Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

44. Tình yêu giống như hoa hồng đầy gai

- Cái gì ! Tôi phải rời đi sao ? Anthony , anh không đùa đấy chứ !
Rylan ngạc nhiên trước quyết định của Anthony .
- Tất nhiên rồi ! Cậu có gì khó chịu hả , chúng ta phải ưu tiên Alice lên hàng đầu ! Gia tộc nhà anh đã đồng ý với quyết định của tôi !
- Nhưng nếu em ấy gặp nguy hiểm thì.... ?
- Yên tâm ! Tôi sẽ cử vệ sĩ chuyên nghiệp ở bên cạnh bảo vệ Alice , cậu có 2 ngày để chuẩn bị đồ !
Rylan chào Anthony , anh rời khỏi phòng hiệu trưởng . Chờ Rylan đi rồi , anh nhếch mép cười :
- Bông hồng nở rộ rồi !
Rylan vừa đi ngoài hành lang vừa suy nghĩ , anh nên làm gì trong 2 ngày này cho Alice đây , có lẽ là đi ăn , hay một cái gì đó . Alice đã trưởng thành hơn nhiều so với lúc gặp anh . Có lẽ , đi trong yên lặng tốt hơn , vì anh ở bên Alice càng rắc rối .

Alice đến chỗ bà phù thủy , bà ngạc nhiên khi thấy cô đi một mình . Bà hỏi :
- Alice ! Milo đâu , thằng bé không đi cùng cháu à !
Cô im lặng cắn môi , không nói gì . Bà thấy thái độ khác lạ của Alice , bà dần tự hiểu ra mọi chuyện . Bà ôm lấy Alice , an ủi cô :
- Không sao đâu cháu , có lẽ thằng bé đang hạnh phúc bên gia đình nó , cháu đừng buồn !
- Bà biết không , nếu lúc đó , cháu có thể mở một không gian lớn , Milo đã không ra đi oan uổng như vậy , bà , cháu muốn trở thành một phù thủy mạnh hơn cả nữ hoàng .
Bà Eirlys lắc đầu , mỉm cười :
- Điều đó là không thể cháu yêu ! Muốn có được sức mạnh như Victoria , cháu phải tôi luyện hơn 2000 năm , cháu lai con người nên chúng ta không thể biết cháu sẽ sống bao nhiêu năm .
Alice cúi xuống với ánh mắt buồn , nhưng cô vẫn hi vọng cô có cách nào đó mạnh hơn để bảo vệ bạn bè cô .
- Bà ! Không lẽ không có cách nào nhanh hơn cho cháu sở hữu số sức mạnh đó à ?
- Không có , trừ một cách ! Cháu phải bán linh hồn mình cho địa ngục , trở thành quỷ dữ hay còn gọi là phù thủy hắc ám !
Nghe tới đây , cô không hỏi thêm gì nữa , cô ngồi xuống nhẩm đọc sách phép . Có một câu thần chú cấm làm cô thấy khá thú vị . Đó là câu thần chú kiểm soát . Bất cứ ai luyện thành câu thần chú này sẽ có thể khiến cho người nghe tán thành ý kiến của mình . Cho dù ý kiến đó tệ hại mấy đi nữa . Bà Eirlys bước tới , đóng quyển sách cô đang đọc lại :
- Alice ! Câu thần chú đó không phải để cháu học ! Học những câu cơ bản đi !
Alice gật đầu nghe lời bà , nhưng cô lấy bút nhanh chóng ghi nó vào tay . Cô cảm thấy câu thần chú này sẽ có ích với mình một ngày nào đó .
Trong lúc lục lọi sách , Alice tìm được quyển album cũ của Eirlys . Trong đó có những tấm hình hai bà chụp chung .Cô tò mò mở ra xem . Mọi thứ đều bình thường cho tới quãng thời gian sau ngôi trường thành lập trở đi , những tấm ảnh có khuôn mặt bà Eirlys bị che mất . Alice sửng sốt , chuyện gì xảy ra với khuôn mặt bà ấy vậy . Tiếng bước chân của bà ấy đang tới gần căn phòng . Alice nhanh chóng đóng quyển sách lại . Ngồi yên trên bàn giả vờ đọc sách .

Rylan đứng gõ cửa phòng Alice nhưng không ai hồi âm , anh thở dài , quay đi , Vương Viên bước tới :
- Anh tìm Alice hả ?
- Phải ! Nhưng có vẻ cô ấy không có ở đây nên anh xuống câu lạc bộ đây .
Nói rồi , anh bước đi , nhưng Vương Viên gọi anh lại :
- Ry ! Anh sẽ rời trường phải không ?
Anh ngạc nhiên quay lại :
- Sao em biết ?
- Robert nói cho em , vậy anh tính sẽ để như vậy hả ?
- Ý em là gì ?
- Anh yêu Alice phải không ? Anh định sẽ rời đi với cảm xúc đó sao ?
Rylan mỉm cười , đứng dựa lưng vào tường :
- Có lẽ vậy ! Anh chấp nhận được , anh không thể nhìn cô ấy đau khổ vì lời nguyền . Cho dù có đau đớn , cô đơn đến mấy , anh sẽ chịu đến cùng , anh của hiện tại không gia thế , không tiền bạc , anh không thể mang lại cho cô ấy hạnh phúc ở cuộc sống hiện đại chứ đừng nói là còn có thêm lời nguyền nữa . Nhưng có nó cũng tốt , nhờ nó mà anh với Alice có thể xa nhau .
- Ngu ngốc !
Vương Viên gắt lên :
- Alice yêu anh ! Cho dù biết anh nghèo , biết em trai anh bị bệnh , cha mẹ anh đã mất ! Cô ấy luôn hi vọng sẽ phá được lời nguyền , vậy mà anh lại có cái suy nghĩ như vậy ! Thật uổng công Alice phải lo lắng . Cô ấy luôn cố gắng mạnh mẽ hơn từng ngày để đuổi kịp anh , vậy mà anh lại nghĩ vậy , anh xứng làm bạn cô ấy nữa không vậy ?
- Tất nhiên , bây giờ anh không là bạn cô ấy , anh không còn ảnh hưởng tới cuộc sống của Alice nữa , anh bị sa thải rồi Vương Viên !
Anh bước lên , đặt tay lên vai Vương Viên :
- Vương Viên , ở lại chăm sóc Alice thật tốt nhé ! Cảm ơn em . Đừng nói cho Alice biết anh phải rời trường !
Nói xong , anh bước đi , cùng với những cảm xúc kìm chặt trong lòng .

Alice vẫn chăm chú đọc sách , cô thực sự tò mò , tại sao mặt bà Eirlys lại bị xóa trong quyển album đó .
Bà bước vào , đưa bánh mì với đĩa súp cho cô .
- Ăn đi nè cháu yêu , học nhiều cháu cũng mệt lắm rồi nhỉ !
Vừa ăn cô vừa nghĩ thầm , cô có nên hỏi bà về quyển sách không ? Nhưng có phải nó quá lạ kì không , khi bà tự xóa chính mặt mình trong tấm ảnh . Cô như muốn nổ tung , cô không muốn nghi ngờ bà , chắc bà có lý do nào đó để xóa thôi , cô nghĩ vậy . Để tránh tâm trí hỗn loạn , cô hỏi vui bà :
- Này bà ơi , trước đây bà từng yêu chưa ?
Bà phù thủy ngạc nhiên , ngại ngùng :
- Tất nhiên là rồi , một anh chàng khá đẹp trai đấy ! Thế còn cháu , cháu đang yêu ai à ?
Alice thở dài :
- Vâng ! Cháu đang yêu đơn phương một người bạn , thế nhưng có một bức tường ngăn cách bọn cháu , chính xác hơn là một lời nguyền , vì vậy cháu không thể thổ lộ được !
Bà lắc đầu :
- Như vậy không được ! Cháu phải nói , nếu không sẽ hối hận lắm . Đúng rồi , máu của người sói cháu đưa cho ta chất lượng lắm , nhờ nó ta có thể chế thuốc , bán .....
- Bán
Alice ngạc nhiên . Bà Eirlys lúng túng bào chữa :
- À ta nhầm , tặng cho những vùng hẻo lánh không có nhiều thuốc chữa bệnh .
Ăn xong , Alice lao đầu vào học tiếp , cô không để ý đến thời gian đang trôi dần .
Rylan bước đi trong vô vọng , trái tim anh đau nhói . Anh dựa vào tường , đập mạnh một cú .
- Anh yêu em Alice , anh yêu em rất nhiều ! Tại sao anh lại đầu thai vào khiếp này để gặp em trong tình cảnh như vậy !

Robert đứng nói chuyện với Anthony trong phòng hiệu trưởng , anh thắc mắc :
- Em luôn tự hỏi có thể chia rẽ họ không , nhưng có vẻ đó là điều không thể !
Anthony cắt tỉa hoa hồng , anh cắm xuống lọ , trả lời Robert :
- Tình yêu của em quá thực dụng nên em không thể chia rẽ họ đâu . Còn tình yêu của họ có khi đã trải qua cả 10 000 hay 20 000 năm rồi . Câu truyện tình yêu của Anatolia và Radleyan rất đẹp , đẹp như đóa hoa hồng này vậy , nhưng nó lại là câu chuyện bi kịch . Vì vậy nó cũng tạo ra những thứ bi kịch . Và giờ tiền khiếp của họ sẽ phải chịu tiếp những bi kịch . Đúng không !

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro