Chương 8 : Gậy ông đập lưng ông (1)
Editor : TNTN
Lục thái y mỗi ngày đều tới phủ bắt mạch cho Bạch Tĩnh Hảo,tuân lệnh của Thái Tôn điện hạ.
Phẩm Mai Hiên nhất thời vô cùng náo nhiệt, mọi người lấy lòng nịnh bợ, đối lập với Lan Uyển quạnh quẽ.
Tần Nhu khẩn trương nhìn khuê nữ, nàng ngồi ở mép giường uống thuốc cũng rầu rĩ không vui, ôn nhu trấn an nói: "A Dao,con cùng những kẻ có kiến thức hạn hẹp so đo cái gì? Các nàng cho rằng lão phu nhân nhìn nha đầu kia nhiều hơn một chút, cho rằng trong phủ có thể thay trời, chạy tới nịnh hót Bạch Tĩnh Hảo, thật là buồn cười."
"Nương, đâu chỉ tổ mẫu nhìn nàng, còn có Thái Tôn điện hạ! Điện hạ ngày ngày phái người tới xem nàng chưa nói, còn đưa trân bảo trong cung ra, nữ nhi đây thì tính là cái gì?" Bạch Cẩm Dao ngữ khí ủy khuất, mắt chứa oán giận.
Tần Nhu bình tĩnh trả lời: "Thái Tôn điện hạ là người thế nào? Phàm là nam nhân , nào có ai không ham sắc đẹp, nha đầu kia cố ý dụ dỗ hắn, Thái Tôn điện hạ tuổi trẻ nhất thời bị mê hoặc hồ đồ là bình thường. A Dao, con là đích tiểu thư Bạch gia, lại có nhà ngoại là Tông Dự hầu phủ, Bạch Tĩnh Hảo có gì?"
Bạch Cẩm Dao bực tức nói: "Nàng có gương mặt!"
Tần Nhu bị nữ nhi làm tức đến nghẹn.
"Nương, người không phát hiện sao, nàng cùng trước kia bất đồng, trở nên xinh đẹp."
Nghĩ đến Bạch Tĩnh Hảo trời sinh mỹ lệ, lại trang điểm đến xinh đẹp, không còn nhìn thấy mặt mày xám tro ngày trước, Bạch Cẩm Dao vô cùng ghen ghét.
Tần Nhu cười lạnh một tiếng, "Từ xưa đến nay, nữ nhân xinh đẹp mấy kẻ có kết cục tốt, nương nàng còn không phải là ví dụ?"
Bạch Cẩm Dao lẩm bẩm lặp lại: " Nương nàng......"
Thấy mẫu thân mặt đầy trào phúng, nàng không thể không nhắc nhở: "Nhưng phụ thân mấy năm nay vẫn không quên được nữ nhân kia, người không phải nói Vũ di nương bất quá bởi vì lớn lên có năm phần giống mẫu thân Bạch Tĩnh Hảo, mới được phụ thân sủng ái hay sao?"
Điều này vốn không nên nói, Tần Nhu nghĩ đến trượng phu mấy ngày nay đều ở lại phòng của Vũ di nương, trên mặt vô cùng tức giận.
Bạch Cẩm Dao nhạy bén, lập tức nắm lấy tay nàng, "Nương, là nữ nhi không tốt, chọc người thương tâm."
Tần Nhu vỗ tay nàng, khinh thường nói: "Vũ di nương kiêu ngạo cũng chỉ là cái thế thân, có thể nháo ra chuyện gì? Bạch Vũ xinh đẹp lại được phụ thân ngươi thích thì như thế nào, không phải đã chết mà danh phận cũng không có sao, còn không phải tùy tiện mai táng?"
Nhắc tới việc này, Bạch Cẩm Dao không nhịn được tò mò, nhỏ giọng hỏi: "Nương, lúc trước Vũ phu nhân chết như thế nào?"
"Cái gì Vũ phu nhân? Bạch Vũ cùng phụ thân ngươi làm huynh muội mười mấy năm, bị đuổi khỏi kinh thành còn dám làm hồ ly tinh để hắn đưa trở về, nàng không sợ mất mặt, nhưng Bạch gia chứa không nổi người này! Nàng ở Bạch phủ, không phải tiểu thư cũng không phải di nương, danh phận gì đều không có, ngươi gọi Vũ phu nhân cái gì?" Tần Nhu sắc mặt không vui.
Bạch Cẩm Dao vội vàng sửa miệng, "Là nữ nhi nói sai."
Tần Nhu ý thức được ngữ khí mình nghiêm khắc, tiếp tục nói: "Bạch Vũ chiếm thân phận cô cô ngươi mười mấy năm, nhận hết yêu thương của lão phu nhân cùng lão thái gia. Cô cô ngươi tìm trở về, có thể dễ dàng buông tha nàng? Chuyện này căn bản ta không cần ra tay."
Bạch Cẩm Dao thuận miệng hỏi, nói đến cùng cũng không quan tâm ân oán đời trước, vẫn tương đối lo lắng chính nàng cùng Lưu Mậu.
Nàng cẩn thận hỏi: "Nương, con ngày đó bị thị vệ cứu lên, những người này đều thấy, hiện tại ở bên ngoài đồn đãi vớ vẩn, Thái Tử Phi nương nương có thể không thích con hay không?"
"Như thế nào sẽ vậy? Nàng chính là dì con, đương nhiên là cưng con. Nương biết con sợ hãi cái gì, Bạch Tĩnh Hảo kia muốn bay lên đầu làm phượng hoàng tuyệt đối không có khả năng!"
Tần Nhu ngữ khí chắc chắn, "Huống chi, cho dù Thái Tôn điện hạ thật sự thích nàng, Thái Tử Phi cũng sẽ không cho phép hắn cưới Bạch Tĩnh Hảo làm chính phi."
Hai mẹ con các nàng nói chuyện, Tần mụ mụ tiến vào bẩm báo: "Phu nhân, Nhĩ Diên tới."
"Cho nàng vào."
Bạch Cẩm Dao lập tức bất mãn, "Nô tỳ này không dùng được, nàng hại con bị Bạch Tĩnh Hảo kéo vào nước, nương vì sao còn giữ nàng?"
Tần Nhu đem tình huống ngày ấy bỏ qua, tổng kết nói: "Nàng tuy làm việc bất lợi, nhưng rốt cuộc là có nguyên nhân. Bạch Tĩnh Hảo cảm thán nàng cứu mạng, hiện tại vô cùng tín nhiệm Nhĩ Diên, để nàng ở Phẩm Mai Hiên làm phương tiện."
"Nương muốn nàng làm gì?"
Bạch Cẩm Dao mới vừa hỏi xong, Nhĩ Diên liền theo Tần mụ mụ tiến vào.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro