🐣Chương 3: Nhật ký🐣
Chương 3: Nhật ký
Biên tập: Cải.
Bùi Thần liếm liếm cánh môi khô khốc của chính mình, trái tim nhảy nhót không ngừng. Cậu nhẹ nắm bức thư tình kia, rồi lại nhanh chóng thả ra, sợ nó bị nắm hỏng.
Bùi Thần kích động nhưng cố mím môi khắc chế, miễn cho bản thân trong lớp học lại kêu ra tiếng. Tuy rằng trong đại viện cậu luôn là tiểu bá vương, không sợ trời không sợ đất, nhưng mà lúc này, Bùi Thần không muốn ở trước mặt Vân Tú Châu mất mặt.
Bùi Thần nghĩ, Vân Tú Châu âm thầm mến mộ chính mình, với tính tình nội liễm như vậy của cô mà dám to gan lớn mật viết thư tình cho cậu, chắc hẳn Vân Tú Châu đã yêu cậu đậm sâu.
Bùi Thần vì ý nghĩ đó mà cảm thấy đắc ý vô cùng, nhìn những dòng chữ biểu lộ tâm tình thiếu nữ trên bức thư, cậu càng cảm thấy ngọt ngào. Khóe môi Bùi Thần không kìm được khẽ cong lên, tươi cười trên mặt cũng ngày càng sâu.
Chỉ tiếc Bùi Thần không chỉ ở lớp mà ở cả trấn nhỏ này, luôn độc lai độc vãng, không thể giống như dĩ vãng cùng hảo đồng bọn chia sẻ tâm tình.
"Này thật đúng là bảo bối a" cũng không biết Bùi Thần là đang nói người hay là nói thư tình.
Bùi Thần vẫn là không kìm được tình cảm mãnh liệt, mênh mông phập phồng trong lòng.Cậu cúi đầu dùng sức hôn một cái trên giấy, sau đó lại nhịn không được cười khẽ. Những hành động quái dị này đã thành công làm các bạn học khác chú ý nhưng mà Bùi Thần không chút nào để ý.
Thời điểm những người khác nhìn qua, cậu còn hung hăng nhìn họ một cái. Chỉ là, người mà Bùi Thần muốn nhìn qua, lại như cũ đưa lưng về phía cậu, chỉ để lại cho cậu cái ót xinh đẹp.
Nhưng là nữ học bá ngoan ngoãn Vân Tú Châu sao có thể có hành động xao nhãng trong giờ học đây? Bùi Thần trong lòng có chút tiếc nuối, rồi cảm thấy bóng dáng cô thật xinh đẹp, vậy mà liền say mê chống cằm tiếp tục ngắm nhìn.
Vân Tú Châu cả một tiết có chút đứng ngồi không yên, cô nghĩ chính mình gặp ảo giác, chẳng qua cảm giác thực không dễ chịu chút nào. Nhưng mà, dù có không thoải mái thì cô vẫn dáng người thẳng tắp, biểu tình nghiêm túc đặt bút viết bài.
Nét chữ nết người, chữ của Vân Tú Châu cũng giống như con người cô, thập phần thanh tú tinh tế, làm người khác nhìn liền cảm thấy thư thái. Bùi Thần chỉ ở xa xa ngắm nhìn Vân Tú Châu, liền có một loại cảm giác thư sướng, cậu thậm chí còn có chút luyến tiếc không muốn phá hỏng cảnh tượng này.
Chỉ là, chuông tan học rất mau liền vang lên, cũng làm Bùi Thần bừng tỉnh lại. Cậu rất kinh ngạc, bản thân vậy mà cứ như vậy ngắm nhìn Vân Tú Châu cả một tiết học, hơn nữa chính bản thân còn rất hưởng thụ.
Bùi Thần chớp chớp mắt, tuy rằng trong lòng thực chấn động, nhưng thời điểm nhìn thấy Vân Tú Châu đi ra ngoài, cậu vẫn là thành thành thật thật bám theo phía sau.
Bùi Thần hoàn toàn không cảm thấy hành động biến thái theo đuôi nữ sinh của mình có gì không thích hợp, chính là nhất cử nhất động của Vân Tú Châu đều hấp dẫn ánh mắt của cậu, giống như viên minh châu sáng ngời tỏa ra ánh sáng tốt đẹp.
Bùi Thần hiện tại đã hiểu rõ vì sao Vân Tú Châu lại có Hậu Viện Đoàn khổng lồ như vậy. Cậu không thể không thừa nhận, người nơi nay ít ra còn có mắt nhìn.
Cho dù Tiết Minh Phỉ là bạn gái cũ của cậu, cậu cũng thừa nhận cá tính của cô nàng rất cuốn hút, nhưng là so ra vẫn kém Vân Tú Châu nhiều lắm.
Vân Tú Châu căn bản cũng không nghĩ đến bản thân cùng Bùi Thần sẽ có dây dưa gì, rốt cuộc chỉ cần hoa hậu giảng đường không đến trêu chọc cậu, nam chủ một lòng nghĩ về nữ chủ sẽ không có thời gian rảnh mà đi phản ứng cô.
Cô ôm sách đi đến phòng học khác. Nơi này tuy rằng chỉ là một ngôi trường làng nhưng là người hương trấn đều rất giàu có, cho nên điều kiện trường rất tốt. Hoặc là nói, bởi vì đây là thế giới tiểu thuyết , cho nên cao trung nơi này cũng thế giới thực có chút khác biệt.
Vân Tú Châu lẳng lặng bước đi, chính là dù có như vậy cũng tạo ra cảnh đẹp ý vui. Bùi Thần đang âm thầm ngắm nhìn nhịn không được mà hút một ngụm khí lạnh, ánh mắt càng thêm nóng rực.
Trước nay Bùi Thần đều không có nghĩ tới có một ngày mình sẽ đối với một người con gái si mê như vậy. Đúng vậy, chính là si mê, Bùi Thần cho rằng Vân Tú Châu lớn lên chính là chiếu theo tâm ý của mình.
Làm cậu nhìn một phần, tâm lại ngứa thêm một phần. Cô đứng ở đó, tóc dài khẽ bay, Bùi Thần đang đứng ở xa nhưng phảng phất có thể ngửi được hương thơm trên người cô. Da thịt bạch ngọc dưới ánh nắng mặt trời càng thêm oánh nhuận tinh tế, nhàn nhạt khỏe mạnh hồng nhạt làm cô thoạt nhìn càng thêm mê người.
Vân Tú Châu phát dục rất tốt, tỉ lệ dáng người cực chuẩn. Ánh mắt Bùi Thần nhìn không được mà dán ở trước người cô, căng phồng, đường cong tinh tế khiến cậu cầm lòng không đậu mà nuốt một ngụm nước miếng.
Nói thật, thời điểm ở cùng Tiết Minh Phỉ, Bùi Thần rất ít khi chú ý này đó. Đại khái bởi vì Tiết Minh Phỉ khi đó cũng là cái phi chủ lưu thiếu nữ, luôn luôn ăn mặc thiếu lộ đến nhiều, trừ bỏ kinh diễm lúc đầu, lúc sau xem nhiều liền không có cảm giác.
Ngược lại, Vân Tú Châu văn tĩnh nội liễm, đem chính mình bao kín mít, càng làm cho người ta sinh ra suy nghĩ bậy bạ, muốn thâm nhập thăm dò.
Vân Tú Châu nhịn không được nhíu mày một cái, tạm dừng chân nhìn quanh bốn phía. Cũng không phát hiện ra điều gì dị thường, nhưng mà Vân Tú Châu lại cảm thấy như có người đang nhìn mình chằm chằm, chẳng lẽ là cô nghi thần nghi quỷ?
Bùi Thần nấp sau thân cây nhẹ thở phào, nguy hiểm thật! Việc này đối với Bùi Thần mà nói quả thực là sỉ nhục, cậu xuất thân trong gia đình như vậy, vậy mà công phu ẩn nấp cư nhiên bị một nữ sinh nhu nhược thiếu chút nữa phát hiện ra. Quả nhiên, sắc đẹp hại người a!
Chờ sau khi Vân Tú Châu rời đi, Bùi Thần mới từ sau thân cây đi ra, nhìn chăm chú bóng dáng Vân Tú Châu, đôi mắt tràn ngập ý nghĩ nhất định phải có được. Bùi Thần hiểu rõ tâm tư của bản thân, thực rõ ràng, cậu muốn có được người con gái ấy.
Chỉ là, Bùi Thần không muốn rút dây động rừng, cũng không nghĩ lỗ mãng chạy tới trước mặt Vân Tú Châu bày tỏ tâm ý. Trong tay cậu nắm chặt bức thư tình của hoa hậu giảng đường, nếu cô ấy cũng thích cậu, như vậy câu liền không nóng nảy, suy nghĩ kĩ một chút, cho cô ấy một cái thổ lộ khó quên.
Bùi Thần muốn tận lực làm điều tốt nhất cho nên vẫn chậm chạp không có hành động, chỉ âm thầm nhìn chăm chú vào Vân Tú Châu. Vân Tú Châu mặc kệ là đi học, tan học hay đi đến nhà ăn đều bị Bùi Thần cấp, coi gian.
Việc này vốn là việc khiến người ta nghĩ đến mà ớn lạnh, ấy vậy mà Bùi Thần làm không một chút chột dạ, ngược lại giống như hộ hoa sứ giả của Vân Tú Châu.
Bùi Thần muốn làm việc gì, tuyệt đối sẽ bất chấp tất cả để đạt được mục đích. Hơn nữa, năng lực hành động cũng rất mạnh, trong khoảng thời gian ngắn ngủi liền thu thập đầy đủ tin tức về Vân Tú Châu. Nhà cô ở đâu, trong nhà tình huống ra sao, cô thích ăn cái gì, chán ghét cái gì ,... tứng thứ từng thứ đều được Bùi Thần ghi chép cẩn thận trong một cuốn sổ nhỏ.Trong cuốn sổ ấy, Bùi Thần gọi Vân Tú Châu bằng cái tên là "Tú Tú bảo bối". Quả nhiên là thẩm mĩ của thẳng nam, nếu để Vân Tú Châu biết được cái tên đáng thẹn này, cô khẳng định sẽ thẹn quá hóa giận.
Nhưng mà, mỗi ngày Bùi Thần ghi ghi chép chép trên giấy đều cảm thấy trong lòng ngọt ngào không chịu được, hoàn toàn không cảm thấy hành vi của bản thân chính là si hán chỉ nam. Thậm chí, bởi vì điều này mà Bùi Thần còn bắt đầu viết nhật ký.
Ngày 10 tháng 3, hôm nay Tú Tú so với hôm qua càng thêm đáng yêu.
Sáng sớm tôi đã đứng trước cửa nhà Tú Tú chờ, vị trí ẩn nấp rất tốt, sẽ không giống lần trước bị cô ấy phát hiện. Hơn nữa, tôi không muốn dọa cô ấy, tuy rằng bộ dáng hoảng sợ của Tú Tú thật ngon miệng, làm tôi muốn làm chuyện xấu.
Nhà Tú Tú ở trấn này cũng xem như giàu có, nhưng mà, tôi cảm thấy cô ấy càng xứng đáng nhận được thứ tốt hơn, ở nơi này ủy khuất cô ấy. Đặc biệt, sinh hoạt của cô ấy không hề tục tằng mà xuất trần thoát tục, so với những thiên kim tiểu thư kia càng thêm ưu nhã mê người. Sáng sớm tinh mơ nhìn thấy gương mặt tươi cười của cô ấy, làm tâm tình cả ngày của tôi đều thực tốt.
Thời điểm Tú Tú ra ngoài, thanh âm tạm biệt mẹ thực ngọt, tôi nghĩ một ngày nào đó sẽ khiến cô ấy đối với tôi nói chuyện ngọt ngào như vậy. Nếu cô ấy làm nũng với tôi, tôi khẳng định cái gì cũng nguyện ý cho cô ấy. Chỉ là, cái làm tôi có chút ghen ghét chính là, mẹ cô ấy duỗi tay sờ sờ đầu cô ấy, aaaaa, đó vẫn luôn là điều mà tôi hằng mơ ước. Tôi nghĩ một ngày nào đó không xa, tôi có thể xoa xoa cái đầu nhỏ của Tú Tú.
Tình cảm giữa Tú Tú và ba mẹ thực tốt, làm tôi thực hâm mộ. Xa xa nhìn liền khiến tôi có một loại cảm giác ấm áp, khó trách Tú Tú tốt như vậy.
Tú Tú xoay người đi tới giao lộ, tôi nhanh chóng chạy đi nấp, sợ chính mình vênh váo đắc ý liền bị lộ. Cô ấy hôm nay buộc một dải lụa trên đầu, màu trắng, có vẻ rất là tiên khí phiêu phiêu. Tôi phát hiện Tú Tú rất thích nhất vật trang trí nhỏ này nọ, thật là đáng yêu a, về sau tôi khẳng định sẽ mua cho cô ấy một phòng vật phẩm, trang sức nhỏ.
Tú Tú đi đường thật duyên dáng, làm tôi chỉ nghĩ muốn ôm cô ấy đi tới đi lui. Cô ấy đi một đoạn liền dừng lại ở ngã rẽ mua bữa sáng. Tuy rằng tôi vẫn cho rằng đồ ăn vỉa hè không sạch sẽ chút nào nhưng mà hiện tại tôi không có chú ý được nhiều như vậy. Ở trong lòng tôi, Tú Tú chính là một tiểu tiên nữ, loại đồ vật này như thế nào có vào miệng cô ấy? Nhưng mà, Tú Tú thoạt nhìn một chút cũng không thèm để ý, còn thực thích. Mẹ của cô ấy cũng không giống như người không muốn chuẩn bị bữa sáng, chắc là cô ấy muốn vậy. Tú Tú thực thích tào phớ cùng màn thầu của tiệm đó, đã ăn liền một tuần rồi còn chưa đổi. Cô ấy khẳng định là một người chuyên tình, thích một thứ là sẽ không thay đổi. (Dù sao trong mắt Bùi Thần , tình nhân hóa tây thi, Vân Tú Châu như thế nào cũng đều tốt.) Bộ dáng Tú Tú từng miếng từng miếng ăn làm tôi thực muốn lưu giữ. (Bùi Thần lúc này thật hối hận chính mình vì sao không có mang theo máy ảnh, Tú Tú đáng yêu như vậy làm cậu xem không đủ)
Bùi Thần quyết định tiếp tục đi làm việc, cậu cần tiền để đổi một cái di động tốt hơn.
Sau khi đi theo Vân Tú Châu tới trường học, cậu mới cảm giác một ngày tốt đẹp bắt đầu rồi.Kỳ thật, cậu rất muốn quang minh chính đại hộ tống Vân Tú Châu, cũng muốn giúp cô cầm cặp sách. Bùi -trước nay luôn kiêu ngạo, chỉ có người khác lấy lòng cậu - Thần nếu là bị người quen biết được cậu có ý niệm này, chỉ sợ là sẽ hoảng sợ không thôi.
= = =
Tác giả có lời muốn nói: Nam chủ hoàn toàn tự thả bay chính mình, chuyện hằng ngày của thiếu niên si hán o(n_n)o hắc hắc.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro