Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

✽61. Bại lộ

✽61. Bại lộ

"Yên tâm, không thao em nữa..." Tuy rằng dương vật lại trở nên cương cứng nóng bỏng, giật giật muốn phát tiết dục vọng, nhưng Đàm Thành vẫn mạnh mẽ nhịn xuống.

Hắn rút khăn giấy cẩn thận giúp Diệp Tuyết Nhi lau khô thân thể, kiểm tra tình trạng miệng dâm huyệt đang chậm rãi khép lại, phát hiện chỗ đó có chút sưng đỏ, xác thật không tốt để tiếp tục lăn lộn, hắn bèn hoàn toàn thu lại tâm tư.

Diệp Tuyết Nhi giống như con nít, mắc cỡ đỏ mặt được Đàm Thành hầu hạ mặc quần áo, cô muốn cự tuyệt, nhưng cự tuyệt không được, bởi vì cô bị cắm tới không còn sức lực.

Chờ hai người thu dọn hoàn hảo, mặc quần áo xong, lý trí Diệp Tuyết Nhi cũng hoàn toàn thu hồi, tức khắc sắc mặt cô trở nên vô cùng tái nhợt, Đàm Thành đã nhận ra, lập tức khom lưng nựng má Diệp Tuyết Nhi, nâng khuôn mặt xinh đẹp của cô thâm tình hôn lên đôi môi đỏ mọng kiều diễm.

Nụ hôn này Đàm Thành không mang theo bất luận sắc dục, hôn rất nông, nhưng mang theo thâm tình không nói nên lời, dẫn tới Diệp Tuyết Nhi chưa kịp cự tuyệt hắn, chờ hắn buông ra, Diệp Tuyết Nhi mới vội duỗi tay đi đẩy hắn.

Đàm Thành cũng không cưỡng bách cô, lập tức thuận thế lui lại, nhưng âm thanh hắn tràn ngập mê hoặc vang lên: "Mẹ nhỏ, con trai sở cầu không nhiều lắm, chỉ cần có thể cùng em bảo trì quan hệ thân thể bí mật thì tốt rồi, chuyện hôm nay tôi tuyệt đối sẽ không nói cho ba ba biết, em yên tâm."

Diệp Tuyết Nhi mặt vẫn còn đỏ: "Không được, chuyện như vậy không thể tiếp tục, quan hệ này bản thân chính là sai lầm, chúng ta không thể làm chuyện có lỗi với cha cậu..."

Đàm Thành mắt đen hơi lóe, thân mình cao lớn đột nhiên ép cơ thể nhỏ xinh Diệp Tuyết vào tường, hắn dùng thân thể cường tráng chính mình đè nặng cô, nhấp hông cọ xát, khiêu khích đôi bầu vú bự mềm mại cơ hồ quần áo không bao kín được.

"Con trai trước đáo không phải nói rồi sao? Em về sau cứ đem tôi coi như đồ chơi tình dục là được, không cần suy nghĩ quá nhiều, hơn nữa thân thể em khát tình như vậy, ba ba một người thỏa mãn được sao? Cơ thể mẹ nhỏ so với miệng em thì thành thật hơn, rõ ràng vừa rồi còn cắn chặt côn thịt con trai không buông, căn bản là không để tôi rút ra, mẹ nhỏ thích dương vật con trai chồng như vậy, ăn lúc nào cho đủ?"

Diệp Tuyết Nhi quả thực muốn phát điên, chuyện này hết thảy rõ ràng là sai lầm, nhưng cô chỉ là bị Đàm Thành cách quần áo xoa bóp vú thôi, chỉ bị hắn cách quần dùng dương vật cọ cọ thân dưới, sao cảm giác thèm khát lại mãnh liệt như thế?

Chẳng lẽ cô thật sự trời sinh dâm đãng?

Diệp Tuyết Nhi cả khuôn mặt đầy vẻ khó nhịn há miệng: "Cậu, cậu tránh ra..."

Đàm Thành quyết đoán lắc đầu: "Không, con trai không buông, trừ phi mẹ nhỏ đáp ứng tôi còn có lần tiếp theo, mẹ nhỏ, dương vật con trai không thể ăn sao? Dương vật tôi chịch dâm huyệt em không sướng à? Vậy em vì cái gì lại chủ động banh chân cầu xin tôi dùng đại dương vật tới thao bức em chứ? Mẹ nhỏ rõ ràng là rất thích, vậy cần gì trốn tránh? Chúng ta lén lút là được, không nói cho ba ba biết, mẹ nhỏ, sao em thở gấp quá vậy, có phải nứng lên rồi hay không? Mẹ nhỏ rõ ràng rất thích con trai thao bức em."

Đàm Thành cười cực kỳ vui vẻ, trải qua chuyện lúc nãy, hắn sẽ không bao giờ áp chế ác niệm và tham dục trong lòng mình nữa.

Hắn chẳng những muốn thân thể của cô, còn muốn trái tim cô.

Cái gì coi như món đồ chơi, bất quá là kỹ xảo hắn câu dẫn nữ nhân mà thôi, hắn đối ưu thế bản thân phi thường rõ ràng, vậy cứ dứt khoát phát huy đến cực hạn, vô luận là mặt mũi, thân thể, thậm chí dương vật, chỉ cần có thể quyến dụ nữ nhân này, hắn không chỗ nào không dùng tới.

Nhưng Đàm Thành cũng có chút phát sầu, đại khái là vì hai cha con bọn họ không ngừng thao bức, cơ thể Diệp Tuyết Nhi đã bị dạy dỗ đến phi thường dâm lãng, chẳng những dễ dàng cao trào, tính dục cũng trở nên vô cùng mạnh mẽ, cứ như vậy mà nói, cô rất dễ dàng bị tính dục khống chế.

Nếu có ngày nào đó bị dã nam nhân bên ngoài câu đi mất thì phải làm sao bây giờ?

Cho nên hắn cần thiết dùng đại dương vật hung hăng thao cô, thao đến khi cô nghiện mùi dương vật hắn, rốt cuộc chướng mắt mớ "cháo trắng rau xào" (đại khái của lạ bên ngoài) mới được, hắn nguyện ý cùng lão ba chia sẻ cô, dù vô luận thế nào cũng không muốn cô cùng người bên ngoài thông đồng.

Dục vọng chiếm hữu dục bản thân hắn rất mạnh, nếu không phải lão ba trước cùng cô có một tầng quan hệ này, lại còn là cha hắn, Đàm Thành đại khái cũng không nghĩ muốn chia sẻ.

Đương nhiên, làm kẻ tới sau hắn hiện tại không có tư cách nói chia sẻ cái gì.

Hắn trước hết phải nghĩ biện pháp thu phục lão ba cái đã.

Mặc kệ Diệp Tuyết Nhi phản đối yếu ớt, Đàm Thành mạnh mẽ cùng cô định ra "Ước định", lúc sau, hắn liền nắm tay Diệp Tuyết Nhi lén lút rời khỏi toilet, xách đồ đi ra thư viện, lái xe về nhà.

Đàm Thành đem Diệp Tuyết Nhi đưa đến trước cửa nhà: "Tôi về trường học trước, có rảnh lại đến xem em, em nếu nhớ tôi, có thể đến trường tìm tôi, chỉ cần tôi đang ở trường sẽ trực tiếp chạy ra gặp em, lần sau nói tiếp, chúng ta tìm chỗ sạch sẽ làm, đi khách sạn thế nào?"

Tuy rằng toilet thư viện được cọ rửa thật sạch sẽ, còn thả hương huân, nhưng chỗ đó rốt cuộc cũng là nơi công cộng, nghĩ đến đây, Đàm Thành nắm chặt tay Diệp Tuyết Nhi dặn dò: "Sau khi trở về trước hảo hảo tắm rửa một cái."

Diệp Tuyết Nhi không trả lời, mặt cô hồng đến tựa như bật máu, không dám nhìn thẳng vào gương mặt tuấn mỹ dường như vô hại kia của Đàm Thành, nhưng Đàm Thành không ngại, không nhịn được hôn lên đỉnh đầu cô.

"Tôi đi đây."

Tuy rằng rất không muốn, nhưng Đàm Thành vẫn lưu loát xoay người rời đi.

Thấy Đàm Thành rốt cuộc rời đi, Diệp Tuyết Nhi mới đột nhiên thở dài nhẹ nhõm, nhưng rất nhanh trong lòng cô tựa hồ trở nên vắng vẻ, rất kỳ quái.

Rõ ràng lúc trước cô vẫn còn có chút sợ tính công kích mãnh liệt của Đàm Thành, vì sao hiện tại lại biến thành như vậy?

Chẳng lẽ bởi vì đã cùng hắn làm chuyện loạn luân sao?

Như vậy cô thật là quá hư hỏng rồi, thật có lỗi với Đàm Nghị.

Diệp Tuyết Nhi rũ đầu áy náy vừa bất an trở về phòng, kết quả đi vào lại phát hiện Đàm Nghị không phải đang ở công ty, mà là ngồi trong phòng khách hút thuốc, tức khắc nội tâm Diệp Tuyết Nhi nhảy lộp bộp một tiếng, suy đoán Đàm Nghị có phải đã phát hiện cái gì rồi không.

Nhưng khi phát hiện Diệp Tuyết Nhi một người trở về, Đàm Nghị lại thở dài nhẹ nhõm, biểu tình hắn vẫn nhẹ nhàng, nhưng ánh mắt nhìn qua lại có chút u lãnh: "Về rồi à? Đi đâu vậy?"

Diệp Tuyết Nhi không biết nói dối, vừa nghe lời này lập tức lắp bắp: "Tiểu, Tiểu Thành mang em đi thư viện ôn tập."

Vừa thấy biểu hiện Diệp Tuyết Nhi, Đàm Nghị cái gì đều rõ ràng.

Hắn không nhịn được trong nội tâm thầm mắng thằng con trai tiểu súc sinh, sau đó hung hăng rít một hơi thuốc.

Hắn hiện tại cả đầu toàn nghĩ muốn đem thằng con trai trời đánh ném ra đường, nhưng thằng nhãi ranh kia dù sao cũng là hắn tự tai nuôi lớn, thật muốn đùa chết, đau lòng cũng là hắn.

"Em học tập cũng mệt rồi, trước đi nghỉ ngơi đi, anh có một số việc chưa nghĩ ra, em để anh ngồi một lát nữa."

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~ [JEFFMATERXXX] (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #3p#hvan