Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

✽41. Bị con trai thừa hư mà nhập (lợi dụng sơ hở)

✽41. Bị con trai thừa hư mà nhập (lợi dụng sơ hở)

Đàm Nghị phát hiện cô vợ nhỏ đối với mình hiểu lầm thật sự rất sâu, nếu hắn không có tự chủ, trên đời này làm gì còn nam nhân nào tự chủ chứ, bằng không cái màng mỏng trong tiểu bức kia có thể giữ đến bây giờ sao?

Đàm Nghị tức giận nhẹ nhàng cắn một ngụm lên gương mặt trắng nõn mịn màng của cô vợ nhỏ: "Em dám nói ông xã không có tự chủ, phải phạt."

Diệp Tuyết Nhi đáng thương vô cùng: "Nhưng cô ta hạ thuốc."

Đàm Nghị vẻ mặt bình tĩnh: "Hạ thuốc thì hạ thuốc, hạ thuốc cũng không sợ, ông xã trên người có kháng thể."

Diệp Tuyết Nhi chớp mắt một cái: "Ai?"

Đàm Nghị vốn dĩ không muốn nói cho cô vợ nhỏ cái chuyện xưa cũ kia, nhưng nhìn ánh mắt Diệp Tuyết Nhi, hắn vẫn đem chuyện xưa kia nói ra: "Năm anh mười lăm tuổi bị người ta hạ thuốc, sau đó mới có Tiểu Thành, nữ nhân kia muốn dùng hài tử bức bách anh, nhưng anh căn bản không thích cô ta, hơn nữa chuyện cô ta làm với anh hoàn toàn là phạm tội, vì thế anh đem nữ nhân kia tống vào ngục, Tiểu Thành là do anh một tay nuôi nấng lớn lên."

Diệp Tuyết Nhi kinh ngạc đến cái miệng nhỏ trương thành hình chữ O: "A..."

Đàm Nghị không nhịn được cúi đầu hôn lên miệng cô, đem đầu lưỡi ướt nóng thô ráp vói vào đi quấy loạn: "Cho nên sau đó anh đã đặc biệt phòng bị những người chủ động tiếp cận anh, vẫn luôn giữ mình trong sạch, thẳng đến khi gặp được em, dụ anh chỉ muốn thao em không ngừng."

Diệp Tuyết Nhi lập tức đỏ mặt: "Vậy mà nói tự chủ tốt?"

Đàm Nghị cắn cắn môi Diệp Tuyết Nhi, dùng cự vật nửa cứng trong đũng quần mình cạ cạ mong nhỏ cô mông: "Ông xã không phải không có tự chủ, là trước muốn dùng đại dương vật thao nát em, làm em mê luyến côn thịt lớn ông xã, ngăn chặn em nứng tình quá mà đi ăn vụng, ai kêu tiểu bức em đặc biệt như vậy, cũng chỉ có chim lớn của ông xã mới có thể thao em nứng sảng, như vậy em liền không thể ngoại tình."

Diệp Tuyết Nhi vội vàng nhéo má Đàm Nghị: "Em sẽ không ngoại tình."

Diệp Tuyết Nhi cảm thấy, có lẽ chính mình đã yêu người nam nhân này, cho nên mới tức giận hắn nếu thật sự phản bội cô, cô tuyệt đối sẽ không tha thứ cho hắn.

Đúng là yêu nhau lắm cắn nhau đau?

Cô chỉ vì bị mẫu thân bán cho đối phương như một món hàng hóa mà thôi, cô có cái gì tư cách để ý chứ?

Sự tình cuối cùng vẫn là hữu kinh vô hiểm trôi qua.

Diệp Tuyết Nhi không biết cái cô phù dâu kia sau đó thế nào, chỉ biết cô ta và người nhà có liên quan đều bị đuổi đi, ngày sau cả nhà đều bị Đàm Nghị cự tuyệt lui tới.

Đàm Nghị dựng nghiệp bằng hai bàn tay trắng ở thương giới dốc sức làm nên địa vị như ngày nay, bằng hữu như vậy chỉ nhiều không ít, thêm hay ít đi một người căn bản cũng không quan tâm, con gái nhà bọn họ là thật là quá đề cao chính mình, cũng quá đề cao gia đình họ, Đàm Nghị nếu sớm muốn cưới vợ, còn lâu cũng chưa tới phiên con gái bọn họ.

Mấy năm nay nữ nhân muốn dùng thủ đoạn đặc thù bò lên giường Đàm Nghị không biết có bao nhiêu, những người còn chưa đắc thủ, cái thủ đoạn ấu trĩ ngu xuẩn này thì đừng nghĩ.

Cũng may Diệp Tuyết Nhi bị thương không nặng, cũng không ảnh hưởng hôn lễ ngày hôm sau, bằng không bọn họ há chỉ bị đuổi đi đơn giản như vậy?

Ngày hôm sau hôn lễ tiến hành phi thường thuận lợi, trước một ngày hôn lễ chuyện im lặng thay đổi một phù dâu căn bản không có người để ý, rốt cuộc sau khi kết thúc hết thảy, Diệp Tuyết Nhi cuối cùng mới thở phào một hơi, thừa dịp thời gian nghỉ ngơi ngắn ngủi, Diệp Tuyết Nhi hướng nghỉ phòng đi tới, muốn đi WC thuận tiện nghỉ ngơi một chút.

Bởi vì quá khẩn trương, hôm nay cô vẫn chưa đi WC.

Đúng vào lúc này, Đàm Thành cầm hai ly rượu xuất hiện ở trước mặt Diệp Tuyết Nhi.

Đàm Thành đưa cho Diệp Tuyết Nhi một ly rượu, ánh mắt áy náy: "Chuyện ngày hôm qua tôi đã biết, thực xin lỗi, mẹ nhỏ, tôi không thể bảo vệ tốt cô, cũng không phát hiện cô bị người khác khi dễ."

Diệp Tuyết Nhi mơ mơ màng màng tiếp nhận ly rượu: "A, cái này không liên quan đến cậu, là tôi sơ suất quá."

Đàm Thành cười rất kỳ quái: "Mẹ nhỏ xác thật rất rộng lượng, đúng rồi, không cần lo lắng uống say, đây là nước trái cây, coi như là cùng con trai uống một chén đi."

Diệp Tuyết Nhi cười gật gật đầu, giơ ly cùng Đàm Thành chạm cốc: "Kia, cụng ly."

Chất lỏng trong ly rượu còn chưa kịp uống xong, cái ly đã thoát lực văng ra ngoài, cũng may trên mặt đất có trải thảm, ly rượu vẫn chưa bể nát.

Đàm Thành chặn ngang bế Diệp Tuyết Nhi còn mặc váy cưới lên, nhặt ly rượu bên cạnh lên, mang theo Diệp Tuyết Nhi đi vào phòng bên cạnh, hắn cúi đầu, ánh mắt si mê nhìn thiếu nữ mỹ lệ trong lòng: "Mẹ nhỏ xác thật sơ suất quá, bởi vì xem tôi thành người nhà, cho nên không chút đề phòng nào sao? Nhưng tôi di truyền gien hư hỏng của mẹ ruột, cùng lão ba bất đồng, tôi là một tên đại phôi đản."

Bàn tay hắn nóng như lửa từ gương mặt mỹ lệ Diệp Tuyết Nhi lướt qua, chậm rãi duỗi vào cổ áo váy cưới, đem nó kéo xuống, làm lộ ra một đôi nhũ thịt mềm mại mượt mà bật ra ngoài: "Tôi nhịn đủ rồi, mấy ngày này tận lực không xuất hiện trước mặt em, tránh cùng em giáp mặt, không nghĩ tới em lại bị người khác khi dễ, tôi về sau sẽ không tiếp tục trốn tránh nữa, mẹ nhỏ, tôi biết tôi làm như vậy là sai, nhưng tôi không nhịn được... Em quá xinh đẹp, mẹ nhỏ... Tôi thật sự muốn chịch em tới phát khóc..."

Hắn giúp Diệp Tuyết Nhi chậm rãi bỏ váy cưới, nằm sấp trên người cô, cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng: "Mẹ nhỏ, hôm nay em thật sự quá xinh đẹp, coi như hôm nay cũng là hôn lễ của chúng ta, được không?"

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~ [JEFFMATERXXX] (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #3p#hvan