🐣Chương 8: Đoàn trưởng🐣
Chương 8: Đoàn trưởng
Biên tập: Cải
Cho nên, cái chức đoàn trưởng của Hậu Viện đoàn này, Bùi Thần khẳng định là muốn cướp lấy làm một lần. Bùi Thần ngay từ đầu gia nhập vào Hậu Viện đoàn là muốn đem nó nắm lấy, để nó không trở thành chướng ngại vật trên con đường theo đuổi Vân Tú Châu của cậu.
Sau khi nhập hội, Bùi Thần liền tiến vào diễn đàn của Hậu Viện đoàn của hoa hậu giảng đường. Trong diễn đàn thống nhất quy định, tên có thể đặt tùy ý nhưng ảnh đại diện nhất định phải là ảnh đẹp của hoa hậu giảng đường.
Bùi Thần lén lút đặt tên trên diễn đàn của mình là 'Tú Thần' (Vân Tú Châu+ Bùi Thần), quả thực là lòng dạ Tư Mã Chiêu người qua đường đều biết. Đương nhiên, trong diễn đàn đều là fans của hoa hậu giảng đường, so với các loại nhiệt tình thổ lộ, cái tên này của Bùi Thần cũng không tính là đặc biệt khác người.
Cái gì mà, 'hoa hậu giảng đường ta phải sinh khỉ con cho ngươi' , 'chân hoa hậu giảng đường trang sức từ từ' , càng xem càng làm cho Bùi Thần lửa giận công tâm. Cậu có chút hoài nghi chính mình gia nhập vào cái hội này làm gì, chẳng nhẽ là muốn tự tìm phiền phức cho bản thân.
Nhưng mà, chỉ có hội viên mới có tài nguyên, những chuyện nhỏ nhặt trước kia của Vân Tú Châu cùng với ảnh chụp đều khiến Bùi Thần lưu luyến không thôi. Bùi Thần si mê nhìn, quả nhiên bất cứ lúc nào Tú Tú của cậu cũng đẹp như vậy a.
Bùi Thần đem ảnh chụp của Vân Tú Châu lưu lại, điện thoại của cậu cũng có ghi lại rất nhiều thứ về Vân Tú Châu.
Sau khi Bùi Thần tiến Hậu Viện đoàn, cũng không có đối với người khác chào hỏi khiến mọi người cảm thấy cái tên ma mới này có vẻ rất là cao lãnh a.
Trừ bỏ hiện giờ đoàn trường Hậu Viện đoàn Nguyễn Nguyễn, những thành viên khác đều không biết tên ma mới cao lãnh trong suy nghĩ của họ là giáo bá cùng giáo thảo- Bùi Thần.
Bùi Thần lẳng lặng nhìn bọn họ nói chuyện phiếm, đương nhiên trong diễn đàn cũng chỉ có thể nói về chuyện liên quan đến hoa hậu giảng đường. Nói là nói chuyện phiếm chứ thực ra là đối với Vân Tú Châu hoa thức cầu vồng thí (khen ngợi) thôi 'Nữ thần hôm nay cười thật ngọt a' , 'Nữ thần ngày hôm nay so với hôm qua càng thêm đẹp aaa' , 'Hôm nay nữ thần thay đổi đồ trang sức, kẹp tóc nhỏ hình dâu tây đáng yêu không chịu nổi, không nghĩ tới nữ thần cũng là người có tâm tình thiếu nữ đến như vậy' ' ....'
Bọn họ chuyên chú quan sát từng chi tiết nhỏ nhặt của Vân Tú Châu, không buông tha cái nào. Bùi Thần càng nhìn tâm tình càng thêm phức tạp. Bùi Thần có chút ghen ghét cùng không cam lòng, cậu không nghĩ muốn người khác đối với Vân Tú Châu như vậy, chỉ muốn chính mình mới có cái quyền lợi đó.
Nhưng mà, Bùi Thần rất rõ ràng, chính mình hiện tại ngăn cản không được, Bùi Thần cũng không phải là người ăn chay, cậu rất nhanh liền tiến vào vòng vây của địch, dùng độc cụ lãnh đạo mới có thể thu phục nhân tâm.
Bùi Thần dù sao cũng là người thừa kế của Bùi gia, về sau Bùi gia sẽ giao cho cậu xử lý, hiện giờ cậu không thể chỉ một cái Hậu Viện đoàn nhỏ nhoi cũng không quản được. Ở trấn nhỏ này, thông minh, suy nghĩ thấy đáo, tâm tư cẩn thận cũng không có mấy người, Hậu Viện đoàn cũng như vậy.
Nhưng Bùi Thần lại không giống họ, cậu học thức uyên bác. Trên diễn đàn, Bùi Thần không mở miệng thì thôi, một khi mở miệng thì tuyệt đối hội viên sẽ vui lòng phục tùng. Bùi Thần bản thân có một loại khí chất làm người khác không tự giác mà nghe theo, phục tùng mệnh lệnh của cậu.
Bùi Thần cảm thấy thời điểm không sai biệt lắm liền phân phó mấy thành viên của Hậu Viện đoàn sau khi tan học gặp mặt ở kho hàng sau trường học. Cậu nói, không có người dám không nghe, ngay cả đoàn trường hiện tại của Hậu Viện đoàn- Nguyễn Nguyễn.
Có lẽ, ở thời khắc Bùi Thần gia nhập Hậu Viện đoàn, Nguyễn Nguyễn liền ý thức được chính mình sẽ khuất phục dưới dâm uy của giáo bá.
Thời điểm tất cả thành viên đến nơi, nhìn thấy Bùi Thần đều rất kinh ngạc, không nghĩ tới cậu chính là tên Tú Thần cao lãnh trên diễn đàn.
Chẳng qua, Bùi Thần ở trường học nổi tiếng hung dữ, tên tuổi giáo bá cũng không phải là để không, bọn họ vốn dĩ cũng không dám chọc vào cậu ta.
Bùi Thần nhìn những người này, sắc mặt càng khó coi, nếp gấp giữa hai hàng chân mày càng thêm sâu. Hậu Viện đoàn có nữ sinh cũng thôi đi nhưng Bùi Thần không thể ngờ nam sinh còn nhiều như vậy.
Nghĩ đến những người này đối với Vân Tú Châu ngầm mơ ước, vẻ mặt Bùi Thần càng thêm khó coi. Không được, Bùi Thần cậu nhất định không thể mấy người này cứ thế tiếp tục, cậu muốn một lần nữa đặt ra quy củ, làm cái Hậu Viện đoàn trở nên có kỷ luật cùng trật tự.
"Mọi người đều đến đông đủ đi? Tôi muốn thông báo cho các cậu một chuyện, từ hôm nay trở đi, tôi, Bùi Thần sẽ trở thành đoàn trưởng của các cậu" Bùi Thần sắc mặt lạnh lùng, khí phách nói.
Sau khi Bùi Thần nói, phía dưới liền một trận xao động, nhưng mà cũng không ai có đủ can đảm dám đứng ra từ chối. Hiển nhiên, Nguyễn Nguyễn từ khi lên làm đoàn trưởng đều rất xứng chức, tận tâm tận lực khiến các thành viên đều rất hài lòng thế nhưng nếu giờ đoàn trưởng đổi thành Bùi Thần, các thành viên tin tưởng, cậu có thể làm cho Hậu Viện đoàn ngày một lớn mạnh hơn.
Nguyễn Nguyễn đứng một bên bất đắc dĩ thở dài xem như nhận mệnh. Chỉ có thể nói, cô không hề nghĩ tới giáo bá sẽ là fans não tàn số một của hoa hậu giảng đường. Đừng hỏi cô vì sao không nhìn ra, đại khái là phương diện này cần đến trực giác cực kỳ nhạy bén đi?
Bùi Thần đối với kết quả này thực vừa lòng, rất tốt, sau khi đoạt lấy chức danh đoàn trưởng, cậu sẽ một lần nữa chỉnh hợp lại cái tổ chức này. Chỉ là, trong khoảng thời gian ngắn, Bùi Thần vẫn chưa có một phương án cụ thể, cậu hôm nay chỉ muốn mấy người này tới đây nhận biết xem sau này ai là lão đại của họ, mà cậu cũng muốn biết xem trong Hậu Viện đoàn có những người nào.
Từ sau khi trở thành đoàn trưởng của Hậu Viện đoàn, Bùi Thần liền gấp không chịu nổi muốn có liên hệ cùng Vân Tú Châu. Đặc quyền của đoàn trưởng là được ngồi cùng Vân Tú Châu thực ra Bùi Thần cũng không muốn lắm. So với ngồi cùng bàn, cậu càng muốn ở phía sau chăm chú nhìn cô. Nếu ngồi cùng bàn với Vân Tú Châu, sớm chiều chung đụng, Bùi Thần thực không quá có lòng tin với sự tự chủ của bản thân.
Nguyễn Nguyễn đối với việc làm này (không đòi ngồi cùng bàn với Vân Tú Châu) của Bùi Thần rất cảm kích, còn may là cô ấy có thể bảo vệ được chỗ ngồi này.
Ở thế giới thực, thời điểm Vân Tú Châu học cao trung di động đều bị thu, sợ cô có điện thoại sẽ xao nhãng việc học. Vốn dĩ sau khi xuyên tới đây, Vân Tú Châu cũng chuẩn bị như vậy nhưng lại bị cha mẹ cự tuyệt. Bọn họ muốn Vân Tú Châu mang theo điện thoại bên người để tiện liên lạc, miễn khiến cho bọn họ lo lắng.
Vân Tú Châu rất biết tự hạn chế, cho dù là dùng di động nhưng trừ bỏ cùng cha mẹ liên lạc thì cũng không làm gì khác. Thế nhưng mấy ngày nay lại có người nói chuyện phiếm qua di động với cô.
Đối phương nhắn tin nói thẳng hắn là đoàn trưởng của Hậu Viện đoàn, việc này khiến Vân Tú Châu không thể không để ý đến hắn. Thời điểm Vân Tú Châu chấp nhận tin nhắn, người kia liền gấp không chịu nổi mà gửi qua một cái icon mỉm cười, cùng cô chào hỏi.
"Tú Tú, tớ là đoàn trưởng Hậu Viện đoàn" Người kia xưng hô thân mật làm Vân Tú Châu có chút xấu hổ hơn nữa bản thân cô vốn không giỏi nói chuyện nên Vân Tú Châu chỉ có thể lễ phép trả lời "Xin chào"
Bùi Thần hiểu được quẫn cảnh của Vân Tú Châu, tuy rằng cậu cảm thấy cô như vậy thật đáng yêu, rồi lại nhịn không được muốn ôm cô vào lòng yêu thương một phen. Bùi Thần áp xuống xúc động trong lòng, gõ từng câu từng chữ gửi qua.
"Đừng sợ, chúng tớ là vì bảo vệ cậu mà tồn tại" Vân Tú Châu hảo hảo, chính là ý nghĩa tồn tại sau này của bọn họ, đây là mục tiêu mà ngay từ đầu Bùi Thần đưa ra.
Bùi Thần nói như vậy làm Vân Tú Châu thụ sủng nhược kinh, cảm giác thực hổ thẹn, bọn họ thực sự là quá mức hậu ái. Kể cả phần yêu thích này không sâu nhưng mà đối với Vân Tú Châu mà nói cũng quá mức to lớn.
Vân Tú Châu biết trấn nhỏ cùng trường học không có quá đè nặng chuyện học tập nhưng mà mặc kệ như thế nào, Vân Tú Châu luôn hy vọng người yêu thích mình sẽ có được cuộc sống hạnh phúc.
Hiện giờ ở cao trung, người trong Hậu Viện đoàn đều đem tâm tư tiêu phí trên người mình thật không tốt. Tuy rằng Vân Tú Châu hiểu rằng đây chỉ là một cái thế giới trong tiểu thuyết mới có thể xuất hiện hiện tượng vớ vẩn khoa trương như này nhưng chính là được bọn họ yêu thích, Vân Tú Châu không thể nào không biết tốt xấu mà không cảm kích bọn họ . Vừa lúc hiện tại nói chuyện cùng đoàn trưởng Hậu Viện đoàn, Vân Tú Châu nghĩ , có lẽ cô có thể hảo hảo dẫn đường cho bọn họ.
Được bọn họ yêu thích giống như thần tượng, Vân Tú Châu muốn truyền cho bọn họ chút năng lượng, không phụ bọn họ đã yêu thích cô, cho nên Vân Tú Châu tính thử nói ra suy nghĩ của bản thân , cùng với Bùi Thần thương lượng.
"Cảm ơn, tớ thật cảm kích những việc mà các cậu đã làm cho tớ" "Bất quá, nếu mọi người thành tích tiến bộ hoặc là giúp đỡ người khác, tớ có thể đáp ứng với mọi người một việc, chỉ cần không quá phận cùng vi phạm nguyên tắc"
Bùi Thần nhìn tin nhắn trả lời của Vân Tú Châu, cười càng thêm ôn nhu. Tú Tú của cậu tốt như vậy, nghĩ mọi cách muốn thành viên của Hậu Viện đoàn tốt lên, trừ bỏ cô, người nào bị Hậu Viện đoàn mê luyến đến như vậy có thể vì bọn họ mà suy xét?
Có người hưởng thụ, có người phiền chán nhưng chỉ có Vân Tú Châu, nhận được gì là sẽ hồi báo, cô thật đúng là ôn nhu làm nhân tâm động.
Không khách khí mà nói, nếu những người trong Hậu Viện đoàn tiếp tục như vậy, sẽ không làm ra được thành tựu gì, thậm chí còn có thể gây ra đại loạn. Nếu Tú Tú đã chính mình đưa ra suy nghĩ như vậy, Bùi Thần tự nhiên là sẽ thỏa mãn tâm nguyện của cô.
"Cậu yên tâm, hy vọng của cậu tôi sẽ đều vì cậu mà hoàn thành" Dừng một chút, Bùi Thần lại gửi thêm một tin "Tú Tú, tôi thực thích cậu"
Ở hiện thực sinh hoạt, Bùi Thần chưa từng nói chuyện qua với Vân Tú Châu, nhưng điều đó cũng không gây trở ngại gì đến việc cậu thổ lộ với Tú Tú trên internet.
Vân Tú Châu chớp chớp mắt, cảm giác một trận quái dị. Trước khi xuyên qua, Vân Tú Châu bất quá cũng chỉ là một thiếu nữ 18 tuổi một lòng đọc sách, cô tự nhiên không có kinh nghiệm yêu đương, liền một chút ái muội nảy mầm cũng không có.
Đối với câu nói của của Bùi Thần, cho dù Vân Tú Châu cho rằng đây chỉ là fans hướng thần tượng bày tỏ nhưng vẫn cảm thấy có vài phần không thích hợp cùng mất tự nhiên.
Vân Tú Châu cũng không biết nên trả lời Bùi Thần như thế nào còn Bùi Thần ở bên kia vẫn kiên nhẫn chờ hồi âm.
Kỳ thật, sau khi gửi tin nhắn kia đi, trên mặt Bùi Thần liền không khống chế được mà xuất hiện nụ cười ngây ngô, trong lòng ngọt như mật. Cậu cầm lòng không đậu cúi xuống hôn di động một cái thật vang, phảng phất như đó là Tú Tú của cậu.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro