H XiCheng
Cảnh báo! Cấm trẻ dưới 18! Cấm trẻ dưới 18! Cấm trẻ dưới 18! Chuyện quan trọng cần nhắc lại ba lần! 🔞
Trong chap H này thì Hi Thần ca lung linh long lanh lấp lánh trong sáng dễ thương có máu S thích lừa tềnh Giang tông chủ hòng thao chết hắn trên giường sẽ rơi vào ma đạo (kèm Trạm Trạm), Tiện không hắc hóa, Liên Hoa Ổ vẫn giệt môn nhưng Tiện còn kim đan.
(Dựa theo ý tưởng của minhmoonu)
Cp nào tôi không ghi nghĩa là không có người vote cp đó á>:3
Quán quân: Hi Trừng - 16 vote (tính cả au)
Á quân: Nhiếp Dao, Tiết Hiểu, Tang Nghi - 10 vote
Qúy quân (phải không nhể? :v) : Vong Tiện - 8 vote
Hạng 4: Tống Ninh, Khoan Thành - 6 vote
Hạng 5: Hoán Trạm, Hiểu Tiết - 4 vote
Hạng 6: Truy Lăng, Bác Chiến - 3 vote
Hạng 7: Hàn Miên, Liệt Điện, Lăng Truy - 2 vote
Hạng 7: Trạm Trừng, Nguyệt Độc, Tiết Tiện, Trừng Ninh, Mạc Thượng, Trừng Tống Ninh, Truy Nghi - 1 vote
Thể loại do ít Reader chọn nên con au tự viết luôn:v
Mà khoan, OOC nặng lắm Á'-'
_______Ok vô truyện_______
"T...tông chủ. Thứ lỗi cho chúng môn sinh bất lực không thể ngăn hai người họ lại...bèn xin tông chủ tùy ý trách phạt."
Giang Y Phục cúi người hối lỗi
(Ôi reader~ hãy tha thứ cho cái tên bị trúng lời nguyền, chính là au đã đặt tên đó~ Môn sinh đó đã nhận lấy hậu quả rồi, xin đừng làm cho mọi chuyện tồi hơn. Các reader thứ lỗi, tài đặt tên của mị mà đem so Trừng muội chỉ có hơn chứ không có kém a:v)
"Thôi ngươi mau lui xuống đi"
Giang Trừng phất tay đuổi người kia đi.
Ở gần đó có vị môn sinh thân cận Giang Trừng tên Giang Lông Chân vội lên tiếng.
"Tông chủ! Không thể được!"
"Cái gì mà không thể được! Ân oán giữa bọn ta hãy để chúng ta tự giải quyết"
Jiang Cheng hit the table hard...e hèm, lộn. Phải là, Giang Trừng đập mạnh tay xuống bàn, quát lớn.
Đám môn sinh sợ rụt người chạy thẳng ra ngoài cửa.
____tua tua tua tua____
Giang Trừng và Ngụy Vô Tiện ngự kiếm tới nơi Loạn Táng Cương ảm đạm, chết chóc. Bỗng Ngụy Vô Tiện trượt chân xuống một cái hồ nước gần đó. Theo phản xạ, Giang Trừng nhảy xuống vớt Ngụy Anh.
"Ngươi làm gì vậy? Ta biết bơi mà!"
Ngụy Vô Tiện bị người kia ôm eo liền rống lớn.
"Còn không phải là lão tử lo cho ngươi!"
Giang Trừng cãi lại Ngụy Vô Tiện.
Nghe thấy tiếng động bên ngoài, Song Bích liền đi ra xem xét thì thấy cái cảnh "phu nhân mình" "ân ái" với kẻ khác. (Đôi mắt thặc vi diệu:>>)
"Vãn Ngâm"
Một giọng nói ôn nhu nhẹ nhàng vàng lên không che giấu phần sủng nịnh, chiếm hữu và có chút chua chua.
Nghe thấy giọng nói quen thuộc, Giang Trừng liền ngước lên nhìn và đập vào mắt hắn là một Lam Hi Thần vẫn ôn nhu, dịu dàng nhưng thay vì đôi ngươi hổ phách và y phục đưa tang thì thay vào đó là một đôi mắt đỏ máu với y phục đen tuyền có vân mây đỏ. (Trạm Trạm tương tự nha, tại đây là viết Hi Trừng nên không tiện tả nhiều về Vong Tiện a~)
"Lam...Hoán"
Giang Trừng đau lòng nhìn cơ thể tiều tụy đi khá nhiều của Lam Hi Thần, trong khi đó thì Lam Vong cơ đã dắt Ngụy moe moe đi "Loạn Táng Cương hotel".
(Mới đầu định ngược đoạn đầu cơ, nhưng không hiểu paylak kiểu gì mà thành ra như vầy rồi.)
" Vãn Ngâm..."
"Lam Hoán!? Sao ta...?"
Giang Trừng nhìn lại thì thấy bản thân mình đang ở trong vòng tay của Lam Hi Thần.
"Vãn Ngâm hảo câu nhân, lại còn giám cùng Ngụy công tử tú ân tú ái trước nơi ở của ta~"
Giọng nói Lam Hi Thần ôn nhu nhưng không có ý che dấu sự tức giận và chiếm hữu. Song, Lam Hi Thần lại đưa Giang Trừng vào trong Phục Ma Điện. Y phất tay một cái, cánh cửa liền đóng lại, đồng thời một kết giới được tạo nên.
"Ah!"
Lam Hi Thần không chút lưu tình liền đem Giang Trừng ném xuống nền điện lạnh lẽo bám bụi. Y vừa tiến đến vửa cởi y phục khiến Giang Trừng mở to đồng tử kinh hãi mà nhìn y.
"Lam...Lam Hi Thần! Ngươi tính...làm gì!? Ngươi mà còn dám lại gần là ta liền giết ngươi. Aa! Không! Đừng...a! Lam Hi Thần...!"
Giang Trừng càng cố gắng lùi lại, Lam Hi Thần lại càng tiến đến. Hắn vô tình đụng lưng vào góc tường, y liền vội lao đến xé nát y phục của hắn thành từng mảnh nhỏ.
Lam Hi Thần luồn tay ra sau gáy Giang Trừng ấn mạnh ép cả hai hôn sâu hơn, môi lưỡi liên tục quấn quýt, quyến luyến không rời dần rút cạn sức lực hắn. Cho tới khi Giang Trừng hết hơi, cố gắng dùng chút sức tàn đấm vào lưng y, y mới chịu buông tha cánh môi mỏng đáng thương, Thiên Càn khí tức cũng được phát tán khiến người dưới thân một cô mềm nhũn.
Được Lam Hi Thần buông tha, đôi môi nhỏ bị chà đạp tới sưng tấy lên cố gắng mở to để hít từng ngụm khí.
"Lam...Hoán..."
Đôi mắt hạnh ngấn nước không ngừng hướng về phía đối phương.
"Ân, Vãn Ngâm gọi ta?"
Lam Hi Thần đưa tay lên vuốt ve gương mặt tinh xảo xinh đẹp của Giang Trừng, không kìm được liền hôn nhẹ một cái.
Giang Trừng vô thức vòng tay qua đằng sau cổ Lam Hi Thần, bám lấy không buông, gương mặt đỏ bừng nói nhỏ đủ hai người nghe.
"La...Lam Hoán..."
"Ân"
"Ta...thực ra không phải một Cùng Nghi. Ta là một Địa Khôn... Ngươi có biết không?"
Bị khí tức của người bên trên bức đến kích tình khiến Giang Trừng vô thức nói ra những thứ mà bản thân đã che giấu suốt bao năm qua.
"Ân, ta biết."
"Lam Hoá— ưm...ư. Không...a~ đừng mà..."
Lam Hi Thần đưa một ngón tay xuống thăm dò hậu huyệt Giang Trừng rồi liền trực tiếp đưa thêm hai ngón tay vào trong hắn.
"Aa.... Đau~ Á...hức..."
Đột nhiên bị ba ngón tay xâm nhập cùng một lúc, Giang Trừng liền không thích nghi kịp dẫn đến bị đau rồi vô thức khóc nấc lên.
"Đau?"
Lam Hi Thần nhìn Giang Trừng hỏi.
"Hức...đau."
Giang Trừng đưa tay lên bịt miệng để không phát ra tiếng nấc.
"Ngoan~ thả lỏng liền không đau"
Hắn dù gì cũng là lần đầu tiên nên tin hoàn toàn lời y nói mà thả lỏng cho y dễ dàng tiến vào.
Giang Trừng bị nụ hôn nãy rút kiệt sức kực, hiện tại không thể làm gì để kháng cự, chỉ có thể mặc kệ để y đụng chạm sâu trong nơi tư mật và phát ra những tiếng rên rỉ vụn vỡ không có điểm dừng.
Đột nhiên....
"Ah~"
Giang Trừng kinh hoảng rên lớn một tiếng rồi gắng gượng bấu chặt nền gạch lạnh lẽo, hai hàm răng cắn chặt vào nhau để cố gắng chịu đựng khoái cảm.
Lam Hi Thần như không nghe thấy mà liên tục đưa những ngón tay chà sát tới điểm vừa rồi làm Giang Trừng không ngừng phát ra tiếng rên rỉ đứt đoạn thập phần dâm đãng.
"Ah~ ngô—ân ân a....ngô~ Hoán... Hoán... Hoá— ưm! Điểm nhẹ...ah— nhẹ....aaaaaaa!"
Bắt đầu từ đoạn dưới này là công công dummlings viết.
Tiếng rên của Giang Trừng khiến Lam Hi Thần lòng kìm không được, động tác ở phía dưới lại nhanh hơn một phần. Hậu huyệt bị chèn ép từ ba ngón tay trở thành bốn ngón ở phía trong mà chen lấn đảo lộn. Tiếng nước dâm mỹ lép xép nhớp nháp cứ như vậy vang dội trong điện, âm thanh càng rõ ràng hơn khi chỉ còn lại tiếng thở dốc của cả hai.
Lam Hi Thần nhìn làn da trắng nõn của tình nhân trong mắt mà trầm luân không thôi, cơ thể không tự chủ được môi răng hạ trước xương quai xanh tinh xảo kia gặm nhắm để lại vài dấu son ái muội. Dời đôi môi từ xương quai xanh đến hai khỏa thù du trước bờ ngực trắng kia, hàm răng trắng của hắn không nhân nhượng mà cắn mạnh vào hạt đậu nhỏ kia, thành công khiến người trong lòng run rẩy kêu rên .
" A!!!..."
Điểm nhỏ trước ngực bị trêu đùa Giang Trừng run rẩy kịch liệt. Một phần là vì đau đớn còn lại là khoái cảm ngập đầu nhấn chìm.
" Ưm..bê..bên.kia..a..cũng muốn.."
" muốn sao!?"
Giang Trừng cả người run rẩy bất lực gật đầu. Lam Hi Thần mặt không cảm xúc liếc nhìn Giang Trừng sau đó liền dời ánh mắt đi, chú tâm ngồi ngậm lấy núm vú nhỏ kia mút mát. Tay còn lại của hắn túm lấy cái tay đang vì run rẩy mà nắm chặt nền gạch kia đặt lên điểm hồng còn lại nhàn nhã mở miệng.
" tự chơi đi. Ta mỏi rồi "
Lam Hi Thần không thèm để ý khuôn mặt đầy phẫn uất ai kia, chỉ chuyên chú mà gặm nhắm từng tấc da thịt của Giang Trừng. Hắn ấn ấn vào điểm hơi gồ lên phía dưới, cái điểm mẫn cảm khiến Giang Trừng run càng lợi hại. Cảm thấy hậu huyệt đã nới đủ rộng y ko hề báo trước liền đem 1 lần nhồi nhét vào hết.
" Aaa..!!!. Lam Hi Thần. Ngươi đi chết đi!!!"
Giang Trừng đau đến trợn tròn mắt trắng, dù gì đây cũng là lần đầu nên không thể tiếp thu nổi kích thước của vật kia được. Cảm thấy đó là hung khí có thể giết người.
Lam Hi Thần vuốt ve sống lưng Giang Trừngchạm vào nơi đang gồ lên mỉm mỉm cười.
" Mông nhỏ đầy dâm đãng làm sao"
Y nhấc hông, luân động từng cú thúc đẩy mạnh mẽ va chạm, nơi giao hợp vang lên tiếng ba ba ba liên hồi. Giang Trừng cứ như đang nằm giữa biển bị con sóng mang tên khoái cảm đánh cho chìm chìm nổi nổi, trầm trầm mê mê, không biết gì.
Quay lại với hành văn của con au đi nào mí bạn:>
Tin tức tố của Thiên Càn hoà vào với tố hương của Địa Khôn lan tỏa trong không khí nhiễm đục tình dục. Hai thân ảnh trần truồng một trên một dưới đang chìm ngập trong bể khoái cảm. Lam Hi Thần lật úp người Giang Trừng xuống rồi gặm cắn tuyến thể của hắn.
Lam Hi Thần càng lúc càng mạnh bạo mà đâm rút khiến cho Giang Trừng chỉ có thể phát ra những tiếng "ô a".
"Ah! Đ..đau."
Giang Trừng bị Lam Hi Thần bóp mạnh cổ chân. Phía dưới tê rần vì phải chịu từng cú thúc mạnh mẽ từ y.
"Vãn Ngâm."
Âm thanh nhu hoà vang vọng bên tai Giang Trừng. Giang Trừng mơ màng đáp trả một tiếng "Ân"
"Ta có thể đánh dấu ngươi không? Ngươi không muốn ta liền không ép a."
Lam Hi Thần ôn nhu nỉ non bên Giang Trừng, hắn như bị thôi miên mà ngượng ngùng gật nhẹ đầu. Nhận được câu trả lời ưng ý, Lam Hi Thần liền cắn mạnh vào tuyến thể hắn, máu rỉ ra đồng thời tố hương Thiên Càn cuồn cuộn thâm nhập tuyến thể Địa Khôn.
Giang Trừng hiên tại thân thể vô lực chỉ có thể để mặc Lam Hi Thần làm càn. Y nâng một chân hắn lên gác trên vai, cự vật to lớn phía dưới liền ngừng động, thay vào đó là thêm một vật chen vào bên trong. Lạnh! Vật được đưa vào chính là Liệt Băng. Cảm giác lành lạnh làm cho Giang Trừng thanh tỉnh vài phần, lấy lại ý trí.
"Hoán! Đừng mà— ah ưm....ô ô hức!"
"Á! Đau
Đây là hành văn của cô Nenyko.
-ô...ô....kh...không muốn mà ....hức ....đau...Lam Hoán ....b..bỏ ....ra ...
Giang Trừng cố gắng cầu xin trong đau đớn và khoái cảm.
Lam Hi Thần cười mỉm và dần dần đưa Liệt Băng vào tiếp vờ như không nghe thấy tiếng cầu xin của Giang Trừng .Mỗi lần Lam Hi Thần đưa Liệt Băng vào thì cơ thể Giang Trừng nảy lên .Dần dần Liệt Băng Đã vào tới hơn một nửa
Lam Hi Thần cười mỉm rồi nói :Vãn Ngâm a~ngươi cũng thật giỏi nha. Vậy mà... ăn được hơn một nửa Liệt Băng rồi.
Giang Trừng lúc này đang chìm trong đau đớn và khoái cảm mà nhìn y bằng hai con mắt đã sưng đỏ vì khóc.
-Ng....Ngươi...bỏ...ô..Liệt.....Bă....Băng..ra ...cho ...ta...ô..ô
-Vãn Ngâm sao vậy mới đó mà không chịu được rồi
Lam Hi Thần vừa nói vừa xoay nhẹ Liệt Băng đang trong người y, nhưng hoa văn nổi ở chuôi kiếm xoay trong người làm Giang Trừng khẽ rên lên.
-Ô...ô..ô..hức...đ...đau
Hai tay y vẫn cố gắng bám lấy những viên gạch trên sàn để chịu từng cơn khoái cảm.
Lam Hi Thần như hài lòng liền cười mỉm .
Đôi mắt hai người bây giờ đang đục ngầu vì tình dục mà nhìn nhau .
Lam Hi Thần sau khi nhét Liệt Băng vào tới điểm mẫn cảm của y thì cơ thể Giang Trừng nảy lên. Bỗng Lam Hi Thần dừng lại và để im Liệt Băng ở đó khiến Giang Trừng đang chìm trong khoái cảm mà cảm giác ngứa ngáy khó chịu bắt đầu trào lên.
Lam Hi Thần lúc đó bắt đầu cúi xuống hôn một đường từ cổ xuống tới eo y, mỗi lần y hôn lên thì luôn để lại 1 dấu tím xang lên người Giang Trừng để như nói rằng Giang Trừng là của y chỉ của một mình y.
Sau khi hôn một đường xuống tới eo y thì Lam Hi Thần rút từ từ Liệt Băng ra rồi thay phiên nhau với Liệt Băng ra vào trong y làm cho Giang Trừng hét lên.
-Đ...ĐAU...ĐAU QUÁ...LAM HOÁN .....NH...NHẸ ....ĐIỂM NHẸ THÔI .....ƯM..ô...ô...hức
-Ch.....chậm...chậm thôi..Lam Hoán....hức ...đ...đau...
Lam Hi Thần lại mỉm cười lần nữa bắt đầu chậm lại rồi đâm sâu hơn.
Lam Hi Thần đâm sâu vào trong người Giang Trừng nhưng tránh điểm mẫn cảm của y làm cho Giang Trừng 1 trận ngứa ngáy mà cầu xin.
-Hức...ô..ô...c...cầu...cầu ngươi đâm ....đâm...đâm vào chỗ đó...ô...hức
Lam Hi Thần thấy vậy liền mỉm cười mà nói với Giang Trừng :-Vậy ngươi gọi Phu Quân đi ta liền cho //cười //.
Giang Trừng thấy thế mà ủy khuất nhìn y bằng đôi mắt sưng đỏ mà khẽ nói .
-Ô...ô...ph...phu..phu quân ...cho ...A Trừng ....cái đó đi ....mà...hức..
-Hảo...vi phu cho ngươi.
Lam Hi Thần như thỏa mãn liền đâm sâu vào điểm mẫn cảm của Giang Trừng và thay nhau ra vào với Liệt Băng.
-Ô...ô...hức....ô...ô...trướng...trướng quá....đau..đau a~
Giang Trừng rên lên vì khoái cảm bất ngờ sập tới cùng với cảm giác xé rách....chảy máu rồi ... Vì chịu sự tác động của cự vật Lam Hi Thần và Liệt Băng ra vào quá nhanh và mãnh liệt mà chảy máu hậu huyệt của Giang Trừng khiến y kêu lên.
-Hức ...ô...ô.chảy....chảy máu rồi....Đau ....đau quá .....hức .ô..ô ....Đau
Lam Hi Thần thấy Giang Trừng kêu đau thì lấy được một tia lí trí nên Lam Hi Thần đã rút Liệt Băng từ từ ra khỏi người Giang Trừng, khiến Giang Trừng không khỏi kêu đau mà co thắt hậu huyệt.
-ưm.....Đ....Đau...đau quá...hức...nh...nhẹ thôi....Lam Hoán..
-Vãn Ngâm a~ ta là đã rất chậm rồi nên ngươi thả lỏng nào
-hức ....ô..ô..đ....đau...đau quá...ô...ô .....hức
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Cắt! Cắt! Cắt!
Nếu chap này đặc 50v, tôi tiền viết tiếp a~
Đừng xem chùa nha~ hãy vì Vương công và quỷ đỏ mà vote nhé, vì đây không chỉ có công sức của tôi mà còn là do một phần công sức của bọn họ.
:3 Vote cho Vương công và quỷ đỏ nha~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro