Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chapter 2 (Part 1)

POV's Pang

Trong ký túc xá

Nack đang ôn bài trước bàn học. Trong khi đó, tôi đang nằm trên giường, chơi PUBG trên điện thoại.

Tôi nhìn Nack, trông nó khá căng thẳng.

'' Tất cả các học sinh của Lớp 1 có chăm chỉ như mày không? Nack, mày làm tao thấy ớn lạnh. Đừng căng thẳng như vậy. Tao không muốn một ngày nào đó nhìn thấy khuôn mặt đầy nếp nhăn của mày. ''

'' Làm thế nào để tao có thể thư giãn bây giờ? Bài kiểm tra xếp lớp đã đến gần. Bài kiểm tra này cho những học sinh ở những lớp dưới cùng như mày có cơ hội thứ hai. Nếu mày đạt điểm cao, mày sẽ có cơ hội thăng tiến. Mặt khác, tao cũng cần duy trì điểm số của mình nếu không tao có thể bị xếp cuối bảng. Tóm lại, nếu mày muốn điều gì đó tốt đẹp, mày cần phải tập trung vào việc học của mình. ''

Bên cạnh đó, có tin đồn rằng trường sẽ chọn học sinh tham gia Chương trình Năng khiếu thông qua bài kiểm tra xếp lớp này. Học sinh trong chương trình này có thể được hưởng ưu đãi cao nhất trong trường của chúng ta. Tao rất nóng lòng được tham gia chương trình này. ''

Nghe đến từ '' The Gifted '', không hiểu sao nó lại thôi thúc tôi bỏ điện thoại xuống và lấy ra cuốn sách giáo khoa mà trước đây tôi chưa mở.

Tôi nhờ Nack dạy kèm vì tôi không thể hiểu được những lý thuyết đó.

Nhưng nó quá khó đối với tôi, một học sinh Lớp 8 để hiểu mọi thứ nhanh chóng. Tôi đã nản lòng.

'' Nack, tao có thể ngừng học được không? Nó quá khó đối với tao. ''

'' Đừng than vãn nữa, Pang. Mày vừa mới bắt đầu cách đây năm phút. ''

Khuôn mặt của Wave hiện lên trong tâm trí tôi và nó kích thích tôi tiếp tục học.

Đó là lần đầu tiên tôi thức cả đêm không phải để chơi game mà để học.

Ngày hôm sau

Tôi bước vào lớp của mình mà không bị muộn và giữ mông trên ghế của mình cho đến khi trường tan học.

Tôi thậm chí còn không nghĩ đến việc trốn học.

Tôi đã chú ý hoàn toàn từ bài học đầu tiên cho đến khi kết thúc. Tôi cũng ghi chú trong mỗi buổi học. Tôi đưa tay lên để đặt câu hỏi nếu tôi đang bối rối hoặc không hiểu.

Các giáo viên thậm chí còn đi đến chỗ tôi và kiểm tra nhiệt độ cơ thể của tôi bằng tay của họ, nghi ngờ rằng hôm nay tôi bị ốm.

Sau bữa trưa, tôi vội vàng trở về ký túc xá để ôn tập.

Điều khiến tôi bối rối là tôi luôn nghĩ đến Wave khi đang học. Bất giác tôi luôn mỉm cười khi nghĩ đến cậu ấy.

Đột nhiên, một tia sáng xẹt qua đầu tôi.

Chờ đã, tại sao tôi đang học? Thích làm việc chăm chỉ cho kỳ thi này? Tại sao tôi lại nghĩ đến cái thằng khốn nạn đó?

Tôi tự tát vào mặt mình vài cái để ngăn bản thân nghĩ về cậu ấy.

Thói quen này tiếp tục cho đến ngày bài kiểm tra xếp lớp đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro