Linh Ngôn
Mộc Tuyết Ly mặt mày xinh tựa thiên tiên , làm ai nhìn cũng phải thầm khen , cô mở to đôi mắt chớp chớp mấy cái nhìn Mộc Đức đang muốn cởi trói cho cô nghe Bạch Vân Sinh nói thì hắn gân cổ cãi '' ngươi luôn muốn chống đối với ta hả ? Ta nói gì ngươi phải làm ngược lại mới chịu sao ?''.
''Ta đương nhiên có ý đó '' Bạch Vân Sinh liếc mắt nói với giọng dững dưng .
Từ bên ngoài một nữ nhân dáng dấp yêu kiều đi vào nhìn Mộc Tuyết Ly thì chau mày lại nhưng rất nhanh liền trở lại như thường '' Ta đến ko báo trước , lại chứng kiến được một đám nam nhân trói một nữ nhân như vậy sao ?'' .
Trương Hoành Lạc đứng dậy rời khỏi ghế rồi nói '' Nữ Vương ta thật thất lễ khi ko ra đón ngài '' .
Mộc Tuyết Ly nhìn người được gọi là Nữ Vương thì dùng dò xét nên cô biết , nàng ta tên là Vũ Đông Nhi chính là Nữ Vương của Bắc Dương [ không nghĩ cô ta đẹp vậy nhưng khí chất lạnh nhạt này có phải quá giống với Mộc Tuyết Ly chính chủ cô gặp trong tâm thức khi trước ko ta ] .
''Ko cần khách sáo , ta đến vì chuyện thuỷ quái '' Cô lạnh giọng nói .
''Du Nhi đã đi tìm hiểu và đánh trận tiên phong , rất nhanh sẻ có câu trả lời thôi '' Trương Hoành Lạc mời cô ngồi rồi nhẹ giọng nói , nhìn hắn rất khách sáo với cô ta .
Bên trong doanh Trướng không khí khác hẳn liền ,Vũ Đông Nhi ngồi ngay thẳng mắt liếc nhìn Mộc Tuyết Ly rồi nói '' ta cảm nhận được sự khác lạ từ cô nương ấy ''.
''À chuyện này vẫn chưa biết nói với Nữ Vương Thế nào cả ? Cô nương ấy tên Mộc Tuyết Ly ta tìm được trên đảo gần cổng vào Thuỷ Cung '' Trương Hoành Lạc nhẹ giọng nói.
''Nếu vậy chắt là người của Thuỷ Cung , sao ko diệt trừ cho bớt hậu hoạ '' Nữ Vương lạnh giọng nói rồi phóng Băng Sương về phía Mộc Tuyết Ly ..
Mộc Đức ko nói nhiều liền dùng đao chém bay Băng Sương của nữ Vương , hắn chắn trước người của cô rồi nói '' Chưa biết thực hư thế nào sao Nữ Vương lại tàn nhẫn vậy ? Cô nương ấy là bằng hữu của Công Tử nhà ta đấy '' .
Vũ Đông Nhi trên mặt hiện lên sự tàn nhẫn hơn cô buông lời vàng ngọc nói '' vậy sao ? Ta thấy ngươi chán sống rồi mới dám chống đối ta '' . Vũ Đông Nhi liền quơ tay nói '' Băng Ngọc '' lúc này từ bốn phương tám hướng những mũi băng nhọn hình thành chỉa về phía Mộc Đức và Mộc Tuyết Ly .
''Người ko cần bảo vệ ta đâu ? Kệ ta đi '' Mộc Tuyết Ly nhỏ giọng nói .
''Sao có thể , ta và Công Tử tình như huynh đệ nay cô nương là bằng hữu của hắn ta sao có thể ko cứu cô nương chứ ?'' Mộc Đức nói xong liền cầm chắt Thanh Long đao trong tay ý muốn vận sức chiến đấu . Trương Hoành Lạc từ đầu tới cuối ngồi im ru ko có ý định xen vào .
Băng Ngọc phóng tới , Mộc Đức tạo một kết giới bảo vệ cô rồi dùng Đao Pháp chặn đứng Băng Ngọc , nhưng do cự ly quá gần nên hắn bị thương , Băng Ngọc ghim vào bắp tay hắn , cũng vì hắn muốn bảo hộ Mộc Tuyết Ly nên mới bị thương mà thôi chứ hắn vẫn tự mình tránh được . Nghĩ vậy Mộc Tuyết Ly bắt đầu có chút thiên cảm với hắn l
''Nữ Vương ra tay thật tàn nhẫn '' Mộc Đức nhìn Vũ Đông Nhi rồi nói với giọng bi thương .
Vết thương bị đóng băng từ từ lang dần ra những chổ khác của cánh tay ,tuy chậm nhưng vẫn nhìn thấy được '' ngươi vì nữ nhân của bằng hữu mà ko tiếc mạng mình , người như ngươi trước sao cũng chết , chết trong tay ta là phước của ngươi '' Vũ Đông Nhi nhẹ giọng nói .
''Giết người mà còn nói như ban ơn vậy ,là Nữ Vương nên lời nói cũng thật uy quyền ''Mộc Tuyết Ly nói xong đứng dậy , thấy vết thương Mộc Đức khá nặng cô nhìn vết thương của hắn nói'' Hồi Phục như cũ '' lúc này Băng Ngọc tan biến , cánh tay của Mộc Đức lành lặn như cũ , như chưa từng bị thương vậy .
Vũ Đông Nhi cùng Trương Hoành Lạc và những ai có mặt bên trong trướng điều bất ngờ , sức mạnh này lạ lẫm họ chưa từng thấy , từ đây họ càng nghi ngờ về thân phận của Mộc Tuyết Ly hơn nữa . Mộc Đức thấy vậy liền nói '' cô nương sao lại làm vậy , cứu ta cũng ko giải quyết được vấn đề '' .
''Người yên tâm , chẳng nhưng ta cứu ngươi mà ta còn đánh bại cả Nữ Vương tàn ác này nữa '' cô nói thì dùng ánh mắt giận dữ nhìn Nữ Vương .
''Cô nương mạnh miệng vậy thì tự cởi trói đi đã, bị trói như vậy mà lời nói ra thì có hơi ......'' Mộc Đức nuốt ko nổi hình ảnh cô bị trói như gói bánh mà lại nói chuyện như vị thần vậy .
Từ ngoài Trương Du Phong vén rèm trướng đi vào , ánh mắt nhìn Mộc Tuyết Ly đang đứng cạnh Mộc Đức thì hơi chau mày nhưng lại thấy Mộc Tuyết Ly bị trói hắn ko được vui , trên mặt hiện lên sự khó chịu '' Phụ Thân tại sao trói cô nương ấy vậy '' hắn ko cởi trói liền nhưng đi đến đứng cạnh cô rồi hỏi .
''Du Nhi con về đúng lúc lắm , cô nương ấy là bằng hữu của con sao ? '' Trương Hoành Lạc nhìn hắn rồi hỏi lại .
''Phụ thân cho phép nhi tử cởi trói cho cô nương ấy đã '' Trương Du Phong nói xong thì cởi trói cho cô ...
''Dạ Du ! Ta bị trói 1 canh giờ rồi đó '' Mộc Tuyết Ly mặt mày xinh đẹp ủ rủ nói . Giọng điệu nhu mì bẻn lẻng ko giống với giọng điệu hầm hố dữ tợn khi nãy chút nào .
''Cô nương chịu thiệt rồi '' hắn nói xong thì dùng linh lực hồi phục vết hằn do dây trói gây ra , cữ chỉ dịu dàng của hắn làm mọi người há hóc mồm .
Nữ Vương nhếch môi nói '' Dạ Du cũng có lúc động tâm sao ?'' . Lời cô nói ko lộ rỏ vui buồn , ko biết cô nghĩ gì mà nói vậy . Trương Du Phong biết đó là Nữ Vương của Bắc Dương nên cũng ko đá động tới , cũng ko trả lời cô .
''Dạ Du ta ko sao '' Mộc Tuyết Ly nhỏ giọng nói với hắn . Lúc này gương mặt mỹ nam mới nhẹ đi được một chút .
''Ừm'' hắn gật đầu với cô rồi quay lại nói '' Chuyến đi này có chút ko được thuận lợi , hiện giờ chua thăm dò được gì cả , con cần chút thời gian'' .
''Ra vậy ! Ta cứ nghĩ trên đời ko có gì là Dạ Du bị phân tâm chứ ? Nay lại để ta nhìn thấy mặt yếu đuối của ngươi rồi '' Vũ Đông Nhi nhếch môi cười rồi mĩa mai .
''Ta có thể giúp được , huynh đem ta xuống Thuỷ Cung cùng huynh đi '' Mộc Tuyết Ly thấy mọi người ai cũng im lặng ko nói đở lời nào cho hắn thì cô lên tiếng .
Trương Du Phong liếc mắt nhìn Nữ Vương rồi nhẹ giọng nói '' Chuyện ta hứa chắt chắn sẻ làm được , Nữ Vương yên tâm '' .
Mộc Tuyết Ly nhìn hai người thì hiểu luôn , ánh mắt này chắt là yêu nhau sâu đậm gì đó nhưng ko đến được với nhau mới sinh hận đây nè chứ đâu , lúc này Mộc Đức nói '' Công Tử để ta theo ngài đi '' .
''Ko cần , ngươi ở lại bên cạnh phụ thân ta , chuyện Thuỷ Cung để ta lo liệu '' Trương Du Phong nói xong thì nhìn Trương Hoành Lạc thấy hắn nhẹ gật đầu hắn nói '' chúng ta đi xuống Thuỷ Cung , lần này phiền cô nương rồi ''. Lời lẻ hắn dịu đi mấy phần ko có nữa điểm khó chịu như nói với Nữ Vương kia .
Hai người rời khỏi doanh trướng , cô biết với năng lực dò xét cô giúp ích rất nhiều cho Dạ Du Thần , chuyện đến nước này cô chỉ có thể làm hết mình mà thôi , đâu thể lẫn tránh được ,
Khi đi khỏi doanh trướng Dạ Du nói '' cô nương mới đó đã thân thiết với Dạ Du Thần vậy rồi sao ? '' lời hắn nói mang theo khó chịu ánh mắt thì liếc nhìn cô ..
''Huynh là Du Phong hả ?'' Mộc Tuyết Ly hơi bất ngờ hỏi hắn vì ánh mắt này nhìn cô đã hơn 3 năm cô rành quá mà .
''Vậy Thánh Nhân chỉ mong được Dạ Du Thần quan tâm thôi sao ?'' Hắn lại quay lưng nói , chắt là đang dỗi cô đây mà .
Mộc Tuyết Ly mắc cười nhưng chưa thể giải thích cặn kẻ được thì Huyết Ma nói '' Dạ Du hay ngươi chỉ có 1 người thôi , ngươi ghen làm gì ?'' Hắn vừa nói vừa mở cổng không gian rồi đứng đợi, ý muốn hai người bước vào .
''Huyết Ma ngươi của thời đại này hả ? Hay của tương lai quay về ''Mộc Tuyết Ly hỏi nhưng hắn ko trả lời,hắn làm lơ cô luôn rồi . Đơn giản vì hắn ko thắng được cô nên bẻ mặt thôi .
''Kệ hắn , chúng ta đi trước ''Trương Du Phong nói xong bước vào ,Mộc Tuyết Ly cũng bước vào theo , lát sau hai người xuất hiện chổ mà Dạ Du đã đi vào Thuỷ Cung .
''Chúng ta xuống Thuỷ Cung thôi '' Huyết Ma nói xong bước vào .
Mộc Tuyết Ly nắm tay Trương Du Phong lại rồi nói '' sao huynh đi với hắn vậy ?'' Cô nói rồi kéo hắn lại ko muốn bước vào cổng không gian của Huyết Ma ,
''Chuyện này sau hẳng nói , chúng cứ đến Thuỷ Cung trước đã '' Trương Du Phong nhẹ giọng nói rồi bước vào cổng không gian .
Trương Du Phong đưa đôi mắt đẹp đến hút hồn nhìn cô , Mộc Tuyết Ly đang ra vẻ suy nghĩ nhìn lên chạm phải ánh mắt đó của hắn thì ngớ người , cô cũng chỉ biết nhìn lại chứ sao nữa , '' Huynh nhìn ta như vậy làm gì ? Ta ddi theo huynh là được mà '' cô nhẹ giọng nói rồi bước vào cổng không gian .
Trên đường đi Trương Du Phong nói với cô những chuyện đã xảy ra , Mộc Tuyết Ly bình thường hơi ngốc chứ về đây thì cô cũng hiểu được chuyện này đôi chút rồi , hiện tại cô ko làm được gì ngoài quen với việc chấp nhận hiện thực .
Hai người xuống Thuỷ Cung , khắp nơi là xác của Thuỷ Quái '' nơi này đã giao chiến rồi sao ? Một mình Dạ Du đánh hết đám này hả ?'' Mộc Tuyết Ly hỏi rồi nhìn ngó xung quanh .
Trương Du Phong tự nhiên cảm thấy lồng ngực đau nhói hắn đưa tay ôm lấy nơi tâm thức '' Huynh sao vậy ?'' Mộc Tuyết Ly lo lắng hỏi hắn .
''Ta ko ổn rồi , trái tim đau quá '' hắn trả lời cô .
''Vậy là Dạ Du ở gần đây nên huynh mới vậy ?'' Mộc Tuyết Ly nói nhưng tay vẫn dìu hắn đi về phía trước .
Hai người đi được khoảng một canh giờ thì thấy Dạ Du đang đánh nhau với một con hung thú , hắn bị thương không nhẹ chút nào , tay còn ôm lấy ngực trái nữa tình trạng đau đớn y như Trương Du Phong . Chỉ là do hai thân thể ở gần nhau nên mới bị cộng hưởng khiến hai người đau đớn đến vậy .
''Làm sao mới hợp nhất được đây ? ''Mộc Tuyết Ly khẻ hỏi .
''Cần thời gian nửa canh giờ để ta và hắn hợp nhất nhưng tình hình hiện tại ko cho chúng ta có cơ hội đó '' Trương Du Phong trả lời trong sự mệt mõi . Vì ở gần với Dạ Du nên hắn cũng nhớ được một số chuyện .
''Ta hiện tại ko dùng được sức mạnh Thánh Nhân nhưng ta vẫn dùng được phép Linh Ngôn của ta sáng tạo ra , huynh cho ta mượn chút phép đi '' cô nói .
''Cho mượn thế nào được ?'' Trương Du Phong còn ko biết cho mượn phép thuật kiểu gì nữa .
''Hôn ta , huynh hôn ta 1 cái hơi lâu chút là được mà '' Mộc Tuyết Ly giải bài xong Trương Du Phong đơ ra như phổng , có chuyện hôn là cho mượn phép được sao ? .
Thấy hắn có vẻ ko tin cô nói tiếp '' ko có thời gian cho huynh suy nghĩ đâu , nếu huynh chần chừ chúng ta chết hết đó '' cô nói xong liền cưỡng hôn hắn ...Nụ hôn sâu . Sâu đến nổi hắn tự đẩy cô ra chứ Mộc Tuyết Ly vẫn đang hưởng thụ chưa chịu buông người ta ra nữa .
Dạ Du bên kia ngàn cân treo sợ tóc vì hắn ở gần phân thân nên mới bị dao động , lúc Mộc Tuyết Ly kết thúc nụ hôn xong thì Dạ Du cũng bị kéo về phía Trương Du Phong . Mộc Tuyết Ly dùng Linh Ngôn nói '' ẩn thân '' cô dứt lời Trương Du Phong hợp lại với Dạ Du xong cũng biến mất trước mắt cô và Hung Thú đó là nhờ Linh Ngôn của cô giúp hắn tàn hình thôi , thực ra hắn vẫn ngồi ở đó .
Mộc Tuyết Ly lúc này quay mặt lại nhìn con Hung Thú nửa rồng rồi nửa cá liền hỏi '' ngươi là con gì vậy ? Lươn hả ?'' Cô còn khiêu khích hắn nữa chứ ?''
''To gan , xâm nhập Thuỷ cung còn dám chọc giận ta , tìm chết '' Hung thú này tên là Bán Long Ngư là một con thú dữ bảo vệ Thuỷ Cung , Mộc Tuyết Ly nhìn nó rồi nói vậy làm nó tức điên , quên mất Trương Du Phong mới là người nó cần phải đánh .
''Ta nướng ngươi cho bữa chiều '' Mộc Tuyết Ly nói xong lướt tới đánh nhau với nó .
''Ngôn cuồng '' Bán Long Ngư cũng lao tới cầm cây Đinh Ba đánh với cô .
''Cuồng Phong '' Mộc Tuyết Ly có căn cơ của Du Phong Quyết nên khi cô ở Vô Vọng cốc đã sáng tạo ra bộ phép thuật gọi là Linh Ngôn , nó giúp cô biến lời cô nói ra thành sự thật , nhưng nó cũng có giới hạn nhất định . Còn giới hạn đó là gì cô cũng chưa biết .
Một cơn gió làm nước cuồn cuộn như vòi rồng hướng về Bán Long Ngư nhưng do thuộc tính của hắn và cơ thể đặt biệt nên trận cuồng Phong của cô chỉ đẩy lùi hắn được một đoạn .
[Mình phải kéo dài thời gian 1 tiếng với con hung thú này sao ? Xem ra mình ko phải là đối thủ của nó rồi , chạy mới được ] Cô nghĩ vậy liền tranh thủ bỏ chạy .
''Muốn chạy sao ?'' Nó nói lớn rồi ném cây đinh ba về phía cô , cây đinh Ba lớn lắm bởi vì kích thước của Bán Long Ngư rất lớn nên vũ khí của hắn cũng to như vậy . Cô bị ghim lên vách của một tản đá dưới Thuỷ Cung nhưng do khoảng cách giữa 3 cây nhọn trên Đinh Ba khá lớn nên cô chỉ là bị mắc vào khoảng trống ở giữa chứ ko bị xuyên bụng như ý hắn muốn .
''Xém chết rồi '' Mộc Tuyết Ly mặt mày trắng bệch nói nhỏ , cô chạm vào Đinh Ba cố gắng để chui ra khỏi đó nhưng ko thể , cô lúc này thấy Bán Long Ngư lao tới thì nói ''nhỏ lại đi '' cô xong Bán Long Ngư nhỏ lại . Cô nhìn hắn , hắn nhìn cô .......
Mộc Tuyết Ly mèo mù vớ được cá rán , cô ý muốn cây đinh ba nhỏ lại để cô dể bề rút nó ra nhưng ai nghĩ Bán Long Ngư vẫn bị ảnh hưởng bởi Linh Ngôn của cô hắn vậy mà nhỏ lại như 1 con người . Mộc Tuyết Ly tranh thủ lúc hắn còn đang bất ngờ cô lại nói '' nhỏ như nắm tay đi '' cô nói vậy hắn nhỏ như nắm tay thật .
''Ngươi làm gì thân thể ta vậy ?'' Bán Long Ngư giận dữ nói .
Mộc Tuyết Ly nói '' biến đi '' Cây Đinh ba biến mất , cô bắt lấy Bán Long Ngư rồi nói '' ngươi thành thú cưng của ta chứ sao nữa ?'' Cô cầm hắn trên tay thì cười như hoa nở nhưng Bán Long Ngư lại lớn lên từ từ , hắn ko nhỏ hoài như cô nghĩ ..
Nhận ra Linh Ngôn ko thể không chế những vật có ý chí độc lập quá lâu Mộc Tuyết Ly để hắn vừa lớn chút liền nói '' nhỏ lại '' hắn nhỏ lại , lát sau hắn lớn hơn chút cô lại kêu hắn nhỏ lại ..
Hai bên cứ dằn co qua lại mà sức lực Mộc Tuyết Ly là đồ mượn nên ko thể dùng quá lâu , lúc này cô mất phép thuật liền khuỵ xuống '' chưa được , thêm chút nữa '' cô nói vậy rồi nắm Bán Long Ngư chạy đi để tránh chổ cho Trương Du Phong hợp nhất , chỉ sợ lúc đánh nhau lại làm hắn bị ảnh hưởng .
Cô chạy được một đoạn thì Bán Long Ngư lớn lên từ từ , khi thành hình dạng như một con người thì nó ko lớn nữa , Mộc Tuyết Ly thì thở hồng hộc rồi tựa vào một góc mà ngồi nhìn nó .
''Ngươi hết phép rồi sao ? Vậy thì hay lắm , ha ha ta phải hành hạ ngươi mới thoả được sự giận dữ của ta '' Bán Long Ngư lớn giọng nói rồi đi đến gần cô .
Mộc Tuyết Ly mĩm cười đầy khiêu khích nói '' Ngươi muốn biến thành người đúng ko ? Ngươi biết ta có thể giúp ngươi , trên thế gian này ai mạnh như ta được chứ ?'' .
Lời cô nói ra làm nó khựng lại '' ngươi nói nhảm gì vậy ? Ai thèm làm con người chứ ?'' .
Mộc Tuyết Ly mĩm cười nói '' ngươi và tất cả các sinh vật trên đời này điều muốn làm người , nếu không ngươi tu luyện làm gì ? Ta hỏi ngươi tại sao cảnh giới cao nhất trong tu luyện lại là thuật hoá hình , khi ngươi đạt cảnh giới nhất định sẻ có được hình thể ngươi muốn nhất , nam nhân thì hoá thành mỹ nam , nữ nhân thì hoá thành mỹ nữ , vậy đó ko phải là vì tất cả điều muốn có hình hài của con người sao ?''.
Bán Long Ngư im lặng , hắn đúng là tu luyện 600 năm qua cũng chỉ vì muốn hoá hình mà thôi nhưng mãi vẫn ko được , vì thân thể to lớn hắn buộc phải ở lại Thuỷ Cung còn đồng bạn của hắn đã lên bờ hết rồi , nghe nói đâu là đi đánh nhau để chiếm một chổ cho bọn họ lên ở , vì khi làm người thì có hai chân để đi nên đâu cần ở dưới biển hoài được .
''Sức mạnh của ngươi ta đã biết nhưng muốn điều gì thì vẫn phải dựa vào tu luyện mới thành , ta sao có thể tin ngươi dể vậy '' Bán Long Ngư nói .
''Ta hiện tại ko đánh lại ngươi nhưng Linh Ngôn của ta có thể biến điều ko thể thành có thể theo ý ta muốn , đừng nói chi chỉ là làm tăng tốc quá trình tu luyện của ngươi '' Mộc Tuyết Ly nói .
''Nhưng ta bảo vệ Thuỷ Cung , ai tới ta cũng phải đánh đuổi , nay tha cho ngươi vậy ta làm trái quy định rồi ''Bán Long Ngư gãi đầu nói .
Mộc Tuyết Ly biết ngay tên này có thể nói chuyện được liền mĩm cười nói '' quy định đặt ra thì cũng chỉ để cho đời sau phá bỏ thôi , ăn thua do ngươi nghĩ gì ? Nếu ngươi cho ta mượn chút phép ta sẻ biến mặt ngươi thành người trước để ngươi tin ta là ko có ý xấu '' .
Bán Long Ngư có thân rồng mà đầu cá nhìn rất kì , hai con mắt to nằm hai bên nhìn ko ra hắn đang nghĩ gì , nhưng thấy hắn đứng im ru vậy chắt đang lưỡng lự cuối cùng hắn nói '' nếu ngươi lừa ta thì sao ?''
''Ta lừa ngươi được gì chứ ? Ngươi nhìn ta đi , ta giống người xấu lắm sao ?'' Cô lại quả quyết hỏi hắn .
Bán Long Ngư cao lớn tầm 15 mét nay bị cô dùng Linh Ngôn biến hắn còn tầm hơn 1 m 9 nhìn rất buồn cười , so với con người cổ đại 1m9 là cao rồi nhưng con rồng cá này có chút nhìn thật sự ko kìm được mà, cô đang cố gắng để nó tin cô có ý tốt nên ko dám chê cười nó .
''Vậy được , mượn phép thế nào ?'' Bán Long Ngư hỏi .
''đưa tay ra cho ta là được rồi ''Mộc Tuyết Ly nói xong thì chờ hắn dơ tay ra .... Bán Long Ngư chần chừ nhưng vẫn đưa tay ra , Mộc Tuyết Ly mượn được phép của hắn bằng cách cô để tay mình lên trên tay hắn cách một đoạn vừa phải chứ ko có đè hôn như Trương Du Phong .
Khi mượn đủ phép Mộc Tuyết Ly nhìn hắn rồi nói '' biến thành người đi ''lúc này gương mặt cá của hắn từ từ biến thành mặt người rồi thân hình cũng hoá thành người luôn .
Mộc Tuyết Ly ko nghĩ tên này làm người nhìn cũng thuận mắt chưa kìa , cao lớn hơn cả Mộc Đức nhưng ko quá thô , do hắn ko có y phục nên phần trên hiện ra với thân hình lực lưỡng, cơ bắp cuồng cuộn , còn phần dưới được che lại bởi 1 mảnh vải vắt ngang nên ko nhìn được ... Mộc Tuyết Ly nghĩ bậy bạ liền liếc mắt chổ khác.
Bán Long Ngư thì đang vui mừng nhìn tay chân mình, Mộc Tuyết Ly đưa cho hắn cái gương rồi nói '' nhìn gương mặt mỹ nam của ngươi đi nè '' . Hắn đưa ta nhận lấy gương .
Soi một hồi hắn nói '' ta thấy gương mặt cá của ta là mỹ nam nhất Đông Hải , làm người chỉ vầy thôi hả ?'' Hắn hỏi rồi nhìn cô .
''Ta chỉ dùng Linh Ngôn để giúp ngươi , còn xấu đẹp là do ngươi có căn cơ hay ko nữa kìa , muốn đẹp Trương Du Phong ngươi phải tu đạo rồi tích đức , hành thiện nhan sắc từ đó mà thay đổi theo '' cô giải thích với hắn .
''Vậy ta tin ngươi nhưng ngươi tặng ta cái này nhé , ta muốn nó '' hắn nói thì đưa cái gương trên tay , cái này cô cho hắn mượn nhưng tự nhiên hắn muốn giữ lại cho riêng mình .
''Ừm ! Vậy ta tặng ngươi đó , ta đi được mà đúng không?'' Cô nói xong muốn đi .
''Vậy ta đưa cô đi khỏi đây ''
Bán Long vừa dứt lời , một sợ dây từ đâu bắn tới quấn lấy eo Mộc Tuyết Ly , cô bị kéo đi cũng mai Bán Long Ngư phản xạ nhanh liền đở lấy dây rồi kéo cô lại dấu sau lưng mình ..
Từ trên cao lơ lửng , một cổ kiệu được trạm chổ tinh xảo giọng một nam nhân vang lên '' Bán Long Ngư ngươi thân canh giữ Thuỷ Cung mà lại giao du với con người , ngươi biết lỗi chưa ?''
''Huynh trưởng , cô nương ấy ko có ý gì xấu đâu , huynh để đệ đưa cô nương ấy đi nhé ''Bán Long Ngư là đệ đệ của người ngồi trong kiệu kia .
''Hắn là ai vậy ?'' Mộc Tuyết Ly hỏi nhỏ .
''Huynh ấy là Nguyên Long là đại ca của ta cũng là người đứng đầu Thuỷ Cung này ''
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro