Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 100

Dạo này tự nhiên tui chơi Genshin Impact ;(( nên edit càng lết ;-;

Truyện này khó edit bà cố nội luôn, nhất là mấy đoạn đánh nhau, tui đã cố gắng cho dễ hiểu nhất rồi :(( có 1 số chỗ đã châm chước kĩ nhưng đọc vẫn cứ kì cục, beta cũng bỏ cuộc rồi :)) mọi người thông cảm nha

Tui vừa bị covid (lần 3) vừa răng khôn nữa, xỉu :((

▬▬▬▬▬𝓚𝓪𝓸𝓻𝓾𝓡𝓲𝓽𝓼▬▬▬▬▬

Chương 100

Tác giả: Đả Cương Thi - Edit: Kaorurits. Haydoctruyentrenwattpad𝐊𝐚𝐨𝐫𝐮𝐫𝐢𝐭𝐬vawordpress𝐇𝐢𝐤𝐚𝐫𝐢𝐚𝐫𝐞

Bướm nữ mắt tím mở đôi cánh của mình ra, trong mắt mang theo ý cười ba phần châm chọc ba phần khinh thường bốn phần mị hoặc, chờ đợi con mồi chui đầu vô lưới.

Bởi vì trước đó liên tục nuốt ăn bốn dị hình quý tộc muốn cùng cô ta giao phối nên cô ta mới bị sung quân đến nơi này. Tuy rằng ở chỗ này hoàn cảnh sinh tồn tương đối ác liệt, dị hình bị sung quân đến nơi đây đều rất hung tàn, nhưng  mắt tím lại cảm thấy nơi này tốt hơn tinh cầu Dị Hình của cô ta rất nhiều. 

Cô ta nghĩ không ra, bọn họ bản thân chính là sinh mệnh chủng tộc cắn nuốt nhau xâm chiếm nhau, vì cái gì phải học tập mấy nền văn minh cấp cao trong vũ trụ, tròng lên gông xiềng cho thiên tính của mình?

Trên tinh cầu Dị Hình bọn họ phải khắc chế ham muốn ăn uống của mình, tuần hoàn quy tắc kỳ quái. Thậm chí cả bản tính cá lớn nuốt cá bé cũng không tính.

Này thật sự quá buồn cười không phải sao? Cô có thể nghe theo mệnh lệnh của những dị hình cường đại hơn mình, nhưng dựa vào cái gì cô còn muốn băn khoăn những tên nhỏ yếu hơn? Chỉ bằng việc những tên đó có ba ba ông nội lợi hại ư?

Ha!

Buồn cười!

Ông nội và ba ba có thể đi theo bọn nó cả đời sao? Bằng điểm này đã muốn ngang hàng với cô, loại không đầu óc cũng không thực lực đó nên bị cô ăn luôn cho rồi.

Cho nên bướm nữ mắt tím rất không quen nhìn những điều hèn nhát và quy tắc trên tinh cầu Dị Hình, cho nên khi bạn bè liên lạc cô muốn cô hỗ trợ giết người, sau khi việc thành liền có thể làm cô đi đến tinh cầu hoang dị hình càng tự do hơn, thậm chí còn hứa hẹn có thể cho cô tham dự chiến tranh tinh cầu, bướm nữ liền cực kỳ hưng phấn mà đồng ý.

Mặc kệ là giết đồng loại hay là giết dị loại, cô đều vô cùng có hứng thú vô cùng thích!

Hơn nữa, chỉ cần đối phương là giống đực sống, dưới tình huống cấp bậc ngang nhau thì không có bất luận tên nào có thể chạy khỏi lòng bàn tay cô! Càng không cần đề cập đến mấy con người chỉ nhìn năng lượng thân thể mới chỉ có một vài bậc như này.

Ừm, nhưng hiện tại hắn có hơn phân nửa là cái loại mềm oặt không năng lực công kích gì như Slime nữa. Loại dị hình nhỏ yếu này quả thực đều không xứng xuất hiện trước mặt cô, sở trường đặc biệt duy nhất chính là không e ngại công kích vật lý, nhưng trước mặt cô thì sở trường đặc biệt này chẳng dùng được một tẹo nào, chỉ cần hắn đi đến trước mặt cô, sẽ ăn hết toàn bộ vào bụng ngay và luôn.

Hở? Tốc độ tên này đi về phía cô hơi bị chậm nha. Là bởi vì Slime có tốc độ phản ứng tương đối chậm sao?

Chậc, loại dị hình cấp thấp này bộ dáng đúng là không được thông minh mà.

Vì thế, bướm nữ lại nói thêm một câu, muốn dụ dỗ Mã Lễ Ngạo nhanh chóng đi về hướng cô ta. 

Nhưng lần này bướm nữ lại nhìn thấy Slime này không đi nữa, hắn thế nhưng hóa thành một bãi thạch rau câu ngay tại chỗ?!

Chẳng lẽ hắn cho rằng biến thành bộ dáng này là có thể tránh được một kiếp? Quả thực là buồn cười!!

Vào lúc bướm nữ đang tự hỏi có nên tự mình tiến lên trực tiếp thiêu chết tên này hay không, lại phát hiện bãi thạch rau câu kia bỗng biến tròn biến cứng, sau đó biến thành quả cầu thủy tinh Slime trong suốt màu xanh lá rồi lăn lại đây!!!

Bướm nữ hơi ngốc ra.

Nhưng cô ta có kinh tế đối chiến phong phú nên rất nhanh liền phản ứng lại, loài người ngu xuẩn này cho rằng biến thành cầu thủy tinh cưng cứng thì không bị cô mị hoặc khống chế sao?! Chê cười!!

Mặc kệ mềm cứng! Chỉ cần là vật còn sống có tinh thần lực đều trốn không thoát lòng bàn tay cô!

Đối với mị hoặc của chính mình và sự nhỏ yếu của kẻ địch đặc biệt có tin tưởng, bướm nữ đối mặt cầu thủy tinh bự Mã Slime căn bản không hề trốn, cô ta đứng trước cửa thành lũy, cánh đập nhanh vài cái, trong ánh mắt hiện ra đặc biệt lốc xoáy màu tím, nhấc công kích tinh thần lực lên đến mức lớn nhất ——

“Dừng lại cho ta!”

“Sau đó quỳ xuống liếm…. A!!”

Bướm nữ nói cũng chưa nói xong liền trực tiếp bị cầu thủy tinh Slime lăn lộc cộc lộc cộc lại đây đâm bay ra ngoài, vốn dĩ bị đâm bay ra ngoài vận khí tốt cũng chỉ thừa nhận công kích vừa rồi mà thôi, nhưng bướm nữ bị đâm bay khỏi đây thì vị trí rơi xuống lại vừa vặn ở nơi Mã Slime biến thành cầu thủy tinh trước đó, vì thế bướm nữ mới vừa bị đụng phải một lần lại bị cầu thủy tinh nặng nề thật lớn cán ngang người lần nữa, phát ra một tiếng thét chói tang phảng phất như con gà bóp kêu*.

(* con gà shrilling chicken đồ chơi mà bóp 1 cái nó kêu muốn hú hồn á. Hình cuối chương nhé) 

Bướm nữ nằm trên mặt đất, cảm thụ được đôi cánh truyền đến đau đớn, nghe âm thanh đá thủy tinh lăn lộc cộc lộc cộc thịch thịch thịch bay nhanh mà gương mặt mỹ lệ đều vặn vẹo lên.

Sao có thể?!

Sao có thể có sinh vật sống, cấp bậc sức mạnh còn nhỏ yếu hơn cô, có thể làm lơ mị hoặc mà công kích cô cơ chứ!!

Đây quả thực chính là đang biến tướng nói cô không hề có mị lực!!

Phẫn nộ đến phát điên, bướm nữ nằm trên mặt đất ba giây sau nhảy dựng lên như cá chép lộn mình, trong miệng phát ra tiếng phẫn nộ gào rống bén nhọn đến cực điểm.

Đôi cánh thật lớn màu tím mang theo mắt quỷ sau lưng cô ta hung hăng vỗ lên, giây tiếp theo liền bay lên trời trực tiếp đuổi theo hướng quả cầu Mã Slime lăn đi!

“Đáng chết đáng chết đáng chết!!”

Công kích vừa rồi nhất định là sau khi tên Slime kia biến thành quả cầu, lăn tròn theo quán tính mới có thể đụng vào người cô!! Mị hoặc tinh thần của cô tuyệt đối không thất bại!

Ngay bây giờ cô phải đuổi theo, đi hung hăng tra tấn tên Slime dám làm cô xấu mặt đó! Cô muốn cho lộ ra trò hề khó xem nhất trước mặt tất cả khán giả, sau đó lại tự xẻo từng mảnh từng mảnh thịt trên người xuống đưa cho cô ăn!!!

Bướm nữ thét chói tai đuổi theo, tốc độ nhanh muốn chết.

Nhưng Mã Slime biến thành quả cầu thủy tinh lăn lên tốc độ cũng không phải dạng vừa, bỏ đi hai tì vết là lăn lên khó có thể phân biệt phương hướng chỉ có đường liền lăn và ba đứa nhỏ ở trong quả cầu bị lăn đến thất điên bát đảo không nói, thật sự lăn lên cũng không phải là người bình thường có thể tùy tiện đuổi theo.

Cho nên bướm nữ ít nhất hét lên hết năm phút, mới sắc mặt cực kỳ khó coi mà đuổi theo quả cầu Mã Slime lăn lung tung đầy đất.

Nhưng kỳ thật này cũng không phải cô ta đuổi theo bằng tốc độ của chính mình, là bởi vì Mã Lễ Ngạo không chú ý phương hướng một xíu, trực tiếp tự lăn vào một cái ngõ cụt mà thôi.

“Hộc! Hộc! Ha ha!! Mày lăn đi!! Ngon thì mày lăn đi!!” Bướm nữ chặn ở đầu hẻm thở phì phò cực nhanh, bộ ngực đầy đặn kia bởi vì vận động kịch liệt mà phập phồng lên xuống, ngay cả khuôn mặt vốn mỹ lệ của cô ta giờ này khắc này cũng có vẻ dữ tợn hơn rất nhiều, lúc này đây cô ta hoàn toàn không hề áp chế năng lượng tinh thần của mình, mị hoặc trong nháy mắt đã bị cô ta kéo đến mức lớn nhất, sau đó cô ta gắt gao mà nhìn chằm chằm quả thủy tinh màu xanh lá và ba đứa tiểu tạo chủng bị bao vây lấy, gào rống lên: “Biến trở về cho ta! Sau đó đến quỳ trước mặt ta liếm chân ta!!”

Lúc này lăn một vòng lung tung ở thành lũy Dị Hình, tuy rằng thân thể và sinh mệnh đều không bị thương tổn, nhưng choáng váng vật lý làm quả cầu Mã Lễ Ngạo hơi ngu ra.

Mà trong đầu anh càng loạn càng ngốc——

Ngoại trừ choáng váng vật lý do lăn lâu quá ra, anh vừa mới dừng lại thì trong đầu chính là tiếng Huyền Khiếu điên cuồng rít gào: 【 A a a a a a đệt cậu thả tôi ra cậu thả tôi ra cậu thả tôi ra cậu thả tôi ra! Ông đây không lăn không lăn không lăn không lăn! Ông đây thích chơi cầu nhưng không đại biểu ông đây thích trở thành một quả cầu! 】

Langdon Dahl cũng không tốt được bao nhiêu, ngữ khí có phần suy yếu oán giận một câu: 【…… Tiểu Mã, làm một sinh mệnh thực vật, tôi thích ổn định đứng yên một chỗ hơn. 】 mà không phải lăn lung tung khắp nơi.

Trong ba đứa nhỏ chỉ có Đại hoàng tử Long Uyên là bình tĩnh nhất, Mã Lễ Ngạo đều đã chuẩn bị tâm lý bị phun tào mắng rồi, kết quả vị này cũng chỉ là xùy một tiếng, phảng phất như lăn một đường này đều chỉ là chút việc cỏn con mà thôi, nhưng: 【 Lúc vừa mới lăn cậu nên che chắn phát sóng trực tiếp thì hơn. 】

So với cảm giác lăn qua lăn lại choáng váng, Đại hoàng tử hiển nhiên càng để ý hình tượng của hắn trong mắt người toàn vũ trụ.

Mã Lễ Ngạo: “……”

Cái tay nải thần tượng này đại khái có mấy ngàn tấn đi. Gánh vác ghê.

Huyền Khiếu rít gào và oán giận còn chưa ngừng đâu, giây tiếp theo trong đầu Mã Lễ Ngạo liền tràn ngập mị hoặc tinh thần mang theo dụ dỗ và khống chế cực mạnh của bướm nữ.

Trong nháy mắt như vậy, Mã Lễ Ngạo thế mà lại cảm thấy bướm nữ là người anh yêu nhất cuộc đời này, bất kể là diện mạo hay là tính cách chỗ nào cũng đặc biệt tốt, cho nên vô luận cô ấy nói cái gì thì anh cũng…

Ờ, không.

Đầu óc Mã Lễ Ngạo tỉnh táo lại trong một giây.

Anh không phải người coi tình yêu là tối thượng. Dù là người anh thích, anh cũng sẽ không mỗi ngày vì người kia sáng sớm rời giường mua cơm sáng, đi làm tan ca đón đưa, người nọ nói cái gì chính là cái đó.

Nhân sinh đã phiền toái như vậy, vì cái gì còn muốn tìm phiền toái thêm cho mình?

Người như anh không thích hợp tìm bạn gái, anh nên đi ra biển làm cá khô ở trong rừng làm cây nấm, thậm chí là Slime quỳ rạp dưới đất có thể không nhúc nhích mà vẫn cắn nuốt được.

Tại sao phải đi gây tai họa cho người khác?

Cùng với, bò qua đi liếm chân là cái tật xấu gì, dị hình bướm này đầu óc sợ là có bệnh rồi.

Mã Lễ Ngạo nghĩ như vậy, liền phát hiện tình huống hình như trở nên có chút… thú vị. 

Rõ ràng anh cảm nhận được mị hoặc cùng công kích đến từ tinh thần kia, theo lý thuyết bướm nữ là chiến sĩ cấp bốn vũ trụ, đối phó con gà yếu nhiều nhất là cấp hai như anh hẳn là vô cùng đơn giản mới phải.

Nhưng mà ấy hả, mị hoặc tinh thần thật đúng là không lợi hại như tưởng tượng của anh.

Còn không phải là trong đầu tự động sinh ra hảo cảm, sau đó trong đầu tất cả đều là mặt và lời nói của cô ta sao?

Mã Lễ Ngạo nhìn bướm nữ hung ác lại mang theo đắc ý mà trừng mắt nhìn anh,  loại công kích tinh thần này…… còn không bằng anh mỗi ngày tự mình tang tự công kích tinh thần mình.

“…… Có đôi khi cũng phải cảm ơn ba với ông nội ruột của tôi một chút."

 Mã Lễ Ngạo lẩm bẩm tự nói như vậy, thân thể thế nhưng thật sự từ quả cầu thủy tinh màu xanh lá cứng rắn mềm xuống.

Thấy một màn như vậy, trái tim của cả đám khán giả Trái Đất đều bị nhấc lên tận cổ họng: 【 A a a a Tiểu Mã ca nghe lời cô ta nói hành động rồi!! Trời ơi anh ấy sẽ không muốn chết đó chứ a a a! 】

【 Ý? Từ từ, hình như không đúng lắm. Tiểu Mã ca bắt đầu phân liệt chính mình rồi? 】

【 Ặc! Tiểu Mã ca chẳng lẽ là bị cô bướm nữ kia rít gào đánh tan sao! A a a cậu ta tự phân liệt mình ra thành mười mấy quả cầu! 】

【 Shhh, trực giác nói cho tôi, có khả năng tới công chiện…… Đệttt!! 】

Sau đó dưới ánh mắt nhìn chăm chú của vô số người xem vũ trụ, ba đứa nhỏ bị nhổ ra cùng với bướm nữ đứng đối diện Mã Lễ Ngạo phẫn nộ đập cánh, Mã Lễ Ngạo-Slime hóa thành mười sáu quả cầu thủy tinh nhỏ màu xanh lá, sau đó……

Mười sáu quả cầu nhỏ này liền đập thẳng vào người bướm nữ y như mười mấy viên đạn pháo!

Bướm nữ mắt tím trong khoảnh khắc này dị đồng trong mắt đột nhiên trợn to, tất cả năng lượng tinh thần phóng về phía não bộ của Mã Lễ Ngạo, trên mặt cô ta cuối cùng cũng mang theo một tia kinh hoảng: “Dừng lại!! Tao bảo mày dừng lại!!”

Nhưng mà mười sáu quả cầu thủy tinh xanh lá kia dưới tiếng hô của cô ta chẳng những không có dừng lại, ngược lại càng mau chóng xông về phía cô ta, thậm chí bướm nữ có thể nhìn thấy bề ngoài của mấy quả cầu thủy tinh thế mà còn có gai thủy tinh bén nhọn!

Cầu thủy tinh biến thành cầu gai thủy tinh!!

Vào lúc hai cái cánh lớn của bướm nữ bị mười sáu cầu gai thủy tinh xuyên thủng ra mấy chục lỗ thủng, lần đầu tiên cũng là lần cuối cùng cô ta nghe được giọng nói của con người mà cô ta muốn giết chết này——

“Ông đây không.”

Giọng nói này vang lên bên tai cô, đồng thời, lại giống một cái lỗ đen lôi cuốn theo tinh thần lực đáng sợ nháy mắt xâm nhập vào biển tinh thần của cô, im hơi lặng tiếng mà cắn nuốt tất cả tinh thần của cô.

Thẳng đến trước khi biển ý thức sụp đổ, bướm nữ rốt cuộc mới hiểu ra vì sao nhân loại nhỏ yếu rõ ràng chỉ có sức mạnh cấp hai này lại không nghe theo lời mình ——

Tinh thần lực đáng sợ như vậy, nhân loại này nghe lời cô nói mới có quỷ á!

Đệt đệt đệt đệt đệt. 

Cái đám đáng chết kia hố cô, cô lỗ nặng rồi!!

Tác giả có lời muốn nói: 

Bướm nữ: Ăn công kích mị hoặc tinh thần của ta đây!!

Cầu gai Mã Lễ Ngạo: Này còn không bằng tui mỗi ngày tự công kích tinh thần mình. Bắn ngược!

Bướm nữ:…… Giả heo ăn hổ đều nên đi chết đi a a a a a a!

Long Uyên: Chú ý hình tượng. Hình tượng.

Hết chương 100.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro