt đứt nhân duyên gặp gỡ của hai người thì Tử Nhạn ngất đi , lúc này Vô Nhan nói '' Thánh Nhân xin đưa cô nương ấy về nhân tộc , tỉnh lại cô nương ấy sẻ quên ta thôi '' . Hắn nói xong thì nhẹ nhàng để nàng cho Nhan Như Hoa đở lấy rồi phi thân đi .
Thật ra hắn chạy theo Vô Ngã thì đúng hơn , lúc này khi hắn tới nơi thì Tử Nguyệt đã đở Vô Ngã nằm trên giường , nàng nhẹ nhàn ôm lấy hắn rồi nói '' Tướng Quân chỉ cần chúng ta bên nhau tiểu nữ ko màn chuyện khác '' nàng ta nói thì nhẹ nhàn tháo đai lưng của Hắn .
Vô Nhan xuất hiện chụp vào vai nàng ta rồi nói '' Dùng kế bỉ ổi , Bạch Cốt ngươi gan ko nhỏ ?'' .
''Vô Nhan tướng '' Tử Nguyệt nói xong thì vung ta đánh hắn .
''Ngông cuồng '' Vô Nhan nhếch môi nói rồi xuất chưởng đánh văng nàng ta ra , Tử Nguyệt sao đánh lại Hắn nên trúng chưởng nàng ói máu , sau đó hắn muốn xuất chưởng đánh chết nàng đi cho rảnh nợ thì Vô Ngã lúc này bật dậy ôm lấy eo hắn kéo hắn lại .
Tử Nguyệt nhân cơ hội chạy trốn mất .
Vô Nhan quay lai nhìn hắn rồi lạnh lùng nói '' Ngươi động tâm cùng ả ta hay sao ?'' .
Vô Ngã vô lực lắc đầu nói '' nếu tha được thì đừng giết nàng , ngươi đánh nàng bị thương ko nhẹ '' hắn thều thào nói nhìn ko có chút lực nào cả . Vô Nhan ngồi xuống giường đở lấy hắn rồi để hắn nằm xuống .
''Ngươi nghĩ ngơi đi , thân là Quỷ Tướng lại trúng mê hương của Bạch Cốt , ngươi còn mặt mũi nào làm Quỷ Tướng nữa '' hắn nói thì kéo chăn đắp cho Vô Ngã .
''Ta thấy khó chịu quá , ngươi rời khỏi đây trước đi '' . Vô Ngã thì thào nói
'' ngươiđau đớn quằn quại thì làm sao ta đi được đây , ngươi yên tâm có ta rồi nghĩ ngơi chút đi '' . Vô Nhan nói .
Vô Ngã lúc này tự nhiên lật người vật Vô Nhan xuống giường , hai người bốn mắt nhìn nhau thì Vô Nhan mới biết là hắn bị trúng Mê Hương liền nói '' Ngươi phải tỉnh tâm , Vô Ngã ngươi ko được chịu thua trước mê dược '' .
''Ngươi ko đi thì đừng trách ta làm gì ngươi nhé '' Vô Ngã nói xong thì hôn hắn nhưng môi chưa kịp chạm thì Vô Nhan khống chế hắn bằng cách dùng hai tay cố giữ hắn cách xa mình .
Vô Nhan thân là quỷ tướng sao có thể để Vô Ngã đạt được ý định liền nói '' Định Thân thuật '' dứt lời dây xích ở đâu tự nhiên xuất hiện liền khoá tay và chân Vô Ngã lại , chế trụ hắn nằm dưới giường .
''Ngươi tỉnh lại thì ta sẻ tạ lỗi với ngươi vậy ?'' Hắn nói thì muốn rời đi thì lúc này Vô Ngã gồng mình làm đứt cả dây xích phong ấn của Vô Nhan .
''Ngươi trở lại '' Vô Ngã nói xong tự nhiên một bầy chim đen kịt xuất hiên trói Vô Nhan kéo hắn văng trở lại giường .
''Là Hắc Phong Điểu , ngươi còn dùng cả chiêu này để bắt ta sao ?'' Vô Nhan nói xong thì tung chưởng về phía Vô Ngã . Khi chưởng phong sắp tới thì Vô Ngã lúc này hiện về Nguyên Thân là một tiểu cô nương mặc y phục màu đen , y phục đối với nàng có chút lớn nên rộng thùng thình làm Hắn ngừng lại , Vô Ngã chỉ chờ có vậy liền bắt lấy tay hắn rồi quật hắn xuống giường .
''Hự !!'' Vô Nhan bị quất một cái đau đớn mà nằm xuống giường ko cử động .
Vô Ngã có Nguyên thân là nữ nhân , dáng hơn nhỏ nhắn nên lúc biến thành nam nhân so ra y phục có chút lớn nên rộng hơn , lúc này do vật nhau nảy giờ y phục có chút lộn xộn , ngực của hắn lúc này cũng lớn hơn nhiều liền lộ ra khỏi y phục .
'' Vô Nhan sao người ko chống cự nữa ??'' Vô Ngã nhỏ giọng hỏi .
''Ngươi biết ta ko đánh nữ nhân nên làm vậy với ta sao ?'' Vô Nhan giận rung hắn ko dám nhìn thẳng mà cứ tránh né , phi lể chớ nhìn .
''Vậy sao? Ngươi ko đánh nữ nhân ta biết nên cố tình hiện về Nguyên thân của chính mình và ta hiện tại biết chuyện mình làm là ko đúng nhưng ko hiểu sao cơ thể ta vẫn muốn làm gì đó với ngươi '' Hắn nói xong thì Vô Nhan mắt vẫn nhìn hướng khác ko trả lời gì ,
Vô Ngã lúc này đè lên người hắn rồi lại nói '' Vô Nhan ta thật sự rất thích ngươi , thích từ lâu lắm rồi lâu tới nổi ta ko nhớ là từ khi nào nữa '' hắn nói thì nhìn Vô Nhan ko chớp mắt lúc này thấy trên mặt Vô Nhan hiện lên tia mất mát , Hắn lại nói '' ta thực sự sợ hãi một ngày ngươi nhận ra ta thích ngươi , tình bằng hũu bao nhiêu năm ko còn như xưa nữa , ta ..... '' .
''Nếu khó xử vậy chi bằng đừng nói nữa '' Vô Nhan lạnh nhạt nói rồi ko nhìn hắn .
Hắn lúc này tự nhiên ánh mắt hiện lên sự mất mát hắn tự cắn môi mình đến toé máu rồi lúc này Nguyên thân dần biến mất và hình ảnh giả nam nhân của hắn trở về hắn nói '' ta xin lỗi , từ nay ta ko bao giờ xuất hiện trước mắt ngươi nữa '' hắn nói xong thì bỏ chạy ra cửa rồi biến mất .
''Vô Ngã '' .
Vô Nhan bật dậy chạy theo nhưng hắn đã biến mất rồi , lúc này chính bản thân hắn cũng ko biết có cảm giác gì .
''Tại sao khi hắn nói ko xuất hiện trước mặt mình nữa mình lại thấy đau lòng ?'' Hắn tự hỏi mình rồi ngồi đó thẩn thờ .
Hư Thọ Cung ...
Mộc Tuyết Ly lúc này ngồi xuống ghế liền thở dài , có phải là cô mở hàng hay ko mà từng người từng người bên cạnh cô điều có tình duyên trắc trở hết vậy ? Hết Vô Nhan rồi tới Vô Ngã điều vướn vào ái tình một cách bi thương .
Vô Ảnh từ ngoài đi vào thấy cô vậy liền nói '' Bạch Cốt bị Vô Nhan đánh trọng thương hiên tại bị ta bắt nhốt ở Ma Long Đàm , Điện Hạ có gì sai bảo ta làm ko ?''
'' ko có ! Ta chỉ là muốn ở một mình '' cô đau lòng nói .
''Nàng muốn ta phải thế nào thì mới hết giận ta ? A ly nàng muốn ta ngủ riêng tới 3 tháng thật sao ?'' Vô Ảnh hỏi .
Mộc Tuyết Ly ko trả lời hắn , cô đang bận suy nghĩ chuyện gì đó thì lúc này Vô Diện bước vào nói '' Vô ngã về Điểu Tộc ở Sa La quốc rồi , hắn có vẻ tạm thời ko quay lại '' .
''Vậy sao ? Hắn chắt khó xử lắm dù gì Vô Nhan và hắn cũng là bằng hữu mấy ngàn năm nay lại thổ lộ chắt là thất vọng lắm '' cô nói xong thở dài . Ma cung có mấy vị Quỷ Tướng mà giờ còn đi mất nữa chứ l
''Điện Hạ yên tâm hắn sẻ nhanh quay lại '', Vô Diện nói .
''Nhanh là bao lâu ?'' Cô hỏi .
''Nhanh tầm hơn trăm năm , có khi ngàn năm ko chừng " Vô Diện nhẹ giọng nói .
''Nhanh quá hén '' cô nói xong thì đứng dậy nói '' chuyện bên Yêu tộc chờ Hổ Vương tới rồi ta sẻ tính tiếp , các ngươi lui ra đi '' cô nói xong thì đi về phía phòng ngủ của mình .
Vô Diện tính rời đi nhưng thấy Vô Ảnh đứng đó ko chịu rời đi thì nói '' Người bị cấm túc 3 tháng ngủ riêng , nay chưa được mấy hôm đã ko chịu nổi rồi sao ?'' .
Vô Ảnh nghe hắn nói vậy thì cũng ko nói gì ,
''Đi uống rượu với ta '' Vô Diện nói xong thì quay đi , hắn cũng đi theo .
Vô Diện Thành ...
''Ngươi ko định thừa nhận với Điện Hạ sao ? Chờ người lên làm Ma Thần Vương rồi tự nhìn ra ngươi hả ?'' Vô Diện tay rót rượu miệng nhẹ giọng hỏi .
''Ta còn chuyện chưa làm xong nếu như sau này ta ko còn ở đây nữa nàng ấy sẻ đau lòng lắm '' Hắn nhẹ giọng đáp lời .
Vô Diện thấy vậy nói '' đau lòng đến thế nào thì cũng sẻ có lúc ko còn cảm giác đau nữa , ta nghĩ Điện Hạ cũng gần đến giai đoạn đó rồi '' .
Hắn lúc này im lặng ,tay mân mê chén rượu trên tay rồi nói '' Đợi đến đó ngươi chăm sóc nàng nhé , chờ ta tái sinh '' .
''Ngươi cứ như vậy thì đừng mong giữa ngươi và Điện Hạ có kết quả tốt đẹp gì ? Du Phong ngươi đâu phải ko biết mõi lần ngươi tái sinh thì lại ko nhớ chuyện cũ nữa , phải chờ tu luyện lên thành Thần ngươi mới nhớ ra được chuyện xưa , mà ngươi có biết đợi chờ ngươi Điện Hạ đã chờ mấy kiếp rồi ko ?'' .
''Lần này là lần cuối , nếu ta tái sinh ta sẻ đi tìm nàng , sau đó ta sẻ cùng nàng quy ẩn '' Hắn lại nói .
Hư Thọ Cung ...
''Hắn đang tính làm gì vậy ? Nguy hiểm lắm hay sao mà phải tái sinh lại ?'' Cô vừa đi vừa lẩm bẩm một mình .
''Điện hạ ! Tiểu nhân chỉ nghe được như vậy vì đứng hơi xa , ở gần quá thì Vô Diện tướng sẻ phát hiện mất '' sứ truyền tin nói .
''Ngươi lui đi , ta biết rồi '' cô nói xong thì leo lên giường nằm .
Thường thì cô ko ngủ được nhưng cơ thể ko hề có dấu hiệu mệt mõi , cũng ko cần ăn mới có thể sống được nhưng do sống ở hiện đại 30 năm nên cũng quen với việc nghĩ ngơi đôi chút . Hiện giờ Ma Cung của cô đang bị thế lực nào đó nhòm ngó tới nếu như cô ko có biện pháp để giải quyết chỉ sợ chiến tranh sẻ nổ ra , nếu như thật sự có chiến tranh thì Trương Du Phong sẻ đứng về Nhân Tộc , hay nói đúng hơn hắn sẻ chọn Nhân Tộc vì đó là cội nguồn của hắn .
Cô thực sự ko hiểu nổi tại sao hắn tạo ra vỏ bộc là Vô Ảnh , mà Vô Ảnh trước đó vốn là Vương Tử Ma Tộc phương bắc chẳng lẻ phụ Vương của cô ko biết hay sao ? Hay hắn giết Vô ảnh thực sự rồi thay thế vào ? Hoặc dã phụ vương cũng muốn thăm dò hắn nên mới để hắn ở Ma Cung và còn để làm Quỷ Tướng một chức vị rất quan trọng với Ma Cung này .
Cô suy tư rồi cũng ko ngủ được , nam nhân cổ đại thực sự khó mà nắm bắt khiến cô cứ cảm thấy hắn chưa từng thật lòng với mình . Mà từ đầu là cô yêu hắn chứ hắn cũng ko quá để ý đến cô dùng 4 ngàn năm để đổi lấy một cái gật đầu của hắn , yêu gì mà yêu dữ .
'' A Ly !'' .
Cô nghe tiếng hắn gọi thì nhìn qua .
''Vô Ảnh chàng đến khi nào ?''
Cô lo suy tư mà hắn đã đứng bên cạnh cô luôn rồi .
''Vi phu mới tới , nàng vẫn còn giận ta chuyện hôm đó sao ?'' .
Cô nghe hắn nói vậy thì lắc đầu nói '' ko có , chỉ là có chút khó chịu trong lòng chàng đừng nghĩ nhiều '' cô nói rồi đi đến ghế ngồi xuống hỏi '' chàng đến tìm ta có chuyện gì ?''.
Hắn cũng đi tới cạnh nàng rồi nói '' vi phu đến chủ yếu để xin lỗi nàng về chuyện hôm đó , còn có .....!!".
Cô nhìn thấy hắn ấp úng thì hỏi '' chuyện gì mà khiến chàng ấp úng vậy ?'' .
''Vi Phu nghi ngờ người của Sa La quốc nhún tay vào chuyện ly giáng này , nên đến xin chiếu chỉ của nàng để ta có thể điều động chúng Ma Tộc ở khu vực đó ''. Hắn nói xong thì nhìn cô .
''Chàng muốn đến Sa La Quốc ? ''.
''Đúng vậy ! Ta sẻ đến đó điều tra , Vương tử Ma Vương ở đó vốn chỉ nghe lệnh nàng nên ta mới đến xin nàng chiếu chỉ '' . Hắn giải thích .
''Ra vậy !'' Cô nói xong thì ra vẻ hơi trầm tư , suy nghĩ .
Ma Vương thì chỉ nghe lệnh điện hạ nhưng chức vị ko lớn hơn Quỷ Tướng , bảo hộ Ma Cung có 4 quỷ Tướng nhưng ở một khu vực khác nhau có vị Ma Vương coi quản nơi đó . Bên dưới SaLa Quốc có một thành trì và Quỷ Vô Hạn đang ở đó , hắn ko thể rời khỏi nơi mình coi nếu ko có lệnh triệu tập của Điện Hạ .
''Ta cùng chàng đến đó, rất lâu rồi ta ko đến thăm hắn '' ... cô nói xong nhếch môi cười đầy mãng nguyện .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro