Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Mưa Nơi Khác(2)

Trong khi chờ những quả trứng chín, tôi lẳng lặng đi ra cửa, ngồi phệt xuống bậc gỗ ngắm mua bay. Tôi thấy mình thật lạ, hơi hồi hợp, hơi thích thú, lại hơi xấu hổ, có khi còn muốn chạy vào lấy những quả trứng kia ra và giấu biến đi. Nhưng như thế thì Huy càng thắc mắc và càng muốn biết bí mật của nó. Vả lại, tôi cũng chưa thực sự muốn làm thế. Rắc rối thực! Tôi cứ ngồi thuẫn mặt ra, nửa muốn nước sôi sẽ bôi hết chữ trên trứng, nữa muốn không. Huy hồn nhiên đi chuẩn bị muối tiêu để ăn trứng. Có lẽ anh nghĩ tôi sắp lên cơn nhảm nhí vớ vẩn nên không bận tâm cho lắm.
Ngồi trong nhà mãi chắc cũng chán, Huy lẹt bẹt đi ra cửa ngồi phệt bên cạnh tôi, xòe cái mền đang quấn ra rồi quấn tôi chung vào trong đó. Ấm sực! Tôi từ từ ngả đầu vào vai anh, vẫn là cảm giác hơi xấu hổ. Huy nghịch ngợm quay sang phòng miệng thổi phù những sợi tóc lòa xòa của tôi.
- Này bé, em đang nghĩ gì?
- Ừm... em hả? Em đang nghĩ xem liệu anh đang nghĩ cái gì?
- Anh nhớ Min kinh khủng. Liệu chỗ cô ấy có đang mưa không nhỉ?
Tôi giật nảy người. Một thứ gì đó cay cay xẹt ngang mũi tôi. Tuy thế, tôi vẫn giữ nguyên tư thế, như thể chẳng có gì xảy ra.
- Min đang tập huấn ở Nhật. Anh chưa gom đủ tiền, có lẽ đến ngày cô ấy chuẩn bị thi Olympic thì anh sang luôn! Hôm qua chat với nhau, Min kể rằng mới bị một chấn thương nhỏ ở đầu gối, tuy anh biết đối với cô ấy điều đó rất bình thường nhưng anh vẫn xót xót...
Tôi cẩm thấy hơi nghẹn thở. Huy luôn hồn nhiên đến độ không giấu giếm tôi chút gì cả. Và anh không biết đó chính là điều làm tôi căm tức. Tôi hưa hỏi han, góp ý hay bình luận bất cứ câu nào về mối tình( có thể nói là không kết quả ) của Huy. Thế nhưng anh cứ kể hiết mọi chi tiết cho tôi nghe l ( và hình như chỉ mình tôi có diễm phúc ấy, vậy mới đau! ). Nói chung là tôi không ghét gì Min cả. Cô ấy là một vận động viên Judo hangk nhẹ của Hàn Quốc khá dễ thương. Tong kỳ Sea Games tổ chức ở Việt Nam, Huy được tòa soạn giao đi lấy tin đoàn Judo Hàn Quốc, không biết cuộc gặp gỡ diễn ra sao đó mà về Huy đâm ra ngẩn ngơ trước cô vận động viên nhỏ bé mắt một mí có nụ cười rộng đến mang tai. Sai đó hai người trở nên thân thiết. Tuy ngôn ngữ khác biệt nhưng cô hiểu tình cảm Huy dành cho mình. Cô đón nhận mà không đáp trả. Bởi vì tất cả tình yêu cô dành cho Judo mất rồi. Vả lại, cuộc đời vận đọng viên thi đấu nay đây mai đó không thích hợp cho chức danh người phụ nữ trong gia đình. Cô chỉ có thể coi Huy như người bạn thân thiết nhất. Sau khi Sea Games kết thúc, Min trở về nước, Huy cày tiếng Hàn như điên để có thể chat và nói chuyện với Min. Rồi Huy lại cắm cổ vào cômg việc, làm bất kể giờ giấc, bao nhiêu tiền làm ra anh dành dụm để thỉnh thoải bay đến những nơi Mkn đang tập huấn thi đấu thăm cô. Chỉ để nhì thấy cô và uống với nhau một tách cafe. Tính ra thì anh đã đi hầu như khắp Châu Á, từ Sing, Thái, Hàn đến Malay, Inđô, Lào , Campuchia...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro