✽28. Trời sinh hư hỏng
✽28. Trời sinh hư hỏng
Đàm Thành trở lại trường được hai ngày, lại bị lão ba nhà mình kêu trở về.
Tựa hồ bởi vì dỗ dành được mẹ nhỏ, Đàm Thành phát hiện tâm tình lão ba tựa hồ không tồi, vừa thấy hắn về nhà liền nói cho hắn biết một chuyện vui lớn.
"Ba ngày sau con cùng ba mẹ đi thử lễ phục, thời gian tổ chức hôn lễ đã định, một tháng sau, mấy ngày này con ở lại nhà, cùng ta chuẩn bị hôn lễ."
Đàm Thành tâm tư nhảy nhót, thiếu chút nữa con cho rằng lão ba mở lòng tốt muốn mang theo hắn cùng mẹ nhỏ kết hôn, còn không chờ hắn kịp phản ứng, lão ba lại bảo hắn đi thử lễ phục, tức khắc Đàm Thành cũng không biết nên cao hứng hay tiếp tục đè nén.
"Các người kết hôn đâu có chuyện gì liên quan tới con?"
"Mẹ nhỏ con tuổi còn trẻ, rất nhiều chuyện không hiểu, chỉ có thể để con đi làm, con cũng thừa dịp này học học trước, sẽ có lúc hữu dụng."
Đàm Thành an tĩnh, sẽ có cơ hội dùng đến? Chờ người và mẹ nhỏ ly hôn, con đem mẹ nhỏ kết hôn lần hai sao?
Cẩn thận tưởng tượng cũng không phải là không được.
"Ai kêu người tìm người nhỏ tuổi như vậy?"
"Không phải ba ngươi muốn tìm người nhỏ tuổi, mà mẹ nhỏ tự tìm đến, ta cũng không có cách nào."
Da mặt Đàm Nghị thập phần dày, căn bản là không biết con trai đã theo dõi cô vợ trẻ xinh đẹp của hắn, còn chơi qua tao bức vợ hắn nhiều lần rồi, còn kiêu ngạo cái quỷ gì.
Đàm Thành chỉ ngón tay: "Con cũng sớm nên tổ chức hôn lễ."
Đại mỹ nhân hoạt sắc sinh hương như vậy đặt trong nhà mà không ăn vào trong miệng được, vì chờ một cái nghi thức, lão ba hắn không nghẹn đến mức hoảng thì hắn cũng nghẹn đến phát cuồng, nếu hôn lễ sớm cử hành, Đàm Thành cũng không đến mức mỗi lần đều chỉ có thể cắm vào nửa căn, nói không chừng đã làm mẹ nhỏ mang thai con của hắn.
Tuy rằng như vậy rất không đạo đức, nhưng Đàm Thành lại không khống chế được chính mình.
Có lẽ hắn trời sinh chính là cái loại hư hỏng này.
Đàm Nghị cũng muốn sớm một chút cử hành hôn lễ, nhưng hắn không muốn ủy khuất tiểu thê tử, muốn cô vẻ vang gả cho hắn gả.
Cô vợ nhỏ bị gia đình dưỡng đến vừa tự ti lại nhát gan, từ nhỏ đến lớn chưa từng hưởng qua cái gì hạnh phúc, Đàm Nghị tự nhiên muốn đối xử tốt ngàn lần vạn lần với cô.
"Tìm nhà thiết kế chuyên môn thiết kế lễ phục váy cưới, thiết kế châu báu trang sức, định ra địa phương cử hành hôn lễ, từng loại từng việc loại nào không phí thời gian? Cũng may bản vẽ lễ phục đã đưa tới, ta lặng lẽ cầm đi cho mẹ con xem trước, cô ấy rất thích, ba ngày sau chúng ta đi thử xem có cần sửa chữa gì hay không, chuyện sau đó đã có nhân viên chuyên nghiệp đi làm, không cần chúng ta nhọc lòng quá nhiều."
Thấy lão ba đối với hôn lễ này để bụng như vậy, tựa hồ thật sự đem Diệp Tuyết Nhi nâng lên đầu tim, Đàm Thành tuy vô tâm vô phế cũng không khỏi có chút áy náy, nếu ngay từ đầu hắn không có đem mẹ nhỏ nhận lầm thành tiểu tình nhân lão ba thì tốt rồi, có lẽ hết thảy chuyện này sẽ không phát sinh.
Nhưng, thật sự sẽ không phát sinh sao?
Mẹ nhỏ hắn mê người như vậy, dù không phát sinh chuyện hiểu lầm ban đầu Đàm Thành có lẽ cũng rất khó không nhịn được động tâm.
Con đường này, hắn giống như đi thế nào cũng sẽ đến đích.
Đàm Thành cười đến khó hiểu: "Ân, vậy buổi tối uống vài chén chúc mừng đi?"
Đàm Nghị không nghĩ quá nhiều: "Được, tối nay đi hầm rượu lấy ra hai bình, một nhà ba người chúng ta cùng nhau uống."
Rõ ràng là nhân vật chính của hôn lễ, Diệp Tuyết Nhi lại giống hài tử được bảo hộ, chỉ toàn tâm toàn ý ôn tập, vạn sự đều không phiền cô quan tâm, chờ đến khi ăn cơm chiều, hai cha con mới nói chuyện đi thử váy cưới.
Tim Diệp Tuyết Nhi tức khắc đập nhanh lên, cô cũng từng có giấc mộng mặc bộ váy cưới xinh đẹp nhất gả cho nam nhân mình yêu thích, trước kia cô cho rằng mộng chỉ là mộng, không có khả năng thành hiện thực, hiện tại lại phát hiện có lẽ giấc mộng cũng không nhất định không thể thực hiện.
Mà nam nhân cô muốn mặc váy cưới gả cho hắn cũng không phải kém, còn rất ưu tú.
Đàm Nghị lớn lên đẹp trai, ôn nhu, biết thông cảm cho cô, chỉ là kia phương diện nhu cầu có chút tràn đầy, ngoại trừ một chút chuyện đó, cũng không có tật xấu gì, ngẫu nhiên có chút bá đạo cũng là tình thú giữa hai người.
Nói không chừng Đàm Nghị thật sự thích cô? Bằng không bọn họ đi lãnh chứng thì tốt rồi a, cần gì phải vì cô cử hành hôn lễ long trọng?
Nữ hài tử vốn rất dễ dàng cảm động, nghĩ nhiều, bị đối đãi như vậy, Diệp Tuyết Nhi thật sự không nhịn được đa tưởng.
Cô ỷ lại nhìn Đàm Nghị, không nhịn được, được một tấc muốn lấn một thước: "Tuy rằng chúng ta đã lãnh chứng nhận, nhưng anh còn chưa cầu hôn em đâu"
Đàm Nghị: "..."
Cẩn thận mấy cũng có sai sót.
Tuy rằng không có cầu hôn, Diệp Tuyết Nhi cũng rất cao hứng, bọn họ đã đi lãnh chứng, hôn lễ chính là tặng không, có hay không thì cô vẫn cao hứng? Diệp Tuyết Nhi vốn dĩ là người rất dễ dàng thỏa mãn.
Lúc trước Đàm Nghị cùng cô nói muốn tổ chức hôn lễ, cô còn tưởng rằng hắn muốn dỗ cô cao hứng.
Đại khái là bởi vì lần đầu tiên uống rượu, Diệp Tuyết Nhi rất nhanh đã uống say ngủ mất, đồng dạng Đàm Nghị cũng thấy lâng lâng, đem cô bế về phía phòng ngủ.
Tao huyệt Diệp Tuyết Nhi khó khăn lắm mới dưỡng tốt, Đàm Nghị không muốn ngủ sớm như vậy, tính toán ít nhất phải hung hăng thao cô hai lần mới đã, ngày sau hai người cử hành hôn lễ hắn nhét vào càng thêm thuận tiện, lại không nghĩ rằng hắn còn chưa kịp cấp cho cô vợ nhỏ một cái hôn, mới vừa dính lên gối, đầu hắn đã cùng cô mơ mơ màng màng ngủ mất.
Bọn họ hai người thậm chí còn chưa kịp tắm rửa thay áo ngủ.
Mà ở trên giường sau khi hai người ngủ say, cửa phòng bỗng từ bên ngoài mở ra.
Hiển nhiên Đàm Thành đã tắm rửa còn thay áo ngủ đi vào trong phòng, hắn nhìn nhìn lão ba nhà mình, sau đó thuần thục mở điều hòa, chờ độ ấm trong không khí dâng cao, mới kéo chăn hai người chăn.
Đàm Thành thanh tỉnh nghĩ, hắn thật sự rất hưng hỏng, vậy mà muốn trước mặt cha ruột thao bức mẹ kế bên cạnh, ngay trên cái giường của họ.
Nhưng hắn lại không khống chế được bản thân.
Hắn đi tới bên cạnh Diệp Tuyết Nhi đang ngủ, bò lên trên giường, đem Diệp Tuyết Nhi ngủ say từ trong lòng Đàm Nghị lôi ra, bởi vì nguyên nhân say rượu, khuôn mặt nhỏ Diệp Tuyết Nhi trắng nõn trở nên đỏ bừng, thoạt nhìn đáng yêu cực kỳ, môi đỏ cũng có vẻ cực kỳ mê người, kiều diễm ướt át.
Đàm Thành không nhịn được cúi đầu cắn một ngụm, ngậm lấy cánh môi kiều diễm đỏ mọng kia, cực kỳ sắc dục liếm mút, còn dùng chiếc lưỡi nóng tìm thấy cái lưỡi đinh hương của cô ngoan ngoãn giấu trong miệng, nhiệt tình câu triền mút máp.
Bên tai là tiếng Đàm Thành ngủ say hít thở, dưới thân là cơ thể mẹ nhỏ mềm mại, trong miệng ngậm chiếc lưỡi thơm tho nóng ướt, cho dù chỉ mới bắt đầu, tính dục Đàm Thành đã thập phần tăng vọt.
Hắn không nhịn được cắn lấy đôi môi kiều nộn, nhẹ nhàng lôi kéo mút vào thật mạnh, đem cánh môi cắn đến sưng đỏ, dùng đầu lưỡi nhiệt tình cướp đoạt mật dịch trong miệng Diệp Tuyết Nhi, cùng cô nóng bỏng triền miên, hôn đến tiếng nước chảy "Tấm tắc".
Chờ Đàm Thành rút cái lưỡi dài nóng bỏng từ trong miệng cô ra, thậm chí còn mang ra một sợi chỉ bạc thật dài.
Dâm mĩ cực kỳ.
Hơi thở Đàm Thành hổn hển, ngón tay thon dài trắng nõn từ cổ áo lướt xuống phía dưới, một đường cởi nút thắt trên váy, sau đó đem chiếc váy hoa nhỏ kéo ra, ném tới mép giường.
Thân thể tuyệt mỹ mềm mại rất nhanh trần trụi bại lộ trước hai tròng mắt đỏ đậm của hắn.
-
╔════════════════
⧱Truyện được convert bởi 💐 Vespertine & Chin Chin 🥑 & Hdlinhhh 💐.
⧱Vui lòng ghi rõ "Nguồn: Vespertine & Chin Chin & Hdlinhhh" khi edit, giới thiệu truyện.
⧱Cân nhắc tham gia group Facebook: http://bit.ly/FBGroupVes022019
╚════════════════
(~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~ [JEFFMATERXXX] (~ ̄▽ ̄)~(~ ̄▽ ̄)~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro