Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Quyết Định Cuối Cùng .


Nhan Như Hoa bị bắt đi mất ......

Vô Diện khẻ bấm đốt tay liền biết sự tình khi hắn đến nơi mọi chuyện đã xong rồi ...

Nhan Như Hoa bị bắt đi đến khi nàng mở mắt ra liền thấy 3 người nam nhân đang đứng quay lưng về phía nàng ...

''Ngươi ko giết nàng ta , đem nàng ta đến đây làm gì ?'' Bạch Hạc cất tiếng hỏi .

Lâm Tịch Dương đứng im ko nói gì , hắn ko xuống tay được nên mới đem về đây .

''Ko sao ? Đem về cũng tốt '' giọng nam nhân trầm ấm vang lên .

Nhan Như Hoa con ngươi khẻ động [ là Ma Thần Vương, Mộc Thiên Ma hắn còn sống vậy trong tế đàn Ma tộc người ta gặp là ảnh của hắn rồi ] nàng tự nghĩ trong lòng .

Mộc Thiên Ma quay mặt lại , gương mặt ko hề già đi theo từng ấy năm , cũng phải thôi hắn bất lão bất tử nên nhìn hắn ko hề thay đổi có gì lạ chứ ?.

''So ra ta với sư tôn của ngươi có chút quen biết , nếu giết ngươi cũng khó ăn nói với cố nhân chi bằng ngươi ở lại đây một thời gian '' hắn nói xong thì quơ tay Nhan Như Hoa biến mất ...

''Vậy ra đó là phụ thân ta , ông ấy muốn gì mà làm ra chuyện này chứ ?'' Mộc Tuyết Ly xuất hiện cạnh bên Nhan Như Hoa ..

''A Ly sao muội lại ở đây ?'' Nhan Như Hoa hỏi với gương mặt bất ngờ ..

''Vô Diện biết trước có biến nên kêu ta theo tỷ , ta ẩn mình vào nốt chu sa trên ấn đường tỷ nên cùng tỷ đến đây '' Mộc Tuyết Ly nói nhỏ .

Nay cô biết chủ nhân Mộng Giới là phụ thân mình thì buồn bã ko nói nên lời . Cô phải gặp ông ấy để hỏi cho ra ngọn ngành đã ...

''A ly thật ra ..thật ra ta ..''

Nhan Như Hoa ấp úng tính nói gì đó thì Mộc Tuyết Ly nói ''tỷ cứ ở yên đây , ta đi thám thính rồi về cứu tỷ nhớ đừng hành động một mình đó '' cô nói vậy rồi biến mất luôn.....

Nhan Như Hoa chưa kịp nói gì thì cô đã đi mất rồi ...

Mộc Tuyết Ly tàn hình đi dạo Mộng Giới , nơi này ko có ai cả nhưng từ trên này nhìn xuống thì thấy Vân Du rỏ lắm , kiểu như một tấm kính trong suốt nhìn thấy mọi thứ vậy đó ..

''Hoá ra là dùng cách này theo dõi Vân Du Quốc sao ? Phụ thân người cũng biến thái quá rồi '' Mộc Tuyết Ly nói khẻ rồi đi về phía trước ..

Nơi này nhìn rất kì lạ, hình ảnh giống như kiểu tương phản của thế giới bên dưới nên cũng có nhà , có khu này khu kia nhưng tuyệt nhiên ko có người .....

''Này là ảo ảnh hả ta ?'' Cô tự hỏi đi đưa tay muốn chạm vào thử một cánh cửa của một căn nhà ...'' ko được , tốt nhất ko nên chạm vào bất cứ đâu tránh mang hoạ ''. Cô tự nói rồi lại tiếp tục đi về phía trước .

Qua một dãy phố , rồi qua một cây cầu , bên dưới có hồ , trong hồ có hoa sen và cá ,  hai bên đường có nhà , không khí rất mát , xung quanh cũng có chim bay , chim đậu nhưng ko có người ở ....

Khi đi qua thêm một cây cầu nữa Cô nhìn thấy một biệt phủ rộng ....'' Hư Thọ cung '' trên biển ghi ba chữ lớn ...

Cô đẩy cửa bước vào thì lặng người , bên trong chín là Hư Thọ Cung nơi cô đang ở nhưng nơi này sáng và xanh hơn vì nằm trên trời , còn Hư Thọ Cung của cô dưới lòng đất khá tăm tối ...

Bên cạnh cửa vào có một hòn non bộ , bên dưới có cá vàng bơi lội , cạnh đó có một cái xích đu .... Đi sâu vào trong chính là Vườn Đào Nguyên của Hư Thọ Cung , đó và chưa vào bên trong , chỉ mới bên ngoài thôi đã giống đến vậy rồi ...

Mộc Tuyết Ly đi ra Vườn Đào Nguyên , bên chổ gốc đào cô hay ngồi nay là một Gốc cổ thụ to lớn , lá xanh um và cao vượt mây ...

''Cái Cây này lớn quá '' cô nói rồi đưa tay ra muốn chạm vào thân cây nhưng lạ thay lá cây thòng xuống chạm vào tay cô .....

''A Ly .....'' một giọng nói vang lên trong đầu cô , tiếng gọi này mới êm dịu làm sao ...

''Ai vậy ? Là ai đang gọi ta ?'' Cô nhìn xung quanh rồi hỏi ..

Lúc này bổng không gian biến thành một màu xanh nhạt , Cô thấy mình đang đứng trên một đồng cỏ xanh mát , phía trước cô một nữ nhân mặc y phục xanh , dáng người cao , mảnh khảnh , tóc nàng ta dài qua mông được cố định bằng một sợi dây mày trắng .....

Cô đi về phía nàng ta ..

Nữ nhân quay lại nhìn cô rồi mĩm cười ....

Gương mặt nàng rất bình thường , ko quá nổi trội , mắt hai mí , mũi ko quá cao , nếu so ra nàng ko hề xinh đẹp nhưng khí chất lại tựa thiên tiên thoát trần thoát tục ....

''A Ly '' nữ nhân cất tiếng gọi cô ...

''Người là ??'' Cô hỏi với giọng hơi bất ngờ ..khó hiểu .

Nữ nhân mĩm cười nói '' Ta là Bạch Thanh Liễu ''...

''Bạch Thanh Liễu '' Cô nhỏ giọng nói khẻ , năm đó xuyên về cô quả thực ko thấy mặt của Nàng ấy , nay nhìn lại dáng người này thì chính là nàng ta rồi ..

''Đúng vậy ? Ta là mẫu thân của con '' Bạch Thanh Liễu dịu giọng nói .

Mộc Tuyết Ly lắc đầu nói '' ko đúng , ta được Thần Mộc sinh ra sao người lại nhân là Mẫu thân ta ?''.

Bạch Thanh Liễu mĩm cười che miệng nói '' Ta chính là Thần Mộc '' ...

Mộc Tuyết Ly hơi chau mày ra vẻ ko tin , thấy vậy nàng nói '' A Ly , ta ban đầu là một cây liễu tu luyện đạt tới cảnh giới Thần Mộc , sau trận chiến vào thời đại Vô chủ ta đã phải tu luyện lại thành liễu tinh , về sau ta lại tu đến cảnh giới Thần Mộc trở lại'' .

''Ra là vậy ? Người là Thần Mộc vậy người là mẫu thân ta đó sao ?'' Mộc Tuyết Ly hơi suy nghĩ rồi hỏi .

Bạch Thanh Liễu mĩm cười ko nói gì , lát sau nàng mới nhẹ nhàng cất giọng nói .

''A Ly , ta sẻ giải thích sau về chuyện mà con muốn biết , hiện tại con và bằng hữu của mình nên rời khỏi đây trước đã , sau này mọi chuyện sẻ sáng tỏ thôi ''.

''Con đã đi đến đây rồi mà người cũng ko thể nói thật với con sao ? Mõi một ngày chờ đợi đối với con dài như 3 thu vậy mà người vẫn bắt con phải đợi ?'' Mộc Tuyết Ly bị cảm xúc khó chịu chi phối khiến cô ko thể kìm chế được lời nói của mình ..

Bạch Thanh Liễu đi tới nhẹ nhàng xoa đầu cô rồi nói '' A Ly , ta biết con đã có một khoảng thời gian khó khăn nhưng đừng lo lắng ,mọi chuyện rồi sẻ ổn mà ''

Lúc này cô ko hiểu sao lại cảm thấy an tỉnh đến lạ thường , cảm giác như cô đang đứng giữa cánh rừng xanh mát , từ giọng nói đến hành động của nàng ta khiến cô được bình tâm trở lại ..

''Thần Mộc , con rất mệt mõi khi phải nhớ đến chuyện từ mấy ngàn năm trước , người con yêu cũng ko thể bên con , còn cảm thấy mình sống trên đời cứ như là sai lầm của tạo hoá vậy đó '' cô nói xong cúi đầu buồn bã .

Bạch Thanh Liễu thấy vậy liền mĩm cười nói '' Con đang bế tắc sao ? A Ly ta nhìn thấy lòng con đang loạn , con đau khổ vì Trương Du Phong và trong thật tâm con rất muốn tìm được mẫu thân mình , điều đó ta biết ''.

Cô nghe nàng nói vậy thì ngước mắt nhìn , Bạch Thanh Liễu cao ráo mãnh mai , cô chỉ đứng tới ngực nàng mà thôi , tự nhiên cô rất muốn ôm nàng ...
''Thần Mộc ! Con có thể ôm người ko ?'' Cô nhỏ giọng hỏi .

Bạch Thanh Liễu nhẹ nhàng kéo cô vào lòng rồi nói '' A Ly ! Con đừng buồn nữa , ta lúc nào cũng nhìn về phía con , ta lúc nào cũng ủng hộ con ''.

Mộc Tuyết Ly tâm tư như bị tuyết bao phủ nay tự nhiên nhìn thấy được mặt trời , lời nói và cử chỉ của nàng ấy sưởi ấm trái tim của cô .....

''Thần Mộc , con sẻ đợi ngày người nói sự thật cho con biết '' cô nhỏ giọng nói khẻ ...

Lúc này không gian thay đổi , Mộc Tuyết Ly nước mắt lưng tròng đứng đối diện Nhan Như Hoa ,

Nhan Như Hoa nhìn thấy vậy gương mặt hiện lên chút bất an ...

''A ly ....''

Mộc Tuyết Ly giật mình liền lau vội nước mắt ...

''Sư tỷ , ta cứu tỷ rời khỏi đây trước đã '' cô nói xong liền quơ tay , thuật định thân bị phá  .

Nhan Như Hoa thấy vậy đứng dậy hỏi '' A Ly , có chuyện gì khiến muội khóc vậy ?'' .

Mộc Tuyết Ly lắc đầu nói '' ko có , chỉ là tự nhiên muội cảm thấy đến lúc nên buông bỏ tất cả rồi , thân xác này chắt muội cũng ko cần nữa '' cô nói xong thì đứng yên ko nói gì nữa ..

Nhan Như Hoa thấy vậy vội nói '' Muội nói vậy chứng tỏ là muội vẫn chưa thông suốt hết thảy mọi chuyện , A Ly có thể tin ta một làn nữa được ko ?''.

Cô nghe nàng ấy nói vậy thì ngước mắt nhìn rồi hỏi '' tỷ thì có liên quan gì đến chuyện của ta chứ ? '' cô hỏi xong nhìn chăm chú vào nàng ấy .

Nhan Như Hoa tự nhiên quay mặt tránh né rồi lắc đầu nói '' chúng ta rời khỏi đây thôi '' nói xong liền quay lưng đi .

Mộc Tuyết Ly nhìn theo liền ko hiểu tại sao Nhan Như Hoa lại tránh né ánh nhìn của cô như vậy ...

Hai người tàn hình đi xung quanh Mộng Giới , khi đến một con hẻm thì phát hiện ra Minh Nguyệt đang đi lủi thủi một mình ... hai người quyết định đi theo nàng ta ...

Hai người bám theo Minh nguyệt tới một toà thành màu đen , trước cổng đề hai chữ . Ma Cung ....

Cánh cửa nặng nề mở ra , Ma Cung hiện diện trong mắt hai người có kết cấu và không khí y như nơi Mộc Tuyết Ly từng sống ...

Trong điện một nam nhân mặc đồ đen , cao lớn , tóc xoã dài qua mông , đứng quay lưng về phía họ ..

''Chủ nhân '' Minh Nguyện quỳ tâu .

Nam nhân quay lại , trái tim Mộc Tuyết Ly đạp thình thịch , thình thịch ....

Người này chính là phụ thân cô , Ma Thần Vương tiền nhiệm ...

''Minh Nguyệt ngươi vẫn còn nhớ hắn sao ?'' Thiên Ma giọng nói trầm ấm cất lên ,

''Bảm chủ nhân thuộc hạ ko dám '' Minh Nguyệt vẫn quỳ tâu .

''Ko dám , có gì lại ko dám '' Thiên Ma cười điểu nói .

Minh Nguyệt gương mặt áp sát xuống sàng nói với giọng rối rít '' thuộc hạ vạn lần ko dám '' .

Mộc Thiên Ma tay chống vào đầu nói '' Ta cũng ko có ý trách ngươi nhưng ta đã từng cảnh cáo ngươi , đã làm chuyện lớn ko nên để tình cảm chen vào nhưng ngươi vẫn ko làm được , Quỷ Vô Hạn tính khí đa nghi hắn ko như đứa con gái ngốc của ta nên chắt chắn chuyện ngươi phản bội hắn đã biết từ lâu rồi ''.

Hắn lời nói chậm rãi , liền đi về phía nàng đang quỳ , hắn khom người rồi lấy một tay đở nàng lên ...

''Ngươi phải biết Quỷ Vô Hạn hắn chỉ đang dùng ngươi để tìm ra nơi này , hắn ta ko phải người ngươi nên dành tình cảm của mình đâu '' .

Minh Nguyệt được Hắn đở dậy thì chỉ cúi gầm mặt ko dám ngước nhìn , hắn thấy nàng như vậy thì mĩm cười nói '' trong lòng ngươi vẫn còn nghĩ Vô Hạn động lòng với nữ nhi của ta sao ? Ngươi dù biết A Ly là ai vẫn nổi lòng ghen tỵ ?''.

''Thuộc hạ ko dám '' Minh Nguyện hốt hoảng muốn quỳ thì bị hắn ngăn lại .

Ánh mắt hắn lạnh nhạt nói '' A Ly và bất cứ ai cũng ko thể , nếu lần sao ta biết được ngươi có ý nghĩ gì tới nữ nhi ta , ngươi có 10 cái mạng cũng ko sống nổi một khắc '' .

''Thuộc hạ biết tội xin Chủ Nhân tha mạng '' Minh Nguyệt cúi đầu nói .

Mộc Tuyết Ly đứng đó nghe hết câu chuyện thì trái tim như bị ai đó bóp nghẹt lại , cô khó thở ôm lấy trái tim mình .

Nhan Như Hoa đở lấy cô rồi muốn dìu cô rời đi ...

''Chuột nhắt nơi nào lại dám mò đến tận đây ?'' Mộc Thiên Ma nói rồi phẩy tay , Nhan Như Hoa lúc này cũng phẩy tay ,hai luồng khí va vào nhau nàng liền bị hiện nguyên hình ,

Mộc Thiên Ma nhìn Nhan Như Hoa , trên mặt hắn hiện lên bất ngờ hắn nói '' Chỉ một Thánh Nhân mà đở được Hắc Khí của ta sao ?'' .

Nhan Như Hoa hiện hình nhưng Mộc Tuyết Ly thì chưa , hiện tại cô đã được nàng ta che chở phía sau lưng mình rồi .

''Ma Thần Vương , ngươi vẫn còn sống '' Nhan Như Hoa cất tiếng hỏi .

''Ha ha ha , tuổi đời chưa được bao nhiêu của Thánh Nhân lại biết ta là Ma Thần Vương sao ? Ta lấy làm lạ đó '' Mộc Thiên Ma cười lớn nói .

Nhan Như Hoa ko tỏ vẻ gì là nao núng khi bị hắc khí của hắn toả ra lấn áp , Minh Nguyệt nói '' Chủ nhân thuộc hạ sẻ bắt nàng ta lại '' cô nói xong đứng đợi hắn đồng ý ...

''Ko cần , Ngươi đi làm việc của ngươi đi '' hắn nói xong Minh Nguyệt hơi chần chừ nhưng đành cúi đầu rời đi .

Khi nàng ta đi khỏi , Mộc Thiên Ma lúc này mĩm cười nói '' Thánh Nhân ngươi thật sự nghĩ mình có thể đấu với ta sao ?''

Nhan Như Hoa tự tin nói '' ko thử sao biết được ? Ma Thần Vương đã qua mấy ngàn năm chắt người cũng đã già rồi '' .

Mộc Thiên Ma khoé môi giật giật ko nói gì ? Hắn tự nhiên bị chọc giận vì thái độ của nàng ta rất giống một người mà hắn ghét nhất .

''Vậy sao ? Ta nghĩ Thánh Nhân cũng có thần thái quá đó ''.

Nhan Như Hoa lúc này mĩm cười nói '' Thiên Ma , nói xem năm đó ngươi vì sao lại muốn ta chết đến vậy ?'' .

Lời nàng nói xong Mộc Thiên Ma gương mặt đanh lại , ánh mắt trở nên sắc lạnh hắn gằng giọng nói .'' Ngươi là Trương Du Phong ''.

Lúc này Nhan Như Hoa mĩm xười biến thành Trương Du Phong , đạo bào bay phất phới cùng với khi chất thần Thánh khiến Mộc Tuyết Ly phải nhìn rỏ ...

''Sao lại là huynh chứ ? Từ đầu huynh đã biến thành Nhan Như Hoa để thay nàng ấy xuống Ma Cung rồi sao ?'' .cô nhẹ giọng hỏi ...

Mộc thiên Ma ánh mắt đầy sát khí liếc nhìn vị thần Nhân Tộc đánh hoài ko chết này .

''Ra vậy ! Ha ha ha từ đầu ngươi đã biết ta sẻ dùng cách này để chia cách Nhân và Ma Tộc nên ngươi mới xuất hiện ở đây sao ?'' .

''Ma Thần Vương , thù của chúng ta cớ gì lại kéo theo 3 cõi vào , ta và ngươi một đối một chẳng được sao ?'' Trương Du Phong lãnh đạm nói ..

Mộc Tuyết Ly tàn hình đứng nhìn hai mỹ nam đệ nhất 3 cõi đang nói chuyện mà đau hết cõi lòng , họ có thù với nhau cho nên cô mới ko thể bên Trương Du Phong sao ? Còn đang suy tư thì lúc này Mộc Thiên Ma nói .

''Trên ván cờ sao có thể thiếu những quân cờ , ta và ngươi một đối một có gì hay chứ ? Ngươi còn ko hiểu hay sao ?''. Hắn nói xong thì mĩm cười rất ma mị .....

Trương Du Phong gương mặt lãnh đạm nói '' nếu đã vậy chi bằng hôm nay ta diệt trừ ngươi luôn cho rảnh nợ '' .

''Haha haha '' Mộc Thiên Ma cười lớn rồi nói '' giết ta , ngươi làm được sao ? Ngươi yêu con gái ta nhưng lại giết phụ thân nó vậy ngươi nghĩ con bé sẻ ra sao hả ?'' .

Trương du Phong im lặng ko nói gì , lúc này Mộc Tuyết Ly đang tàn hình đứng đó quả thực hắn ko thể xuống tay được nhưng hắn ko thể để tên này tác oai tác quái được ...

''Nàng ấy sẻ hiểu cho ta thôi , Thiên Ma ta và ngươi dù gì năm đó cũng cùng nhau tu luyện , tính ra cũng là bằng hữu xuống tay với ngươi ta có chút ko làm được '' .

Hắn nói xong Mộc Tuyết Ly hơi bất ngờ , vậy ra hai người này là bạn trước đó nữa sau , vì cô sinh sau nên ko biết chuyện này .

''Ngươi câm miệng , ta ko chấp nhận ngươi là bằng hữu của ta , có ai đời bằng hữu lại yêu nữ nhi của bạn mình chứ ? Ta khinh '' Mộc Thiên Ma nói lớn ánh mắt mang theo chút sát khi lườm cái tên tự xưng là bằng hữu này .

Trương Du Phong im ru luôn , chuyện này sau trách hắn được .

Tại mõi lần chết đi sống lại hắn ko nhớ gì cả , cho nên mới có nghiệt duyên này nhưng dù gì cũng đã trãi qua mấy kiếp ái tình hắn ko hề hối hận khi đã yêu cô , nhất là sau lần cô hiến tế cho Ma Thú dưới âm giới . Hắn biết hắn ko thể buông bỏ cô được .

''Sau hả ? Ko nói được gì à ? Ngượng miệng rồi phải ko ?'' Mộc Thiên Ma mặt mày tươi cười hỏi điểu ...

Trương Du Phong nói '' uổng cho ngươi sống tới từng này lại bị khoảng cách vai vế và tuổi tác làm mình trở nên già cõi vậy sao ? Ta và A Ly bên nhau đối với ngươi chướng mắt vậy hả ?'' .

''Đúng ! Ta ko đồng ý cho ngươi và A Ly bên nhau đó , ngươi làm gì được ta ?'' Mộc Thiên Ma nói với giọng chọc tức người .

Mộc Tuyết Ly lúc này ko hiểu sao cô lại thấy hoài niệm về phụ thân mình , năm đó quả thực người đã từng cảnh cáo cô rồi , ko cho cô yêu Trương Du Phong nhưng lúc đó cô còn là Điện Hạ máu lạnh nên đã đồng ý ko nghĩ gì vì những rung động đó được cô đè nén xuống rất giỏi, nhưng chuyện đã qua mấy ngàn năm rồi sau phụ thân cô còn cố chấp quá vậy .

''Ngươi ko phải là vì chuyện của Thần Mộc mà hận ta đó chứ ?'' Trương Du Phong hỏi .

''Đúng ! Ta hận ngươi , ta thực sự rất hận ngươi vì cái gì Thần Mộc lại chọn đứng về phía ngươi chứ ? Tại sao chứ ?'' Hắn lớn giọng hỏi ...

Trận chiến thời Vô Chủ qua đi Mộc Thiên Ma Và Trương Du Phong là hai nhân tộc nổi trội nhất được nhiều người kì vọng , Thần Mộc đã tan biến và tu luyện lại thành Liễu Tinh , sau này nhờ Huyết Ma nàng mới tu lại thành Thần Mộc , sau đó trận chiến giữa Ma Tộc do Mộc Thiên Ma đứng đầu và Nhân Tộc do Trương du Phong đứng đầu diễn ra .

Lúc này Thần Mộc chọn đứng về Nhân Tộc và Trương Du Phong được Thần Mộc ban cho Linh hồn vĩnh cữu khiến Thiên Ma giận dữ ..

Thần Mộc vì ban lời chúc phúc cho Trương Du Phong khiến bản thân trở lại thành hình người và được Huyết Ma đưa vào Ma Cung vì nàng có giọng nói mang theo thiền định , nàng có thể ru cho Mộc Thiên Ma ngủ , lúc này hắn ko hề biết nàng chính là Thần Mộc , về sau nàng và hắn có một đoạn nhân duyên với nhau và nàng sinh cho hắn một nữ nhi là Mộc Tuyết Ly . Khi nàng lâm bồn đã biến lại thành Thần Mộc lúc này hắn mới biết nàng đã bên hắn bao lâu nay .

''Chuyện năm đó ngươi chẳng phải ko biết rằng Thần Mộc là sự sống của Nhân Tộc nàng chọn ta vì ta là thần của Nhân Tộc , ngươi ấm ức thì có thể giải quyết được gì sao ?'' Trương Du Phong nhẹ giọng nói .

''Vì ngươi là kẻ được chọn nên ngươi nói cũng thật dể nghe , ngươi có từng nghĩ chúng ta bên nhau lâu như vậy nhưng cuối cùng nàng chọn ngươi hay ko ? Ngươi có biết ta đã giận đến thế nào không ?'' . Hắn nói lớn kèm theo đó là một trận hắc khí tràn lang đại hải bao trùm cả điện Thiên Ma của hắn .

Trương Du Phong phẩy tay , Chính khí đạo của hắn đẩy lùi hắc khí đi vẻ mặt hắn rất tự nhiên ko hề có chút gì nao núng cả .

''Thần Mộc nhìn được tương lai , nếu nàng chọn ngươi máu sẻ chảy thành sông , đó là lý do nàng chọn đứng về nhân tộc , ko lẻ ngươi ko hiểu được khổ tâm của nàng sao ?'' . Trương Du Phong dáng vẻ thanh tao tay áo phất phới giọng trầm ấm giải thích .

Thiên Ma giận dữ đứng dậy hắc bào toả ra khí đen lớn giọng nói '' lại là nhìn trước tương lai , các ngươi lúc nào cũng cho mình thanh cao nhìn trước tương lai nên hợp lực đánh đuổi ma tộc ta , các ngươi sao lại ko nhớ năm đó Ma Vương đời trước giết người máu chảy thành sông ai là người ra tay giết hắn để 3 cõi an yên hả ?''

Trương Du Phong hơi suy nghĩ , chuyện năm đó quả thực nhờ Mộc Thiên Ma đánh đuổi Ma Vương tàn ác nên 3 cõi mới yên ổn được mấy trăm năm , về sau hắn lại qua mạnh nên mọi người lại sợ hãi và muốn áp chế hắn .

''Chuyện năm đó đã qua lâu như vậy rồi , ngươi thực sự ko thể cho qua hay sao ?'' Trương Du Phong qua một hồi suy nghĩ liền nhẹ giọng nói .

Thiên Ma nhếch môi cười nói '' ta cho qua thì quá dể dàng cho ngươi rồi , ngươi được Thần Mộc chọn , nàng ấy đứng về phía người bảo vệ ngươi đến tan biến , về sau nàng ấy mới chọn cách ở bên ta sinh cho ta được 1 nữ nhi , ngươi vì cái gì muốn cướp cả nữ nhi duy nhất của ta ? Nữ nhân nào chọn phải ngươi cả đời chỉ có khổ ta bảo vệ con mình có gì ko đúng ?'' .

Thiên Ma nói xong ko chỉ Trương Du Phong bất an mà Mộc Tuyết Ly cũng đang dao động , cô ko nhớ quá nhiều chuyện của năm xưa nhưng tình phụ tử của Ma Thằn Vương dành cho cô thì cô vẫn nhớ đôi chút , nên nghe được lời này cô cũng có chút đao lòng ...

''Người thực sự là đang lo lắng cho con sao ? '' cô hiện nguyên chân thân để nói chuyện với phụ thân mình .

Mộc Thiên Ma thấy nữ nhi mình đứng cạnh Trương Du Phong thì ngoắt tay cô bay vèo về phía hắn đứng cạnh bên hắn ..

''Con gái , là con thật sao ?'' Hắn hỏi xong thì nhìn cô rỏ hơn với anh mắt vui vẻ khác lúc nảy khi nõi chuyện với Trương Du Phong .

Mộc Tuyết Ly đôi mắt long lanh nhìn ông rồi nói '' người thực sự lo lắng cho con sao ?'' Cô hỏi lại ..

Thiên Ma mĩm cười nói '' vậy là con đã lấy lại được toàn bộ nguyên thần rồi , A Ly con thực sự là con rồi '' lời nói này khiến cô ko hiểu gì mấy nhưng hiện tại mõi người một tâm trạng nên ai cũng chỉ lo tới chuyện họ nghĩ thôi , ko để ý lắm lời hắn nói .

Trương Du Phong đôi mắt hiện lên vẻ khó xử ... nhưng dù gì hai người vẫn là cha con nên hắn chỉ có thể đứng nhìn mà thôi ...

''Người chẳng phải đã nói là sẻ ko làm khó dể hắn nữa sao ?'' Mộc Tuyết Ly đôi mắt trong vắt , trong con ngươi ko hề cơ chút hắc khí nào cả .

Thiên Ma nhìn cô hồi lâu rồi gật đầu mĩm cười nói '' Ta có nói vậy nhưng khi đó con khác , bây giờ con khác rồi '' .

''Khác ??'' Cô ko hiểu ý của hắn nên hỏi lại ..

Mộc Thiên Ma ánh mắt liếc về phía Trương Du Phong rồi âm trầm nói .

'' con năm đó tuy được Thần Mộc thai nghén sinh ra ta tuy là Ma Thần Vương nhưng lại là con người tu luyện thành Ma , vì con được sinh a dưới Ma Cung nên đã bị nhiễm hắc khí của Ma Cung , hắc khí đó chính là hào quang độc nhất của Ma Cung đến ta cũng ko có . Con được chọn là vị Ma Vương kế tiếp nhưng sau đó con lại vì yêu hắn ta mà muốn chối bỏ Ma Cung ,năm lần bảy lượt muốn trút bỏ Ma Khí để có thể cùng hắn bên nhau , thử hỏi ta sao có thể đồng ý được ?''.

Hắn nói xong thì im lặng hồi lâu , cô cũng im lặng nghe hắn nói , lát sau hắn nói tiếp '' con làm đủ trăm ngàn cách để chối bỏ Ma Khí , chỉ vì muốn được sống với tên Thần mà cứ qua trận ác chiến hắn có thể chết bất cứ lúc nào , rồi sao đó hắn lại tái sinh . Trong khi con bất lão bất tử phải đi tìm hắn , nuôi hắn lớn lên rồi lại tiếp tục đi tìm nguyên thân kí ức cho hắn . A Ly con nghĩ ta có thể nhìn con gái mình chịu khổ vậy hay sao ?''

Cô nghe xong thì im lặng , quả thực ko ai làm cha mẹ lại muốn con mình khổ tâm đến vậy đâu nhưng cô cũng ko biết phải nói sao .....

Trương Du Phong lúc này lên tiếng nói '' Ngươi đừng có mà làm như mình tốt lắm , năm đó người thay đổi số phận nên mới dẫn đến kết cục ta và nàng ko đến được với nhau ,khiến ta  nhận nhầm Thiên Bình là ái nhân mới khiến ta bỏ lở A Ly , giờ thì ngươi lại nói như mình thương yêu nàng ấy lắm ''.

Cô nghe vậy thì nhớ lại quả thực phụ thân cô đã thay đổi chút chuyện khiến Mộc Thiên Bình và Trương Du Phong có hiểu lầm tình cảm với nhau , tuy chưa đến sâu đậm nhưng cũng đã tình trong như đã mà dẫu ngoài còn e ..

''Ngươi yêu ai còn ko nhớ , dựa vào bức tranh để tìm lại nhân duyên thì trách ai ,ngươi còn ko nhận mình vô dụng '' Thiên Ma hả hê nói với giọng đáng đời người khác lắm ....

Trương Du Phong gương mặt mỹ nam hơi sượn liền liếc mắt nhìn cô với vẻ mặt có lỗi rồi ko nói gì ..

Cô nhìn thấy thì cũng ko nở trách hắn vì ai cũng có nổi khổ khác nhau và duyên kiếp điều là do thiên định , hắn tuy là thần nhưng cũng ko tránh được duyên kiếp đó mà ...

''Phụ thân nay con đã thay đổi được duyên kiếp của chính mình rồi , người đừng nên làm mọi chuyện trở nên khó kiểm soát '' cô nói với giọng rất nhỏ nhẹ hợp tác ..

Trương Du Phong nhìn cô , hắn hơi bất an . Có phải cô quyết định từ bỏ hắn để đổi lại yên ổn cho 3 cõi hay sao ?.

''Con chấp nhận từ bỏ hắn ?'' Mộc Thiên Ma hơi bất ngờ hỏi ...

Mộc Tuyết Ly nhẹ nhàng gật đầu nói '' con chấp nhận từ bỏ duyên kiếp của con và huynh ấy '' .....

Một câu nói nhưng hai mỹ nam này có hai biểu cảm khác nhau , Trương Du Phong gương mặt tối sầm , hắn ko tin nàng từ bỏ hắn dể như vậy .

Còn Mộc Thiên Ma hắn vui vẻ , gương mặt mỹ nam hiện lên nét cười .....

''A Ly con thực sự suy nghĩ kĩ chưa ? Là con tự nguyện phải ko ?'' Mộc Thiên Ma hỏi với giọng rất ưng lòng ...

''Con tự nguyện từ bỏ duyên kiếp của con và huynh ấy''Mộc Tuyết Ly nói lại lần nữa ....

''Hay lắm ! Con gái của ta phải biết bên nào nặng bên nào nhẹ chứ ? Ái tình chỉ làm còn đau khổ , ái tình chỉ làm con sầu đau mà thôi '' Thiên Ma nói xong gương mặt đắt ý nhìn Trương Du Phong đang chết lặng đứng bên kia ...

Mộc Tuyết Ly đứng đó dùng ánh mắt ưu tư nhìn hắn , hắn là Thần của Nhân Tộc hắn sẻ bảo vệ Nhân Tộc , hắn luôn đặt an nguy của Nhân Tộc lên hàng đầu đó chính là số kiếp của hắn , còn cô hiện tại là Điện Hạ của Ma tộc cô ko thể vì ái tình mà ích kĩ cướp hắn cho riêng mình hay bỏ Ma Cung lại được , chi bằng hôm nay cắt đứt nhân duyên của hai người thì mọi chuyện sẻ xong thôi ...

Trương Du Phong lúc này gương mặt lãnh đạm ko hiện vui buồn , hắn sẻ ra sao nếu cắt bỏ ái tình với nàng . 1 vạn năm qua hắn sống có gì vui vẻ ......

Chưa từng có gì khiến hắn vui , mọi thứ đối với hắn là trách nhiệm gánh vác trên vai ....

Từ ngày hắn gặp nàng hắn đã biết thế nào là rung động , cảm giác nàng mang đến cho hắn là thứ hắn đang thiếu và rất cần ...

''Chẳng phải nàng đã nói sẻ cùng ta bước qua kiếp nạn sao ? Tại sao lại tự ý cắt đứt duyên kiếp của chúng ta ? A Ly nàng thực sự đã nghĩ kỹ rồi sao ?'' Hắn nhẹ giọng hỏi nàng ..

Mộc Tuyết Ly nhìn hắn rồi nhỏ giọng nói '' Du Phong tình kiếp của chúng ta đến hôm nay thôi , ta ko cần khổ sở đi tìm nguyên thần của huynh nữa , hiện tại ta biết huynh có việc quan trọng cần làm hơn là ở bên ta . Thay vì ko thể căn bằng giữa hai bên chi bằng huynh chọn 1 bên đi , ta ko có huynh sẻ đau khổ nhưng ta vẫn sống , còn Nhân Tộc họ ko có huynh họ ko thể sống tốt được ''.

Hắn nghe nàng nói thì ánh mắt nhìn nàng càng trở nên tha thiết và đau khổ hơn ..

''Nàng cùng ta trãi qua bao nhiêu chuyện nhưng cuối cùng nàng vẫn chọn cách từ bỏ ta , A Ly nàng thực sự nghĩ ta chấp nhận buông tay nàng sao ? Nàng thực sự muốn thế sao ? '' hắn nói xong thì đứng nhìn nàng ...

Mộc Tuyết Ly trong lòng ko muốn , cô muốn sống với hắn , muốn cùng hắn kề cận bên nhau đến khi tan biến nhưng có phải muốn là được đâu , hắn ko thể bỏ Nhân Tộc, chết rồi còn phải quay lại để làm Thần của họ , còn cô thì lại bất lão bất tử cô phải sống sao khi hắn tan biến . Còn Ma tộc của cô thì sao ? Cô không thể vì tình mà ích kỹ được ...

Giữ hai chọn lựa cô phải là người đưa ra quyết định cuối cùng để chấm dứt  mọi thứ , cô phải cứng rắn hơn để đem lại hoà bình thực sự cho 3 cõi ...... cô phải làm sao đây ?.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro