
Chương 103
Chương 103
Tác giả: Đả Cương Thi - Edit: Kaorurits.
Sau khi ăn cá khô và nấm được mười phút, Vương Khiếu Hổ xác thật thoát ra khỏi trạng thái 【 Tang nhất cả nhà 】, sau khi thoát ra thì trạng thái tinh thần của cậu lập tức có vẻ khỏe mạnh hơn không ít. Thậm chí còn có lá gan lại lần nữa đối diện Mã Lễ Ngạo đấm đấm cơ ngực thật lớn của cậu ta.
Mã Lễ Ngạo không thèm để ý đàn em bự con khiêu khích, chỉ là lại hỏi cậu một lần về trình độ dị hóa, lúc này đây Vương Khiếu Hổ trả lời là 43, hiển nhiên một khi tỉnh lại thì bản tính dị hoá liền bắt đầu ảnh hưởng đến cậu.
Vương Khiếu Hổ vẫn luôn nghe Mã Lễ Ngạo hỏi trình độ dị hóa của cậu, không nhịn xuống ngay lúc này trái lại cũng hỏi một chút trị số dị hóa bây giờ của đại ca là bao nhiêu, tuy rằng đại ca xác thật là người rất lợi hại, nhưng cậu trong vòng hai ngày dị hoá đã bay lên 93 rồi, đại ca có lợi hại như thế nào cũng nên là trên 70 đi?
Kết quả Mã Lễ Ngạo nhìn thoáng qua trạng thái người mini của mình, giọng điệu bình đạm mười phần nói: "Ờm, 65."
So với trước đó 68 còn giảm xuống 3 điểm, đại khái là bởi vì đàn em quá làm anh nhọc lòng, cũng chưa có biện pháp làm một con Slime nằm liệt tại chỗ đàng hoàng tử tế đi.
Vương Khiếu Hổ vẻ mặt khiếp sợ, kinh ngạc qua đi liền bắt đầu thổi rắm cầu* vồng cho đại ca của mình.
(*ý chỉ nịnh hót, cả rắm cũng ra màu cầu vồng luôn :)))) Haydoctruyentrenwattpad𝐊𝐚𝐨𝐫𝐮𝐫𝐢𝐭𝐬vawordpress𝐇𝐢𝐤𝐚𝐫𝐢𝐚𝐫𝐞
Cái gì đại ca lợi hại đại ca bình tĩnh, nhưng trong lòng đàn em biến thành tinh tinh chung quy còn giữ một chút lòng hiếu thắng, lén lút lại bỏ thêm một câu: "Đại ca, có phải chính anh cũng ăn nấm với cá khô hay không?"
Người xanh lá Mã Slime nhìn thoáng qua đàn em tinh tinh hóa, nói ra một câu làm đàn em cảm thấy vừa chua vừa đắng:
"Nấm và cá khô đối với anh không có hiệu quả hạ thấp dị hoá." Cái trước sau khi anh ăn nhất định sẽ kích phát hiệu quả 【 Nổi trận lôi đình 】 mà không phải 【 Mặn ngu người 】, cái sau anh lại không phải chưa từng coi như ăn vặt mà ăn qua, thuộc tính【 Tang nhất cả nhà 】 không có hiệu quả đối với anh.
Cho nên, anh muốn ngăn cản trình độ dị hóa của mình phải nhờ vào chính mình. Nhưng… kỳ thật cũng rất đơn giản, bản tính của Slime là 【 cắn nuốt 】 và 【 lười biếng 】, cái trước chỉ cần chiến đấu là có thể đạt tới, cái sau… chiến đấu nhiều hơn là có thể vi phạm, sức mạnh ý mạnh một chút thì vẫn có thể tự mình khống chế được.
Sau đó Mã Lễ Ngạo dò hỏi một chút bản tính của tinh tinh bốn tay Vương Khiếu Hổ là cái gì, Vương Khiếu Hổ đặc biệt lớn tiếng đáp lại hai từ: 【 chiến đấu 】 và 【 phẫn nộ 】.
Cái trước Mã Lễ Ngạo đã có đoán trước, nhưng bản tính 【 phẫn nộ 】vẫn là làm Mã Lễ Ngạo có chút cảm giác không tốt lắm.
Lúc này trên bầu trời bỗng nhiên lại dày đặc u ám, hiển nhiên là trời lại muốn mưa rồi, Mã Lễ Ngạo một bên dò hỏi Vương Khiếu Hổ ở thành lũy nào gần đây, một bên duỗi tay đem ba đứa nhỏ nhét vào ba lô.
Mấy đứa con trai đều còn nhỏ, cũng không thể dầm mưa.
Vương Khiếu Hổ tuy rằng bản tính là chiến đấu và phẫn nộ, nhưng còn chưa có ngu xuẩn đến nông nỗi lúc có mưa ăn mòn còn lắc lư ở bên ngoài. Chính cậu cũng khịt mũi ngửi ngửi xung quanh, ngửi xong liền xác định một phương hướng, duỗi tay liền trực tiếp nắm lên đại ca của mình, một bước dài 3 mét tiến về phía thành lũy cao lớn phía trước.
Hiển nhiên nơi Hổ Tử cư trú này lớn hơn rất nhiều so với thành lũy trước đó Mã Lễ Ngạo chiếm cứ.
Mà chờ sau khi Mã Lễ Ngạo cẩn thận quan sát thành lũy này một phen, xác định trong các dị hình cũng có chênh lệch giàu nghèo, thành lũy này không chỉ lớn cỡ cái biệt thự, trên bề mặt của nó còn điểm xuyết một ít đá quý lấp lánh sáng lên, hiển nhiên chất lượng cũng tốt hơn quá nhiều so với cái trước đó anh ở.
Vào lúc mưa to tầm tã trút xuống, Mã Lễ Ngạo cùng Vương Khiếu Hổ còn có ba đứa nhỏ đã ở giữa thành lũy xa hoa này, tinh tinh Vương Khiếu Hổ còn đặc biệt có tập tính động vật lắc lắc lông cả người, trong một giây làm điểm dị hóa của Mã Lễ Ngạo lại đóng sầm xuống 2 điểm.
"Đại ca, bây giờ anh đã hoàn thành được bao nhiêu nhiệm vụ rồi grào? Hiện tại em đã hoàn thành 7/10, chỉ cần tái chiến thắng ba con quái thú dị hình là em có thể hoàn thành nhiệm vụ sau đó đi ra ngoài rồi gràooo!" Vương Khiếu Hổ nói, dùng bốn cánh tay hung hăng đấm đấm ngực: "Em cảm thấy địa ngục dị hình lần này cũng không quá khó á, tuy rằng cuối cùng đánh nhau có khả năng khó khăn hơn một chút, nhưng cũng không thể xưng là là địa ngục đi?"
Mã Lễ Ngạo nghe được lời này nhướng nhướng mày lên, không thèm để ý đàn em ngây thơ. Phương hướng dị hóa của anh là Slime, phương hướng dị hóa của Vương Khiếu Hổ là tinh tinh bốn tay bự con, hai người bọn họ từ bản tính mà nói cũng không phải dị hình đặc biệt hung tàn và giết chóc máu me.
Cho nên Vương Khiếu Hổ bởi vì bản tính【 phẫn nộ 】 mà khiến trình độ dị hóa tăng lên cực kỳ nhanh, nhưng anh cũng chưa thấy được hình ảnh đặc biệt hết hồn và máu me nào. Nhưng…… Nếu bản tính dị hình là kiểu nào đó vô cùng khó chơi, e là….
Tuy rằng nghĩ tới điểm này nhưng Mã Lễ Ngạo cũng không nói thẳng ra. Rốt cuộc so với bị kích thích tinh thần thất thường, vẫn là hổ* một chút càng tốt hơn.
(*ở đây chơi chữ, hổ này giống Vương Khiếu Hổ, nghĩa là khờ, ngố)
Lúc này đây mưa trên bầu trời có vẻ như khang khác ngày hôm qua có, mưa bụi rất nhỏ kia thông qua lối vào thành lũy vẩy ra, tiến vào dừng trên người Mã Lễ Ngạo, đập lên cơ thể thạch rau câu bóng loáng của Mã Lễ Ngạo ra một đám hố nhỏ.
"…… Ăn mòn trở nên mạnh hơn rồi." Mã Lễ Ngạo trầm giọng nói.
Hôm nay nước mưa vẫn như cũ có chứa tính ăn mòn mãnh liệt nhưng dựa theo tình huống ngày hôm qua anh đã bị bắt cắn nuốt nước mưa ăn mòn khó uống, nước mưa có trình độ ăn mòn đồng dạng không có khả năng tạo thành thương tổn cho cơ thể anh. Nhưng trên người vẫn xuất hiện hố động thật nhỏ, thuyết minh tính ăn mòn của nước mưa đang tăng cường lên.
"Đại ca grào! Cách xa lối vào một chút đi! Mấy nước mưa này đập lên người đau lắm, trước đó em bị mưa xối mười phút suýt chút nữa bị xối trọc luôn á, muốn chết thiệt."
Mã Lễ Ngạo nghe được lời này thì dỡ ba lô xuống ném ném tới lui, sau đó dưới cái nhìn chăm chú của ba đứa nhỏ và Vương Khiếu Hổ, dứt khoát dời bản thân mình ra ngoài thành lũy.
Lúc này đây anh không cần dùng miệng hứng nước nữa, trực tiếp bị mưa xối hơn một giờ là trên cơ bản có thể cắn nuốt được tính ăn mòn của nước mưa này rồi.
Chẳng qua phỏng chừng sau lúc này, trình độ dị hóa lại muốn tăng thêm không ít. Anh phải ổn định tâm tính.
Vương Khiếu Hổ nhìn thấy Mã Lễ Ngạo chẳng những không nghe cậu khuyên can, ngược lại còn đi ra ngoài thì có chút sốt ruột, tiến lên một bước định duỗi tay đi xách đại ca của mình, kết quả ngay lúc này, trong màn mưa bên ngoài liền truyền đến tiếng gào rống cực kỳ đáng sợ.
Thân thể của Vương Khiếu Hổ cùng Mã Lễ Ngạo đồng thời cứng đờ trong một chớp mắt, dị hình gào rống khó nghe không đến mức khiến bọn họ như thế, nhưng nếu trong gào rống này hỗn loạn ngôn ngữ của loài người thì có vẻ phá lệ khủng bố hơn một chút.
"Ăn ngươi ăn ngươi ăn ngươi…… Shhh! Shh! Ăn ngươi ăn ngươi ăn ngươi ăn ngươi ăn ngươi!!"
"Ha ha ha ha vị máu tươi ngon lành!! Ha ha ha! Ta vui sướng hưng phấn!!"
"Đồ ăn, máu! Ở đâu có đồ ăn máu?!"
Thân thể Vương Khiếu Hổ cũng đứng yên cạnh cửa không rời đi, cậu và đại ca của mình đều quay đầu nhìn về phía tiếng gào rống và tiếng con người kêu điên cuồng kia.
Sau đó bọn họ thấy được một người bạch tuộc cực kỳ cao lớn, có nửa người trên là con người và nửa người dưới là bạch tuộc màu tím, trên mười mấy cái xúc tua của gã vừa có thể đảm đương công việc của hai chân lại có thể làm vũ khí kia xen kẽ bảy thi thể dị hình chủng loại hoàn toàn khác nhau, máu tươi theo những thi thể đó chảy xuống xúc tua của dũng sĩ loài người bạch tuộc này, lại không có theo xúc tua chảy xuống mặt đất, mà là chậm rãi bị những xúc tua đó hấp thu hầu như không còn.
Mà giữa những thi thể bị xúc tua xuyên thấu như là thịt xiên đó, Mã Lễ Ngạo thấy được một… nữ dũng sĩ trên người nở đầy những đóa hoa tươi đẹp mỹ lệ.
Nữ dũng sĩ này hình như tên là Minako, vô cùng thích ăn nồi thập toàn đại bổ do Mã Lễ Ngạo vẽ ra.
Vương Khiếu Hổ trong nháy mắt nhìn thấy dũng sĩ dị hóa bạch tuộc này, mặt tinh tinh tràn đầy lông liền trắng bệch. Trình độ dị hóa của cậu trong nháy mắt này liền rơi xuống 20, mà khi cậu thấy rõ nữ dũng sĩ bị xen kẽ trên các xúc tua bạch tuộc, cậu gần như muốn nôn khan ra tiếng.
Chờ sau khi loại cảm giác khiếp sợ cùng chán ghét này tiêu tán đi, cả người Vương Khiếu Hổ đã bị bản tính【 phẫn nộ 】 thật lớn tràn ngập, số dị hoá trong nháy mắt này từ 20 bay lên tới 80, sau đó cậu phẫn nộ gầm rú lên một tiếng, bốn cánh tay hữu lực hung hăng đấm đánh ngực, liền trực tiếp đội mưa to xông ra ngoài.
Mã Lễ Ngạo cũng chưa ngăn lại, cũng không duỗi tay cản.
Thời điểm Vương Khiếu Hổ lao ra ngoài còn nhớ rõ không đạp lên người anh, vậy là vẫn còn lý trí.
Mà vào lúc Vương Khiếu Hổ lao ra ngoài, nam dũng sĩ dị hóa bạch tuộc nửa người trên còn mặc đồ tác chiến cũng ngừng lại động tác múa may xúc tua và lời nói vui sướng hưng phấn, trước tiên liền phát hiện tinh tinh Vương Khiếu Hổ đang xông về phía gã.
Ánh mắt gần như đen thuần không có tròng trắng của gã lộ ra ánh sáng hưng phấn tàn nhẫn, trên mặt anh tuấn cũng lộ ra một nụ cười làm người không rét mà run, múa may xúc tua mọc gai ngược mà hữu lực của gã, liền bắt đầu công kích.
"Hê hê hê hê! Mới… máu thịt mới… sức mạnh!!"
"Giết ngươi giết ngươi giết ngươi giết ngươi! Ăn ngươi ăn ngươi ăn ngươi ăn ngươi!!"
Đất bằng bởi vì hai con cự thú chiến đấu mà lại lần nữa chấn động lên, các dị hình khác trong những thành lũy nhỏ xung quanh tránh né không dám ra ngoài. Mà các dị hình trong các thành lũy lớn lại dò đầu ra cả đám, tập thể lộ ra thần sắc hưng phấn thị huyết tàn bạo.
Mã Lễ Ngạo ở trong mưa nhìn hình ảnh máu me tựa như trường đấu thú kia, khóe miệng gắt gao nhấp thành một đường thẳng tắp.
Đây mới là…… một góc địa ngục được bày ra.
【 Dũng sĩ dị hóa bạch tuộc kia hiện tại có thực lực chiến sĩ vũ trụ cấp ba rồi, mà Vương Khiếu Hổ tinh tinh chỉ có cấp hai thôi. 】
Giọng nói Long Uyên vang lên trong đầu Mã Lễ Ngạo. Mã Lễ Ngạo biết đây là Long Uyên đang nhắc nhở anh chú ý sự an toàn của Vương Khiếu Hổ.
Anh miễn cưỡng cười cười: "Ừ."
Cùng lắm chính là một hồi chiến đấu giết hại lẫn nhau… mà thôi.
Không có gì mà sợ, coi như là một hồi đưa ma thôi.
Vào tinh tinh to lớn Vương Khiếu Hổ phẫn nộ rít gào bị vị dũng sĩ mang theo xúc tua gai ngược gắt gao mà trói buộc, Mã Lễ Ngạo biến thành người xanh lá bướm gần như là thoáng hiện sau gáy gã, rồi sau đó tung một kích trí mạng.
Mà sau vài giây Mã Lễ Ngạo đục lỗ cái gáy của dũng sĩ bạch tuộc này, nam dũng sĩ trình độ dị hóa đã đạt đến đầy nhưng đôi mắt đã khôi phục một chút tỉnh táo sáng rọi, rồi sau đó trong đau đớn tử vong kịch liệt, trên gương mặt anh tuấn của gã lộ ra tươi cười sang sảng lại có chút tiếc nuối.
"…… Tôi không thích uống máu, tôi yêu nhất là Vodka ở quê nhà."
Sau khi chết, hẳn là gã có thể uống được rồi.
Hết chương 103.
▬▬▬▬▬𝓚𝓪𝓸𝓻𝓾𝓡𝓲𝓽𝓼▬▬▬▬▬
Mừng 8.3 nha mấy bồ đang đọc truyện ♡(˃͈ દ ˂͈ ༶ )
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro