🐣Chương 25: Kỷ niệm ngày thành lập trường🐣
Chương 25: Kỷ niệm ngày thành lập trường.
Biên tập: Cải
Tuy rằng hiện tại không còn giống như lúc đầu, khó có thể chịu đựng nhưng điều này cũng không đại biểu Vân Tú Châu cảm thấy dễ chịu. Đặc biệt, cái miệng nhỏ của cô mỗi chỗ đều bị Bùi Thần tinh tế liếm láp qua, hơn nữa cái lưỡi còn bị cậu cuốn lấy, tận tình hôn mút.
Cánh môi Vân Tú Châu không khép lại được, nước miếng chảy xuống lại bị Bùi Thần mềm nhẹ hôn lấy. Việc này làm Vân Tú Châu cảm thấy thật thẹn thùng nhưng Bùi Thần lại rất hưởng thụ.
Cậu hưởng thụ khoảnh khắc cùng Vân Tú Châu răng môi triền miên. Nghe thấy tiếng hôn môi ngày càng to , Vân Tú Châu hừ nhẹ một tiếng. Tiếng 'hừ' kia của Vân Tú Châu lại càng làm Bùi Thần thêm điên cuồng.
Cậu cầm lòng không đậu hôn xuống dưới, tha cho cánh môi bị hôn đến đỏ bừng của Vân Tú Châu. Vân Tú Châu thở phào nhẹ nhõm một hơi, miệng nhỏ mở ra ra sức thở gấp.
Chính là từ cổ lại truyền đến cảm giác tê dại cùng có chút đau, Vân Tú Châu nhịn không được hơi rướn cổ lên. Dưới cổ của cô đang có một cái đầu xù áp vào, mấy sợi tóc đen giống như chủ nhân của chúng vậy, hưng phấn đến dựng đứng lên.
Đôi mắt Vân Tú Châu mê mang, lý trí cũng lung lay sắp đổ, chính là cô biết việc hiện tại là không đúng, không thể để Bùi Thần tiếp tục đi xuống. Bùi Thần vùi đầu ở trước ngực Vân Tú Châu, hít một hơi thật sâu hương thơm trên người cô, cả người như si như say.
Bùi Thần càng thêm kìm không được, càng thêm dùng sức. Chỉ là, cậu cảm nhận được Vân Tú Châu hơi giãy giụa, đành lưu luyến dừng lại hành động đang làm.
Bùi Thần gian nan áp chế ngọn lửa trong lòng. Đôi mắt đỏ đậm, hô hấp thô suyễn nhưng lại tận lực kìm nén chính mình
"Tú Tú" Bùi Thần hít sâu một hơi, chỉ là khi cậu ngẩng đầu lên nhìn Vân Tú Châu bị chính mình đè chặt, thiếu chút nữa lại nhịn khôn được.
Khuôn mặt nhỏ thanh lãnh của Vân Tú Châu bởi vì bị cậu yêu thương mà nhiễm vài phần kiều mị, thực mê người. Bùi Thần nhẹ nhàng vươn tay nhẹ lau vệt nước còn lưu lại trên khóe moi Vân Tú Châu. Lúc này, hô hấp của Vân Tú Châu cũng dần hồi phục lại.
Cô cũng minh bạch Bùi Thần là đang làm cái gì,Vân Tú Châu dùng lực muốn đẩy cậu ra nhưng lại phát hiện bản thân hiện tại mềm thành một đoàn, không có một chút sức lực nào.
Vân Tú Châu cũng sẽ không làm ra hành động lườm yêu trong truyền thuyết, hiện tại bộ dáng cô hữu khí vô lực, chẳng thể làm gì được Bùi Thần. Vân Tú Châu cũng không nghĩ muốn cùng Bùi Thần ve vãn đánh yêu.
Bùi Thần tràn đầy trìu mến, chăm chú nhìn Vân Tú Châu, cầm lòng không đậu mà cúi đầu hôn hôn cánh môi sưng đỏ của cô. Sau đó, cậu cúi đầu, nghiêm túc đem quần áo của Vân Tú Châu sửa sang lại thật tốt.
Chỉ là, Vân Tú Châu đồng dạng chú ý tới, đầu vai trắng nõn mượt mà của cô có nhiều thêm mấy vệt đỏ. Còn phần da thịt lộ ra bên ngoài, Bùi Thần còn có chừng mực, không hề lưu lại dấu vết gì. Bên trong, chỗ bị quần áo che, Bùi Thần nhịn không được, kích động lưu lại dấu vết của chính mình.
Vân Tú Châu trong lòng khó chịu, hành động lần này của Bùi Thần thực quá đáng, quá mức quá phận.
Hiện tại, cả người Vân Tú Châu, bộ phận sắc bén nhất chính là hàm răng. Cho nên, cô kéo lấy tay của Bùi Thần, hung hăng cắn một cái.
Bùi Thần nao nao, hiển nhiên không đoán trước được hành động của Vân Tú Châu. Chính là cậu cùng không có tức giận, ngược lại còn lo lắng bản thân da dày thịt béo, Vân Tú Châu cắn vào sẽ bị đau. Bùi Thần tự nhiên hiểu được Vân Tú Châu là đang thẹn quá hóa giận, chính mình hôm nay cũng đã chiếm đủ tiện nghi, hiện tại cho Vân Tú Châu xả giận một chút cũng tốt.
Cho nên, Bùi Thần dịu dàng nói với Vân Tú Châu "Bảo bối, cắn mạnh hơn chút đi"
Vân Tú Châu "..."
Bùi Thần thành công làm Vân Tú Châu ghê tởm. Cô nhanh chóng đem tay Bùi Thần nhả ra, sau khi khôi phục lại một chút sức liền đẩy Bùi Thần ra, tức giận xoay người rời đi.
Cô một chút cũng không muốn nhớ lại việc vừa mới xảy ra trong WC nam. Bùi Thần chính là luôn có bản lĩnh ở thời điểm cô nghĩ muốn mềm lòng với cậu, chọc giận cô. Vân Tú Châu không nghĩ muốn Bùi Thần được một tấc lại tiến thêm một bước.
Bùi Thần cúi đầu nhìn thoáng qua 'tiểu huynh đệ' đang đứng thẳng của mình, bất đắc dĩ cười khổ một tiếng, thật đúng là tự làm tự chịu a.
Sau khi rời đi, Vân Tú Châu nhẹ vỗ vỗ gương mặt nóng bửng của mình, làm bản thân tỉnh táo một chút. Bùi Thần này thật quá xằng bậy, Vân Tú Châu một chút cũng không muốn ở trong trường thân mật với cậu.
Sau khi vội vàng ở trong WC giải quyết, thời điểm Bùi Thần một lần nữa trở lại phòng học, tiết thể dục đã kết thúc, Vân Tú Châu đã ngồi ở chỗ của cô.
Bùi Thần lại một lần nữa mặt dày sán lại gần, phảng phất như chuyện vừa rồi không có phát sinh qua. Chẳng qua, trong suy nghĩ của Bùi Thần, cùng bạn gái của mình thân thiết, tự nhiên là hết sức bình thường.
Vân Tú Châu mắt nhìn thẳng, cảm giác được Bùi Thần lại gần. Cô hiện giờ nhìn cậu một cái cũng thấy phiền.
"Tú Tú, Tú Tú" Bùi Thần ôm lấy Vân Tú Châu, ngọt ngào một tiếng lại một tiếng gọi.
Vân Tú Châu bị ma âm của cậu vờn bên tai, chịu không được, bất đắc dĩ thở dài một tiếng. Bùi Thần trước nay đều không phải là cái đức hạnh này hay sao? Chính mình cùng cậu ta sinh khí cái gì chứ ? Sắc mặt của Vân Tú Châu dần dịu lại nhưng vẫn duỗi tay đem cậu đẩy ra.
"Sắp vào giờ học rồi, về chỗ của mình đi" Cuối cùng Vân Tú Châu cũng bớt giận, chịu để ý đến mình. Bùi Thần đạt được mục đích liền ngoan ngoãn nghe lời.
...
Trước lúc tan học, chủ nhiệm lớp có hướng bọn họ thông báo một tin tốt. Sắp tới là ngày kỷ niệm ngày thành lập trường, bọn họ không cần tiếp tục nhàm chán học tập mà có thể tham gia mấy hoạt động thú vị, bọn học sinh nghe thấy vậy như thế nào lại không vui đây? Hơn nữa, mỗi lần kỷ niệm ngày thành lập trường, trường học đều sẽ rất đầu tư, trang trí rất đẹp, hơn nữa lại còn có nhiều tiết mục thú vị.
Chủ nhiệm nói tin này trước lớp chủ yếu vẫn là muốn làm các bạn học dũng cảm ghi danh biểu diễn.
Bên cạnh Vân Tú Châu vây đầy người, đều là Hậu Viện Đoàn, bọn họ muốn được nhìn thấy nữ thần biểu diễn tài nghệ. Vân Tú Châu thực ra cũng không quá hứng thú với việc này.
Bùi Thần nhích lại gần chỗ cô "Tú Tú, cậu có muốn tham gia không?" Bùi Thần đem tay của Vân Tú Châu đặt vào lòng bàn tay của mình, chậm rãi thưởng thức.
Vân Tú Châu hiện giờ đã tự giác lờ đi Bùi Thần quấy rầy "Cái này, tớ còn chưa có nghĩ xong" Vân Tú Châu hơi ngừng một chút. Cô quay đầu về phía Bùi Thần hỏi "Vậy cậu có muốn tớ tham gia không?"
Vân Tú Châu dò hỏi làm Bùi Thần sửng sốt, nghi hoặc nhìn về phía cô. Bùi Thần người nay cho dù còn niên thiếu nhưng xuất thân khiến tính cách cậu có chút chuyên quyền độc đoán. Nhưng mà đối với Vân Tú Châu, trước nay Bùi Thần đều thể hiện sự tôn trọng chưa từng có.
Cậu tôn trọng quyết định của cô, chưa bao giờ nghĩ đến việc can thiệp vào, để cô tự do làm những gì mà cô muốn. Thậm chí, Bùi Thần còn cảm thấy bản thân không có tư cách can dự vào những quyết định kia.
Nhìn thấy dáng vẻ này của Bùi Thần, Vân Tú Châu không khỏi thở dài một hơi. Cô chân thành nhìn về phía Bùi Thần, trịnh trọng nói "Bùi Thần, đây là lần đầu tiên tớ nói chuyện yêu đương, không có kinh nghiệm, có nhiều chuyện, thực sự tớ không biết nên làm như thế nào"
"Yêu đương không giống như học tập. Học tập là việc mà tớ làm từ nhỏ đến lớn, là việc mà bản thân tớ đã định liệu trước cũng có một bộ phương pháp của riêng mình"
"Trước đó tớ có chút làm không tốt, vắng vẻ cậu, tớ thực xin lỗi cậu"
"Tớ sẽ nghiêm túc học cách trở thành một người bạn gái tốt, tớ nghĩ, cậu là bạn trai tớ, mỗi một quyết định của tớ , hẳn là cũng nên hỏi qua một chút suy nghĩ của cậu, tôn trọng cậu, phải không ?"
Thái độ thành khẩn của Vân Tú Châu khiến Bùi Thần trong lòng chợt ấm áp, đôi mắt có chút chua xót. Có lẽ ở trong mắt những người khác, hành động này của Vân Tú Châu có chút ngốc, mọt sách thì vẫn chỉ là một sách, cái gì cũng nề nề nếp nếp. Nhưng mà, Bùi Thần từ lời nói cùng thái độ của Vân Tú Châu cảm nhận được cô nghiêm túc cùng quý trọng, cô vì đoạn quan hệ này của bọn họ mà nỗ lực.
Mặc kệ Vân Tú Châu có thích cậu hay không, phần tâm ý này của cô thực đáng quý. Điểm này, rất nhiều người ngoài miệng nói thích cậu đều không làm được. Tâm Bùi Thần rung động lợi hại, ngực nóng bỏng, hận không thể đem Vân Tú Châu hòa vào thân thể mình.
"Tú Tú, Tú Tú" Bùi Thần chỉ có thể thân mật gọi cô như vậy. Sao Tú Tú của cậu lại có thể ngốc đến đáng yêu đến vậy?
Vân Tú Châu kinh dị nhìn Bùi Thần, không biết cậu là đang bị làm sao, vì cái gì mà đột nhiên trở nên kích động. "Tớ ở đây" Vân Tú Châu chỉ có thể đáp lại Bùi Thần như vậy.
Bùi Thần nhìn chăm chú Vân Tú Châu, giống như nhìn trân bảo vậy. Tú Tú của cậu chính là thuần tịnh như vậy, cả người đều tỏa ra ánh sáng ấm áp, có cô ở bên, Bùi Thần liền cảm thấy những cảm xúc đè nén cùng hàn khí trong người đều bị đuổi đi.
Chỉ là, Vân Tú Châu nhìn Bùi Thần nửa ngày, cậu cũng chẳng nói một câu.
Bùi Thần thật sâu nhìn Vân Tú Châu một cái, sau đó, hít sâu một hơi, nhìn dáng vẻ dường như là đang đem cảm xúc bình tĩnh lại.
"Không có gì" Bùi Thần hướng Vân Tú Châu cười cười.
Những cảm xúc cố chấp , điên cuồng bị Bùi Thần áp dưới đáy lòng, hiện tại đều đồng loạt lên men. Bùi Thần hiểu rõ, Vân Tú Châu , cậu tuyệt đối sẽ không buông tay.
Vân Tú Châu chớp chớp mắt, cũng không có đem biểu hiện khác thường của Bùi Thần để trong lòng.
Cuối cùng, Bùi Thần tất cả đều nghe theo Vân Tú Châu, cô muốn tham gia thì tham gia, không muốn tham gia thì không tham gia.
Bùi Thần đích xác cũng muốn nhìn Vân Tú Châu biểu diễn tài nghệ nhưng mà cậu muốn chính là cô chỉ biểu diễn cho cậu xem. Tuy rằng Bùi Thần không muốn người khác có thể thưởng thức nhưng cậu cũng sẽ không vì sự ích kỉ của bản thân mà ngăn cản Vân Tú Châu tỏa sáng.
Vân Tú Châu còn muốn suy nghĩ một chút, tuy rằng trước kia ở thế giới thực, cô không ít lần được làm đại biểu ưu tú tham gia hoạt động nhưng là đơn thuần biểu diễn tài nghệ thì chưa từng bao giờ. Hơn nữa, Vân Tú Châu cũng không có thói quen như vậy quang mang sinh hoạt.
Đây là điểm khác biệt giữa cô cùng hoa hậu giảng đường, chỉ là, Vân Tú Châu tuy nghĩ như vậy nhưng cuối cùng vẫn quyết định báo danh tham gia. Việc này tự nhiên cũng sẽ không đối với sinh hoạt của cô tạo ra chút ảnh hưởng nào, nhưng là Bùi Thần ở một bên lại tích cực vì Vân Tú Châu mà khuyến khích nhi (?)
...
Ban đêm, trước khi đi ngủ, Vân Tú Châu nhận được điện thoại của Bùi Thần. Hiện tại cô đã quen với việc Bùi Thần hàng ngày gọi điện trước lúc cô đi ngủ. Vân Tú Châu nói "Bùi Thần, có chuyện gì sao?"
Đối với việc bạn gái hiện tại vẫn gọi cả họ cả tên mình, Bùi Thần phí sức chín trâu hai hổ cũng chẳng thể sửa lại. Cậu nheo mắt, lại bắt đầu nghĩ đến ý tưởng xấu.
"Không có chuyện liền không thể gọi điện cho cậu sao?" Bùi Thần ủy khuất nói, dường như cậu đã quên mất bản thân trước đây đã đảm bảo với Vân Tú Châu, sẽ không quấy rầy cô học tập.
"Chuẩn bị ngủ, nghe một chút thanh âm của cậu, để bản thân cả đêm có thể ngủ ngon một chút"
= = =
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro