🐣 Chương 22: Địa bàn🐣
Chương 22: Địa bàn.
Biên tập: Cải
Bùi Thần chạy đến hẻm nhỏ ước định, nơi đó quả nhiên đã bị thủ hạ của cậu bao vây. Bùi Thần khóe môi hơi gợn lên, cậu muốn đích thân dạy dỗ bọn họ, bạn gái của mình bị khi dễ, đương nhiên thân là bạn trai phải xuất đầu.
Chỉ là, Bùi Thần phải nắm chặt thời gian, không thể để Vân Tú Châu đợi lâu. Vân Tú Châu trăm triệu lần không nghĩ tới, dù mất công chạy đi mua trà sữa nhưng Bùi Thần vẫn còn đủ thời gian đi giáo huấn người. Chỉ có thể nói , Vân Tú Châu quả thật quá xem thường thể năng của Bùi Thần.
Bùi Thần tuy rằng ở trấn nhỏ này chưa được bao lâu, chính là có lẽ đến địa bàn mới, cậu trước nay đều không để bản thân rơi vào thế bị động, liền đem đường lớn đường nhỏ ở trấn này nhớ hết.
Bùi Thần đi tắt hơn nữa thân thủ nhanh nhẹn tự nhiên không có vấn đề. Khó trách Bùi Thần sau này lại có thể đi vào bộ đội đặc chủng, việc này đại khái có quan hệ với việc từ nhỏ cậu đã được huấn luyện. Một đám người do Bùi Thần cầm đầu, đem người hai nhà kia đánh thực thảm.
Cho dù tiếng kêu rên không ngừng, Bùi Thần cũng không mềm lòng.
"Được rồi, nơi này giao lại cho các cậu, đem trà sữa cho tôi" Bùi Thần ở chỗ này đánh người đã sớm kêu người đến tiệm trà sữa mua cho cậu một ly trà sữa.
Sau khi nhận lấy ly trà sữa, Bùi Thần liền nhanh chóng chạy về, mà mấy người kia bị Hậu Viện Đoàn giống như ném bùn ném đến trước cửa nhà họ.
Thời điểm Bùi Thần trở lại bên người Vân Tú Châu, hơi thở vững vàng, nhìn không chỗ nào giống người vừa mới kịch liệt vận động "Tú Tú, tớ đã về" Bùi Thần đem trà sữa trong tay đưa cho Vân Tú Châu.
Vân Tú Châu tự nhiên sẽ không nghi ngờ gì cậu, mi mắt cong cong nói "Nhanh như vậy a, vẫn là của nhà kia sao?" ở trấn nhỏ này có một tiếm bán trà sữa không tồi, tuy rằng sau đó lại lục tục có mấy tiệm mới mọc lên nhưng hương vị vẫn chẳng thể sánh bằng.
"Đúng vậy, vẫn là vị mà cậu thích"
Vân Tú Châu cắm ống hút, hút một ngụm. Hương vị ngọt nị tràn đầy khoang miệng, cô sung sướng nheo nheo đôi mắt "Cậu uống đi, tớ đủ rồi"
Vân Tú Châu đem trà sữa cho Bùi Thần, Bùi Thần không chút khách khí liền nhận lấy hút một ngụm to. Tuy rằng cậu không thích uống đồ ngọt nhưng mà ly trà sữa này Vân Tú Châu đã uống qua, không thể đánh đồng cùng đống đồ ngọt ngấy khác. Chỉ là, sau khi Bùi Thần uống một ngụm lại một hai buộc Vân Tú Châu uống tiếp.
"Tới, Tú Tú, cậu uống một ngụm nữa đi, lại uống thêm một chút" Bùi Thần đem ống hút tiến đến bên môi Vân Tú Châu. Vân Tú Châu nhẹ nhàng tránh đi, nói "Không, đủ rồi, tớ không muốn uống nữa"
Bùi Thần cũng không giận, đối mặt với những người khác cự tuyệt, đại boss đang thời kỳ trung nhị bệnh tuyệt đối sẽ không bỏ qua, sẽ làm cho bọn họ phải trả giá đại giới, nhưng mà đối mặt với Vân Tú Châu, Bùi Thần lại cực kỳ kiên nhẫn dụ dỗ cô.
Bùi Thần biểu tình ôn nhu, nhẹ ôm lấy Vân Tú Châu dụ dỗ "Tú Tú, một ngụm thôi, chỉ một ngụm thôi, được không?"
Vân Tú Châu bị Bùi Thần lải nhải bên tai đến độ sắp không kiên nhẫn, chính là cô trước nay đều không phải người vô cớ phát giận cùng giận chó đánh mèo.
Chính là, Bùi Thần thân là nam sinh, vì cớ gì mà làm nũng so với nữ sinh là cô còn lợi hại hơn? Vân Tú Châu không có biện pháp, chỉ có thể ứng phó cúi đầu xuống uống một ngụm. Vân Tú Châu mới vừa hút xong Bùi Thần liền lập tức ngậm lấy ống hút hút một ngụm, hơn nữa còn ngả ngớn nhìn về phía cô liếm liếm môi.
Vân Tú Châu "...." Tuy rằng cô đã sớm biết Bùi Thần không có ý tốt, chính là không nghĩ tới đến cái ống hút mà cậu ta cũng không buông tha. So hồi đầu chứng kiến hành động của Bùi Thần, hiện tại Vân Tú Châu đã quen hơn rồi.
Cô hít sâu một hơi, hỏi "Tớ đã uống qua rồi, cậu không chê dơ sao?"
Bùi Thần nghe thấy vậy ái muội cười khẽ, nói "Sao lại dơ, đồ Tú Tú uống qua là ngọt nhất"
Nói xong, cậu tiến đến bên tai Vân Tú Châu, cắn một cái lên thùy tai trắng ngọc mà mình hằng mong ước bấy lâu.
"Huống chi, nước miếng của Tú Tú tớ ăn cũng không phải là ít, như thế nào còn ngại dơ đâu?"
Vân Tú Châu "..."
Vân Tú Châu có chút thẹn quá hóa giận, chính là muốn cô dậm chân một cái hoặc là đối với Bùi Thần đấm đấm đánh yêu, cô làm không được.
Vân Tú Châu chỉ có thể lườm Bùi Thần một cái rồi xoay người rời đi. Bùi Thần ở phía sau sung sướng cười ra tiếng, cậu liếm liếm môi liền tiếp tục tiến đến trước mặt Vân Tú Châu, ôm cô cùng đi. Dính cô giống như keo da cho vậy, làm thế nào cũng không tách ra được.
Nếu là người bình thường , bị Bùi Thần đem người hung hăng giáo huấn như vậy thì khẳng định liền im lặng an phận, không dám tái phạm. Chính là hai nữ sinh kia đều chẳng phải người bình thường, sau khi bị đánh các cô càng sinh thêm nhiều oán hận.
Cho dù Bùi Thần bọn họ không có nói ra mình là ai nhưng hai cô vẫn đoán được. Rốt cuộc các cô vừa mới náo loạn một trận ở trên văn phòng, cũng chỉ có Bùi Thần cái này giáo bá mới có thể làm ra chuyện như vậy.
Hai nữ sinh vốn đối với Bùi Thần động tâm hiện giờ cõi lòng tan nát. Chỉ là, hiện tại người các cô hận không phải là Bùi Thần mà là Vân Tú Châu. Các cô cảm thấy những việc này đều là do Vân Tú Châu, cũng là cô ta câu dẫn Bùi Thần, làm Bùi Thần tìm người đến đánh các cô, cho nên các cô muốn gậy ông đập lưng ông.
Lưu manh ở trấn nhỏ này có rất nhiều, số tiền hai người họ đưa ra cũng đủ lớn, đương nhiên cái gì cũng dám làm.
Chỉ tiếc Bùi Thần gần đây tích cực giáo huấn người, phàm là người nói xấu Vân Tú Châu, cậu đều sẽ cho người trùm bao tải đánh một trận, làm cho bọn họ minh bạch lời nào có thể nói, lời nào không. Bùi Thần cũng không ngại chuốc phải phiền toái, cậu muốn khiến bọn họ dù là lén lút cũng không thể nói xấu Vân Tú Châu.
Những trường học phụ cận có động tĩnh gì cũng không thể qua mắt được cậu, càng đừng nói là mấy tên lưu manh vớ vẩn ở trấn nhỏ này. Bùi Thần muốn bảo đảm Vân Tú Châu được an toàn tuyệt đối, tự nhiên sẽ đem sự tình điều tra rõ ràng. Kết quả điều tra làm Bùi Thần khí tạc, cư nhiên có người dám đối với Tú Tú của cậu có tâm tư dơ bẩn đến vậy.
Việc này cũng không thể chỉ đánh một trận liền thôi, ánh mắt Bùi Thần xẹt qua tia âm lãnh cùng lệ khí. Trong lòng cậu hiện lên vô số ý niệm, mấy người kia tuyệt đối sống không bằng chết.
Chỉ là Bùi Thần nghĩ đến Vân Tú Châu, cho dù cậu có thể dấu cô, làm cô cái gì cũn không biết nhưng mà nếu bản thân dơ bẩn thực sự còn có thể xứng đôi với cô nữa sao?
Bùi Thần tuyệt đối sẽ không để chuyện này phát sinh, cho nên cậu tạm dừng một chút, vẫn là vứt bỏ mấy cái biện pháp đẫm máu kia đi. Chỉ là, Bùi Thần muốn động liền phải động đại, tuyệt đối sẽ không giống như lúc trước, tiểu đánh tiểu nháo.
Vì chặt đứt hậu hoạn, Bùi Thần gian nan vứt bỏ thời gian ở bên Vân Tú Châu "Tú Tú, tớ có việc phải ra ngoài một chút không thể giúp cậu làm bài tập được rồi!" Bùi Thần hướng Vân Tú Châu xin lỗi nói.
Nhưng mà, Vân Tú Châu nghe xong lời Bùi Thần nói , trong lòng liền vang lên tiếng chuông cảnh báo. Bùi Thần vẫn luôn dính lấy mình, hiện tại lại chủ động rời đi nhất định là làm việc gì không muốn cho cô biết. Vân Tú Châu tuyệt đối sẽ không để cậu làm xằng làm bậy cho nên cô đành diễn một phen bạn gái vô cớ gây rối.
"Không, cậu phải ở bên cạnh tớ, không được đi đâu hết" Vân Tú Châu giữ chặt lấy Bùi Thần, kiên quyết nói.
Hiện tại Vân Tú Châu dính cậu như vậy làm Bùi Thần trong lòng cao hứng muốn điên rồi, cảm thấy bản thân cuối cùng cũng chờ đến ngày mây mù tan đi để lộ trăng sáng.
Chỉ là nếu chuyện kia không thể giải quyết Bùi Thần liền không thể yên lòng. Cho nên, Bùi Thần biểu tình mềm mại đối với Vân Tú Châu dụ dỗ "Tú Tú, ngoan nào, chỉ hôm nay thôi, được không, sau này cậu muốn tớ bên cậu bao lâu tớ cũng đáp ứng cậu"
Lời âu yếm động lòng như vậy nhưng Vân Tú Châu không chút nào động lòng, lôi kéo Bùi Thần không chịu bỏ "Không, không muốn, không muốn sau này, muốn hôm nay cậu bồi tớ , không được rời đi"
Vân Tú Châu trừng mắt nhìn Bùi Thần sợ cậu sinh khí.
Bùi Thần thở dài một hơi, thò tay vào trong túi tìm đồ vật. Vân Tú Châu thấy vậy ấn đường nhịn không được nhảy lên, cô cơ hồ muốn lập tức buông tay, để cho Bùi Thần muốn đi đâu thì đi. Bởi vì, Vân Tú Châu chợt nhớ tới nguyên tác, Bùi Thần cũng là như thế này cười khẽ, sau đó cậu ta móc ra một con dao, đem tay của kẻ địch chém rớt. Tay Vân Tú Châu đang đặt trên người Bùi Thần bắt đầu run rẩy, nhưng mà cô vẫn không hề động, Vân Tú Châu thực bội phục chính mình.
Đôi mắt Vân Tú Châu không tự giác trừng lớn, trên trán bắt đầu toát ra mồ hôi lạnh. Thời điểm thân thể Vân Tú Châu căng cứng đến cực điểm, Bùi Thần từ trong túi lấy ra một đồng xu nhỏ.
Cậu hướng Vân Tú Châu bất đắc dĩ nói "Được rồi, Tú Tú, tớ cho cậu xem một màn ảo thuật được không?"
Cái này làm Vân Tú Châu thở phào nhẹ nhõm một hơi, cô cũng cảm thấy chính mình quá mức khẩn trương, Bùi Thần dù thế nào cũng sẽ không đối với mình quá mức đến vậy.
Cô đối với ảo thuật trong miệng Bùi Thần có hứng thú, ở chỗ này biểu diễn ảo thuật cho cô còn hơn là đi làm chuyện xấu.
Bùi Thần khóe miệng mang theo tia cười nhạt, thanh âm phát ra ngày càng nhẹ, chỉ là Vân Tú Châu cảm thấy thân mình ngày càng mệt , đôi mắt cũng ngày một nặng. Dần dần, đầu Vân Tú Châu hạ xuống đầu vai Bùi Thần ...
"Tú Tú, Tú Tú" Bùi Thần bên tai Vân Tú Châu nhẹ giọng gọi nhưng cô không chút phản ứng. Bùi Thần thở phào nhẹ nhõm.
Cậu đem đồng xu nhỏ để lại vào túi, chỉ là đôi mắt chăm chú nhìn Vân Tú Châu càng thêm tình ý miên man. Bùi Thần cúi đầu thương tiếc hôn một cái lên trán Vân Tú Châu, cầm lòng không đậu duỗi tay vuốt ve mái tóc trơn bóng của cô.
Bùi Thần trước kia có học qua một khóa thôi miên, cũng không quá tinh thông, hơn nữa cậu cũng không định vận dụng loại kĩ thuật này vào việc gì. Vừa nãy bất quá là thử chút thôi, Vân Tú Châu tuổi còn nhỏ cộng thêm đối với cậu không chút phòng bị mới dễ dàng trúng chiêu như vậy.
Bùi Thần đem Vân Tú Châu ngủ say bế lên, ôm cô cùng đi. Chỉ có để cô ở bên mình Bùi Thần mới có thể yên tâm.
Nơi Bùi Thần đến là một kho hàng, cậu đem Vân Tú Châu nằm xuống ghế sô pha, có thành ghế ngăn trở làm người khác không thể thấy cô rồi đi lên phía trước.
Du côn cùng lưu manh ở trấn nhỏ này toàn bộ đều bị Bùi Thần cho người lôi đến đây. Bùi Thần muốn đem nơi này trở thành địa bàn của chính mình , như vậy mới có thể bảo hộ Vân Tú Châu càng tốt.
"Bùi ca" Tưởng Thắng hướng Bùi Thần cung kính kêu.
Số lưu manh ở đây chủ yếu là nhóm nhỏ, những người không thành thật đều đã bị dạy dỗ ổn thỏa. Bùi Thần chủ yếu muốn cho bọn họ nhìn thấy kết cục của mấy tên lưu manh bị hai nữ sinh kia thu mua.
= = =
Mới đào thêm hố mới, cầu các thiên thần tới ủng hộ
"Xuyên thành bệnh kiều thiếu nữ ngọt hệ hàng ngày"
tag: ngọt sủng, giới giải trí, vườn trường, nữ thần tượng nam
À, đừng quên vote nha > <
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro