Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🐣Chương 24: Nấu canh🐣

Chương 24: Nấu canh

Biên tập: Cải

Ngày trước , khi cảm nhận được hơi thở của nam sinh trên người mình, Vân Tú Châu bài xích cùng buồn nôn . Nhưng mà hiện giờ, Vân Tú Châu cũng đã dần quen.

Chỉ là, đối với cô mà nói, vẫn là quá mức thân mật cùng nóng bỏng, làm Vân Tú Châu có chút chịu không nổi. Cô mày hơi cau lại, cái miệng nhỏ cũng không nhịn nổi mà phát ra âm thanh nức nở.

Cái này càng làm Bùi Thần thêm bốc hỏa, cậu kích động đến phát run, càng thêm siết chặt lấy Vân Tú Châu. Bùi Thần thật cẩn thận không dám dùng sức, sợ làm đau Vân Tú Châu, khiến cô không thoải mái.

Chỉ là, cậu hôn Vân Tú Châu càng thêm dùng sức. Bọn họ răng môi triền miên gây ra tiếng vang ngày một lớn, vang dội trong tai Bùi Thần cùng Vân Tú Châu.

Âm thanh kia làm Vân Tú Châu mặt đỏ tai hồng, cảm giác cực kỳ thẹn thùng. Nhưng mà, Bùi Thần trong lòng lại ngày càng gấp, cả người nóng đến hoảng.

Cậu không tự giác càng thêm đem thân thể kiều mềm của Vân Tú Châu áp vào trong lồng ngực mình. Chính là, Vân Tú Châu lại đột nhiên hô 'đau' một tiếng, khiến Bùi Thần khiếp sợ không thôi, tâm tư kiều diễm gì cũng biến mất sạch, ngay cả độ ấm trên người cũng nhanh chóng lui tán.

"Tú Tú, cậu làm sao vậy?" Bùi Thần vội vàng buông Vân Tú Châu ra, đỡ lấy vai cô lo lắng hỏi.

Vân Tú Châu lại là mặt nhỏ nhăn thành một đoàn, tay ngọc gắt gao che lại ngực chính mình.

"A, đau quá a" Vân Tú Châu nhịn không được kêu.

Bùi Thần càng là thêm sốt ruột "Tú Tú, là nơi này đau phải không ?" Bùi Thần không nghĩ nhiều, đem tay mình đè lên trên ngực Vân Tú Châu.

Vân Tú Châu phục hồi lại tinh thần, sắc mặt đỡ hơn một chút, đẩy tay Bùi Thần ra "Tớ không có việc gì"

Tuy rằng sắc mặt cô còn có chút tái nhợt nhưng mày cũng đã dãn ra.

Nhưng mà, Bùi Thần vẫn chưa yên lòng, đôi mắt tràn đầy đau thương cùng lo lắng "Tú Tú, tớ đưa cậu đến bệnh viện"

Vân Tú Châu lắc đầu cự tuyệt, ngữ khí rất kiên quyết "Thực sự không cần, tớ không có chuyện gì"

Nhưng mà, Bùi Thần trước nay chuyện gì cũng chiều theo ý cô, lần này lại mặc kệ Vân Tú Châu nói gì, trực tiếp bế cô lên, chuẩn bị đưa đến bệnh viện.

Việc này làm Vân Tú Châu nổi giận, vừa xấu hổ lại vừa tức giận. Bất đắc dĩ, Vân Tú Châu đành phải tiến đến bên tai Bùi Thần, tức đến hộc máu nói nhỏ vài câu.

Nghe thấy mấy lời kia , mặt Bùi Thần thoáng chốc đỏ bừng. Cậu xấu hổ nhẹ nhàng ho khan , đôi mắt càng thêm thủy nhuận. Mặc kệ Bùi Thần như thế nào tâm thần nhộn nhạo, chính là hiện tại Vân Tú Châu rõ ràng đang cực kì tức giận, cậu trước hết cũng phải đè nén.

Bánh bao nhỏ của Vân Tú Châu chính là đang trong thời kì phát dục, bị Bùi Thần dùng sức áp lên lồng ngực cứng rắn của mình, cái này làm cho Vân Tú Châu như thế nào không ho 'đau' đây ? Bùi Thần hiển nhiên là không nhận biết được chuyện này, cho đến khi Vân Tú Châu nói ra, vành tai cậu liền nóng lên.

Nhưng mà, không thể phụ nhận chính là sau việc này, trong lòng Bùi Thần đối với Vân Tú Châu càng thêm ngo nghoe rục rịch "Kia, Tú Tú, để tớ giúp cậu xoa xoa" Bùi Thần một phen dò hỏi mở miệng nói với Vân Tú Châu.

Nghe thấy vậy , Vân Tú Châu càng thêm tức giận cùng xấu hổ, dùng sức đánh một cái vào 'vuốt sói' của Bùi Thần, dậm chân , tức giận rời đi.

Bùi Thần sờ sờ mũi, nhanh chóng chạy đuổi theo Vân Tú Châu. Việc này làm tiểu tâm tư của Bùi Thần bắt đầu nổi lên, thì ra bạn gái đại nhân đang trong thời kì phát dục a

Bùi Thần cảm thấy, Tú Tú hiện tại hẳn là nên thực bổ (bồi bổ bằng thức ăn) , cho nên cậu liền bắt đầu xuống bếp. Bùi Thần lại lên mạng cẩn thận tìm tòi một phen, đương nhiên lại tiếp tục đăng câu hỏi lên diễn đàn lần trước.

Trong trường học mọi người đều thần phục dưới 'dâm uy' của Bùi Thần, giáo viên lại làm như không thấy. Bùi Thần nhưng thật ra rất muốn ra mắt ba mẹ Vân Tú Châu nhưng lại sợ Vân Tú Châu đem mình đánh chết.

Sau một đêm học tập các công thức canh bổ trên mạng, một ngày sau, Bùi Thần dùng hộp giữ nhiệt đem một bát canh bổ nóng hổi đến trường. Từ khi cùng Vân Tú Châu kết giao, nhà Bùi Thần càng ngày càng có hơi người . Đương nhiên, điều Bùi Thần muốn chính là có thể lại dẫn Vân Tú Châu đến nhà mình một lần nữa.

Đáng tiếc, trải qua lần trước bị Bùi Thần đè trên bàn tùy ý khinh bạc, Vân Tú Châu liền cảnh giác lên, không để Bùi Thần thực hiện được mưu đồ. Bùi Thần tiếc nuối thở dài ra một hơi, trước khi rời nhà còn cố ý đi ôm ôm Miêu tổ tông.

"Tiểu bảo bối, đại bảo bối của tao có thể tới hai không liền dựa hết vào mày đấy" Bùi Thần hiếm có được đối với Miêu tổ tông hiền lành cũng thân mật nhưng điều này cũng chẳng làm nó thêm thân cận cậu, ngược lại thê lương kêu to.

Ngược đãi mèo là phạm pháp, cậu đừng có là tôi không biết cậu hành hạ tôi sau đó lại lợi dụng tôi dẫn Tú Tú lại đây.

...

Ngày hôm sau, Bùi Thần mang theo hộp giữ ấm đi đến trước mặt Vân Tú Châu , như hiến vật quý mà đưa cho cô "Tú Tú, cậu uống đi, đây là canh tớ đặc biệt nấu để bổi bổ cho cậu"

Bùi Thần vừa đem nắp mở ra, một cỗ hương thơm ngào ngạt liền tỏa ra khiến Vân Tú Châu có chút tò mò "Đây là canh gì vậy?"

Tuy rằng trong đầu Vân Tú Châu không có ý nhĩ rằng việc giặt quần áo cùng nấu cơm là chuyện của phụ nữ nhưng mà từ khi kết giao đến nay, Bùi Thần thực sự quá hiền huệ khiến người bạn gái là cô càng ngày càng không xứng chức. Vân Tú Châu cho rằng bản thân cũng nên đối với Bùi Thần tốt một chút.

"Canh sữa bò đu đủ" Bùi Thần thập phần đắc ý nói.

Vân Tú Châu trước nay đều không có phiền não về dáng người, đặc biệt là sân bay gì đó đều cùng cô không có quan hệ. Cho nên, cô cũng sẽ không đặc biệt tìm hiểu về mấy đồ bổ này nọ. Bùi Thần nói đây là canh dưỡng nhan, Vân Tú Châu liền tin. Tuy rằng canh này đúng thật có cũng có chút công dụng dưỡng nhan nhưng nhiều nhất là tẩm bổ cho nơi mà ánh mắt Bùi Thần đang nhìn chằm chằm.

Tim Bùi Thần đập thình thịch đến muốn nhảy ra ngoài, cảm giác có chút miệng đắng lưỡi khô. Cậu cảm thấy chính mình thất sách, cậu lúc trước như thế nào lại không có suy nghĩ nuôi dưỡng tiểu tức phụ cho bản thân cơ chứ? Tự mình chăm sóc, nuôi dưỡng sau đó chính mình hưởng quả ngọt. Nghĩ đến đây, Bùi Thần càng thêm vội vàng giục Vân Tú Châu uống canh.

"Tú Tú, uống đi, thực ngon, về sau mỗi ngày tớ đầu hầm canh cho cậu uống"

Vân Tú Châu cảm thấy có chút áp lực, Bùi Thần khiến cho cô ăn không nổi a "Không cần phiền toái như vậy"

Nhưng mà, Bùi Thần đã hạ quyết tâm phải làm, Vân Tú Châu có cự tuyệt cũng vô dụng. Bùi Thần múc canh đem cho Vân Tú Châu. Vân Tú Châu đón lấy, cái miệng nhỏ từng ngụm từng ngụm uống lấy.

Hơi nóng từ bát canh bốc lên khiến khuôn mặt Vân Tú Châu có chút mờ mịt, ngũ quan tinh xảo qua làn khói càng thêm chọc người. Bùi Thần một bên ngắm nhìn bức họa mĩ nhân uống canh, càng ngày càng động tình.

Vân Tú Châu uống canh đến cái miệng nhỏ đỏ bừng. Bùi Thần nhìn thấy liền không nhịn được nuốt nước miếng, bộ dáng Tú Tú hiện tại có chút giống thời điểm cùng mình hôn môi xong. Cậu càng ngày càng không kìm nén được khát vọng của chính mình.

Bùi Thần nghĩ đến phân lệ hôn môi của mình ngày hôm nay còn chưa dùng hết, trước tiên đè xuống kích động trong lòng, kiên nhẫn chờ Vân Tú Châu uống canh xong. Bùi Thần ám đạo, chờ Vân Tú Châu thưởng thức xong canh liền đến lượt chính mình thưởng thức ...

Đương nhiên, hiện tại ở phòng học Bùi Thần cũng không phải là không dám mà là cậu sợ khiến Vân Tú Châu khó xử. Việc khiến Vân Tú Châu cảm thấy không thoải mái, Bùi Thần tự nhiên sẽ không làm.

Tự nhiên, đối với một vài sự tình liên quan đến phúc lợi của bản thân, Bùi Thần tự nhiên sẽ không áp dụng cái nguyên tác kia.

Vân Tú Châu sau khi uống xong liền liếm liếm cái môi nhỏ, canh này thật đúng là khá ngon. Chỉ là, Bùi Thần nhìn thấy động tác nhỏ của Vân Tú Châu, hầu kết nhẹ nhàng giật giật. Vân Tú Châu cũng không có chú ý tới, cô đem cái bát trống không đưa cho Bùi Thần , cười nói "Cảm ơn cậu, uống rất ngon nhưng mà lần sau không cần phiền toái như vậy.

"Không có gì, cậu thích là được rồi" Bùi Thần có thâm ý khác nói.

....

Tiết thể dục, giáo viên để học sinh tự do hoạt động. Vân Tú Châu trước đi vào nhà vệ sinh. Chỉ là, cô vừa mới từ nhà vệ sinh bước ra liền bị Bùi Thần đột nhiên xuất hiện kéo vào trong nhà vệ sinh nam.

Vân Tú Châu "...." Đời này cô chưa từng nghĩ bản thân sẽ như vậy tiến vào nhà vệ sinh nam.

Bùi Thần tự nhiên đã đem người đuổi đi hết, đảm bảo nơi này chỉ có cậu cùng Vân Tú Châu. Thời điểm đem Vân Tú Châu kéo vào cũng thuận tay mà khóa cửa.

Vân Tú Châu bị hành động đột ngột của Bùi Thần dọa sợ, chẳng qua thời điểm ngửi thấy hơi thở chỉ thuộc về Bùi Thần, cô nhanh chóng bình tĩnh lại. Mặc kệ Vân Tú Châu thích ứng hay không, có một số việc đã sớm trở thành thói quen, cô không có cách nào tránh khỏi.

Bùi Thần thân là nam chủ, cậu ưu tú là không thể nghi ngờ. Chỉ là, Vân Tú Châu vẫn luôn cảm thấy bọn họ hai người tam quan không hợp, cứ miễn cưỡng ở bên nhau chỉ càng thêm khổ, tuy rằng hiện tại xem như còn tốt.

Bùi Thần đem Vân Tú Châu áp sát vào vách tường, thân thể gắt gao đè nặng cô. Chẳng qua, kể từ lần trước Vân Tú Châu kêu đau, Bùi Thần liền rất cẩn thận tránh đi nửa người trên của cô.

Chỉ tiếc , lúc này Vân Tú Châu không có để ý đến tâm tư tinh tế của Bùi Thần "Cậu làm cái gì vậy?" Vân Tú Châu có chút tức giận, hơn nữa hiện tại ở cái địa phương như thế này khiến cô cảm thấy rất xấu hổ.

Vân Tú Châu luôn luôn bình tĩnh, có khí độ, cơ hồ trước nay đều không sinh khí, đối với người khác cũng khoan dung, hiền lành. Chỉ là, hiện tại dưới nhiều lần công phá của Bùi Thần, Vân Tú Châu cũng dần biết tức giận.Khiến Vân Tú Châu phá lệ như vậy cũng không biết Bùi Thần có cảm thấy cao hứng hay không

"Tú Tú, Tú Tú, Tú Tú" Bùi Thần cũng không có trả lời Vân Tú Châu, chỉ một tiếng lại một tiếng gọi cô, thanh âm thực ngọt ngào, đôi mắt đầy tình ý, mềm mại thành một đầm nước.

Bị ánh mắt như vậy nhìn khiến Vân Tú Châu có chút không được tự nhiên. Cô tránh tránh, muốn Bùi Thần buông tay nhưng cậu lại càng ngày càng áp sát

"Tú Tú, chúng ta còn chưa thực hiện nhiệm vụ hàng ngày đâu"Bùi Thần cao hứng thanh âm đều giơ lên vài phần.

Nhưng mà, Vân Tú Châu vừa nghe những lời này của Bùi Thần liền cảm thấy đau đầu. Vì sao chỉ là việc hôn môi mà Bùi Thần cậu ta lại có thể biến hóa đa dạng đến vậy, không phải chỉ cần chạm chạm một chút là được rồi hay sao?

Vân Tú Châu bày ra bộ dáng thấy chết không sờn nhắm lại hai mắt. "Cậu muốn hôn thì mau hôn đi"

Tuy rằng lời này cùng bộ dáng của Vân Tú Châu thực phá hư không khí nhưng Bùi Thần không chút nào để ý. Cậu khẽ cười một cái, cúi đầu nhẹ hôn lên mắt của Vân Tú Châu.

Vân Tú Châu đôi mắt run run, cô không nghĩ tới Bùi Thần sẽ làm ra hành động như vậy, không hề phòng bị làm trong lòng cô nhịn không được run lên. Thời điểm Vân Tú Châu muốn mở mắt, Bùi Thần liền hôn lên đôi môi phấn nộn của cô, nhẹ liếm láp làm trên cánh môi của Vân Tú Châu tràn đầy hương vị của cậu.

= = = 

Đăng lấy may trc khi đăng kí portal

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro