Chương 18
Cảnh Du nuốt nuốt nước miếng, cảnh tượng thật sự không khỏi làm cho hắn trên mặt cảm thấy nóng lên. . .
Người trên giường toàn thân toả ra áng sáng xanh dịu, bởi vì hẳn là thân thể có chút non nớt, tròng mắt đã biến thành màu lam, hoàn toàn xích lõa nằm ở trên giường nhẹ nhàng thở hào hển. . .
Trên đầu hai lỗ tai có chút hạ xuống, phía sau cái đuôi dài ngoe nguẩy, Ngụy Châu dùng ánh mắt mê hoặc câu dẫn, hai chân còn không ngừng cọ xát, mái tóc mềm mại theo động tác trên người mơ hồ rũ xuống hai điểm hồng trước ngực. . .
_"Ngụy. . . Ngụy Châu? !" - Cảnh Du có chút không thể tin nhìn người nằm trên giường, nếu nói bình thường nhìn thấy Ngụy Châu hồn nhiên, như vậy bây giờ trước mắt có thể nói vốn là cực hạn yêu mị rồi.
_"Du. . . ?" - chú ý tới Cảnh Du đang đứng ở cửa, Ngụy Châu có chút nghiêng thân thể, vươn tay phải mời chào – "Lại đây. . ." - ngón tay nhẹ nhàng đong đưa, làm cho Cảnh Du cũng không tự giác di chuyển, chậm rãi hướng đến giường.
_"Châu Châu. . ." - đến gần giường, Ngụy Châu vươn tay kéo Cảnh Du, làm cho hắn dựa vào mình, đối môi nhẹ nhàng liếm, sau đó nhẹ nhàng cắn, động tác chỉ là đơn giản như vậy cũng đã hoàn toàn câu dẫn Cảnh Du bộc phát dục hỏa, vội vã đoạt lại chủ quyền đưa cậu áp chế dưới thân. . .
_"Ah. . . Du. . . Em muốn. . . " - bình thường Ngụy Châu cơ hồ vốn là không có khả năng từ trong miệng nói ra, dĩ nhiên dùng thanh âm ghé vào lỗ tai hắn thở dốc nói ra, giống như thúc giục Cảnh Du, bụng dưới hắn một trận buộc chặt, hận không thể lập tức chiếm lấy cậu.
Nhìn thấy đầu giường sớm đã vì bọn họ chuẩn bị tốt KY, Cảnh Du lập tức cầm lấy rồi đổ một ít ra tay , đối với người dưới thân bắt đầu tiến hành khuếch trương, Ngụy Châu cũng bởi động tác nhanh hơn mà bắt đầu thở dốc, hai chân gắt gao quấn vào thắt lưng Cảnh Du đem mông nghênh hợp.
Ngón tay bị cúc huyệt gắt gao bao lấy cùng sự ẩm ướt kích thích Cảnh Du, hắn liền điên cuồng hôn môi Ngụy Châu. . .
Theo bản năng, Ngụy Châu ngả đầu trên người Cảnh Du không ngừng dao động, mơn trớn cơ ngực, cơ bụng, cho đến dục vọng, Cảnh Du một tiếng kêu rên, tiếp theo trên dưới cọ xát, chuẩn bị đợi lát nữa tiến vào. . .
_Du. . . Tiến vào. . . Tiến vào. . . - tựa hồ mang theo chút nghẹn ngào, Cảnh Du đều bị hấp dẫn không muốn rời cậu, hai người ôm lấy nhau, Cảnh Du nhìn Ngụy Châu bị hôn đến môi có chút sưng đỏ, hé ra hợp lại tiết ra mật dịch
Có điểm đau lòng lấy tay xoa nhẹ, Ngụy Châu lại có ý muốn ngậm trụ nó cũng nhẹ nhàng liếm cắn, một loạt động tác vốn hấp dẫn mê người. . .
Ngụy Châu rụt lui thắt lưng làm cho chính mình rời khỏi ngón tay Cảnh Du, ngược lại đối với dục vọng của hắn cọ xát như là muốn hoan nghênh tiến vào – "Du. . . Muốn anh. . . Uh~~~. . ." – ngấu nghiến đôi môi Ngụy Châu như muốn nuốt hết từng lời của cậu, bên dưới dục hoả như thiêu đốt...
Phân thân từ lâu không thể chờ đợi được của Cảnh Du từ từ nhắm ngay mông Ngụy Châu, nhẹ nhàng nắm lấy hai chân cậu gác ở trên vai mình, sau đó quỳ lên dùng sức một lần đâm xuyên vào.
_"Hah. . . . Du. . . Ah~~~. . . ." - Ngụy Châu ôm lấy cánh tay Cảnh Du tăng thêm lực đạo, lưu lại một vệt xước, bởi vì có chút đau nên Ngụy Châu cắn môi dưới, đáy mắt tràn ngập hơi nước. . .
_"Châu Châu. . . Hảo chặt. . . Thả lỏng chút. . . Ah~~. . . ." - tiến vào cảm giác vừa chặt lại vừa ẩm ướt, Cảnh Du cảm thấy toàn thân run rẩy, khó có thể tự khắc chế mà thở hổn hển, dùng sức nâng hai chân Ngụy Châu lên cao mà ra sức đâm vào.
_"Hah~ ha~. . . Du. . . Sâu. . . Quá sâu rồi. . . oh....oh. . . ." - Cảnh Du biết chính mình va chạm vào cái gì, là điểm mẫn cảm của cậu, lập tức bắt đầu đong đưa phần eo, một lần vừa lại một lần thúc xuyên vào...
Bị kích thích đến vậy, Cảnh Du lửa nóng tràn ngập toàn thân, thầm muốn hung hăng xỏ xuyên qua, mà bởi vì không kiêng nể tiến công làm cho Ngụy Châu bắt đầu cao giọng rên rỉ ..
Hai tay nắm chặt drap giường, theo Cảnh Du di chuyển cảm thụ được sóng khoái cảm kéo tới, Ngụy Châu cảm giác được trong đầu khoái cảm đều nhanh tụ thành một khối rồi, hoàn toàn không cách nào tự hỏi, trong cơ thể máu hình như nhanh chóng lưu động, tất cả đều dồn hết vào dục vọng đang đứng thẳng phía dưới.
Thân thể một trận co rút, Ngụy Châu nảy hông bắn ra tinh dịch, trên bụng chính mình lưu lại một ít bạch dịch, thậm chí có chút dính vào người Cảnh Du , hắn cũng không để ý nhiều, đối với cậu tiếp tục không ngừng đưa đẩy, cho đến khi bản thân trong cơ thể cậu lưu lại một luồng nhiệt dịch.
Ngụy Châu cảm thấy toàn thân so với bình thường tiếp thu còn muốn cảm thấy khô nóng, trong nháy mắt trở nên vô thức, tiếp theo lại chỉ thấy Cảnh Du nằm ở trước ngực thở dốc, tiếp theo vừa lại là một cỗ dục vọng kéo tới. . .
Ngụy Châu xoay người đem Cảnh Du đặt ở dưới thân, dùng mặt có chút ửng đỏ câu dẫn cùng nụ cười quyến rũ, đem Cảnh Du có chút đang đi vào cõi thần tiên gọi quay về, bắt đầu nhiệt liệt hôn môi hắn cùng toàn thân, từ trên cao đi xuống di tới phân thân sau đó há miệng ngậm lấy lên xuống nhịp nhàng, dục vọng vừa phóng thích lại bị kích thích đứng thẳng lên,
Lần này Ngụy Châu hoàn toàn chủ động, hoàn toàn nắm giữ, Cảnh Du nằm yên hưởng thụ, Ngụy Châu vì hắn phục vụ hết thảy mang đến khoái cảm, thậm chí một lần nữa tiến vào cũng là Ngụy Châu chủ động ngồi trên, Cảnh Du dìu thắt lưng cậu, nhìn cậu sắc mặt tràn đầy tình dục, thật mê người. . .
Đêm dài . . . Bên ngoài trăng tròn sáng ngời. . .
***
Trong đại sảnh, tám vị nam tử ngồi ở ghế sa lon, mỗi người trong tay một chén rượu, tựa hồ đang chờ đợi cái gì. . .
_Ca ~ cũng một giờ rồi. . . Như thế nào còn không ra. . . - Ổn Ổn nằm trong lòng Ray, nhìn lên đồng hồ treo tường.
_Hả. . . Ta như thế nào biết. . . Này Hoàng Cảnh Du thể lực thật đúng là tốt nha. . . - Đông Hải ở trong lòng Hách Tể cọ xát, nếu không phải vì bảo bối đệ đệ, hắn bây giờ sớm ngay lúc đắc ý rồi.
Một bên Mẫn Hạo cẩn thận đem Thái Mẫn đang ngủ trong lòng điều chỉnh một chút vị trí, để cho cậu thoải mái nằm.
Phong Phong ngáp dài, tựa vào trên vai Đình Đình.
_AHHHHH! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! - đột nhiên một trận rống, tất cả mọi người toàn bộ thanh tỉnh, kể cả vốn đã ngủ như Thái Mẫn cũng phút chốc từ trong lòng Mẫn Hạo ngồi dậy.
_A ~~ xong hết rồi ~~~ - Đông Hải sớm phản ứng lập tức đứng lên chạy đi, nghĩ muốn nhanh chóng đi đến chỗ căn phòng kia, những người khác cũng đuổi theo đi mở cửa phòng, nhìn thấy cảnh tượng như mình mong muốn, Đông Hải hài lòng cười cười, một bên Phong Phong thì dặn dò hạ nhân gọi điện mời thầy thuốc lại.
Nếu nói vừa mới ban nãy bên trong phòng cảnh như là xuân quang vô hạn, bây giờ cảnh tượng thì có chút kinh khủng rồi. . .
Bởi vì Ngụy Châu cắn lên bả vai Cảnh Du không tha, hơn nữa trong miệng lại tràn ra chút máu tươi, cậu lại không ngừng hút lấy, đồng tử không ngừng thả ra lam quang, thẳng đến khi lam quang yếu dần, Ngụy Châu cũng dần dần khép miệng, những chiếc răng bén nhọn như hổ cơ hồ lấp ló ẩn hiện.
Tiếp theo, hai người cùng nhau ngã xuống. . .
Trong nháy mắt, Cảnh Du mơ hồ nghe thấy thanh âm tiếng chuông đang rơi xuống. . . .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro