Chương 26
_Đến ~ Ngụy Châu ~ Pudding này tỷ tỷ làm đó ~ lấy ăn đi ~
_Cám ơn tỷ tỷ ~~
_À ~~ như thế nào lại đáng yêu như vậy~~~~
_Tiểu Châu ~ cái này tỷ tỷ ngày hôm qua phải xếp hàng thật lâu mới mua được a~, là kem đó ~
_Tỷ tỷ, cám ơn ~~
_A ~~~ hảo ngoan hảo đáng yêu ~~~
_Châu Châu ~~~ đến! ! Tỷ tỷ mới vừa đi siêu thị thuận tiện giúp đệ mua bánh kem dâu tây nga~
_Cám ơn ~ tỷ tỷ hảo hảo ~~
_À ~~ Châu Châu hảo ~~
Cảnh Du có điểm không nói gì chỉ nhìn tình cảnh này. . . Từ khi nãy đến bây giờ, tiểu Châu được ba vị nữ đồng sự mua đủ loại bánh ngọt cấp. . . Mới vừa vào cửa Cảnh Du thấy cậu trên tay đã cầm một đống thức ăn rồi. . .
Nhìn mình giống như đã không thu hút được sự chú ý của Ngụy Châu nữa, cậu cứ vui vẻ từng bước từng bước mở ra nhấm nháp, nhưng sau đó có món nào ngon lập tức cầm chạy đến trước mặt Cảnh Du. . .
_ Cảnh Du ~ cái này hảo hảo ~ ăn một chút ~ ăn một chút ~ – nhìn mấy cái đầu vừa thụp xuống ngoài cửa, vừa lại nhìn một chút vẻ mặt chờ mong của Ngụy Châu, Cảnh Du bất đắc dĩ cười cười, há miệng cắn một cái.
_Ăn ngon không? Ăn ngon không?
_Ăn ngon ~ – miệng đầy mùi thơm, thật sự ngon lắm.
Ngụy Châu thỏa mãn cười cười, đột nhiên phát hiện cái gì đó, cả người nhích lại gần, tại miệng Cảnh Du liếm một cái.
Cảnh Du nghĩ thầm xong hết rồi. . . Tám phần vốn là miệng có dính kem Ngụy Châu mới dựa vào liếm, thói quen động tác rất thường ở nhà xảy ra. . . Nhưng bây giờ là đang. . . .
_À ~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Quả nhiên. . . . Cảnh Du xoa huyệt Thái Dương, ngoài cửa tiếng xuýt xoa thật khiến Cảnh Du đau đầu. . . .
Từ lần trước Ngụy Châu bị phát hiện, các nữ đồng sự ngược lại muốn Ngụy Châu thường xuyên đến công ty, đợi cả ngày cũng không sao, kẻ một lời người một câu, Ngụy Châu nghĩ muốn nhiều như vậy, vừa nghĩ đến có thể thấy chính mình vậy đương nhiên vốn là mỗi ngày lại tới rồi. . .
Kỳ thật Cảnh Du cũng không phải không thích Ngụy Châu đến, chỉ là gần đây như vậy càng ngày càng bất lợi. . . Sẽ ảnh hưởng đến đồng sự khác. . .
_Ngụy Châu . . . Hôm nay không theo các ca ca đi ra ngoài chơi sao?
_Không đi! Ngụy Châu muốn bồi Cảnh Du ~ – bên mép dính bánh kem, Ngụy Châu quay đầu đối với Cảnh Du cười. . .
Oh. . . Hảo đáng yêu. . . Nói không ra muốn cậu về trước. . .
Làm sao bây giờ. . . Chính mình đã không biết từ lúc nào bắt đầu. . . Phi thường sợ hãi chứng kiến cậu thất vọng. . . .
_Hoàng~~ Cảnh ~~ Du ~~~ – Di? Như thế nào phiền não đến xuất hiện rồi? Hình như là thanh âm Đông Hải ca! ?
_Hoàng Cảnh Du đâu ~~~~~~~~~~? – Hả ? Vừa lại một lần nữa? Lần này rõ ràng hơn rồi! ?
_Cảnh Du ~ vốn là Đông Hải ca theo Phong Phong ca ~~ – Ngụy Châu nhảy xuống ghế, lập tức mở cửa liền xông ra ngoài, vừa thấy đến Đông Hải chính là một trận ôm lấy.
_Đông Hải ca ~~~~
_Yêu ~~ còn biết ta là ca ca ngươi hả ~ suốt ngày dính Cảnh Du không rời ~ – lời tuy nói như vậy, Đông Hải vốn là rất sủng nịch vuốt Ngụy Châu, cười ôn nhu.
_Ngụy Châu. . . Ca ca của đệ đây hả. . . .- vừa thấy Đông Hải bọn họ lập tức không đi về phía cậu mà là về phía Đông Hải, thật là có điểm đố kỵ. . .
_Hả hả ~~ như thế nào lại có một người xinh đẹp như vậy ~
_Vốn là người thân của Ngụy Châu sao? Gien di truyền tốt ah~ ~~
_Á á ~ Phong Phong ca ca (? ) lại tới nữa ~~ cắn khăn tay bộ dáng hảo đáng yêu ~~(? ? )
Phòng làm việc trong nháy mắt vừa lại phiếm ra một đống cánh hoa, bị chú ý như thế Đông Hải liền lôi kéo Ngụy Châu muốn cậu mang mình đến phòng làm việc Cảnh Du, vừa thấy Đông Hải, Cảnh Du cũng vội vàng đứng dậy, đem Ngụy Châu từ trên người Đông Hải đặt xuống. . .
_Ca ~ như thế nào tới?
_Không thể tới sao? – Đông Hải hai tay khoanh trước ngực, mi khẽ nhíu lại nhìn Cảnh Du .
_Ách. . . Không phải. . .
_Đông Hải ca! – bị Cảnh Du kéo xuống xong Ngụy Châu lập tức kéo tay đối với Đông Hải bĩu môi!
_Được rồi ~ được rồi ~ không nháo các ngươi ~ đi thôi! Đi thôi! Các ngươi mau về nhà!
_Về nhà? Về nhà để làm chi? – Cảnh Du có điểm khó hiểu.
_Ách. . . Đông Hải ca ý nói không phải là nhà của ngươi. . . Vốn là quay về. . . nhà Ngụy Châu. . . – Phong Phong vẻ mặt khó nói. . . Hình như sắp phát sinh cái gì. . .
_Tại sao? Đệ thích về nhà Cảnh Du hơn ~~]
_Ách. . . Ngụy Châu hả. . . Gia gia đã trở về. . . Chờ một chút sẽ tới rồi. . . Ông nói muốn gặp đệ và Cảnh Du . . .
_Cái gì? ? ? ! ! ! ! – Cảnh Du cùng Ngụy Châu đồng thời kinh ngạc mà thốt ra những lời này, gia gia trở về? Gấp vậy sao? ?
_Hả ~ đệ cũng biết họ nói đến là đến nói đi là đi ~ nào có thể khống chế! Hôm nay ở Nhật Bản muốn đáp máy bay về đến, hoàn lại đặc biệt dặn dò chúng ta đem đệ cùng Cảnh Du mang về nhà, nếu không ta không nghĩ phải xuất môn tìm người !
Đông Hải cầm cây quạt, vẻ mặt không nhịn được mười phần biểu hiện cũng không muốn lần này khổ sống. . .
_Cho nên Ngụy Châu Cảnh Du ~ đồ vật nhận được vừa thu lại ~ chúng ta mau về nhà đi! Cảnh Du ~ nhất là ngươi, gia gia muốn gặp ngươi, đừng phá hư ấn tượng là được rồi. – Phong Phong tỉ mỉ dặn dò, bất quá xem Cảnh Du vẻ mặt kinh hoảng. . . Ah. . . Xem bộ dáng này muốn tạo ấn tượng tốt có điểm khó khăn nha. . .
_Nhưng. . . Đệ còn đang đi làm. . . Lễ vật cũng không chuẩn bị. . .
_Không cần chuẩn bị! Nhanh lên một chút nhanh lên một chút! Công ty ta giúp ngươi xin phép xong hết rồi! Có thể đi! Có thể đi! – Đông Hải thúc Cảnh Du vội vàng thu dọn, một bên Ngụy Châu thì đi đến chỗ ngồi. . .
_Cái gì? Vừa lại giúp đệ xin phép rồi? Đông Hải ca ~ như vậy không được ~~
_Yên tâm! Ta với chủ quản nói ngươi muốn đi cầu hôn, hắn không nói hai lời lập tức đáp ứng!
_Cái gì! ! ! ! ! ! !
_Không phải cầu hôn là cái gì! À! HứaNgụy Châu! Cầm đồ ăn gì vậy? Đưa cho ca mau
_Ô oa ~~ đệ còn có một nửa còn chưa có ăn đến ~~~
_Nhanh lên một chút ~ nhanh lên một chút ~ không còn kịp rồi ~ Ngụy Châu ngoan! Trở về ăn tiếp ~ – Phong Phong vắt một bên balo của Ngụy Châu, đi theo Đông Hải cũng cùng nhau kéo hai người hướng phía ngoài chạy đi, Cảnh Du còn đang vẻ mặt hù dọa bộ dáng ngu ngơ, Ngụy Châu thì nhìn đồ ăn vặt, trái tim không cam lòng bị lôi kéo đi. . .
Để lại phòng làm việc trống rỗng. . . Một đống người rình xem thì choáng váng. . Hả. . . . ? Trưởng phòng muốn cầu hôn Ngụy Châu?
_À ~~~~ tiểu Châu nhà chúng ta muốn cùng trưởng phòng kết hôn rồi ~~~
_Nha ~~~ ta nhất định phải đi! ! !
_Hehehe ~~~ không biết tiểu Ngụy Châu mặc áo cưới sẽ như thế nào hả ~!
Các nữ sĩ. . . Bình tĩnh một chút. . . Chỉ là đi gặp gia gia mà thôi. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro