Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 2

Thấy Chử Phong có chút do dự, Cận Như Việt mở miệng: "Em đã rửa rồi, sạch sẽ, ngài yên tâm."

"À, không phải... Tôi không chê em bẩn." Chử Phong vuốt con cặc đã cứng như thép, đặt quy đầu ở ngoài lỗ bướm.

Cửa lồn của Cận Như Việt thật hẹp, Chử Phong cầm cặc thoáng đẩy vào trong, mới căng môi lớn ra một khe hở, lộ ra phần thịt mềm hồng phấn bên trong. Cái miệng nhỏ phía dưới không giống cái miệng bên trên của cậu, tựa như mới phá trinh, kẹp Chử Phong đến gắt gao, cho dù thong thả đưa đẩy dương vật cũng khiến hắn cảm thấy một bước khó đi.

"Thật chặt, em thả lỏng chút đi."

Chử Phong không biết chuyện gì xảy ra với mình, thế nhưng lại thấy thương tiếc cho nam kỹ mới gặp có một lần. Hắn nhẹ nhàng xoa eo cậu, đưa tay ra đùa bỡn hột le bên dưới.

Cân Như Việt hơi đau, lại tiếc không muốn bảo Chử Phong rút ra. Lần cậu chơi quá nhất cũng chỉ để người ta dùng ngón tay sờ lồn, Chử Phong là người đàn ông đầu tiên trực tiếp đụ vào trong.

Cậu cười, nâng eo dựa lên cặc Chử Phong, "Do ngài to quá, chịch mở lồn nhỏ của em."

Chử Phong nghe nhiều lời cợt nhả chốn giường chiếu rồi, nhưng lời tán tỉnh với ngữ điệu nhàn nhạt của Cận Như Việt, lại mang phong vị khác.

Thấy gương mặt Chử Phong hơi ửng đỏ khó phát hiện, Cận Như Việt càng thêm đắc ý trong lòng, cậu cố tình thít chặt âm đạo, kẹp lấy con cặc Chử Phong mới cắm vào được một nửa.

"Cặc này của ngài cũng 20 đi." Cao Như Việt hỏi.

Chử Phong vừa xoa môi lồn cậu, vừa địt vào càng sâu. Cấu tạo thân thể người song tính khác phụ nữ, âm đạo càng nông hơn, Chử Phong đẩy vài cái, tựa như đã chịch đến đáy.

Cận Như Việt rên vài tiếng, bất mãn nhíu mày, "Anh trai, ngài động tiếp đi, chỉ cho em sướng một xíu vậy à?"

Chử Phong không nói tiếp, thẳng lưng bắt đầu thọc vào rút ra. Sau khi cương cứng, cặc hắn dễ dàng đụ vào tâm lồn cậu, chưa đến hai phút đã chịch người vừa rồi còn nhanh mồm dẻo miệng đến chỉ biết ú ớ rên dâm đãng.

Cận Như Việt biết Chử Phong thô dài, đợi lúc cặc chân chính cắm vào thân thể, cậu mới cảm giác được cặc hắn hơi có độ cong về phía trước. Mỗi lần cắm vào rút ra, quy đầu đều như móc câu mềm, kích thích nơi bí ẩn cậu chưa từng khai phá.

"Đụ... sướng quá, anh nghẹn bao lâu rồi không chịch vậy?" Cận Như Việt dù sao cũng không phải trai bao đã qua huấn luyện chuyên nghiệp, không thể bảo trì tôn trọng với khách hàng thời thời khắc khắc trong lúc làm tình.

Chử Phong không so đo chuyện Cận Như Việt thất lễ, túm lấy mắt cá chân cậu kéo ra ngoài, mở rộng sang hai bên để lộ toàn bộ đáy chậu. Điểm tựa thân thể đột ngột thay đổi, Cận Như Việt sụp eo, lại vẫn ngoan ngoãn mút chặt dương vật Chử Phong không buông.

Trước khi xuyên thành hòa thượng xúi quẩy, Chử Phong là chủ một xưởng độ xe, mỗi ngày đều cầm công cụ và vòi nước cải tạo và rửa sạch xe cho khách. Mấy năm trôi qua, ngón tay và hổ khẩu của hắn sinh ra một tầng kén dày, ma sát trên làn da trắng nõn trơn bóng của Cận Như Việt, sắc tình chết người.

"Tay ngài thật thô nha, sờ bên dưới em thật sướng." Cận Như Việt si mê mà nhìn chằm chằm đầu ngón tay thon dài của hắn, mang tính ám chỉ mà liếm môi.

Chử Phong mắng một tiếng "đĩ dâm", cắm ngón trỏ vào miệng Cận Như Việt, tùy ý khuấy loạn thịt mềm bên trong. Cận Như Việt ra sức phun ra nuốt vào, tiếng nước giao hòa với tiếng môi lưỡi lép nhép, nước bọt không khống chế được mà chảy ra theo khóe miệng.

Con cặc Chử Phong cũng không nghỉ ngơi, chinh phạt không biết mệt mỏi ở lồn nhỏ bị địt đến sưng đỏ của Cận Như Việt. Sau khi chịch trên dưới trăm phát, hắn cảm thấy đầu ngón tay bị Cận Như Việt cắn, ngẩng đầu liền thấy người dưới thân đã lên cao trào, sắc mặt vốn nghiêm chỉnh nay ửng hồng, hai mắt thất thần.

"Vậy đã không được rồi?" Chử Phong rút ngón tay ra, nhợt nhạt hôn khóe môi Cận Như Việt.

Cận Như Việt cũng dần dần tỉnh lại, đối diện với hai mắt đầy tình dục của Chử Phong. Không thể không nói, Chử Phong lớn lên thật đẹp, lông mày dày rậm, mũi cao thẳng, môi mỏng mà gợi cảm. Mê người nhất vẫn là đôi mắt, thon dài hơi cong, đúng bộ dáng tra nam đẹp trai soái khí.

Nhưng dáng người cứng rắn tinh tráng của hắn lại trung hòa bộ dạng phong lưu, cho người ta cảm giác lạnh thấu xương không dễ tiếp cận.

Cận Như Việt thở dồn dập, tựa như làm nũng mà nắm lấy cổ tay Chử Phong, "Anh trai, em mệt, nghỉ một lát được không?"

Chử Phong nhướn mày, lắc đầu nói: "Không được, tôi còn chưa sướng đâu. Tôi trả tiền, em không được lợi dụng như vậy, lãng phí một phút cũng là lỗ."

"Anh!" Tính tình thiếu gia của Cận Như Việt như đút trong túi quần, bảo lấy ra liền lấy ra.

Nhưng cậu nghĩ lại, hiện tại cậu là trai bao, Chử Phong là khách hàng, thái độ lập tức mềm lại.

"Vậy ngài địt cửa sau của em được không?" Cận Như Việt cầu xin.

Chử Phong ấn vài cái ở lỗ đít còn nhắm chặt của cậu, đột nhiên cử động, cắm dương vật chưa bắn vào lồn nhỏ ướt nóng trơn trượt.

Cân Như Việt bị động tác cắm vào đột nhiên không kịp phòng bị kích thích đến căng mũi chân, cắn một ngụm ở đầu vai Chử Phong. Chử Phong ăn đau, thân dưới càng chịch ác hơn, chỉ chốc lát sau liền nghe thấy Cận Như Việt bắt đầu thút thít khóc.

"Sắp chịch hỏng rồi... anh trai, ngài sắp đụ hỏng em rồi!"

Môi lồn nhỏ cậu mở bung ra ngoài, theo động tác thọc vào rút ra của Chử Phong mà run rẩy. Chử Phong cũng sắp đến cực hạn, gọn gàng rút cặc từ bướm nhỏ ra, gỡ bao, bắn lên bụng nhỏ bóng loáng bằng phẳng của Cận Như Việt. Hắn thở hổn hển, tiện tay nhặt khăn lông lau tinh dịch và mồ hôi trên người cậu.

Xoa xoa, Chử Phong phát hiện dương vật cậu vừa rồi vẫn luôn không phản ứng đột nhiên lại cương cứng. Cận Như Việt mệt đến nỗi nhấc tay cũng lao lực, căn bản không để ý đến biến hóa dưới đũng quần. Chử Phong cố ý nắm lấy bé cu cậu, dán sát vào lòng bàn tay nóng hổi.

Cận Như Việt cảm thấy nguồn nhiệt gần chỗ bụng nhỏ, cúi đầu nhìn xuống, mới phát hiện Chử Phong đang thay cậu thủ dâm.

Sau lần đầu di tinh từ tuổi dậy thì, số lần cậu thủ dâm có thể đếm được trên đầu ngón tay. Bởi vì dương vật cậu nhỏ hơn đàn ông bình thường rất nhiều, cho dù có dùng ly tự sướng cũng không có khoái cảm quá lớn. Mà khi lòng bàn tay mang kén của Chử Phong phủ lên đó, Cận Như Việt lại căng thẳng đến tê dại da đầu.

"Anh trai... đừng, đừng dùng sức quá, em muốn bắn..." Cận Như Việt lung tung túm khăn trải giường, hai chân thon dài trắng nõn không an phận mà quơ loạn.

Chử Phong bất đắc dĩ cười rộ lên, tăng tốc sục. Cận Như Việt không có nhiều kinh nghiệm như hắn tưởng tượng, lại có nhiều phong tình hắn không dự đoán được. Bộ dáng mới đầu hai mươi, trắng như ngọc chạm khắc, mềm mà không yếu, mị mà không tục, rên giường thẳng thắn, khi chau mày lại chọc người thương tiếc...

"Em tên gì, lần sau lại gọi em." Lòng bàn tay Chử Phong xẹt qua lỗ tinh Cận Như Việt.

Cậu sắp đắm chìm vào khoái cảm bắn tinh, hoa mắt chóng mặt đáp: "Em tên, em tên tiểu Việt."

Nhưng Chử Phong nghe thành "tiểu Nguyệt", nghĩ thầm người cũng như tên, trắng như ánh trăng vậy.

Cận Như Việt vừa trả lời xong, lập tức bắn ra trong tay hắn. Tinh dịch trắng đục sền sệt dính trên hổ khẩu Chử Phong, theo làn da màu lúa mạch chậm rãi chảy xuống.

"Không giúp tôi lau sạch sao? Ánh trăng nhỏ?" Chử Phong dù bận vẫn ung dung nhìn Cận Như Việt đã sướng đủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro