Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 9. Bom tấn màn ảnh.

Trương Nghệ Hưng tỉnh dậy trong trạng thái trên dưới đều đau ê ẩm, nhất là cái hông mình không hiểu sao lại đau đến vậy. Hôm qua có thể đã uống quá say nên mới ngã vào đâu đó rồi. Anh khẽ xoay người thì nhìn thấy cánh tay của ai đó đang ôm lấy mình. Trương Nghệ Hưng hoảng loạn lật tung chăn lên để lộ ra hai thân người trần trụi với mọi thứ không chút mảnh vải sót lại.

"Làm gì vậy ?" Ngô Thế Huân bị chuyển động làm cho tỉnh dậy, cậu nhướn đầu lên cọ cọ mặt mình vào cổ Trương Nghệ Hưng.

"Tôi phải hỏi cậu mới đúng. Cậu đã làm gì tôi đêm qua hả ?" Trương Nghệ Hưng đập một nhát vào vai Ngô Thế Huân đồng thời hất tay cậu ra rồi định ngồi dậy nhưng vừa dịch chuyển. Lập tức dưới hông truyền lên một cơn đau nhói, kéo căng mọi dây thần kinh của Trương Nghệ Hưng khiến anh nằm trở lại giường. Anh trợn mắt, thở hổn hển nhìn Ngô Thế Huân đầy hận thù. Cái loại chuyện này không thể nào chấp nhận được. Cái tên đồi bại này làm chuyện này với anh... Không thể tha thứ !

Ngô Thế Huân khẽ bật cười với cách Trương Nghệ Hưng nhìn mình. Cậu nhổm dậy ở trên thân anh mà cúi xuống chiếm lấy đôi môi còn đang mấp máy thầm chửi cậu. Ban đầu Trương Nghệ Hưng hoàn toàn không phối hợp, anh cắn chặt răng không để lưỡi của Ngô Thế Huân tìm đường len vào. Thấy vậy, tay cậu mò xuống tiểu huyệt của anh ấn nhẹ vài phát làm Trương Nghệ Hưng không nhịn được kêu đau một tiếng. Thừa dịp, lưỡi Ngô Thế Huân chen vào khoang miệng ướt át cuốn lấy lưỡi Trương Nghệ Hưng mà đùa nghịch. Tiếng rên rỉ của anh liên tiếp bị cậu nuốt lấy không cho thoát ra ngoài. Ngay cả đường thở cũng bị cậu chặn mất, cho đến khi Trương Nghệ Hưng đòi ngắt ra để điều chỉnh lại hô hấp, Ngô Thế Huân mới luyến tiếc ngừng lại. Cậu tham lam liếm vị ngọt của môi anh một lúc rồi đặt nụ hôn lên trán anh nói đã đến lúc dậy rồi.

Ở thời điểm Ngô Thế Huân rời khỏi giường, Trương Nghệ Hưng mới có dịp nhìn thứ nằm giữa hai chân cậu, mọi hoạt động ngay sau đó lập tức bị đình chỉ.

Nó là... To quá. To như vậy... bên trong mình... Tối qua ?

Nghĩ đến đây mặt mũi Trương Nghệ Hưng chuyển thành một màu đỏ, anh uỷ khuất vùi đầu xuống gối. Sau khi tắm rửa sạch sẽ, Ngô Thế Huân trở lại chỉ quấn chiếc khăn tắm quanh hông mình, mái tóc nâu trầm rủ xuống ngũ quan anh tú của cậu càng thêm phần điển trai khi ánh nắng ngoài cửa sổ chiếu ngang qua mặt.

"Vẫn chưa chịu dậy sao ?" Cậu cúi xuống hôn nhẹ lên má Trương Nghệ Hưng khiến mặt anh điểm thêm sắc hồng.

"Tôi.. Tôi hôm nay không phải đi làm." Trương Nghệ Hưng vẫn chìm mặt trong gối, anh cảm thấy chiếc gối này còn êm hơn cả cái thứ to lớn kia. A, sao lại nghĩ đến nó rồi.

"Vậy em phải đi đây. Phía bên công ty nói hôm nay khởi máy quay bộ phim mới. Ở nhà ngoan." Trước khi đi Ngô Thế Huân vỗ một nhát mạnh vào vùng mông trắng ngần của Trương Nghệ Hưng, anh kêu đau đạp đạp chân xua đuổi cậu mau đi.

Trêu đùa với Trương Nghệ Hưng một hồi, Ngô Thế Huân mới chịu rời đi. Kết quả, cậu bị muộn hơn so với những người khác nửa tiếng. Đến nơi liền chạm mặt một người cậu chỉ hận không thể đạp hắn chết đi.

"Cậu Ngô." Đạo diễn Chung ngồi ở ghế mới cầm cốc nước lên bèn hạ xuống gọi qua. "Đây là Hắc Đường Hoa, người này sẽ đầu tư cho bộ phim của chúng ta. Mau chào hỏi cho tốt."

Hắc Đường Hoa cùng Ngô Thế Huân trao đổi ánh mắt không mấy thiện cảm. "Cậu là ngôi sao mới nổi lên gần đây đúng không ?" Về phần người họ Hắc đây, hắn cũng chẳng ưa gì Ngô Thế Huân. Nghe tên bảo vệ kể lại sự vụ náo loạn ở nhà hàng, hắn đã nghe không vừa tai cái tên con người này.

"Đúng. Tôi có nghe vài chuyện xấu của Hắc thiếu gia đây. Mong không lập lại lần nữa. Cáo từ." Chẳng muốn nhiều lời với hắn, Ngô Thế Huân cúi người quay đi chuẩn bị trang phục.

Bộ phim hành động lần này nói về  một bé gái con của tiến sĩ bị bắt cóc. Thân là anh cả, dính lứu với một băng đảng xã hội đen có tiếng, Ngô Thế Huân phải dấn thân vào nguy hiểm để cứu lấy em mình.

Cảnh đầu là cảnh vị tiến sĩ đứng tuổi kia từ chối giao nghiên cứu cho đám người xấu. Loại thuốc ông đã mày mò sáng chế ra là loại giúp con người có khả năng bất khả chiến bại. Nguyên nhân ban đầu là phục vụ cho quân đội, tăng thêm tỉ lệ chiến thắng trên chiến trường. Việc này được rò rỉ ra bên ngoài đến tai kẻ xấu, chúng bắt cóc vị tiến sĩ, giam giữ, tra tấn ông. Thấy ông vẫn một mực trung thành với đất nước, chúng liền bắt cóc đứa con gái 9 tuổi của ông nhằm lung lay ý chí.

"Ba ! Ba mau cứu con !" Cô bé Tiểu Vy diễn thực đạt, cô không ngừng khóc nấc lên khi bị trói trên chiếc ghế.

"Ngươi định làm gì ? Con gái tôi không liên quan gì đến việc này. Mau thả nó ra !"

Thấy vị tiến sĩ nhiều lời muốn làm loạn, một tên lên cò súng bắn vào đùi phải của ông sau đó đập một nhát súng lên đầu khiến ông rơi vào trạng thái bất tỉnh.

Phân đoạn của Ngô Thế Huân là cảnh đánh nhau. Bóng lưng cậu nhìn từ sau thật ngầu và mạnh mẽ. Những động tác được tập luyện kỹ càng trở nên uyển chuyển trên từng góc độ quay. Đến đoạn dùng gậy làm vũ khí thì đạo diễn liền cho người đóng thế vào để tránh xảy ra thương tích với diễn viên chính. Ngô Thế Huân đứng một bên lau bớt mồ hôi ở cổ và trán, quan sát kĩ lưỡng người đóng thế của mình diễn thay.

Cậu khẽ thốt lên : "Thật giống a."

"Cắt !" Đạo diễn Chung lớn tiếng nói sau khi đã hoàn thiện cảnh quay. Tuy phải quay lại do lỗi kĩ thuật khá nhiều nhưng tâm trạng ông cũng thập phần hưng phấn. "Hôm nay đến đây thôi. Mọi người mau nghỉ ngơi, ngày mai chúng ta tiếp tục."

Đoàn làm phim rục rịch một hồi thu dọn đạo cụ cùng máy quay, đồ đạc trang phục mới có thể ra về. Trong lúc Ngô Thế Huân chuẩn bị lên xe thì từ phía sau có người gọi tên. Đạo diễn Chung bụng béo lạch bạch chạy tới, cầm theo chiếc di động cậu bỏ quên ở trường quay.

"Cậu thật là vụng về a. Di động của cậu này." Ông cười cười đưa điện thoại cho Ngô Thế Huân. "À, nhờ có Hắc Đường Hoa đầu tư, nên bộ phim lần này do cậu thủ vai nhất định sẽ là bom tấn màn ảnh. Ha ha."

Tạm biệt đạo diễn Chung, Ngô Thế Huân liền ngồi vào xe lái thẳng về nhà. Trên đoạn đường, cậu không khỏi nghĩ, kịch bản của bộ phim này còn nhạt nhẽo hơn mấy phim tình cảm cậu từng đóng dù là vai phụ. Bộ phim này đơn giản mà nói, nội dung đại trà, tập trung chủ yếu vào cách diễn đạt của từng diễn viên và phân cảnh đánh nhau. Còn lại, không có gì đáng để mọi người mong đợi. Bất quá, một phần là do tên họ Hắc dốc tiền đầu tư và một phần do danh tiếng của Ngô Thế Huân nên mọi người mới cao hứng như vậy.

Khi trở về đến nhà mình, trong nhà không có nổi một ánh đèn. Thiết nghĩ, có lẽ Kim Chung Nhân đã ra ngoài rồi. Nhưng khi sang nhà họ Trương, cũng chẳng có ai ở nhà. Rõ ràng Trương Nghệ Hưng nói anh không phải đi làm mà.

Ngô Thế Huân liền cho tay vào túi đem điện thoại ra bấm số gọi cho Nghệ Hưng. "Anh ? Anh đang ở đâu vậy ?"

"À.. Tôi đang ở Hắc Gia Trang. Có hẹn với một người bạn. Lát nữa tôi sẽ về."

"Không cần. Em đến."

_______________

Chào các cậu :> mình đã trở lại sau vài ngày vật vã không có 3G huhu.

Bây giờ là 06:14 chiều ngày 02/03/2017.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro