Chap 3
Ký tên xong, JungKook lưu luyến không rời mắt nhìn đơn thỏa thuận ly hôn, ánh mắt cầu khẩn nhìn về phía Taehyung. Thấy Taehyung ngay cả nhìn đều không muốn liếc nhìn nàng một cái, lúc này mới bi phẫn đem đơn thỏa thuận ly hôn đẩy về phía trước, sống chết cắn môi dưới, nước mắt rơi như mưa, không chịu nói thêm một câu.
Hệ thống thật khen ngợi.
Luật sư nhìn chữ ký JungKook một lần, xác nhận không sai sau mới đưa cho Taehyung.
"Kim tiên sinh, mời ký tên ở đây."
Taehyung cầm bút, đặt bút trên giấy, chỉ chờ ngòi bút hoạt động, một chữ ký tiêu sái lưu loát liền sẽ được khắc ở chỗ ký tên.
Vận mệnh của JungKook, từ đây sẽ cùng lúc trước chặt đứt.
-- "Ký nhanh ký nhanh! Tôi rốt cục có thể rời khỏi cái nơi quỷ quái này!"
Tay Taehyung đang chuẩn bị ở đơn ly hôn bên trên ký tên dừng lại, kỳ quái nhìn về phía Jungkook .
Jungkook đau khổ nhìn xem hắn.
Hắn vừa rồi... Giống như nghe được âm thanh gì?
Âm thanh của JungKook ?
Taehyung con mắt nghi hoặc truy đến cùng lại nhìn tới.
"Lão công, anh... Không ký sao?" Tâm JungKook lộp bộp một tiếng, bỗng nhiên run lên một cái, nín hơi mà đối đãi.
-- "A Di Đà Phật ông trời phù hộ Jesus Chân Chủ ở trên!"
Nhìn xem khuôn mặt Jungkook hoa lê đái vũ cực kỳ bi thương, Taehyung nghi hoặc càng sâu.
Nghe nhầm?
Hắn mỏi mệt vuốt vuốt mi tâm, có lẽ là gần đây quá mệt mỏi. Taehyung tự an ủi mình, tiếp tục ký tên.
-- "... Làm mình sợ muốn chết, nếu như hắn lật lọng không ký, mình chẳng phải là phí công sao."
Taehyung tay dừng lại.
-- "Ký xong đơn ly hôn, bây giờ không muộn liền mở party chúc mừng. Hai ngày trước tìm tới cửa bộ kịch kia, tìm thời gian nói chuyện một chút, nam nhân kia hình như là Park Jimin, nghe nói vẫn còn là xử nam..."
Taehyung nắm chặt bút.
-- "Mango TV hình như vừa mới tuyển người mới, tiểu thịt tươi kia có hơn một trăm cái bằng đại học tốt nghiệp, không biết có thiếu khách mời hay không..."Jungkook mơ lấy tương lai tốt đẹp, đắm chìm trong thế giới của mình, không chút nào chú ý tới sắc mặt Taehyung càng ngày càng khó coi.
-- "Lúc trước mình liền đoán được, hai năm, nhiều lắm là hai năm hắn liền muốn ly hôn cùng mình, quả thật để cho mình đoán đúng."
Taehyung trên giấy viết chữ "Kim".Chữ "Kim" mặt trời mọc đầu, cũng đồng dạng đại biểu tâm tình Dịch Dương vào giờ khắc này.
Đương nhiên, hắn sẽ không thừa nhận.
Taehyung không có tin vào mấy chuyện ma ám, càng muốn tin tưởng đây chỉ là do bản thân mấy ngày liên tiếp đã quá mệt nhọc nên mới tạo thành di chứng nghe nhầm.
Nếu như không phải mệt mỏi sinh ra ảo giác, làm sao lại phát sinh sự tình ly kỳ như vậy?
"Kim tiên sinh, ngài không sao chứ? Là có cái gì không đúng sao?" Luật sư cũng phát hiện Taehyung không thích hợp, nghĩ lầm Taehyung đối với nội dung bản thỏa thuận ly hôn có chỗ bất mãn.
"Lão công, anh thế nào? Có phải là quá mệt mỏi rồi? Không phải chúng ta hôm nào..." JungKook cũng liền thuận miệng nói, Taehyung nếu quả thật nghe cô, cũng sẽ không muốn ly hôn.
Cô có tính toán của mình.
Có câu nói nói thế nào?
Chỉ cần ngươi có tiền, muốn lấy chồng không khó.
Những năm nay JungKook số tiền tích kiệm cùng số tài sản vừa lấy được kia, có mấy cái số không Jungkook cũng không thể đếm hết được. Lại thêm thanh danh địa vị của mình bây giờ tại thành phố K, còn sợ không có tiểu thịt tươi kẻ trước ngã xuống, kẻ sau tiến lên thẳng tiến không lùi?
Về phần cái tên Kim Taehyung đã được định sẵn là sẽ được những nữ nhân khác mê mệt đến thần hồn điên đảo này, muốn yêu ai mặc hắn.
Càng nghĩ, một chữ, ổn!
Bây giờ vạn sự đã sẵn sàng, chỉ còn chờ cơ hội, liền chờ Taehyung ký tên.Ly hôn xong, biển rộng mặc cá bơi, bầu trời mặc chim bay, còn không phải mình muốn thế nào liền được thế nấy?
Vừa nghĩ tới cuộc sống tốt đẹp trong tương lai,JungKook không nhịn được giương lên khóe miệng.
- - "Ký tên cũng như chữ viết, coi như hắn hôm nay một cước bước vào quan tài cũng phải ký tên cho mình."
Nghe kĩ một chút, đây là tiếng người?
Taehyung khó chịu giật giật cà vạt, cố gắng để bình tĩnh, tỉnh táo lại.
"Tôi không sao."
- - "Oa a~ Tên hỗn đản này kéo cà vạt thôi mà cũng thật đẹp trai."
- - "Tiếc quá tên yêu quái này về sau cũng sẽ yêu những nữ nhân khác, cùng những nữ nhân khác anh anh em em, sẽ còn vì những nữ nhân khác đánh mình, mắng mình, nhục nhã mình, chậc chậc... Đẹp trai có làm được cái gì? Đối với cái loại cặn bã nam nhân này, vẫn là nhắm mắt làm ngơ, ly hôn sớm một chút."
Đột nhiên bị vượt quá giới hạn, cặn bã nam nhân Taehyung hô hấp trì trệ, trầm mặc thật lâu, tay cầm bút trắng bệch.
Cho đến bây giờ, mỗi một sự kiện cùng nhận biết phát sinh đều xung kích lý trí của hắn.
Bất luận chuyện này là có thể nghe được tiếng lòng của Jungkook hay không, vẫn là liên quan đến người này.
Hắn đem bút quăng ra, "Không ký."
"Không ký rồi?" Hai tên luật sư hai mặt nhìn nhau.
Taehyung vạn phần tỉnh táo nói: "Để hôm khác."
Jungkook : "..."
- - "Giết người là phạm pháp giết người là phạm pháp.Jungkook mày bình tĩnh một chút, không thể xúc động, ngàn vạn lần không thể xúc động! Nghĩ lại mày vẫn còn tiểu thịt tươi, nghĩ lại mày còn rất nhiều chồng tại nhà trẻ, bọn hắn không thể không có mày, đừng nóng giận!"
Jungkook bị hai chữ "Không ký" của Taehyung làm chấn động tâm lý. Lúc nghe được ba chữ "Để hôm khác" mới lấy lại được tinh thần, ngay lập tức ổn định trái tim đang muốn giết người của mình.
Đưa một cái ánh mắt nhìn qua như vui đến phát khóc kì thực như cha mẹ sắp chết, vừa ngạc nhiên vừa mừng rỡ nghẹn ngào đến không nói lên lời, hoàn toàn là một bộ dạng hai mắt đẫm lệ không biết nên biểu lộ cái gì cho phải.
Hai tên luật sư đối với việc nhà của Taehyung không đánh giá bất luận cái gì, thậm chí tại thời điểm Taehyung nói "Không ký", liền đã thu thập văn kiện chuẩn bị rời đi.
Dù sao bọn hắn chỉ là đến để giải quyết vấn đề phân phối tài sản của vợ chồng lúc ly hôn, không phải mấy bác gái thích hóng chuyện của người khác.
Đợi cho luật sư rời đi, Taehyung tay ôm lấy đầu dựa vào phía sau một chút, ngửa tựa ở trên ghế sa lon.
Có lẽ là trong đầu mình có cục máu, hoặc là xảy ra vấn đề gì, bệnh chẳng hạn.
Hai con ngươi hắn thất thần nhìn qua hướng hư không, nhưng bên tai vẫn là truyền đến âm thanh của JungKook.
- - "Hắn lại đang nghĩ cái quái gì? Một hồi nói ly hôn một hồi lại không muốn ly, đầu óc chứa nước sao?"
Mặc dù không rõ Taehyung vì cái gì nhất thời lật lọng, nhưng đối với Jungkook mà nói, đây là "Tha thiết ước mơ" của mình, JungKook coi như trước thế cục này mới miễn cưỡng phát biểu: "Lão công, anh không sao chứ?"
Taehyung đột nhiên mở to mắt nhìn qua cô, mang theo nghi hoặc cùng tìm tòi nghiên cứu.
Jungkook nhớ lại vai diễn nhân vật nữ nhân si tình mà mình diễn tốt nhất, vừa khóc lại vừa cười nức nở nói: "Lão công, anh có thể hồi tâm chuyển ý không cùng em ly hôn em thật là cao hứng!"
- - "Mới là lạ!"
- - "Tên yêu quái này không phải là đang đùa mình đi?"
- - "Mình nhớ được trước đó cố ý đùa nghịch hàng hiệu, tuyên truyền chuyện xấu, làm khó dễ người tin tức mình đều để người truyền cho hắn, không có khả năng không nhìn thấy a."
Cách rất gần, âm thanh càng phát ra rõ ràng.
"Cố ý", "Mình đều để người truyền cho hắn"?
17/5/2020
Quá bận ra chậm xin thông cảm .
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro