Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 114

Lời editor: thật ra dạo này cũng nhận được lời chê bai về truyện tui edit, lậm QT, câu cú lộn xộn… Tui edit là phi lợi nhuận và cho vui thôi, nên mọi người không yêu xin đừng nói lời cay đắng nha, nhiều khi tui cũng không biết sai ở đâu, chỉ là cố gắng hết sức có thể thôi. 

Nhưng mọi người đọc truyện tui lâu chắc cũng đã quen với cái kiểu edit của tui rồi, nhờ mọi người tui mới có động lực không bỏ cuộc giữa chừng, dù là những lúc đuối nhất.

Mong mọi người xem truyện vui vẻ. 

-------゚°☆☆° ゚゚°☆☆° ゚-------

Chương 114

Tác giả: Đả Cương Thi - Edit: Kaorurits.

Các loại mỹ thực Mã Lễ Ngạo vẽ ra, đối với dũng sĩ loài người mà nói thì ăn vào không có vấn đề gì, cũng chỉ có nhân tài Trùng tộc có thể dựa vào khứu giác nhạy bén hơn nhân loại nhiều mới cảm thấy không đúng.

Cho nên sau khi Mã Lễ Ngạo nói cho Lâm Phi Liêm cùng Eustalia nghe về điểm mới phát hiện này, bao gồm cả Lâm Phi Liêm đều lộ ra biểu cảm âm hiểm xảo trá lên.

"Em vốn còn nghĩ, thật sự không được thì cứ để đại ca giống như hồi ở thành phố Động Vật, trực tiếp vẽ ra nguyên liệu nấu ăn siêu đẳng cấp hi hữu vượt qua ải này đó, quả nhiên trò chơi không có khả năng để chúng ta dễ dàng thông qua như vậy."

Lâm Phi Liêm ở bên cạnh gật gật đầu, rồi lại lắc lắc đầu: "Trò chơi đương nhiên sẽ không để chúng ta có cơ hội gian lận. Nhưng có thể trước tiên biết điểm này cũng là Tiểu Mã nhanh trí, bằng không nhỡ đâu chúng ta đem đồ ăn Tiểu Mã vẽ ra, coi như sản phẩm dự thi đưa giám khảo ăn, có lẽ sẽ dẫn phát hậu quả đáng sợ."

Haydoctruyentrenwattpad𝐊𝐚𝐨𝐫𝐮𝐫𝐢𝐭𝐬vawordpress𝐇𝐢𝐤𝐚𝐫𝐢𝐚𝐫𝐞

"Điểm này nên nói rõ ràng với mọi người trong tối liên lạc các đội ngũ hôm nay, phỏng chừng có không ít người đều cảm thấy có thể dùng phương pháp này."

Mã Lễ Ngạo gật gật đầu, sau đó Mã Lễ Ngạo vào lúc mọi người ăn cơm, đem chuyện mình làm sao gặp được tên nhóc này, lại vì sao mang cậu ta về,... mọi việc trải qua nói với mọi người. Anh vừa ăn lẩu xiên que xào cay vừa quay đầu nhìn Liss sắc mặt thúi thúi: "Bây giờ chúng tôi đủ người rồi, cậu có thể nói chuyện làm sao ra khỏi thành phố rồi đó."

Mã Lễ Ngạo nói tới đây thì dừng một chút, dò hỏi đầu não trò chơi - Hồng Mông trong đầu: 【 Nhiệm vụ vượt ải là cần bắt Lilith, tôi cứu người trên phát sóng trực tiếp, cứu người không biết có phải Lilith không này, vậy có khi nào đưa tới đuổi giết và phiền toái hay không? Lúc này dù phát sóng trực tiếp có biến hóa làm mờ cảnh tượng xung quanh tôi như thế nào thì thông qua tên khách sạn, cũng sẽ biết nơi ở của chúng tôi rồi? Vậy liệu có không công bằng quá rồi không? 】

Hồng Mông rất nhanh đáp lại anh: 【 Xin dũng sĩ hãy yên tâm. Trải qua bug có thể liên lạc trong thành lũy Dị Hình, đầu não đã tự chủ quyết định chữa trị vấn đề có. khả năng ảnh hưởng đến cân bằng của trò chơi. Bởi vậy, trong lúc dũng sĩ vượt ải có thể che chắn hết tất cả tin tức đến từ ngoài Trò Chơi Dũng Sĩ. Dù lúc này có người thông qua phát sóng trực tiếp nhìn thấy anh, cũng không có khả năng lại lén liên lạc. 】

【 "Trò Chơi Dũng Sĩ Trái Đất" tiến hành bảo đảm tuyệt đối công chính công bằng. 】

Mã Lễ Ngạo không nghĩ tới Hồng Mông thế nhưng còn sẽ chữa trị cái bug liên lạc kia, trên mặt liền lộ ra một nụ cười. Sau khi anh đi vào thành phố Côn Trùng đã cảm thấy thành phố này hơi bị sung sướng bình thản quá mức, tuy rằng loại không khí này rất dễ dàng làm người ta thả lỏng cộng yêu thích, nhưng đầu óc tỉnh táo là biết đây là một thí luyện tùy thời sẽ chết người, cũng sẽ không thật sự thả lỏng được.

Thậm chí, Mã Lễ Ngạo còn cảm thấy chuyện ra khác thường tất có quái lạ, cho nên mới muốn tìm một chỗ yên tĩnh không ai mà ngây người.

Hiện tại có hoàn toàn che chắn, anh hoặc nhiều hoặc ít cảm thấy tốt hơn được xíu. Nhưng vẫn là bảo trì cảnh giác đối với thành phố này.

Đồng dạng cũng bảo trì cảnh giác còn có thiếu niên tên Liss, cậu ta sau khi Mã Lễ Ngạo nói chuyện thì cũng không trực tiếp mở miệng, ngược lại nhấp môi nhìn nhìn quanh khắp phòng, thậm chí còn nhìn kỹ ba người Lâm Phi Liêm, Eustalia cùng Vương Khiếu Hổ, tựa hồ là đang bình phán xem ba người bọn họ rốt cuộc có thể tin tưởng hay không, trong phòng này có an toàn hay không.

Lâm Phi Liêm nhìn thấy Liss phản ứng như vậy, vươn tay nhẹ nhàng trải một cái vào không khí, Mã Lễ Ngạo liền cảm giác không khí xung quanh tựa hồ trở nên khá kỳ quái, anh vươn tay sờ soạng một chút phía trước mặt, liền sờ đến một tầng lá mỏng (?) hơi mỏng, có chút mềm nhẹ.

Lâm Phi Liêm cười giải thích một chút: "Trước đó không phải thăng cấp sao, quốc gia dựa theo thuộc tính năng lực đặc biệt của tôi giúp tôi phân tích một vài phương hướng tăng cấp, cái 'phao không khí' này chính là một loại trong đó, ở trong phao không khí, tôi có thể che chắn đi âm thanh và mùi vị thế giới bên ngoài, thậm chí chế tạo ra một phao dưỡng khí đặc biệt dùng để cứu người khẩn cấp nữa."

Lâm Phi Liêm nhìn về phía Liss: "Cho nên, cậu ở trong phao không khí phao có thể có gì nói nấy, ít nhất người ngoài và thiết bị nghe lén đều sẽ không nghe được lời cậu nói."

Miệng Liss hơi há ra, Trùng tộc bọn họ đương nhiên cũng có rất nhiều tên có thiên phú năng lực lợi hại, nói gần một chút tộc trùng giáp xác chính là cao thủ sử dụng công kích cao, bọn họ thường thường có thể dùng một quyền là trực tiếp xé rách không khí, đánh ra năng lượng siêu cao tiêu diệt kẻ địch, nhưng loại phương pháp vận dụng không khí khá kỳ dị này, Trùng tộc vẫn là rất hiếm.

Con người vận dụng sức mạnh cũng rất thú vị đấy.

Có phao không khí bảo đảm, Liss cũng không ngượng ngùng mà trực tiếp mở miệng, câu đầu tiên chính là một tiếng sấm.

"Tôi chính là Lilith mà đại công Gerut muốn bắt."

"Nhưng tôi không phải kẻ phản loạn, hắn mới là phản đồ chân chính."

"Hắn là gia phó* của gia tộc bọn tôi, tất cả những gì hắn có hiện giờ đều là do cha tôi cấp cho. Cha đưa hắn lên vị trí đại công của thành phố Mỹ Thực, chính là vì nếu có một ngày dẫu xảy ra chuyện gì không thể kháng cự hoặc là vãn hồi, chúng tôi có thể coi như thành phố Mỹ Thực là một đường lui."

(*người hầu trong nhà)

"Nhưng Gerut lại làm phản." Biểu cảm của Liss cực kỳ âm trầm: "Hắn đầu quân cho vương của tộc Kiến Ăn Mòn, vào lúc cha tôi đưa tôi đến nơi này tị nạn thì trực tiếp xuống tay với tôi, muốn trói tôi lại coi như chiến lợi phẩm, đưa cho tộc Kiến Ăn Mòn. Nếu không phải bên người tôi có mấy hộ vệ liều chết cứu tôi, có lẽ bây giờ tôi đã trở thành đồ ăn năng lượng lên cấp cho Zaber rồi."

"Mà một khi tôi chết…… Toàn bộ tộc Ong đều sẽ lâm vào hỗn loạn, thậm chí toàn bộ Trùng tộc cũng sẽ không xong."

Liss nói tới đây thì nhìn về phía đám người Mã Lễ Ngạo: "Bốn tháng trước tôi  có xem qua các phát sóng trực tiếp của các người ở thành phố Linh Hồn."

"Các người cảm thấy thể sinh mệnh ý thức có thái độ gì đối với các người? Ít nhất so với thành phố Động Vật và thành phố Máy Móc thì thế nào?"

Lâm Phi Liêm cùng Eustalia nghĩ đến hết thảy những gì trải qua ở thành phố Linh Hồn, sắc mặt trong nháy mắt trở nên tối tăm sắc bén lên, ngay cả Mã Lễ Ngạo cũng nhíu nhíu mày.

Liss cảm nhận được không khí biến hóa, lại không có biểu hiện sợ hãi nào: "Thái độ của thể sinh mệnh ý thức đối với các người là ‘đối địch’ cùng với ‘cắn nuốt’. Cho nên ở thành phố Linh Hồn, bọn họ mới có thể không từ thủ đoạn mà diệt sát các người như vậy. Các người giống như là heo chó trong mắt bọn họ vậy."

"Mà thái độ của thành phố Máy Móc và Động vật đối với con người là ‘trung lập’ và ‘quan sát’, cho nên hai thành trước, các người đối mặt chính là sự đối xử tuy có khó khăn nhưng vẫn tương đối công bằng."

"Sinh mệnh tang thi lại chia làm hai cực đoan, một bộ phận đầu óc cực kỳ đơn giản và chỉ biết chiến đấu như thằng ngu, một khác bộ phận lại không khác mấy loài người, ý tưởng trong đầu ý phức tạp, cho nên thái độ của bọn họ lắc lư không chừng, có đôi khi thân thiện có đôi khi hung tàn, nhưng đại để cũng sẽ không coi loài người gần như cùng gốc gác là heo chó mà đùa bỡn. Bọn họ đại khái là muốn từ chỗ các người làm chút nghiên cứu và tự hỏi điều gì đó."

"Sau đó là sinh mệnh Dị Hình đã quen thói xâm lược, cho nên thái độ đối với các người cũng là ‘đối địch’. Tuy rằng tôi không có nhìn thấy phát sóng trực tiếp của các người ở thành lũy Dị Hình, nhưng quá trình đại khái cũng có thể tưởng tượng. Các người có thể đi qua thành lũy Dị Hình vào nơi này, kỳ thật đã xem như tương đối lợi hại."

Liss nói tới đây dừng một chút: "Đến tận đây, năm thành trước, có hai cái trung lập hai cái đối địch một cái lắc lư không chừng rồi. Tuy rằng chuyện này không thể đại biểu cho tất cả, nhưng cũng quan hệ đến địa vị và cách thức bị đối đãi của Trái Đất trong vũ trụ. Dù các người xông qua Trò Chơi Dũng Sĩ, tương lai như thế nào còn chưa thể xác định."

Mã Lễ Ngạo nghe đến đó, nhướng nhướng chân mày: "Cho nên, này và chuyện làm sao ra khỏi thành mà cậu muốn nói có quan hệ gì?"

Liss cao quý lãnh diễm mà trừng mắt nhìn anh một cái, tựa hồ là đang nói 'thứ dân đừng đánh gãy lời ta nói': "Các người hiện tại có hai lựa chọn."

"Thứ nhất, bây giờ bắt tôi lại đưa cho Gerut ngay, làm hắn mở cửa thành tha các người đi đến thành tiếp theo."

"Thứ hai thì sao?" Eustalia mở miệng.

Liss nhẹ nhàng mà thở ra một hơi, cặp mắt dị sắc nhìn mọi người, cậu thẳng tắp sống lưng:

"Thứ hai, liên lạc tìm kiếm tử sĩ hộ vệ của tôi. Chờ sau khi tôi giết Gerut, tôi mở cửa thành tha các người rời đi."

Eustalia nhíu mày, vài người khác trong phòng cũng đều không mở miệng nói chuyện trước.

Làn đạn lại thảo luận lên như bay.

【 Không phải chứ, vậy mà còn cần suy xét sao? Tuy thiếu niên tộc Ong này thoạt nhìn có đáng yêu xinh đẹp đó, nhưng cậu ta là điều kiện để các dũng sĩ hoàn thành nhiệm vụ mà! Tôi ở chỗ mấy tiểu đội dũng sĩ khác còn nghe họ thảo luận làm sao tìm được Lilith kia kìa, nếu bây giờ giúp Lilith giết chết đại công, không phải là tất cả nhiệm vụ đều bị ngâm nước nóng à?! 】

【 Xác thật là vậy, từ phương diện đạo đức thì trợ giúp Lilith là tất nhiên, nhưng từ góc độ nhiệm vụ và độ khó dễ của trò chơi xem ra, lựa chọn Lilith tương đương với vi phạm nhiệm vụ, tự tìm đường chết đó! 】

【 Ặc, cũng không chắc mà. Nhiệm vụ hẳn là có thể thay đổi, giống như thành phố Linh hồn và thành phố Tang thi trước đó không phải là Tiểu Mã ca vượt ải xong là thay đổi sao? Tuy rằng đây là Trò Chơi Dũng Sĩ, nhưng nó cũng không phải thể thức cố định mà. Mục tiêu tổng thể không phải vẫn là "vượt ải ra khỏi thành" ư? Lilith cũng có thể làm bọn Tiểu Mã ca ra khỏi thành mà! 】

【 Lầu trên nói có đạo lý, như vậy giờ xuất hiện vấn đề rồi, Lilith này rốt cuộc là người nào của tộc Ong? Cậu ta có đáng giá dũng sĩ chúng ra mạo hiểm lớn như vậy đi cứu hay không?! 】

Sau đó ngay lúc này, một làn đạn có avatar ong mật dùng chữ to đùng in đậm chiếm đầy toàn bộ làn đạn:

【 a a a a vương tử Liss!! Công chúa Lilith!!! Đệt tôi đã nói tại sao Gerut lại chủ động yêu cầu làm thành phố Mỹ Thực trở thành địa điểm làm Trò Chơi Dũng Sĩ rồi mà, thì ra hắn đã đã làm phản từ lâu!! Zaber chết tiệt!! Mi đừng để ta gặp được mi, bằng không ta muốn đấu sinh tử với mi!!! 】

Người xem Trái Đất: 【……!! 】

Được rồi, bây giờ bọn họ biết vị thiếu niên đáng yêu xinh đẹp này rốt cuộc là người nào rồi.

Nhưng mà, biết rồi mới càng rối rắm đó a a a!! Này phải làm sao bây giờ?!

Lúc này, Liss nhìn bốn người trầm mặc không nói, nhắm mắt lại rồi mở hai mắt, nói ra lời làm tăng lợi thế cho mình:

"Trùng tộc trong Liên Bang vũ trụ là chủng tộc văn minh lớn đứng thứ ba, cho nên tương lai, con người Trái Đất các người được đối xử như thế nào trong vũ trụ, thái độ của Trùng tộc cũng rất quan trọng."

"Vua Zaber tộc Kiến là tồn tại cực kỳ tàn bạo cộng thêm đối địch với con người, hắn chủ trương xâm lược và giết chóc. Mà trong toàn bộ Trùng tộc, có thể kiềm chế tộc Kiến cũng chỉ có tộc Ong."

"Cho nên, xin hãy thận trọng suy xét và đưa ra lựa chọn."

Liss lúc này trực tiếp dùng đôi con ngươi xinh đẹp dị sắc kia nhìn chằm chằm Mã Lễ Ngạo, gằn từng chữ: "Tôi là vương tộc duy nhất mà vương thất tộc Ong hiện có. Liss Simokart."

Vương Khiếu Hổ nháy mắt trừng lớn hai mắt, mà Lâm Phi Liêm và Eustalia cũng lộ ra thần sắc kinh ngạc.

Chỉ có biểu cảm trên mặt Mã Lễ Ngạo là không thay đổi, anh chỉ là lẳng lặng đối diện với vị vương tử này hồi lâu, đến khi hai nắm tay Liss nắm chặt đã che giấu không được mà run rẩy lên, anh mới thở dài.

"…… Được rồi."

Liss trừng lớn hai mắt, Mã Lễ Ngạo đứng lên nhét vào miệng cậu nhóc một cái đùi gà nướng.

"Làm người ấy à, dù sao cũng phải có chút xíu lương tâm và kiên trì. Dẫu sao thì chúng ta cũng không phải là dị hình."

"Nhưng về phương diện nhiệm vụ thì tôi vẫn cần hỏi trò chơi."

"Nếu nhiệm vụ không thể thay đổi, vậy thật xin lỗi, chúng tôi không thể vì cậu lấp kín tương lai của toàn nhân loại."

Nháy mắt Mã Lễ Ngạo nói xong câu này, bốn người bọn họ nghe được nhắc nhở từ hệ thống trò chơi. 

【 Dũng sĩ Mã Lễ Ngạo, Lâm Phi Liêm, Eustalia, Vương Khiếu Hổ kích phát bước ngoặt thay đổi nhiệm vụ.

Nhiệm vụ vượt ải đã thay đổi.

1- "Cuộc thi mỹ thực đang cử hành mỗi năm một lần ở thành phố Mỹ Thực, đây là một buổi cuồng hoan toàn thành phố! Xin dũng sĩ ít nhất làm ra ba món ăn ngon làm giám khảo Trùng tộc vừa lòng, chứng minh thực lực của chính mình.

2- Trợ giúp vương tử Liss tìm kiếm liên lạc với hộ vệ của cậu ấy.

3- Đại công Trùng tộc "Gerut" sẽ trở thành kẻ địch của các bạn, sau khi ông ta phát hiện hành vi của các bạn, dưới sự thống lĩnh của ông ta, "thành phố Mỹ Thực" sẽ tiến vào trạng thái toàn thành viên đối địch với các bạn. Xin hãy cẩn thận.

4- Trạng thái toàn thành viên đối địch chỉ có thể giải trừ sau khi Gerut bị xử trí.

Những việc liên quan khác xin dũng sĩ tự thăm dò, Trùng tộc nhiệt tình cũng không đánh nhau ăn người, xin hãy hưởng thụ thoải mái ải này. 】

Mã Lễ Ngạo nhìn điều thứ ba trong nhiệm vụ vượt ải mới, mặt mũi lập tức liền suy sụp thành một bản mặt như mẹ kế.

Anh duỗi tay dùng sức chà xát người tiểu kim long, đầu óc đầy hối hận, anh thật không nên bởi vì đôi mắt nhỏ quật cường và thân thể run rẩy của thằng nhóc kia mà chọn con đường khó khăn này a a a a!!!

Tiểu kim long ghét bỏ mà lắc lắc cái đuôi đập anh.

Tiểu lão hổ lại thẳng thừng cười ha hả trong đầu anh:

【 Giờ cậu hối hận rồi hả? Trước đó lúc vì sắc đẹp của thằng nhãi kia mà không rời mắt được sao không hối hận? Phi! Đồ con người thấy sắc quên nghĩa!! 】

Mã Lễ Ngạo nháy mắt liền ngốc ra:

【 Tui không phải tui không có anh đừng có đổ oan cho tui! Tôi nhìn sắc đẹp cậu ta không rời được mắt hồi nào?! Nếu thật là xem sắc đẹp, ba người các anh ai mà không đẹp hơn cậu ta? Lại còn người này có khí khái nam tử hơn người kia nữa! 】

Hổ con cào người và tiểu kim long quất người đồng thời cùng dừng động tác.

Lá cây của cây non cũng không bay tứ tung nữa.

【 mỉm cười. 】

【 Coi như cậu tinh mắt đó! 】

【. 】

Mã Lễ Ngạo:…… Tuy rằng tui thật đúng không chưa từng nhìn kĩ mặt mấy anh. Nhưng ngay lúc này vẫn là đừng nói nữa thì hơn orz.

Tác giả có lời muốn nói: 

Mã Lễ Ngạo: Tui chỉ là cảm thấy này tiểu vương tử đáng thương quá chừng.

Long Uyên: Em hẳn là chỉ nên nhìn đại vương tử thôi. Tiểu thì có cái gì đẹp?

Hết chương 114.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro