Chương 5 : Dựa thế tự bảo vệ mình (1)
Editor : TNTN
Nhĩ Diên vừa đỡ Bạch Tĩnh Hảo nằm, nghe vậy vô cùng sợ hãi, nhìn về phía Bạch Tĩnh Hảo xin giúp đỡ nói: "Nô tỳ không đi, nô tỳ phải ở đây hầu hạ đại tiểu thư."
Nàng đương nhiên biết bị mang đi sẽ có kết cục gì !
Bạch Tĩnh Hảo đưa lưng về phía nàng cười nói: "Ngươi nha đầu này sao lại ngốc như vậy, phu nhân muốn hỏi chuyện, ngươi sao có thể không đi?"
Nhĩ Diên khiếp sợ, ánh mắt không thể tin .
Thấy nàng lo sợ, Bạch Tĩnh Hảo tiếp tục nói: "Chỉ là Tần mụ mụ, giờ này khách khứa chưa về, mẫu thân cũng không rảnh gặp nàng, mà ta cần nàng hầu hạ bên người . Không bằng ngươi cứ đi về trước, chờ lục thái y xem xong bệnh, ngài hẳn là muốn từ biệt mẫu thân, ta để Nhĩ Diên dẫn đường, ngươi thấy sao?"
Tần mụ mụ nghĩ kĩ, bất quá kéo dài một chút thời gian, cũng không sợ Nhĩ Diên chạy trốn, liền đồng ý.
Thấy nàng rời đi, Nhĩ Diên ngã trên mặt đất, như vậy chẳng phải là vẫn trốn không được?
Lục thái y đứng cách giường vài bước kinh ngạc nhìn Nhĩ Diên hô "Cô nương", lại nhìn Bạch Tĩnh Hảo trên giường .
Bạch Tĩnh Hảo bình tĩnh phân phó Nhĩ Diên chuyển ghế, khách khí nói: "Làm phiền."
Lục thái y gật đầu, đem cổ tay để trên gối lót, đắp khăn lên, híp mắt tinh tế bắt mạch.
Hắn sắc mặt ngưng lược, dò hỏi: "Đại tiểu thư thể chất gầy yếu, hình như có bệnh từ lâu?"
"Thái y đoán không sai, ta từ nhỏ thân thể không tốt, thời điểm nương ta sinh non cùng khó sinh, tổ phụ tìm người thay ta tỉ mỉ điều trị. Nhưng mấy năm nay, ta mùa hè sợ nóng, mùa đông sợ lạnh, trong phủ thỉnh đại phu trị bệnh, nhưng bệnh tình vẫn không khởi sắc. Nhìn sắc mặt Lục thái y, ta chính là mắc phải bệnh khó trị?" Bạch Tĩnh Hảo hỏi.
Lục thái y vội vàng xua tay, "Đại tiểu thư hiểu lầm, ngài tuổi còn trẻ sao có thể mắc bệnh khó chữa? Thân thể tiểu thư vẫn là không tồi, nghĩ đến tuổi nhỏ điều trị thích đáng, bất quá hiện giờ uống thuốc tựa hồ chưa đúng bệnh, không biết là người phương nào trị cho tiểu thư ?"
Bạch Tĩnh Hảo trả lời: "Là đại phu nhân sai người mời Tống Lang Trung."
Lục thái y muốn nói lại thôi.
Kỳ thật hắn không nói Bạch Tĩnh Hảo cũng rõ, Tần Nhu là thân muội của Thái Tử Phi, hắn từ Đông Cung tới, cũng không dám nói rõ.
Nàng đối với dược lý cũng biết một chút. Sau khi tổ phụ qua đời,Khương đại phu trong phủ xem bệnh cho nàng liền bị khiển lui, đổi thành Tống Lang Trung, hắn kê phương thuốc không đúng bệnh , uống nhiều quá ngược lại còn tổn thương nguyên khí.
Nàng trước kia vì tránh thị nữ mà uống chén được chén không, mới làm Tần Nhu thả cho một con đường sống.
Bạch Tĩnh Hảo nhìn Lục thái y khó xử, cười nhạt ôn nhu nói: "Là ta thân thể chính mình không biết giữ, cũng có thể là Tống Lang Trung vô dụng, ngài là thái y trong cung, tự nhiên y thuật lợi hại. Hôm nay nhận được ân điển của Thái Tôn điện hạ, phân phó ngài tới xem bệnh cho ta, nói vậy ta thực nhanh có thể khỏi hẳn."
Nàng nói xong, gọi Nhĩ Diên đi thư phòng lấy giấy bút để hắn kê phương thuốc.
Nhĩ Diên sợ hãi lát nữa gặp Đại phu nhân, đứng thất thần, Bạch Tĩnh Hảo phải gọi hai lần mới đi ra ngoài.
Sau khi nàng rời đi, Bạch Tĩnh Hảo hỏi: "Lục thái y, ngài ở Đông Cung làm việc, vẫn là hầu hạ phủ Thái Tôn?"
Đông Cung là nơi ở của Hoàng thái tôn, nàng lời này hỏi đến khôn khéo.
Các thái y làm việc trong cung, giỏi nhất chính là xem mặt đoán ý.
Hắn suy nghĩ liền minh bạch, thiếu nữ trước mặt là Thái Tôn điện hạ tự mình chiếu cố. Nghĩ đến điện hạ để ý nàng, Lục thái y không dám hàm hồ, vội vàng trả lời: "Hạ quan ở Giang Nam làm nghề y, Thừa Hoa năm ba mươi Thái Tôn điện hạ cưỡi ngựa bị ngã, Hoà Thuận công chúa thấy điện hạ chân bị thương thật lâu không khỏi, liền sai người đem hạ quan từ Giang Nam đưa tới Đông Cung điều trị cho điện hạ, sau này điện hạ liền để hạ quan lưu lại bên người."
"Nguyên lai Lục thái y là Hoà Thuận công chúa sở tiến, bệnh của ta liền làm phiền thái y."
Vừa lúc gặp Nhĩ Diên lấy giấy bút tiến vào, Lục thái y liền đáp "Hạ quan tự nhiên tận tâm trị liệu cho tiểu thư" , chuẩn bị ở bàn tròn trước mặt viết ra.
Hắn mới chấp bút, Bạch Tĩnh Hảo ý vị sâu xa lại nói: "Thái y, ta bệnh tật quấn thân, nghĩ đến muốn làm phiền ngài giúp đỡ. Ngài giúp ta, ta tất sẽ nhớ kỹ phần ân tình này, ngày nào đó chắc chắn sẽ hồi đáp."
***Notes : Xin lỗi đã chậm trễ các nàng 😭😭😭 ta bị ốm mấy ngày nay, giờ mới có sức Edit , khoẻ hẳn sẽ có phúc lợi sau 😭😭😭
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro