Chương 23
Nhìn một chút thời gian, năm giờ rưỡi, uh. . . Hẳn là còn chưa trễ, ánh trăng còn chưa có xuất hiện, Cảnh Du mở cửa nhà đi vào, chỉ thấy Ngụy Châu như bình thường chạy ra nghênh đón.
_Cảnh Du, anh đã về! ! - thuần thục ôm lấy Cảnh Du , Ngụy Châu muốn hôn môi hắn.
_Ngụy Châu. . . Hôm nay ở nhà ngoan không? - Cảnh Du vỗ về, sủng nịch đối với cậu cười, ôm cậu vào phòng khách.
_Có! ! Ngụy Châu rất ngoan! ! Đông Hải ca có đem ảnh cho em xem! ! - chỉ chỉ đống ảnh trên bàn, Ngụy Châu hồn nhiên tiến lên cầm một tấm cấp Cảnh Du xem...
Đông Hải ca như thế nào lại cầm loại này ảnh này cấp Ngụy Châu xem hả. . .
Cảnh Du nhìn một chút ngoài cửa sổ, mặc dù tối rồi nhưng còn chưa có hoàn toàn tối mù mịt, đi tắm rửa hẳn là không thành vấn đề đi. . .
Bên ngoài bôn ba một ngày, toàn thân không thế nào thoải mái, càng huống chi lần trước đã có kinh nghiệm, Cảnh Du biết đợi lát nữa hẳn là bận rộn rồi. . .
Đêm nay vốn là lần thứ hai trăng tròn.
Dù sao chuyện như vậy mà có nhiều người thì có chút xấu hổ. . . Bởi vậy theo Đông Hải đưa ra lần này ngay lúc chính mình trong nhà tiến hành là tốt rồi. . . Nhìn Ngụy Châu bên cạnh hồn nhiên không có chút tà ý, thật sự làm cho người ta rất khó tưởng tượng đợi cậu biến thành bộ dáng kia. . .
_Ngụy Châu, anh thấy ánh trăng còn chưa xuất hiện, anh đi tắm nha, em ngoan ngoãn đợi, được chứ?
_Hảo ~~ vậy Ngụy Châu chờ anh ~~~
Nhìn Ngụy Châu phe phẩy cái đuôi đáp lại, Cảnh Du cười cười sờ sờ đầu của cậu, vào phòng cầm khăn tắm đi vào phòng tắm.
Mở vòi sen, Cảnh Du bắt đầu gội đầu, hôm nay bận rộn nên chảy nhiều mồ hôi, lấy chút dầu gội đầu, ở trên đầu xoa bóp, vừa lại tắm rửa, ở trên người vẽ loạn sau đó lấy vòi sen phun ra nước dội sạch. . .
"Cốc, cốc" Một trận tiếng đập cửa, Cảnh Du nhìn về phía cánh cửa. . .
_Ngụy Châu? Làm sao vậy?
Không tới lúc đối phương hưởng ứng, lại nghe thanh âm, hơn nữa cửa dễ dàng bị mở ra rồi. . . Cảnh Du nhớ tới khi nãy cũng không có khóa cửa.
Ngụy Châu thân thể vừa lại nổi lên lam quang, tóc cũng ở trên người lung lay buông xuống, thân thể kiều mỵ thư thả đi vào, màu lam trong hai tròng mắt có chút khép, phi thường quyến rũ. . .
Cảnh Du cả kinh lập tức chạy đến cửa sổ bên cạnh nhìn về phía bên ngoài, trời còn chưa có hoàn toàn tối. . . Nhìn hướng bên kia bầu trời - cái gì! Ánh trăng dĩ nhiên xuất hiện rồi! .
Còn chưa quay đầu lại, Cảnh Du đã cảm thấy có người từ phía sau ôm lấy, dùng hai tay chạm vào trên người chưa tắm sạch sẽ, nhẹ nhàng ma sát hai đầu nhũ Cảnh Du , từ trước ngực, chậm rãi tới bụng, thậm chí hạ thân mẫn cảm kia nữa.
_Cảnh Du . . . - nương theo thở dốc, Ngụy Châu bên tai Cảnh Du nhẹ nhàng phả khí, có chút khàn khàn trong tiếng nói, Cảnh Du sớm đã bởi vì bị kích thích bắt đầu cố gắng đẩy cậu ra. . .
_Ngụy Châu. . . Chờ một chút. . . Anh còn chưa tắm sạch sẽ. . . - Cảnh Du mới thoáng có chút giãy nãy, Ngụy Châu lập tức xoay người, nghĩ muốn ngăn lại nhưng bị Ngụy Châu đoạt trước một bước ngậm lấy miệng mình vừa lại chuẩn bị liếm, hai tay càng lại không buông tha ra sức xoa nắn dục vọng Cảnh Du, hai chân cũng không ngừng cọ xát bắp đùi Cảnh Du. . .
_ Cảnh Du . . . Uh. . . - Ngụy Châu có chút kêu rên, dùng hành động tỏ vẻ không cho Cảnh Du dừng lại, chỉ là ôm lấy anh , Cảnh Du vừa lại bị vòi sen xả nước vào, hợp với Ngụy Châu cũng là. . .
_Vậy. . . Ngụy Châu. . Giúp anh rửa sạch sẽ có được hay không. . . - Ngụy Châu yêu mị nhìn một chút Cảnh Du , dùng chóp mũi cọ cọ, coi như muốn hôn rồi lại không hôn, hai tay vuốt ve toàn thân Cảnh Du, hình như giúp đem bọt trên người hắn rửa sạch...
Như vậy lạt mềm buộc chặt hấp dẫn Cảnh Du cũng chịu được không được, liên tục ấn đầu Ngụy Châu ra sức hôn, Ngụy Châu một tiếng than nhẹ để Cảnh Du tiếp tục hôn xuống phía dưới triền miên không dứt, tại cổ và vai lưu lại không ít hồng ngân. . .
Nước từ vòi sen bắn ra liên tục làm cho hai người mắt có chút không thấy rõ, Cảnh Du đơn giản tắt đi, đem Ngụy Châu đè đến vách tường. . . Trước mắt mỹ nhân toàn thân mê hoặc, tóc non mềm áp vào da tay, trước ngực không biết là bởi vì nước nóng hay là dục vọng đã sớm ửng đỏ...
Môi bởi vì thở dốc mà có chút hé ra hợp lại, hai tròng mắt trong suốt chứa một chút lệ, bộ dáng mê người. . . .
Cảnh Du lại hôn Ngụy Châu, theo cằm xuống cổ rồi trước ngực, nhẹ nhàng đem hai đầu nhũ Ngụy Châu ngậm ở trong miệng hút, đầu lưỡi càng không ngừng khẽ liếm đùa bỡn, trước ngực truyền đến từng đợt tê dại, hơn nữa sau lưng lạnh như băng kích thích, Ngụy Châu không ngừng rên rỉ...
Hai tay không biết để chỗ nào mà trên người Cảnh Du không ngừng dao động, thắt lưng càng ra sức đong đưa, một chân thỉnh thoảng cọ xát...
Cảnh Du bắt đầu có chút kiềm chế không được rồi. . .
Cảnh Du thân thủ ấn đè ép vài cái, dùng tay trái hơi chút bài khai hai cánh mông, chậm rãi cho tay vào bắt đầu khuếch trương. . .
_Hả hả. . . Uh. . . - bởi vì chính mình chạm đến và đùa bỡn, Ngụy Châu tựa hồ so với bình thường càng nhiệt tình từ miệng phát ra âm thanh, hai chân lại càng không ngừng muốn leo lên trên người Cảnh Du, khuôn mặt nhỏ nhắn bày ra bộ mặt bất mãn, Cảnh Du cảm giác chính mình tinh khí nổi gân xanh, đã tới giới hạn rồi. . .
Hơi chút ngồi xổm xuống, Cảnh Du lấy tay giơ lên nắm hai chân Ngụy Châu quấn quanh thắt lưng mình, cậu cũng nhanh chóng kẹp lấy thắt lưng hắn, hai tay hoàn trụ cổ Cảnh Du, tà mị cười cười.
Khiêu khích quả là không chịu nổi, Cảnh Du trực tiếp đi vào. . . – Ha~ ah~. . . Du. . . Uh~ . . . . - cũng không biết vốn là cố ý hay là vô tình, Cảnh Du chuẩn xác đánh trúng điểm mẫn cảm, làm cho Ngụy Châu dưới thân như bị giật điện mãnh liệt kích thích đến các nơi trên thân thể, toàn thân bỗng dưng cứng lại...
Cũng làm cho Cảnh Du cảm nhận được cảm giác, như dòng điện xỏ xuyên qua toàn thân, thiếu chút nữa cầm giữ không được cũng phát tiết rồi. . .
_Ngụy Châu. .hảo chặt. . . - hình như dục vọng Cảnh Du đã đến cực đại, Ngụy Châu thở phì phò, tiểu huyệt không ngừng hé ra hợp lại yêu cầu tiến vào, Cảnh Du cũng bắt đầu đong đưa vòng eo, gia tăng tốc độ cũng càng lúc càng nhanh, Ngụy Châu cái đuôi đã ướt đẫm cũng bởi vì Cảnh Du không ngừng dao động. . .
Trong miệng không ngừng phát ra tiếng hít thở, một lần vừa lại một lần hướng tận cùng bên trong tiến vào, tới chỗ sâu nhất , theo mỗi một lần tại điểm mẫn cảm đụng chạm, hai người tiếng rên rỉ ngày càng lớn...
_Ho~. . . Uh~. . . Cảnh Du . . . Không được. . . Quá sâu. . Ah~~~. . . . - lại bị Cảnh Du một trận công kích mãnh liệt, Ngụy Châu không nhịn được phát tiết, tinh dịch dính trên bụng cậu, sau đó cũng dính vào bụng Cảnh Du trong lúc cọ xát, hình ảnh vô cùng dâm mỹ. . .
Ngay lúc Cảnh Du sắp phát tiết, hắn ôm chặt lấy Ngụy Châu, theo một tiếng gầm nhẹ, rốt cục tại trong cơ thể Ngụy Châu phun trào, dục vọng bên trong không ngừng run rẩy vài cái. . .
Ngụy Châu lần nữa cảm thấy toàn thân vô cùng khô nóng, không có ý thức xụi lơ thân thể, Cảnh Du thấy thế vội vàng đưa cậu ôm lấy, nâng mông cậu lên, suy nghĩ một hồi, đi ra khỏi phòng tắm.
Một ý niệm trong đầu mới vừa hiện lên, Ngụy Châu được Cảnh Du bế lại ngẩng đầu, đối với hắn hôn nhiệt tình, hai người thân thể xích loã trên hành lang hôn một hồi lâu, Cảnh Du mới đưa cậu vào trong phòng,đóng cửa lại. . .
Không bao lâu, trong phòng vừa lại truyền đến từng đợt rên rỉ. .
***
_Ca. . . Bị muỗi chích đau quá. . . – Ổn Ổn vỗ vỗ cánh tay ở ngoài cửa nhà Cảnh Du oán giận .
_Này! Các ngươi có hay không hảo hảo cho ta nhang muỗi hả! ! Ngươi! Cho ta nhang muỗi nhanh, nếu thân thể vàng ngọc này bị muỗi chích thì các ngươi nhân tiện xong đời rồi. - Mặc dù nhỏ giọng nhưng khí thế chói chang, một bên mọi người toàn bộ không dám chậm trễ quơ vợt điện cùng cầm nhang muỗi không ngừng đi lại.
Người làm dù trời rất lạnh nhưng mồ hôi không ngừng tuôn, chính là sợ chủ nhân nổi nóng.
_Còn chưa có được. . . – Phong Phong si ngốc nhìn cánh cửa, tuy nói cách lần trước hoàn thành còn có hai người chung đầu, nhưng hấp thụ máu thời gian cũng không nhất định, bọn họ ba người là từ lúc Cảnh Du vừa vào cửa mà bắt đầu đợi. . .
Thái Mẫn tên kia bởi vì cùng Mẫn Hạo ra nước ngoài đi, miễn chờ lúc này đây, chỉ còn ba người bây giờ chịu nóng bức cùng muỗi công kích ở ngoài cửa ngây ngốc chờ.
_AHHHHHH ~~! ! ! ! ! ! ! ! ! - một trận hét lên, ba người cả kinh, lập tức đứng lên, Đông Hải lập tức đá văng cánh cửa vọt vào!
Vào phòng Cảnh Du, Ngụy Châu đã ngã trên giường rồi, mà Cảnh Du nửa quỳ, che vết thương trên vai, chứng kiến có người vào phòng lập tức thức tỉnh vội cầm chăn mền che chính mình cùng Ngụy Châu, vẻ mặt rất là thống khổ. . .
_Tại sao. . . – sau khi thốt ra một câu nói, Cảnh Du cũng ngã xuống. . .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro