Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

✽33. Cầu hôn, hai cha con cùng thổ lộ

✽33. Cầu hôn, hai cha con cùng thổ lộ

Sáng sớm Diệp Tuyết Nhi bị Đàm Nghị đè ra khi dễ, dâm huyệt trở nên vừa sưng vừa đau, xong việc thẳng đến hai ngày sau, chết sống cô cũng không để ý hắn, đến ngày thứ ba tâm tình mới khôi phục chút ít.

Sau đó, Diệp Tuyết Nhi vô cùng cao hứng đi theo Đàm Nghị thử váy cưới, đương nhiên, còn có Đàm Thành.

Diệp Tuyết Nhi xác thật sẽ không mang thù, cô có bệnh hay quên, cũng vì nguyên sinh gia đình độc đáo mà cô dưỡng thành tính cách như vậy, cô ở cái nhà kia chịu quá quá nhiều ủy khuất, ăn qua quá nhiều khổ sở, nếu mọi chuyện đều so đo, cô sợ là còn không kịp lớn lên đã bị chính mình đang sống sờ sờ làm tức chết rồi, cho nên Diệp Tuyết Nhi luôn rất biết an ủi bản thân.

Mà Đàm Nghị ngoại trừ cái phương diện kia khi dễ cô ra thì không gì không tốt, cô cũng không quá tức giận với hắn, chút tiểu tính tình này vẫn là bị Đàm Nghị nuông chiều mà ra.

Diệp Tuyết Nhi nguyên bản vui vui vẻ vẻ đi thử váy cưới, nhưng thử rồi lại thử liền mệt mỏi không thôi, bởi vì Đàm Nghị ước chừng chuẩn bị cho cô tới mấy chục chiếc váy cưới xinh đẹp giá trị chế tạo sang quý.

Cái này vẫn là cắt giảm quá số lượng đấy.

Diệp Tuyết Nhi tuy rằng rất chờ mong hôn lễ long trọng, nhưng cô không phải loại con gái có tâm hư vinh, cô đối với hôn lễ kỳ thật cũng không có yêu cầu quá cao, cho nên dù Đàm Nghị chỉ tùy tiện tìm một cái giáo đường cử hành hôn lễ Diệp Tuyết Nhi cũng sẽ rất cao hứng, lãng mạn đơn giản như vậy với cô mà nói đã đủ rồi.

Nhưng thấy Đàm Nghị đào rỗng tâm tư cũng phải làm cô vui vẻ, đem hết thảy những thứ hắn cảm thấy tốt nhất đặt ở trước mặt cô, Diệp Tuyết Nhi vô cùng cảm động, cho nên cô ngoan ngoãn thử hết lần lượt từng cái, cuối cùng chọn ra được mười mấy chiếc.

Bởi vì thử váy cưới đồng thời cũng thử rất nhiều loại trang sức và châu báu kèm theo, đợi hết thảy kết thúc, Diệp Tuyết Nhi đã mệt đến không chịu nổi.

Đàm Nghị và Đàm Thành bởi vì là nam nhân nên chịu đựng khá hơn.

Thật vất vả mới thử đồ xong, Diệp Tuyết Nhi uể oải vội vàng nắm lấy tay Đàm Nghị hỏi khi nào có thể trở về, nhưng Đàm Nghị lại không để ý cô.

Diệp Tuyết Nhi cảm thấy có chút kỳ quái, đã bị Đàm Nghị dắt trở về phòng thử váy cưới, sau đó trong ánh mắt mê mang của Diệp Tuyết Nhi, Đàm Nghị đột nhiên quỳ một gối xuống đất, móc ra cái hộp màu lam giấu trong túi áo tây trang.

Nhìn cái hộp nhỏ vuông vức, bao mệt mỏi của Diệp Tuyết Nhi đột nhiên trở thành hư không, nguyên bản khuôn mặt trắng nõn bỗng ánh lên màu hồng phấn mê người.

Chẳng lẽ là muốn cầu hôn?

Đàm Nghị vậy mà thật sự muốn cầu hôn cô?

Đôi mắt Đàm Nghị nhìn Diệp Tuyết Nhi thật sâu: "Anh vốn muốn chuẩn bị một nghi thức cầu hôn long trọng, nhưng vừa rồi lại đột nhiên nghĩ đến, anh muốn không có nghĩa là em cũng muốn, cho nên cuối cùng quyết định xúc động một hồi, vô cùng đơn giản xin em chấp nhận lời thỉnh cầu của anh."

Hắn mở hộp ra, bên trong quả nhiên là một chiếc nhẫn, mặt trên là kim cương hồng nhạt, hình thức đơn giản lại xa hoa, phía trong còn có khắc tên hai người.

Đàm Nghị không nói cho Diệp Tuyết Nhi này viên kim cương hồng phấn này là ngày hôm trước hắn ở hội đấu giá bỏ ra hơn 6000 vạn (60.000.000) mới mua được, hiện tại nằm trên tay hắn, chỉ là một món quà đổi lấy sự vui vẻ của người con gái hắn yêu.

Tuy rằng Diệp Tuyết Nhi đối với châu báu không biết nhiều, nhưng cô cũng biết Đàm Nghị sẽ không cho cô thứ tùy tiện, nhưng cô sẽ không miệt mài theo đuổi giá trị trong đó, bởi vì ở trong lòng cô, ý nghĩa chiếc nhẫn này tượng trưng đã lớn hơn hết thảy.

Cho nên thời điểm Đàm Nghị nói ra câu kia, Diệp Tuyết Nhi vô cùng tự nhiên thấp giọng trả lời.

"Em nguyện ý."

Cô muốn cảnh tượng trong mộng của cô toàn bộ đều thành hiện thực, từ lúc ông chú chân dài này mua cô đi, Diệp Tuyết Nhi nguyên bản cho rằng hắn xuất hiện là tai nạn, nhưng trên thực tế hắn xuất hiện là để cứu vớt cuộc đời cô.

Hắn cứu rỗi cô.

Cho cô nhân sinh hoàn toàn mới.

Hiện tại Diệp Tuyết Nhi đột nhiên phi thường cảm kích người mẹ đã đem mình bán cho người nam nhân này, cho dù vẫn có chút thương tổn, nhưng cô bắt đầu nguyện ý đối xử với người nam nhân này trả giá bằng chính niềm tin và trái tim mình.

Tuy rằng đã một bó tuổi, nhưng đây là lần đầu tiên Đàm Nghị cầu hôn, cũng là lần đầu tiên kết hôn, cho dù ở phương diện công tác hắn có thể bày mưu lập kế, nhưng ở phương diện này cho dù là hắn cũng rất khó bình tĩnh mà không khẩn trương.

Thẳng đến khi Đàm Nghị nghe được đáp án mình muốn.

Đàm Nghị nghiêm túc vì Diệp Tuyết Nhi đeo nhẫn lên, hôn lên ngón tay đeo nhẫn của cô, sau đó ôm chặt Diệp Tuyết Nhi: "Lần đầu tiên nhìn thấy anh đã muốn cưới em, anh nghĩ anh đại khái đối với em là nhất kiến chung tình, anh yêu em."

Diệp Tuyết Nhi ngây thơ mờ mịt, còn không biết cảm tình của mình đối với Đàm Nghị cuối cùng là cái gì, cô hiện tại vẫn chưa phân rõ rốt cuộc đó là cảm kích, thích, hay là yêu, có lẽ đều có, cho nên cô hơi chút chần chờ một chút, lúc này, một người khác đột nhiên đem hai người bọn họ ôm lấy.

Diệp Tuyết Nhi giật mình, quay đầu thấy là Đàm Thành.

Đàm Thành cũng nhìn cô, mắt đen sâu thẳm: "Tôi cũng yêu em."

——

Xem xong vote với bình luận nha ~

(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~ [JEFFMATERXXX] (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #3p#hvan