Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Một


1.

Nói về điểm đặc biệt của Lương Xuân Trường , thì hầu hết chắc người ta sẽ chỉ nhớ đến cái đôi mắt híp híp nhỏ xíu xiu kia . Đôi mắt luôn bị người ta đem ra trêu chọc vì quá đỗi đáng yêu và đặc biệt .

Nhưng đối với Nguyễn Quang Hải thì lại không như thế . Nhắc tới Lương Xuân Trường , thứ cậu nhớ đến đầu tiên lại chẳng phải là đôi mắt anh .

Ngày trước thì đúng là khi nói đến tên anh thì cậu chỉ nhớ đến mắt anh thật , còn hùa nhau với cả Đức Huy và Văn Toàn trêu anh.

" Haha mắt anh Trường bé thật đấy !"

"Thấy đường đi không anh va cả vào cửa rồi kìa ?"

Lúc trước thì Quang Hải thấy vui vui , cứ me chọc anh suốt . Mà bây giờ không hiểu tại vì sao , dạo này khi ai nói ra hai từ Xuân Trường , Quang Hải lại thấy trái tim mình có chút buốt đau .

Buốt đau khi vô tình ngước đầu lên nhìn thấy tấm lưng anh bị nắng vàng ươm soi xuống làm bạc màu áo , thấy những giọt mồ hôi nặng trĩu lăng dài thấm ướt đôi vai .

Đau , khi nhìn hình ảnh anh té ngã trên sân bóng , nhìn anh lảo đảo gắng đứng dậy , cười trừ nén đi cơn đau để chạy tiếp mang chiến thắng về cho cả đội .

Đau , khi đôi lúc lên mạng thấy dư luận chỉa mũi giáo vào anh khi anh thất bại , khi sợ những lời ra tiếng vào ác ý sẽ chôn vùi anh .

Đau , khi thấy anh cười .

Cười thật rạng rỡ , làm nhòa đi cả ánh mặt trời ban mai .

Và cũng không khó khăn mấy để Quang Hải biết , mình yêu anh mất rồi .

Yêu thầm một người thì khỏi phải nói , cảm giác bứt rứt không thể nào diễn tả hết được.

Nói cho rõ ràng ra một chút , là nhiều lúc đứng cạnh bên nhau , hai tay vô tình chạm nhau khiến cậu muốn nắm lấy . Nhưng lại nhớ ra là mình không được làm thế nên kiềm lại .

Là nhiều lúc muốn ôm lấy anh , nhưng chỉ được lúc vui đùa hay chiến thắng , tranh thủ mượn lấy danh đồng đội ôm thoáng qua một chút rồi rời xa .

Là nhiều khi thấy anh bên người khác , ghen , nhưng lại nhớ ra mình vốn chẳng là gì .

Cứ thế Nguyễn Quang Hải lẳng lặng thương Xuân Trường qua bao năm tháng , đem tình cảm chôn chặt vào nơi đáy tim . Cậu không từ bỏ đâu , cậu chẳng muốn Xuân Trường của cậu thuộc về ai khác nữa .

Cậu chỉ là đang chờ thôi , chờ một ngày trời ngàn mây xanh khói tỏa , một ngày thật đẹp để nói ra rằng cậu yêu anh .

Ừm...một ngày đẹp giống hôm nay đây này...

" Hải ơi ?"

Tiếng Lương Xuân Trường kéo Quang Hải đang ngồi thừ ra ngắm trời bên khung cửa sổ , thành công kéo cậu ra khỏi những suy nghĩ mông lung .

" Vâng anh Trường gọi em ạ ? "

" Hôm nay không đi chơi cùng bọn kia à ?"

" Không ạ ."

" Thế...Hải đi với anh đi . Anh muốn ra ngoài , nhưng không có ai đi chung cả . "

Nghe đến thế đôi mắt Quang Hải chợt sáng lên , nụ cười dần được vẽ lên trên khuôn mặt tươi tắn . Quang Hải đương nhiên gật đầu , nhanh chóng thay đồ rồi theo chân Xuân Trường đi ra bên ngoài mua sắm .

Chút ánh nắng vàng vọt của chiều buông xuống hai tấm vai , Quang Hải đi sau Xuân Trường , lặng nhìn chiếc bóng của anh trải dài trên mặt đất , lại thấy có chút cô liêu lẫn đau xót.

Anh lúc nào cũng một mình như thế , cô đơn như thế .

" Đi nhanh lên , chê mắt anh bé , chân mày cũng chỉ có một mẩu kia kìa!"

" Ơ..."

Chưa kịp phản ứng , Nguyễn Quang Hải đã thấy anh đưa tay ra nắm lấy bàn tay mình , đan những ngón tay lại với nhau , khẽ siết lấy .

" Đưa tay đây anh dẫn đi cho nhanh , anh muốn đi cạnh mày cơ mà . "

Quang Hải nhìn tay mình đang được nắm lấy , lại nhìn lên đôi mắt anh . Anh không nhìn cậu , cũng không cười , nhưng đáy mắt anh hiện lên một tia lấp lánh nho nhỏ , đủ để cậu biết rằng anh đang vui .

Nắng chiều vẫn chưa thôi phủ xuống khắp nhân gian , phủ lên cả đôi tay đan chặt nhau mang theo ấm áp .

Quang Hải khe khẽ cười , vô tình nhìn xuống dưới đất , chiếc bóng anh giờ đã có thêm bóng của cậu kề bên , từng bước từng bước một đều đều đi cùng với nhau . Anh , giờ đây chẳng còn cô đơn nữa .

Có những lời vẫn giấu trong lòng chẳng kịp nói ra , nhưng thôi anh nhỉ , có lẽ không cần nói để làm gì nữa rồi .

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro

Tags: #u23#đtvn