Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

7

- Cậu đã hết mạng!

JK: Xin lỗi mọi người! - bản thân cậu đang hối hận, mọi người đã đặt niềm tin quá nhiều vào cậu, cậu cho rằng bản thân vô dụng, có lỗi với Jin,....

NJ: Lỗi không phải của em...

HS: Rốt cuộc ngươi muốn gì?

- Muốn cứu Jin chứ?

HS: Muốn!

- Hide! Nếu tôi muốn cậu trốn...

HS: Tôi muốn cứu Jin! Không phải là trốn.... Ngay cả lượng pin chỉ còn 15%....

- Nếu trốn thì cậu sẽ trốn ở đâu?

HS: Ở đây sao?

NJ: Ở đó có một cái tủ....

JK: Sao lại có tủ ở đây chứ?

HS: Nếu trốn thì chúng ta sẽ trốn trong tủ sao?

- Cậu nghĩ vậy ư?

HS: Đúng vậy!

- Jin ở trong đó....- tiếng cười ẩn hiện đâu đó, không phải tiếng cười giễu cợt, tiếng cười mang sự an toàn.

HS: Trong đó sao?

Mọi người đến, mở tủ ra.
SeokJin đang ở bên trong.
Tay và chân bị trói.
Miệng thì bị dán keo.
JungKook liền đến cởi trói ngay tắp lự.

NJ: Anh không sao chứ?

SJ: Anh không sao? Mau đi cứu TaeHyung! Anh biết cậu ấy đang ở đâu đấy!

JK: Anh biết sao?

SJ: Anh biết thật mà...

HS: Vậy anh có biết ai đang giở trò này không?

SJ: Anh không biết! Quan trọng là đi cứu TaeHyung kìa... - hối thúc, gấp gáp.

- Không được! Jin! Tôi muốn HoSeok chơi trò này, tôi không muốn cậu chỉ chổ TaeHyung....

SJ: Cậu im đi! Cậu đang đem tính mạng chúng tôi ra đùa à? Cậu bắt chúng tôi là có mục đích gì chứ? - trong câu quát lớn dường như có tiếng nấc lo lắng.

- Tiếp tục chơi trò Run and Hide!

SJ: Đi theo tôi nào mọi người!

- Nếu làm sai kế hoạch của tôi, các cậu sẽ trả giá....

HS: Jin! Em nghĩ chúng ta không nên tự ý quyết định nếu không chúng ta sẽ mất mạng! - nhiều lần được tên điều khiển cứu mạng, nên chí ít cũng phải tin tưởng hắn.

JK: Em cũng nghĩ như HoSeok!

SJ: Các cậu đang nhiễm cái trò điên này ư? Tôi không tin... Đi theo tôi nếu các cậu muốn, tôi không ép.

Jin đang tự ý đi tìm TaeHyung trong sự kiên quyết.
Mặc dù lo sợ nhưng mọi người cũng đi theo cậu như một quy luật.
Đến một nơi....
Một con tàu trên bờ...

SJ: Đúng rồi! Tôi nghe hắn nói sẽ nhốt TaeHyung trên con tàu này....

HS: TaeHyung trong đó, anh chắc chứ?

SJ: Chắc chắn, lúc bị nhốt trong tủ, anh nghe hắn nói là người tiếp theo là TaeHyung sẽ nhốt vào con tàu trên cạn.

JK: Chúng ta lên xem thử nào....

Bước lên tàu.
Hoảng hốt thốt từng câu chữ cũng khó khăn.

NJ: Là máu sao?

SJ: Chẳng lẽ....

JK: Đã có chuyện gì với anh ấy? - thét lớn vì lo vì sợ vì đau.

- Khá lắm!

HS: Tốt nhất là đừng để tôi thấy ai bị thương. Nếu không tôi sẽ giết cậu, chết tiệt!

JK: Nhìn bên trong kìa.... Có rất nhiều vết màu đỏ.... Rất nhiều máu....

- Đã vào rồi thì hãy tìm TaeHyung đi, bởi vì tôi chắc chỉ còn khoảng 10% pin. Chúc may mắn.

Câu nói chúc may mắn như thấu vào nỗi sợ hãi, ám ảnh người nghe...
.
.
.
.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro