✽52. Con mồi sa lưới
✽52. Con mồi sa lưới
Đàm Thành thái độ tự nhiên ngồi vào bên cạnh, từ trong túi lấy ra đồ vật bên trong: "Đây là đề bài và bút ký của con, hẳn là đối mẹ nhỏ có chút trợ giúp, nếu mẹ nhỏ muốn tham gia thi đại học, vậy trước tiên có thể nói cho con biết tiến độ học tập của người hay không, như vậy con mới biết nên giúp người ôn tập thế nào cho tốt."
Đàm Thành thái độ thản nhiên không giống giả bộ, Diệp Tuyết Nhi liền tin đối phương thật sự muốn giúp mình ôn tập, nhận lấy sách vở và bút ký hắn đưa qua.
Đàm Nghị lúc trước không phải mạnh miệng nói với Diệp Tuyết Nhi, Đàm Thành học tập xác thật rất giỏi, từ nhỏ đến lớn không có lần nào xếp thứ hai, Diệp Tuyết Nhi tuy rằng học tập cũng không tồi, nhưng cùng loại học bá như Đàm Thành vẫn là có chút khoảng cách, bởi vậy sau khi mở ra bút ký của đối phương, Diệp Tuyết Nhi cơ hồ như đạt được chí bảo.
"Cảm ơn Tiểu Thành."
Diệp Tuyết Nhi mắt đẹp chứa đầy cảm kích, ánh mắt cô cứ như vậy trong trẻo mà sâu thẳm nhìn người, mặc kệ là ai đều sẽ bị cô nhìn đến trong lòng tê dại, càng đừng nói môi đỏ kiều diễm ướt át kia của cô khi nhìn người khác luôn dẫn dụ người ta phạm tội.
Cô giống như sự kết hợp giữa thanh thuần và dục vọng, cực phẩm vưu vật trời sinh đã biết cách quyến rũ đàn ông.
Đàm Thành bị nhìn đến yết hầu đều không nhịn được rung động lên, hắn dùng sức khép đùi lại mới có thể miễn cưỡng giữ bình tĩnh.
Đàm Nghị ngồi một bên đem hết thảy nhìn hết trong mắt, nội tâm hắn cười lạnh liên tục, hắn biết, thằng súc sinh này sẽ không từ bỏ, nhưng hắn không gấp.
Hắn là sẽ không đem bộ mặt hung ác bất kham kia của mình bại lộ trước mặt cô bé đơn thuần này.
Đàm Nghị quay đầu gọi điện thoại, thời điểm chờ hắn nói chuyện điện thoại xong trở về, hai người đã đầu ghé vào nhau, bắt đầu trao đổi đề tài học tập.
Đề tài như vậy Đàm Nghị đương nhiên sẽ không tham dự, nhưng hắn cũng không yên tâm để hai người ở cùng một chỗ, bèn đem laptop đi tới, một bên như ông chồng ghen tuông nhìn chằm chằm con trai và bà xã, một bên thất thần làm việc.
Đàm Nghị chưa bao giờ thấy hối hận hiện nay vì đã đem con sói nhỏ này nuôi bên người, đem hắn tùy tiện ném cho thân thích nuôi dưỡng cũng tốt hơn phải nhìn cảnh tượng trước mặt này, đáng tiếc trên đời không có thuốc hối hận, con sói nhỏ kiêu ngạo lại cố tình do một tay hắn dưỡng thành dạng này, các mặt đều giống hệt hắn.
Thời điểm ăn cơm trưa, công tác ôn tập của hai người rốt cuộc cũng có đoạn vui vẻ, Đàm Nghị liền xách bà xã vào trong lòng, mặc xác thằng con ở lại, đương trường ôm lấy gương mặt nhỏ kiều nộn chưa lớn bằng bàn tay hắn của Diệp Tuyết Nhi, hung hăng vùi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng dụ hoặc đến cực điểm kia.
Còn cố ý nút lưỡi đến "Tấm tắc" ra tiếng.
Thậm chí sau đó còn trước mặt con trai bàn tay vói vào quần áo Diệp Tuyết Nhi, xoa bóp đôi gò bồng đảo nổi lên, nếu không phải cô vợ trẻ xinh đẹp ngại có "Người ngoài" ở đây, gắt gao giữ chặt tay hắn, bằng không ngón tay kia đã thuận thế thọc vào tiểu bức, trước mặt Đàm Thành biểu diễn tiết mục hương diễm.
Bị Đàm Nghị hung hăng khi dễ một trận làm mặt Diệp Tuyết Nhi đỏ bừng như muốn bật máu, môi đỏ hơi giương lên không ngừng thở hỗn hển, bộ dáng sắc dục miễn bàn có bao nhiêu dụ hoặc, hai nam nhân ở đây cơ hồ nháy mắt bị câu đến tình dục tăng vọt, đũng quần phồng lên.
Cố tình còn phải nhẫn nại.
Đàm Thành không ở qua đêm trong nhà, ăn xong cơm trưa liền rời đi, lúc này tâm tình Đàm Nghị mới rốt cuộc sảng khoái.
Nhưng sáng sớm hôm sau, Đàm Thành lại trở về, hắn tựa như quên mất chính mình vẫn còn là học sinh, mỗi ngày chỉ biết chạy về nhà.
Bất quá hắn canh đúng thời gian trở về, vừa lúc Đàm Nghị đến công ty đi làm, cho nên không thấy gặp Đàm Nghị, nhưng Đàm Thành biết Đàm Nghị khẳng định phát hiện mình về nhà, bởi vì tiến phòng Đàm Thành đã phát hiện trong nhà có rất nhiều camera giám sát.
—— đây là coi hắn như đạo tặc mà đề phòng.
Nhưng Đàm Thành chỉ rầu rĩ hai giây trong lòng đã có đối sách.
Diệp Tuyết Nhi tuy rằng rất cao hứng vì Đàm Thành giúp mình ôn tập, lại không muốn trễ nãi tiến độ học tập của hắn, thấy Đàm Thành sáng sớm đã trở về, cô không nhịn được hỏi: "Cậu không có khóa sao?"
Đàm Thành cười: "Chương trình học cao trung chương con đã sớm tự học xong rồi, giáo viên đặc biệt cho phép con không nhất định phải đến trường, cho nên con muốn đi học lúc nào thì đi đều được, mẹ nhỏ không cần lo lắng."
Diệp Tuyết Nhi nghe xong lúc này mới yên tâm, kế tiếp thanh thản ổn định tiếp tục để Đàm Thành phụ đạo học tập.
Vì hạ thấp cảnh giác của Diệp Tuyết Nhi đối với mình, hôm nay Đàm Thành phi thường thành thật, chuyện khác người gì cũng không làm, thậm chí sớm chút đã trở về trường học đi.
Thấy Đàm Thành rời đi, bên kia Đàm Nghị theo dõi camera cũng nhẹ nhàng thở ra.
Hiện tại hai cha con bọn họ đều tự thuyết phục bản thân, nếu Đàm Thành nguyện ý khắc chế chính mình không vượt rào, Đàm Nghị cũng không phải không thể tiếp tục cùng đối phương duy trì một chút tình phụ tử tình giả dối.
Mà một tuần kế tiếp, Đàm Thành cũng không làm bất luận chuyện gì khác người.
Thợ săn cao cấp thời điểm đối mặt con mồi đều rất kiên nhẫn, thấy thời cơ chín muồi, Đàm Thành đột nhiên nói với Diệp Tuyết Nhi nói: "Hôm nay không bằng đi thư viện đi, bầu không khí bên kia càng tốt, tra tư liệu cũng thuận tiện."
Diệp Tuyết Nhi nghĩ nghĩ: "Được, vậy để tôi đi lấy túi."
Đàm Nghị muốn đi làm, mà Đàm Thành mỗi lần tới đều lựa thời điểm Đàm Nghị không ở nhà, Diệp Tuyết Nhi cảm thấy lấy quan hệ bọn họ, hai người ở chung cũng xấu hổ, đi ra thư viện thì không giống vậy, nhiều người, sẽ không khó xử.
Thấy con mồi nhẹ nhàng sa lưới, Đàm Thành cong cong khóe môi mỉm cười.
---
Hôm nay phần cầu cất chứa cầu Châu Châu ~
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~ [JEFFMATERXXX] (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro