Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Lời giới thiệu 2. Lời bạn cũ

một buổi tối cách đây vài ngày, tôi nhận được tin nhắn của Vương Quyên: " Này cá béo ướp muối, cậu viết lời giới thiệu cho cuốn sách mới của tớ nhé?" Phản ứng đầu tiên của tôi khi nhận được tin nhắn đó là" được không? tớ chẳng phải người nổi tiếng, liệu người ta có đọc lời giới thiệu tớ viết không?" Cô ấy đáp: " không quan trọng, quan trọng cậu là bạn tốt nhất của tớ. Ngoài bố mẹ tớ và josh ra, cậu chính là người hiểu tớ nhất. hơn nữa, việc này sẽ trở thành một kỷ niệm vô cùng ý nghĩa đối với tình bạn của bọn mình" lúc ấy, tôi chợt cảm thấy thật vui khi mình có cơ hội làm việc này, bởi tôi đã luôn ở bên và chứng kiến mọi thứ, bất luận là những trải nghiệm được viết trong sách, hay toàn bộ quá trình viết sách của VQ. nhưng điều quan trọng hơn cả, tôi muốn thông qua lời giới thiệu này để mọi người biết được tình bạn thân thiết của chúng tôi. 

suốt 6 năm kể từ khi tốt nghiệp đại học, tôi và VQ vẫn đều đặn liên lạc với nhau ít nhất mỗi tuần một lần. Sau khi tôi đến Mỹ, tần suất này tăng lên mỗi ngày một lần, đến nỗi tôi luôn lo lắng liệu rằng mình có bị josh âm thầm liệt vào danh sách đen hay không. thường ngày trong lúc nói chuyện phiếm, cô ấy cứ luôn "bới móc" tôi triệt để, còn tôi chỉ biết ngao ngán đáp lại rằng "VQ, à, cậu thật là"đê tiện" đồng thời còn phong cô ấy là "giáo chủ" của "giáo phái siêu đê tiện". Đương nhiên chữ đe tiện ở đây không phải mang ý vốn có của nó, chỉ đơn giản là sự phản kháng của tôi mỗi khi bị cô ấy vùi dập "không thương tiếc", cũng là lời nói đùa vô hại dựa trên niềm tin vào tình bạn. Tôi nghĩ chính những sự trêu chọc cay nghiệt đó mới khiến tình bạn của hai chúng tôi thêm bền chặt, bởi chẳng có đôi bạn nào có thể ngồi buôn dưa lê cả ngày về chủ đề phấn đấu và cuộc đời, dù nó có là một phần rất quan trọng trong tình bạn của chúng tôi đi nữa. 

tình bạn của chúng tôi được bắt đầu từ thời đại học, thông qua thầy trịnh. có thể duy trì tình bạn thân thiết đó trong suốt 10 năm, tôi nghĩ chính bởi chúng tôi cùng có chung cách nghĩ và niềm tin. Chúng tôi đều tin rằng, chỉ cần nỗ lực ắt có thể thay đổi được cuộc đời, mà cuộc  đời con người lại quá ngắn ngủi, vì thế nhất định phải làm những việc mà mình thật sự yêu thích, dù nó có khó khăn đến đâu, bất luận người khác nói rằng đó là điều không thể. trên con đường ấy, VQ đã làm tốt hơn tôi rất nhiều. từ những ngày đi học, thực tập và làm việc bận rộn khi vừa đặt trên đến mỹ, cho đến lúc trở thành chuyên gia tư vấn tâm lý - một lĩnh vực không hề dễ dàng đối với người nước ngoài - và sau cùng dừng lại mọi công việc để chuyên tâm viết sách, cô ấy thường ngồi lỳ trước máy tính bảy tám tiếng đồng hồ, đến bữa trưa và tối cũng ăn ngay trước màn hình vi tính. 

bao năm quan sát tỉ mỉ mọi người xung quanh (tôi nghĩ đặc biệt là tôi), VQ nói cô ấy ý thức được rằng đối với những du học sinh lần đầu ra nước ngoài, nếu có người bằng lòng chia sẻ kinh nghiệm của bản thân cũng như những bài học kinh nghiệm bất luận là thất bại hay thành công cũng sẽ mang lại một vài chỉ dẫn và giúp ích cho họ, đó chính là động lực lớn nhất để cô ấy nỗ lực viết cuốn sách này. xin được visa xuất ngoại thành công không phải điểm kết thúc, ngược lại, nó là điểm khởi đầu vô cùng quan trọng trong cuộc đời. đối với những ai đang có ý định xuất ngoại, cuốn sách này có thể giúp họ hiểu được đôi điều về cuộc sống nơi đất khách, đồng thời sẽ có những phán đoán chính xác hơn và biết được nên đưa ra những quyết định gì.

trong quá trình viết cuốn sách này, VQ thường hỏi tôi: cậu nghĩ cuốn sách này có mang lại ý nghĩa cho những bạn đọc luôn ủng hộ tớ, nhưng không hề có dự định xuất ngoại hay không? Là độc giả đầu tiên của cuốn sách (đương nhiên vì josh không biết tiếng trung, nên tôi mới có cơ hội này), tôi đã nói với cô ấy một cách quả quyết rằng hoàn toàn có. Quen biết với VQ nhiều năm, thứ quan trọng nhất mà tôi học được từ con người và những gì viết trong sách của cô ấy không phải là cách học tiếng anh như thế nào, tìm công việc hay thích ứng với cuộc sống ở nước ngoài ra sao, mà đó là tinh thần tự quản, không thỏa hiệp, không miễn cưỡng và cầu toàn trong từng công việc của cô ấy. tôi nghĩ tinh thần đó luôn cần thiết trong mọi trường hợp, bởi phần lớn thời gian trong cuộc đời, chúng ta chẳng có bất cứ một người thầy nào ở bên để giám sát, đốc thúc, vì thế chỉ chỉ có thể dựa vào chính bản thân mình. như vậy, dần dà chúng ta mới dành được nhiều cơ hội hơn, bằng chính thực lực của bản thân chứ không phải dựa vào vận may.

đương nhiên, trong quá trình VQ viết sách, cô ấy cũng thấp thỏm như mỗi khi nỗ lực thực hiện một công việc nào đó. vào ngày thứ 2 sau khi gửi bản thảo cho tôi, cô ấy luôn hỏi: "cá béo ướp muối", cậu đã đọc bản thảo chưa? tớ viết kém lắm phải không?" câu trả lời của tôi đương nhiên vẫn như mọi lần: " cậu thật sự không biết mình tuyệt vời đến đâu sao?" tôi thấy rõ được sự tiến bộ vượt bậc của cô ấy trong cuốn sách thứ 2 này. bất luận về mặt ngôn ngữ hay tư duy, tôi đều cảm thấy cô ấy chín chắn hơn, có thể nhìn nhận, ghi chép cuộc sống bằng thái độ khách quan và bao dung hơn.

trong những năm tháng sống cùng VQ chúng tôi luôn chia sẻ mọi vui buồn, lo âu và những vấn đề gặp phải trong cuộc sống, đồng thời cùng nhau tìm cách giải quyết. từ việc xin xuất ngoại thành công, cho đến gần đây, khi bước lên bục diễn thuyết của TED, mỗi khi phải trải qua một thách thức trong cuộc đời, tôi thật sự không biết nếu như không có cô ấy bên cạnh, liệu tôi có thể đi đến ngày hôm nay hay không. vốn dĩ tôi rất muốn nói: " đây thực sự là một cuốn sách hay, đáng để mọi người dành thời gian nghiền ngẫm" nhưng lại cảm thấy đó là một lời sáo rỗng, giống như đang quảng cáo, chứ không đơn thuần là lời ghi chép về tình bạn giữa những người bạn thân, nên tôi quyết định không nói như vậy. 

cuối cùng, VQ à, hy vọng cậu đừng "âm mưu" xóa bỏ đoạn đối thoại sinh động của chúng ta trong lời giới thiệu này. VQ, lời giới thiệu này có được coi là những lời bộc bạch chân thực về tình bạn của chúng ta không - sự hâm một đầy mù quáng xen lẫn âm mưu được vạch trần, hahaha!



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro