Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 39 (END)

Cảnh Du nhìn Nguỵ Châu vì mình kéo hạ quần, tay lần lên dục vọng cực nóng vuốt ve vài cái, vừa lại ngẩng đầu nhìn, yết hầu khô nóng nuốt nước miếng.

_ Châu Châu. . . - Cảnh Du cảm giác được trong cơ thể một cỗ khô nóng, không biết vì sao, hình như chưa bao giờ như vậy. . .

Nguỵ Châu không làm cho Cảnh Du thất vọng, nhìn cậu khoả thân nửa người, tiếp theo, một cỗ nhiệt dịch bao trùm, xúc cảm lướt qua từng chỗ, không ngừng vuốt lên nếp nhăn, bắp đùi, sườn trong thậm chí càng ngày càng mạnh, làm Cảnh Du không cách nào ngừng rên rỉ, tay cũng không ngừng vuốt ve đầu Nguỵ Châu. . .

_ A. . . Nguỵ Châu. . . - Cảnh Du tay lướt qua cổ Nguỵ Châu, mơn trớn lưng, nhân tiện sờ sờ vào mông cậu. . . Tốt lắm. . . Nghe được người dưới thân kêu rên vài tiếng rất vui vẻ.

Được Nguỵ Châu hầu hạ, cuối cùng là dùng lực hút mạnh vài cái, Cảnh Du phun trào trong miệng cậu, sau đó nhìn lại, hai mắt có phần biến hóa, vẻ mặt Nguỵ Châu càng thêm mị hoặc, làm cho Cảnh Du không tự kìm hãm được áp cậu lên giường. . .

_ Đừng uh. . . Cảnh Du . . . - cảm giác được nhiệt độ cơ thể nóng đến dọa người của Cảnh Du, nhưng lại dụ Nguỵ Châu đến gần sát, cho nên hắn ôm cậu càng chặt, bên tai thở hào hển.

Cảnh Du kiềm chế không được, thân thể lại bắt đầu dần dần có phản ứng rồi, thân mình trắng nõn kia vừa lại dính chính mình chặt như vậy, tay hắn liền cấp bách mở ngăn kéo, rút ra một túi kem bóp ra, một tay ôm lấy chân trái Nguỵ Châu, tay kia đặt ngay tiểu huyệt vuốt ve vài cái, duỗi một ngón tay đâm vào. . .

_ A. . . - Cảnh Du cọ xát vào thân thể Nguỵ Châu, hôn lên cổ, thỉnh thoảng cắn vài cái, thỏa mãn nghe thấy bên tai không ngừng phát ra tiếng rên rỉ có thể kích động vài phần, dục vọng có điểm cấp bách, hai ngón tay không ngừng đâm vào xoay tròn, hắn cũng không cách nào nhẫn nại rồi.

Giơ hai chân cậu đặt trên vai, hắn quỳ lên nhắm ngay tiểu huyệt dùng sức ấn vào, vừa lại đè thấp thân thể, từ từ cảm nhận cảm giác nóng rực, nơi kia vừa chặt vừa ẩm, chỉ thuộc về mình hắn. . .

_ Đừng... a. . . Cảnh Du . . . a. . . - bị một lần dùng sức xuyên vào, Nguỵ Châu ngửa cổ rên lớn một tiếng, tiếp theo thân thể bị áp, cảm nhận được Cảnh Du mãnh liệt chiếm lấy mình, tư thế có điểm khó chịu nhưng cũng rất hưng phấn. . .

Hai người không ngừng hôn nhau, từ chậm rãi dần dần dùng sức đâm vào, Nguỵ Châu rên rỉ bởi vì Cảnh Du hắn động tác chưa từng gián đoạn, thậm chí mấy lần không kiêng nể tiến công cũng làm cho cậu đau đớn mà thanh âm cao vút vài phần, vô cùng kích thích, Nguỵ Châu cứ ôm chặt Cảnh Du, vết cào rõ ràng có thể thấy được.

Cảnh Du tiến công quá mức mãnh liệt, Nguỵ Châu cảm thấy ngất huyễn thần mê, chất lỏng ở linh khẩu không ngừng tràn ra, Cảnh Du chưa dùng hết sức, thân thể Nguỵ Châu liên tục nảy lên, tựa hồ lần này vì cái gì lại mãnh liệt như vậy. . .

_ A. . . Nguỵ Châu. . . - nghe thấy một tiếng gầm nhẹ, Nguỵ Châu nhìn thấy người cậu yêu nhất gắt gao ôm chặt cậu, không ngừng ở bên tai mình thở phì phò, nói một lần lại một lần. . .

_ Nguỵ Châu. . . Anh yêu em. . . Anh yêu em. . . - âm lượng không lớn, tựa hồ là chờ khoái cảm trôi qua mới tiếp tục nói ra.

Mặc dù là tại tình huống biến thân, Nguỵ Châu vẫn mừng rỡ vạn phần, dùng lực cũng ôm chặt Cảnh Du , cũng ghé vào tai hắn nói em yêu anh. . .

Chúng ta như vậy nhiệt thành cảm thụ lẫn nhau, không kìm được vừa nói yêu, như vậy. . . thì cứ giữ lấy nhau đừng buông ra!

_ Hô ~ hoàn thành ~! - ngoài cửa sổ ngay trên cây có một cái đuôi dày buông xuống.

_ Hạo Hạo a~. . . Hắn cũng đã nói ra yêu Nguỵ Châu rồi, cũng vượt qua lần nhật thực này rồi, chúng ta tại sao còn muốn ở đây xem a. . . còn đối với hắn làm phép. . . – người phía sau chủ nhân của cái đuôi đang ôn nhu vuốt ve, hiển nhiên có điểm cường tráng hơn chủ nhân của cái đuôi. . .

_ Cuối cùng đương nhiên muốn có một đại kết cục đặc sắc a! Anh biết cái gì ~ em cũng chỉ bất quá làm chút gia tăng pháp thuật tình dục thôi, vừa lại không nhiều ~ - chỉ thấy người nọ khóe miệng cười, khuôn mặt điềm tĩnh đáp.

_ Thật là có đủ phiền toái. . .! Anh cũng không muốn lại giả trang đóng vở hài kịch này nữa . . .

_ Này! Lưu Tranh! Giả trang một chút vốn là như vậy ủy khuất sao? Em hóa thành bộ dáng phụ nữ chưa từng than phiền, anh giả trang thành tên hề tính cái gì! – người tên là Lý Hạo quay đầu tức giận trách mắng người gọi là Lưu Tranh.

_ Hảo hảo hảo ~ xin lỗi ~ lão bà đại nhân ~ - Lưu Tranh bĩu môi tiếp tục giúp đỡ người yêu xoa bóp, trong miệng không ngừng nói - cũng không phải chính em gây ra họa trước sao. . . .

_ À! Anh nói cái gì! Còn không phải là vì anh! Bây giờ dám trách em! Hảo a! Anh đúng là tên vô tâm. . .

Tức giận, Hạo Hạo dứt khoát đứng dậy bắt đầu áp dụng gia pháp rồi!

_ A a a ~~~ xin lỗi ~ anh sai rồi! Lão bà đại nhân ~~ đừng động khí, thắt lưng còn đau có phải không? Anh giúp em xoa a ~~ nhanh lên một chút nằm xuống nằm xuống ~-

_ Không cần! Anh là đồ con báo thối tha, tôi quay về Yêu tộc! Nếu không phải vì anh, tôi giờ phải ở đây hay sao? Anh là tên không có lương tâm ~~~ - Hạo Hạo tức giận đánh Lưu Tranh, trong miệng lại bắt đầu trách mắng, dù sao Hạo Hạo cũng biết nam nhân nhà mình sẽ không phản kháng a!

_ A a a ~ tiểu Hạo ~ xin lỗi ~ anh sai rồi a! Đừng đánh ~~ anh yêu nhất là em a ~~

_ Yêu cái đầu anh ~~ anh biến trái tim anh thành cái đầu heo Vương Bát Đản!

_ Không có! Anh là thật tình mà! Lưu Tranh cả đời chỉ yêu Hạo Hạo a ~~~-

_ Cái gì! Chỉ có cả đời? Vậy anh kiếp sau muốn đi tìm người nào khác sung sướng hơn sao? Tôi không xinh đẹp sao? Vóc người tôi không được sao? Cái tên Vương Bát Đản ~~-

_ A a a ~~ như vậy cũng nói sai! Không phải a! Kiếp sau sau nữa, rồi kiếp sau sau nữa, kiếp sau sau sau nữa cũng yêu em thôi ~~ ! Đừng đánh mà!

Tục ngữ nói đúng! Lão bà vĩnh viễn đều là quan trọng! Lưu Tranh ta thật không hổ là con báo một đời tráng sĩ, mặc dù bởi vì yêu hồ tinh mà bị đuổi đi. . .

_ A! - một tiếng thét lớn, hai người đình chỉ động tác, nhìn vào trong cửa sổ, Hạo Hạo hài lòng cười cười, giật giật ngón tay, vết thương do Nguỵ Châu cắn vào vai Cảnh Du dần liền lại, hẳn là không thành vấn đề rồi.

Quay đầu nhìn phía bầu trời, nhật thực cũng qua rồi, cuối cùng thuận lợi đền bù hết vào sai lầm của chính mình. . .

_ Tốt lắm! Yên tâm rồi đi! - Lưu Tranh ôm Hạo Hạo trong lòng.

_ Ha hả. . . Đúng vậy! Đối với Lý gia cùng Hứa gia hai lão nhân cũng xem như có một công đạo rồi. . . - từ ngay từ đầu là Thái Mẫn, Phong Phong, Đông Hải, Ổn Ổn đến lần này là Nguỵ Châu, cháu các ngươi ta giúp biến trở về nguyên dạng rồi, sẽ không tái trách cứ ta nữa đi. . .Dù sao pháp thuật vốn là không thể thu hồi, hơn nữa lại là tình chú, ngay cả phương pháp hoá giải cũng không thể nói.

Mặc kệ vốn là hành phòng hoặc là hấp thu tinh lực hay là kỳ hạn ba tháng, đều là trong quá trình vốn sẽ phát sinh chuyện, mà chuyện này trong đó quan trọng nhất. . .

Là người bị làm phép sẽ tìm được tình yêu đích thực, hơn nữa người đó còn thành tâm thành ý nói ra câu kia. . .

Anh yêu em. . .

END

Lời tác giả:

Các vị đọc giả thân ái

Ta chính là Hương Nại~^^~

Phi thường cảm tạ mọi người đã theo dõi

Này là vài dòng kết

Kết thúc rồi!

Không biết mọi người xem xong có hài lòng không?

Đối với kết cục này cảm giác như thế nào?

Kỳ thật nếu có hứng thú tất cả mọi người có thể quay trở về xem

Tại chỗ vui chơi từng xuất hiện vở hài kịch kỳ thật chính là Lưu Tranh (ý là Tranh ca xuất hiện ở đoạn có khu vui chơi, chính là người bán bong bóng cho Cảnh Du)

Từ Lộ chưa bao giờ xuất hiện, đó là Lý Hạo cải trang

Cho nên chăm chú xem một chút hẳn là sẽ cảm giác được có chút bất thường ^^

Tỷ như tại sao Từ Lộ tại phòng làm việc cùng Cảnh Du đối với hắn lạnh nhạt nhưng Nguỵ Châu vừa đến thì có động tác

Từ Lộ cùng Đông Hải ầm ĩ Cảnh Du tâm lý sẽ nghĩ tới trước kia chưa từng nghe qua cô buông lời thô tục

Hoặc là Cảnh Du sẽ cảm giác được kỳ quái, hắn rõ ràng không đối với Từ Lộ nói qua anh yêu em, nàng tại sao nói như vậy với Nguỵ Châu?

Cùng với Nguỵ Châu bởi vì chứng kiến bọn họ ở cùng nhau chạy đi thì Từ Lộ nói là "đại công cáo thành"

Còn có gia gia lúc đánh cờ nói qua ^^

Cho nên nói . . . Từ Lộ vốn là mấu chốt nhân vật, xin mọi người không nên mắng cô ấy ~~

Cám ơn mọi người ủng hộ!

============

Lời editor:

Cuối cùng cũng xong rồi, chân thành cảm ơn các bạn reader đã dành thời gian đồng hành cùng mình suốt thời gian qua.

Bộ truyện "Bởi vì gặp em" cũng chỉ còn vài chương nữa là hoàn thành rồi. Sắp tới nếu có thể mình sẽ tiếp tục edit vài bộ nữa cho các bạn đọc, truyện mình up hầu hết đều là tìm từ baidu, tự mình dịch ra, chuyển ver (nếu ver gốc không phải YZ) rồi mới up + thêm mình đi làm đi học cũng hạn chế thời gian.

Nếu truyện ra trễ các bạn thông cảm hen :)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro