Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🐣Chương 18: Nụ hôn đầu tiên🐣

Chương 18: Nụ hôn đầu tiên.

Biên tập : Cải

Vân Tú Châu trên thực tế không có chán ghét ăn xiên nướng, hương vị cuốn hút như vậy, ai mà không thích cơ chứ? Chỉ là mỗi lần ăn đều ám một thân mùi vị, hơn nữa đối với thân thể không tốt cho nên Vân Tú Châu có ý thức khống chế ít đến quán xiên nướng.

Đối với ánh mắt cố chấp của Bùi Thần, Vân Tú Châu vẫn là bại trận, cố gắng há miệng ăn một miếng. Bùi Thần đưa qua chính là thịt bò nướng, kèm theo chút thì là thật sự rất ngon, ăn một miếng còn muốn thêm miếng thứ hai chẳng qua là Vân Tú Châu nhịn.

Sau khi ăn xong một miếng liền ngừng, ý muốn bảo nam chủ bản thân không ăn nữa. Bùi Thần liền thực tự nhiên đem xiên nướng còn dư ăn.

Vân Tú Châu "...." Nam chủ nghiện ăn đồ dư của cô rồi sao!

Đối với hành động thân mật này, Vân Tú Châu có chút không tiếp thu được, cô cũng không thích người khác ăn nước miếng của mình. Tuy rằng nam chủ thoạt nhìn không chút nào để ý, hơn nữa còn rất hưởng thụ. Cái ý niệm này làm Vân Tú Châu hít ngược một hơi ý lạnh, trong lòng có một dự cảm không tốt.

Vân Tú Châu chớp chớp mắt, không nhìn Bùi Thần, cô cảm thấy mỗi giây mỗi phút lực nhẫn nại của cô đều đang bị khiêu chiến. Nhưng mà, chẳng qua mới chỉ là bắt đầu, hiển nhiên Bùi Thần muốn Vân Tú Châu mỗi loại lại nếm thử một chút, sau đó còn dư lại thì mình giải quyết.

Vân Tú Châu cùng Bùi Thần giằng co một lúc, cuối cùng cũng chỉ đành cúi đầu. Cô cũng không phải là quá bài xích xiên nướng, cũng không cần thiết vì việc này mà cùng Bùi Thần giằng co. Chỉ là, Vân Tú Châu không chịu được ngồi lâu trong tiệm xiên nướng, cũng không muốn một thân ám mùi.

Nếu cứ cùng Bùi Thần giằng co như vậy, chỉ sợ sẽ càng mất thời gian. Cho nên, Vân Tú Châu nhanh chóng quyết định, chỉ hy vọng Bùi Thần có thể nhanh chóng đem xiên thịt giải quyết. Bùi Thần chọn hơn mười cái xiên nướng, có rau có thịt, nướng nội tạng Vân Tú Châu là tuyệt đối không ăn bất quá nướng cà tím cùng dưa chuột linh tinh cô thực ra rất thích.

Mắt thấy Bùi Thần ăn xong, Vân Tú Châu không dấu vết thở phào nhẹ nhõm một hơi, cảm giác như bản thân vừa hoàn thành nhiệm vụ vậy. Vân Tú Châu không biết có phải những người khác yêu đương cũng là cái dạng này hay không, tóm lại, cô không thể hiểu được cái loại tình thú như thế này, cảm thấy so với học tập còn mệt hơn.

Vân Tú Châu đang muốn lấy khăn lau miệng, đã bị Bùi Thần giành trước một bước. Bùi Thần đem khăn giấy mềm nhẹ ấn ở bên khóe miệng Vân Tú Châu, giúp cô nhẹ lau vết bẩn. Động tác của cậu làm Vân Tú Châu ngẩn ra, vô thức muốn tránh né, không cần cậu giúp, cô có thể tự mình làm.

Chỉ là, Bùi Thần nhìn ra Vân Tú Châu tâm tư, động tác không khỏi có vài phần cường ngành, làm Vân Tú Châu không thể động đậy.Nhưng mà, đối diện với đôi mắt ngày càng trầm của Bùi Thần, Vân Tú Châu trong lòng càng ngày càng cảm thấy không thích hợp.

Ngón tay Bùi Thần cách một tầng khăn giấy mỏng, tùy ý ấn ở trên môi Vân Tú Châu. Tuy rằng động tác thật ôn nhu, giống như đối đãi với bảo bối vậy, sợ chính mình dùng sức lực lớn sẽ làm hỏng nhưng hành động này vẫn làm Vân Tú Châu cực kỳ không được tự nhiên. Đặc biệt là nhiệt độ trên tay của Bùi Thần phảng phất truyền đến cánh môi cô, làm môi cô càng ngày càng hồng nhuận, nóng bỏng lên.

Ngón tay Bùi Thần cách một tầng khăn giấy, nhẹ nhàng vuốt ve, miêu tả hình dáng tuyệt đẹp của môi Vân Tú Châu, khát vọng trong mắt ngày một mãnh liệt. Hô hấp Bùi Thần cùng ngày càng dồn dập, Vân Tú Châu rõ ràng cảm nhận bên trong không khí dần dâng lên chút ái muội, cái này làm cho cô càng ngày càng cảm thấy khác thường.

Vân Tú Châu cũng không nghĩ để Bùi Thần tiếp tục, nhịn không được bắt đầu giãy giụa. Động tác của cô làm Bùi Thần bừng tỉnh, nhưng không có hướng Vân Tú Châu biểu lộ xin lỗi. Cậu chỉ bày ra thần sắc thản nhiên thu hồi tay, hướng Vân Tú Châu ôn nhu cười cười. Tươi cười này làm Vân Tú Châu nhịn không được mà rùng mình , cảm thấy nam chủ thật đáng sợ.

Hằng ngày đều phải đối mặt với nam chủ như vậy, phải cảnh giác cùng phòng bị làm Vân Tú Châu hận không thể làm Tiết Minh Phỉ ngay lập tức trở về. Hứng thú của nam chủ đối với cô không biết bao giờ mới kết thúc. Đặc biệt là Bùi Thần cứ nhìn chằm chằm cô, ý cười doanh doanh đem khăn giấy vừa mới lau miệng cho cô nhét vào túi mình.

Vân Tú Châu cả người đều cảm thấy không tốt, da gà cả người đồng loạt nổi lên. Cô quá mức khiếp sợ đến quên cả chất vấn Bùi Thần. Bùi Thần cũng định cứ để việc này trôi qua như vậy, cậu kéo Vân Tú Châu đứng dậy rời đi.

Tự nhiên vẫn là ngồi xe đạp rời đi a, Vân Tú Châu từ nãy đến giờ vẫn luôn duy trì nụ cười chữa khỏi của nữ thần. Cô ngẫm lại nam chủ cao phú soái trong tiểu thuyết, siêu xe đẳng cấp cùng nhà hàng xa hoa, vì cái gì đến phiên mình lại phải chịu khổ như vậy a?

Cô tốt xấu gì cũng đang cùng nam chủ yêu đương, chẳng lẽ là bởi vì không phải nữ chủ nên mới phải chịu tình cảnh như vậy sao? Vân Tú Châu cũng không phải khinh thường hình thức hẹn hò giá rẻ nhưng là cô thích hoàn cảnh nhàn nhã, thoải mái, thanh thanh sảng sảng, ví dụ như tiệm trà sữa.

Vân Tú Châu khổ bức ngồi trên xe đạp, vốn dĩ một cơn gió mát giúp xua tan cảm giác nóng bức là thứ khiến người ta thập phần thoải mái nhưng là Vân Tú Châu một đầu tóc dài ngay lập tức đã bị thổi thành một đầu tạp mao.

Vân Tú Châu "...." Ô Ô, cô chán ghét ngồi xe đạp mùa hè.

Bùi Thần còn không hề phát hiện ra tâm tình của bạn gái đại nhân phía sau xe, ở phía trước ra sức mà đạp. Cũng may, điều làm Vân Tú Châu cảm thấy an ủi đó chính là, gió cũng mang hương vị xiên nướng trên người cô thổi bay đi chút ít.

Bùi Thần không có đưa Vân Tú Châu tận cửa nhà, ngược lại, cậu đem cô đến rừng cây cách nhà cô không xa.

Vân Tú Châu vừa bị tàn phá hồi lâu đứng dưới bóng mát của cây ngay lập tức cảm thấy sống lại. Cô đầu óc thành tỉnh, nghi hoặc nhìn về phía Bùi Thần hỏi "Làm sao vậy?"

Bùi Thần xoay người, nhìn thấy đầu tóc hỗn loạn của Vân Tú Châu, đáy lòng một trận nao nao. Cậu cũng không trả lời vấn đề của Vân Tú Châu, cúi người tiến gần về phía cô.

Vân Tú Châu theo bản năng muốn lui về sau, chỉ là tay Bùi Thần vẫn như ý chạm vào tóc cô. Đối với ánh mắt phòng bị của Vân Tú Châu, cậu chỉ ôn nhu giúp cô vuốt lại đầu tóc.

Cái này làm thân mình cứng đờ của Vân Tú Châu nháy mắt thả lỏng, trong lòng đối với Bùi Thần có chút cảm kích, cũng vì hiểu lầm cậu mà cảm thấy hổ thẹn. Chỉ là, Vân Tú Châu thật mau đã bị chính mình vả mặt, cô vẫn là quá mức tin người rồi.

Ngón tay Bùi Thần kẹp lấy sợi tóc đen bóng của Vân Tú Châu, cái này khiến da đầu tê dại, nhẹ nhẹ từng đợt lan đến đáy lòng. Cậu chăm chú nhìn Vân Tú Châu, mềm nhẹ từ tốn giúp cô vuốt lại đầu tóc.

Bùi Thần chuyên chú, ngọn lửa dưới ánh mắt ngày càng nóng rực. Chỉ tiếc Vân Tú Châu còn không có phát hiện, sau khi cảm thấy đầu tóc có lẽ đã được Bùi Thần vuốt ổn thỏa, theo bản năng giơ lên khuôn mặt tươi cười muốn cảm tạ Bùi Thần.

Nhưng mà, ngón tay của Bùi Thần lại di chuyển đến cằm cô, nhẹ nhàng nâng lên. Tươi cười trên mặt Vân Tú Châu biến mất, mày nhẹ nhăn nhìn về phía Bùi Thần. Chỉ là, động tác của Bùi Thần hết sức nhanh chóng, thời điểm Vân Tú Châu giương mắt, khuôn mặt cậu đã gần trong gang tấc.

Hô hấp Bùi Thần đều phun trên mặt Vân Tú Châu, cánh môi hơi động một chút liền có thể chạm vào cô. Vân Tú Châu sắc mặt biến đổi, há miệng định trách cứ Bùi Thần. Nhưng mà, Bùi Thần lại tiếp tục đi trước một bước chặn miệng Vân Tú Châu lại, dùng chính đôi môi của mình.

Vân Tú Châu không dám tin trừng lớn đôi mắt, tuy rằng cô biết hôn môi đối với những đôi yêu nhau là chuyện rất bình thường nhưng cô không nghĩ việc này sẽ phát sinh giữa mình và Bùi Thần.

Bùi Thần nhắm chặt đôi mắt, hành động này dường như là dùng hết dũng khí của bản thân cậu. Rõ ràng Bùi đại thiếu gia không sợ trời không sợ đất, chính là lúc này trái tim cậu lại không an phận, muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, trong lòng bàn tay cũng đầy mồ hôi. Bùi Thần tay chân thậm chí còn không dám dựa quá gần vào Vân Tú Châu, chỉ có cánh môi vẫn vô sỉ mà tiếp tục áp sát.

Bùi Thần nửa ngày trời vẫn chỉ duy trì một động tác, không chút nhúc nhích. Kia trong nháy mắt, hô hấp của cậu đình chỉ, toàn thân đều lân vào trong mộng đẹp kiều diễm hương thơm.

Bùi Thần thân mình căng thẳng, rất sợ làm kinh hách đến nữ thần trong lòng. Nhưng mà, Vân Tú Châu cơ hồ là bị Bùi Thần dọa đến choáng váng, điều ấy càng tiện cho Bùi Thần hành động.

Bùi Thần thần hồn đều đang phiêu, chỉ còn biết dựa vào bản năng đàn ông mà hành sự. Cậu nhẹ nhàng vuốt ve cánh môi run run của Vân Tú Châu, trong lòng sinh ra một cỗ cảm xúc mềm mại, động tác theo bản năng càng thêm nhẹ nhàng, sợ làm đau Vân Tú Châu.

Nhưng mà, Bùi Thần càng thêm dính nhớp, càng thêm thâm nhập triền miên, càng làm Vân Tú Châu không thể tiếp thu được. Vân Tú Châu chỉ cảm thấy một cỗ vị xiên nướng ập vào trước mặt, sắp đem cô hun đến hôn mê. Vân Tú Châu nếu hiện tại có thể phát ra âm thanh, tuyệt đối là từng tiếng hoảng sợ.

Nhưng mà, âm thanh nức nở rên rỉ của Vân Tú Châu trong tai Bùi Thần không thể nghi ngờ đã trở thành khúc nhạc êm tai nhất. Trong đầu Bùi Thần chợt vang lên tiếng sợi dây mang tên kiềm chế đứt đoạn, cậu rốt cuộc nhịn không nổi nữa a

Bùi Thần tiến công thần tốc, tăng cường cướp thành đoạt đất, phát ra tiếng hôn môi đầy ái muội, khiến mặt Vân Tú Châu đỏ như phát sốt. Nhưng mà, Bùi Thần vẫn chưa thỏa mãn, tà hỏa trong lòng ngày một thịnh, mạnh mẽ chiếm lấy từng tia mật ngọt trong miệng Vân Tú Châu.

Vân Tú Châu lại thấy khó hiểu, hai người đầy miệng mùi vị xiên nướng thì có gì tốt đẹp mà Bùi Thần cậu ta lại như si như mê, phảng phất như hôn thế nào cũng không đủ.

Vô luận Vân Tú Châu giãy giũa như thế nào cũng vô dụng. Cô cảm thấy chính mình sắp thở không nổi nữa, miệng thì nóng rát. Chẳng qua, càng thêm làm Vân Tú Châu không cách nào chấp nhận chính là, cô không muốn ăn nước miếng của nam chủ a! Nhưng mà, cậu ta cứ buộc cô phải nuốt xuống, làm cô khóc không ra nước mắt. Thân mật khăng khít như vậy, Vân Tú Châu đột nhiên lĩnh hội được ý nghĩa chân thật của việc hôn môi. Dù sao đối với Vân Tú Châu mà nói, có thể tiếp thu việc này thì chính là chân ái chỉ là hiện tại cô có chút buồn nôn.

Đối với Bùi Thần mà nói, Vân Tú Châu lại ngọt đến say lòng người, làm cậu muốn càng nhiều. Bùi Thần chặt chẽ ôm lấy ót Vân Tú Châu, đem cô càng lại gần chính mình.

Cái này làm Vân Tú Châu hậu tri hậu giác mặt đỏ lên, càng thêm ngượng ngùng. Cánh môi bị Bùi Thần ngậm lấy, liếm mút, lưỡi cậu ta vẫn còn ở trong miệng mình hung hăng càn quấy, thân mình lại bị cậu ta dán lấy cọ xát, cái này làm Vân Tú Châu sinh ra một loại cảm giác chưa từng có.

Trên người Bùi Thần lại sinh ra xúc động mãnh liệt, cơ hồ muốn đem cả người đốt cháy. Thời điểm cậu kéo Vân Tú Châu vào ngực ngậm lấy môi tiếp tục kéo dài cuộc chiến, Vân Tú Châu rốt cuộc chịu không nổi kích thích thời gian dài nữa, thừa dịp Bùi Thần không phòng bị, dùng sức hung hăng đẩy cậu ra.

Bùi Thần không kịp phòng bị, bị Vân Tú Châu đẩy một cái, thân mình loạng choạng một lúc mới đứng vững. Động tĩnh như vậy làm Bùi Thần từ ý loạn tình mê tỉnh lại. Đôi mắt ướt dầm dề, mang theo tràn lan xuân tình cùng mị hoặc, cái này làm cho ngũ quan cậu càng thêm mê người.

Ngây ngô non nớt mang theo phong tình dụ hoặc, cơ hồ không ai có thể chống cự. Chỉ là, thời điểm Bùi Thần nhìn thấy Vân Tú Châu bị chính mình hôn đến mềm thân mình, nghiêng nghiêng ngả ngả ngồi trên xe đạp, hô hấp càng thêm dồn dập, hầu kết cùng lăn lộn càng thêm lợi hại.

Vân Tú Châu mềm như bông dùng tay đỡ thân mình, chỉ là cô rõ ràng là một bộ dáng mới bị người hung hăng yêu thương qua. Cặp mắt xinh đẹp, trong suốt thường ngày hiện giờ lại phiếm róc rách xuân thủy, bích ba nhộn nhạo rung động lòng người. Môi anh đào nhỏ nhắn bị cậu nhấm nháp đến đỏ bừng khẽ nhếch, đôi mắt ươn ướt trừng Bùi Thần, nhưng mà với Bùi Thần mà nói, Vân Tú Châu không khác gì đang vứt mị nhãn cho cậu, làm cậu chịu không nổi.

Cơ hồ là lập tức, tiểu Bùi Thần dưới ánh mắt của Vân Tú Châu mà chào cô, cũng may là Vân Tú Châu không có phát hiện. Nhưng mà, lúc này Bùi Thần thực sự là đỏ bừng mặt, tuy rằng sắc mặt cậu vốn dĩ đã đỏ.

Cánh môi sưng đỏ của Vân Tú Châu làm Bùi Thần hết sức thỏa mãn. Hương vị của Tú Tú bảo bối, cậu còn chưa nếm đủ, vĩnh viễn đều nếm không đủ.

Sau khi khôi phục lại sức lực Vân Tú Châu liền nhanh chóng chạy về nhà. Đây vẫn là lần đầu tiên cô ở trước mặt người khác thất lễ như vậy nhưng dù sao cũng là do Bùi Thần vô lễ trước, Vân Tú Châu chỉ cần nghĩ đến hiện giờ đầy miệng hương vị của Bùi Thần, liền chịu không nổi.

Bùi Thần ngắm nhìn đôi chân dài thẳng tắp bị bao dưới váy của Vân Tú Châu, trắng đến lóa mắt, làm thân thể cậu càng thêm khô nóng.

Tuy rằng Bùi Thần không muốn Vân Tú Châu rời đi nhưng cậu cũng hiểu tình huống thân thể hiện tại của bản thân căn bản không thích hợp gặp Vân Tú Châu. Hơn nữa, hôm nay cậu cũng có chút quá phận, tuy rằng việc hôn môi vốn dĩ là quyền lợi của người làm bạn trai, chính là đã dọa Tú Tú sợ là cậu sai.

Bùi Thần còn phải suy nghĩ xem nên làm thế nào hướng Tú Tú nhận lỗi, làm cô có thể tiếp tục cùng mình thân mật. Việc này dù sao cũng là phúc lợi của cậu, dù thế nào cậu cùng phải quyết tâm tranh thủ . Hiện giờ cùng Vân Tú Châu đánh vỡ cục diện bế tắc cũng tốt, rốt cuộc Bùi Thần cũng không định cùng Vân Tú Châu thực hiện tình yêu Plato[1].

[1] Tình yêu Plato: Platonic love, kiểu tình yêu trong sáng , thuần khiết, chỉ có mối liên hệ với tinh thần và hoàn toàn không có quan hệ tình dục

Vân Tú Châu không có nghĩ nhiều như vậy, sau khi về nhà liền gấp không nổi chạy vào nhà tắm súc miệng. Cô đối mới gương súc miệng nhiều lần, vẫn cảm giác trong khoang miệng có một cỗ hương vị xiên nướng không chịu biến mất. Vân Tú Châu lại tiếp tục đánh răng, muốn đem hương vị bá đạo mà Bùi Thần lưu lại đều loại bỏ sạch sẽ.

Chờ sau khi Vân Tú Châu thu thập hảo, rốt cuộc cũng có thể bình tĩnh lại. Vân Tú Châu cũng ý thực được vấn đề mà bấy lâu nay bản thân vẫn lẩn tránh, là bạn trai bạn gái, cô đương nhiên sẽ phải cùng Bùi Thần làm ra hành động thân mật.

Lúc trước, Vân Tú Châu vẫn luôn cho rằng Bùi Thần sẽ không đối với mình làm cái gì, hiện giờ xem ra là cô nghĩ sai rồi. Vân Tú Châu phiền não nhăn mặt, loại chuyện này, cũng chỉ có thể để thuận theo tự nhiên.

Từ sau khi hưởng phúc lợi của bạn trai, Bùi Thần phảng phất như mở ra chốt cửa của cánh cửa thần kì, ban đêm bắt đầu khó đi vào giấc ngủ bởi vì hàng đêm Vân Tú Châu đều đi vào giấc mộng của cậu.

Vài ngày nay Vân Tú Châu trốn tránh, Bùi Thần cũng đã nhận ra. Chẳng qua lần này Vân Tú Châu lấy cớ, làm Bùi Thần cũng không thể làm cái gì. Sau khi thoát khỏi Bùi Thần, Vân Tú Châu cảm giác trời thật xanh, mây thật đẹp, không khí tươi mát hơn nhiều.

Vân Tú Châu quyết tâm học tập, ngồi ở thư viện nghiêm túc đọc sách. Địa phương an tĩnh như vậy làm cô thực hưởng thụ. Vân Tú Châu vùi đầu vào đọc sách, căn bản là không có chú ý đến bên cạnh mình có người tới gần.

Bùi Thần là cố ý muốn đến tìm Vân Tú Châu. Đối với hiểu biết của cậu về cô, liền đoán được cô ở chỗ này học tập. Thấy bộ dáng Vân Tú Châu chăm chú nghiêm túc như vậy, Bùi Thần vui mừng có, đau lòng có, đồng thời còn có chút ghen ghét không nói lên lời.

Nếu như Tú Tú dùng ánh mắt như vậy nhìn mình thì tốt rồi, Bùi Thần nhịn không được ở trong lòng cảm khái nói. Bùi Thần hiểu mấy ngày này Vân Tú Châu không muốn gặp mình nhưng mà cậu chịu không nổi nỗi khổ tương tư.

Hơn nữa, Bùi Thần cũng đã nghĩ ra biện pháp làm Vân Tú Châu nguôi giận. Cậu nhịn không được cười khẽ, không nghĩ tới một ngày cậu sẽ đem cái kia đến lấy lòng nữ sinh.

"Tú Tú, còn giận tớ sao?"

Thời điểm Vân Tú Châu đang trầm tư suy nghĩ đề thi Olympic toán, đột nhiên cảm giác được một trận nhiệt khí bên tai, làm thân mình cô theo bản năng run lên. Vân Tú Châu phát hiện trước nay mình đều có thể chuẩn xác cảm nhận được Bùi Thần, việc này không biết đến tột cùng là tốt hay là xấu.

Tuy rằng Vân Tú Châu không muốn nhìn thấy Bùi Thần nhưng chính là đã trốn nhiều ngày như vậy, cũng không thể trốn tránh nữa. Vân Tú Châu hít sâu một hơi, ngẩng đầu nhìn thẳng Bùi Thần nói "Ân, về sau cậu đừng làm như vậy, tớ liền không tức giận"

Vân Tú Châu hướng Bùi Thần nói thẳng, nhưng mà Bùi Thần nếu dễ nghe lời như vậy thì cậu đã chẳng phải là nam chủ. Vân Tú Châu những lời này trực tiếp làm Bùi Thần nghẹn họng, chẳng qua cậu cũng rất nhanh phản ứng lại.

Bùi Thần hướng Vân Tú Châu ủy khuất nói "Tú Tú, tớ nếu như không được gần gũi với cậu, thì còn tính là người yêu cái gì"

Vân Tú Châu "..." Cô thế nhưng không biết nên đáp lại thế nào.

Bùi Thần đắc ý cười cười, được một tấc lại muốn tiến lên một thước mói "Tú Tú, lần trước là tớ mạo phạm, thực xin lỗi"

"Tớ lần sau nhất định làm cậu thoải mái" Bùi Thần kề sát vành tai Vân Tú Châu nói.

Vân Tú Châu "...." Cô một chút cũng không muốn biết ý tứ của nam chủ

Vân Tú Châu thiếu chút nhịn không được duỗi tay gắt gao che lại miệng nam chủ, cô tuyệt đối không thể để Bùi Thần ô nhiễm địa phương thuần khiết như thư viện này.

Bùi Thần vẫn cảm thấy chính mình lần đầu tiên hôn môi không có kinh nghiệm, quá mức khẩn trương hưng phấn, khẳng định làm Vân Tú Châu không quá hưởng thụ. Nói đến cùng, vẫn là kỹ thuật cậu chưa tốt, về sau cùng Tú Tú luyện tập, khẳng định sẽ tốt lên. Nghe nói ăn anh đào có thể luyện kĩ thuật hôn môi, cũng không biết có phải sự thật không, Bùi Thần chuẩn bị mua một ít anh đào về thử.

Vân Tú Châu cũng không biết đầu óc Bùi Thần toàn chứa mấy loại ý tưởng này, rốt cuộc không thể so trình độ mặt dày với Bùi Thần, chỉ có thể làm cậu an phận ngồi xuống bên cạnh cô.

Bùi Thần chăm chú nhìn Vân Tú Châu ngây ngô cười, còn may là không có cười ra tiếng, Vân Tú Châu cũng lười để ý cậu. Bùi Thần biết Vân Tú Châu cảm thấy hứng thú nhất là cái gì, cũng biết làm sao để cô cắn câu.

Tuy rằng đối với việc sức hấp dẫn của bản thân cư nhiên còn không bằng học tập, sắc mặt Bùi Thần có chút không tốt đẹp chẳng qua, đây là Tú Tú của cậu a, là nữ thần độc nhất vô nhị trong lòng cậu

"Tú Tú, cậu hôn tớ một cái tớ liền nói cho cậu phương pháp giải đề" Bùi Thần sát vào tai Vân Tú Châu nhỏ giọng nói.

Bùi Thần trong mắt mọi người chính là tên học tra côn đồ, cũng không biết cậu là như thế nào mặt dày ở trước học bá hoa hậu giảng đường nói những lời này. Nếu không phải Vân Tú Châu biết trước cốt truyện, biết nam chủ thực tế là nhân tài tinh anh thì cô cũng sẽ không tin cậu.

Nam chủ đã sớm đem chương trình học cao trung học xong rồi nếu không thì Bùi gia cũng sẽ không dễ dàng như vậy mà cho cậu rời nhà. Không chỉ như thế, nam chủ còn có rất nhiều sở thích, mọi phương diện đều xuất sắc, cách trình độ cao trung quốc nội một đoạn xa.

Vân Tú Châu biết Bùi Thần sau một thời gian ở trấn nhỏ này sẽ bằng thực lực của chính mình mà thi đậu trường đại học danh gia thế giới. Không chỉ hoàn thành chương trình học trước thời hạn mà cậu còn bí mật tham gia huấn luyện bộ đội.

Chính mình bên cạnh một vị hảo lão sư như vậy, cô như thế nào lại quên học thức đáng ngưỡng mộ của nam chủ a, trong khoảng thời gian yêu đương này có thể đem cậu ta ép khô cũng tốt (phương diện trí não nha !!!)

Tuy rằng Vân Tú Châu muốn ép khô, nhưng cùng ý nghĩ của nam chủ chỉ sợ là hai chuyện khác nhau. Chỉ là, điều kiện Bùi Thần đưa ra làm Vân Tú Châu nhăn mày. Tuy rằng cô yêu thích học tập nhưng cũng không đại biểu cô phải dùng thân thể để đổi a, cô còn chưa đến mức si mê như vậy.

Vừa thấy sắc mặt Vân Tú Châu, Bùi Thần liền biết không tốt, cậu lập tức chuyển giọng

"Được rồi, Tú Tú, tớ chỉ nói giỡn thôi" Bùi Thần ngừng một chút, hướng Vân Tú Châu mong đợi nói "Tú Tú, cậu không cần sinh khí, tớ bồi cậu học tập"

Vân Tú Châu biết rõ nam chủ cũng không có dễ đối phó như vậy nhưng vì sự nghiệp học tập, cô nhịn.

Bùi Thần thừa cơ đem Vân Tú Châu kéo vào lồng ngực, tay ôm lấy đầu vai tinh tế của cô, Bùi Thần hận không thể đem cô hòa nhập vào xương cốt bản thân. Hiện tại Vân Tú Châu đối với hành động thân mật của Bùi Thần cũng không còn quá bài xích, cũng không biết có phải vì trước đó đã bị Bùi Thần 'nhuộm hương' một phen.

Bùi Thần nói được thì làm được, nghiêm túc giảng bài cho Vân Tú Châu. Đương nhiên, ánh mắt kính nể của Vân Tú Châu làm Bùi Thần rất hưởng thụ. Cậu trước nay không có nghĩ tới, có một ngày mình sẽ theo đuổi con gái theo cách này.

Cho dù Vân Tú Châu đã đáp ứng cùng mình ở bên cạnh nhau, chính là Bùi Thần cũng chưa có tự tin hoàn toàn nắm được trái tim cô. Hiển nhiên, trong lòng Vân Tú Châu, Bùi Thần vẫn luôn biết việc quan trọng hàng đầu là học tập.

Càng về sau, Bùi Thần càng cảm thấy ngày ấy khi Vân Tú Châu đáp ứng làm bạn gái mình hẳn đầu óc không được minh mẫn, hiện tại cô tỉnh táo rồi nên biết được bản thân cần nhất là cái gì. Tuy rằng đối với việc bản thân có thể nhất thời mê hoặc tâm trí Vân Tú Châu, Bùi Thần rất là tự hào, nhưng mà nếu cậu đã trở thành người đàn ông của cô, thì Tú Tú đừng mong có cơ hội bỏ rơi cậu, cô đừng mơ mà thoát khỏi Bùi Thần cậu.

Chỉ là, thời điểm Bùi Thần giảng đề thích đem Vân Tú Châu ôm vào lòng, ôm lấy cô chậm rãi mà giảng bài. Vân Tú Châu cảm thấy nếu Bùi Thần có thể bỏ cái tật xấu thích ôm ấp khi giảng bài thì không còn gì tốt hơn. Mỹ nhân trong ngực, Bùi Thần cảm thấy thật mỹ mãn.

Mùi hương nhàn nhạt trên người Vân Tú Châu khiến Bùi Thần hận không thể hít nhiều thêm vài hơi. Bùi Thần không hổ cũng là đại boss tương lại, nhất tâm nhị dụng[2] lưu lưu, ở dưới con mắt của Vân Tú Châu cũng không bị phát hiện.

[2] Nhất tâm nhị dụng: một người làm hai việc

Bùi Thần không chỉ muốn ôm Vân Tú Châu mà còn muốn làm nhiều chuyện khác với cô. Chỉ tiếc, hiện tại, Vân Tú Châu thật vất vả lắm mới cho cậu lại gần, Bùi Thần cũng chỉ có thể lên ý tưởng dần trong đầu chứ không dám hành động.

So với việc trước kia chỉ có thể từ xa theo dõi cô, hiện tại đã tốt hơn nhiều rồi, chỉ là Bùi Thần trước nay đều không phải là một người đàn ông biết thế nào là đủ. Trong mắt người khác mà nói, Bùi Thần cùng Vân Tú Châu chính là một đôi tình nhân thập phần ân ái hơn nữa còn đi theo con đường cùng nhau tiến bộ, thật là một tấm gương tốt cho mọi người học tập.

Đặc biệt, hoa hậu giảng đường cùng giáo bá quá nổi danh, trong trường không ai không biết. Có bạn học nhịn không được lấy máy chụp trộm hình Bùi Thần cùng Vân Tú Châu.

Trấn nhỏ này lạc hậu, di động không phải ai cũng có. Vân Tú Châu là bởi vì trong nhà điều kiện không tồi mới có một cái, cũng không cần như bên ngoài dùng thư từ truyền tin. Chỉ là , bạn học có di động kia vẫn là không nhịn được đem ảnh chụp truyền đi.

Bùi Thần rốt cuộc cùng dùng học thức của bản thân để làm hòa cùng Vân Tú Châu, khôi phục phúc lợi được đưa cô đến trường mỗi ngày. Sau khi diễn ra sự việc nào đó, Vân Tú Châu lại cấm Bùi Thần có chút khó khăn. Bùi Thần thường xuyên nhìn cánh môi phấn nộn của Vân Tú Châu mà phát ngốc, quả thực là lòng dạ Tư Mã Chiêu người qua đường đều biết[3].

[3] Lòng dạ Tư Mã Chiêu người qua đường đều biết: ý nói âm mưu hoặc dã tâm hoàn toàn lộ rõ, ai ai trong thiên hạ đều biết.

Nhưng mà, Vân Tú Châu cũng sẽ không để Bùi Thần thực hiện được âm mưu. Hiển nhiên là Bùi Thần sau lần trước chiếm tiện nghi làm Vân Tú Châu tức giận cũng không dám lại hành động thiếu suy nghĩ. Bùi Thần cảm thấy tình trạng hiện tại của bọn họ là do Vân Tú Châu trước kia chỉ biết đến học tập, quá ít tiếp xúc với thế giới bên ngoài.

Tú Tú của cậu đơn thuần lại tốt đẹp, sao Bùi Thần có thể nhẫn tâm dạy hư cô đây? Cậu chỉ là muốn cô có thêm chút tâm tư thiếu nữ mà thôi, sau khi ý nghĩ này xuất hiện, Bùi Thần liền tính toán mang Vân Tú Châu đi phim truyền hình.

Kia chính là loại phim cẩu huyết mà biết bao tâm hồn thiếu nữ chống cự không nổi a, nếu xem nhiều không chừng Tú Tú của cậu sẽ hiểu nên yêu đương như thế nào. Những gì nam chủ trong phim có thể làm vì nữ chủ, cậu đều có thể vì cô mà làm được, thậm chí còn nhiều hơn.

Cho nên, Bùi Thần sau nhiều ngày giảng bài cho Vân Tú Châu, liền bắt đầu hướng cô đưa ra thỉnh cầu nho nhỏ. Cậu muốn nghỉ ngơi một chút, muốn Vân Tú Châu bồi mình xem phim truyền hình một chút.

Đây cũng không phải yêu cầu quá phận gì, Vân Tú Châu cảm thấy chính mình hẳn là nên có qua có lại. Sau khi đạt được mục đích, đôi mắt Bùi Thần liền sáng lên, mang theo Vân Tú Châu đi đến rạp chiếu phim tư nhân của trấn.

Chỉ là địa phương âm u luôn làm Bùi Thần nhịn không được muốn làm chuyện xấu với Vân Tú Châu, cho nên cậu đem toàn bộ ánh đèn bật lên, như thế cũng khiến Vân Tú Châu cảm giác thoải mái hơn. Cô đối với phim truyền hình cũng không quá hứng thú nên để Bùi Thần tùy tiện chọn.

Bùi Thần đã sớm lén lút chuẩn bị tốt, cậu gấp không chịu nổi bắt đầu mở phim. Chỉ là , cho dù ngồi cùng nhau, Bùi Thần cũng bắt đầu hạnh kiểm xấu, thuần thục đem Vân Tú Châu kéo vào trong ngực mình.

Vân Tú Châu bị Bùi Thần kéo sát vào người, còn may là ôm không quá chặt, cô bất đắc dĩ thở dài một hơi. Vân Tú Châu làm gì cũng rất nghiêm túc, xem phim truyền hình cũng như vậy, cô cùng nam chủ chuyên chú xem. Chỉ là, Vân Tú Châu càng xem , sắc mặt càng kì dị.

Nhưng mà, Bùi Thần lại cố tình ở một bên lau lau hàng nước mắt không hề tồn tại "Ô ô, thật quá cảm động, tình yêu nam chủ dành cho nữ chủ cảm động trời đất a"

Vân Tú Châu "..."

Cô cứng đờ quay đầu nhìn Bùi Thần một cái, cậu ta là đang nghiêm túc sao? Sắc mặt Vân Tú Châu có chút vi diệu, cô không nghĩ phẩm vị của nam chủ cư nhiên là cái loại này. Loại cốt chuyện tình tay ba này, Vân Tú Châu xem đến đau sọ não, cảm thấy tình yêu thật đáng sợ.

Cô chợt nhớ đến bản thân bị Bùi Thần buộc đáp ứng làm bạn gái cậu, chính là dù sao cũng nhận lời rồi, Vân Tú Châu theo lý thường hẳn là nên hưởng thụ Bùi Thần đối tốt. Chính mình lựa chọn bạn trai có khổ cũng phải sủng cho xong. Vân Tú Châu cảm thấy chính mình đã làm trọn chức trách của một người bạn gái, ví dụ như bồi bạn trai xem phim truyền hình chẳng hạn dù bản thân cảm thấy thực nhàm chán cùng đau đầu.

Vân Tú Châu quay đầu hướng Bùi Thần cười cười, cậu ta cao hứng liền tốt rồi. Phim truyền hình xem xong rồi, Vân Tú Châu gợn sóng bất kinh, nhưng thật ra hai tròng mắt Bùi Thần có chút sưng đỏ, này chỉ sợ là do vừa nãy bị cậu dùng sức chà lau. Bùi Thần tỉ mỉ đánh giá một phen đôi mắt của Vân Tú Châu, phát hiện cô thật bình tĩnh, cái này làm Bùi Thần có một dự cảm không tốt.

"Tú Tú, cậu cảm thấy thế nào?" Bùi Thần tìm tòi nghiên cứu hỏi

Vân Tú Châu không nghĩ Bùi Thần lại để ý chuyện này đến như vậy, cô tin tưởng cậu hẳn không thích sở thích của mình bị người khác phủ nhận, cho nên cô gật đầu nói "Cũng không tệ lắm"

Câu trả lời của Vân Tú Châu phảng phất làm Bùi Thần tìm về một chút tin tưởng, cậu không chớp mắt nhìn cô nói "Kia về sau chúng ta sẽ hẹn hò giống như nam nữ chủ trong phim sao?" nội tâm Bùi Thần có chút chờ mong, đôi mắt cùng giọng nói không tự giác mang theo chút mong đợi.

Chính là, sau khi Vân Tú Châu nghe thấy lời Bùi Thần nói, sắc mặt không khỏi biến đổi. Không, cô tuyệt đối không cần, Vân Tú Châu chính là chịu đủ này đó. Chỉ là, nhìn bộ dáng 'yếu ớt' hiện tại của Bùi Thần, Vân Tú Châu cảm thấy chính mình phải tìm ra một cái cớ thật tốt.

"Tớ muốn học tập" Còn may là còn có một cái dầu cao Vạn Kim.

"Được, mình biết rồi" Bùi Thần miễn cưỡng nói.

Sắp tới có bài kiểm tra tháng, Vân Tú Châu tuy rằng lúc nào cũng đứng đầu nhưng vẫn không quên ôn tập. Bùi Thần trước sau như một đều không quá quan trọng việc sắp đến ngày thi, toàn bộ lực chú ý của cậu đều đặt trên người Vân Tú Châu, chỉ là cậu vẫn luôn không chế thật tốt bản thân, không quấy rầy cô học tập.

Hơn nữ, từ lần dùng học thức bản thân đạt được mục đích, Bùi Thần nếm được ngon ngọt đương nhiên liền dùng biện pháp này làm bạn bên người Vân Tú Châu. Cậu trước nay đều là nam nhân có ý thức lãnh địa mãnh liệt, không gian tư mật của bản thân cũng không thể để người khác tiến vào.

Cho dù là bạn gái cũ Tiết Minh Phỉ, Bùi Thần trước nay đều không muốn cho cô ta tiến vào nhà mình. Tuy rằng nơi ở hiện tại của cậu thật đơn sơ, chính là cùng nơi ở của nam sinh khác bất đồng, nhà của Bùi Thần đặc biệt sạch sẽ.

Bùi Thần nhưng thực ra rất muốn Vân Tú Châu đến nhà cậu, muốn tất cả đồ vật của mình đều nhiễm hơi thở của Vân Tú Châu. Chỉ là, Bùi Thần rốt cuộc vẫn cảm thấy căn nhà hiện tại có chút kém cỏi, cậu ở thì không sao nhưng nếu để Vân Tú Châu đến thì có chút ủy khuất cô.

Nhưng mà, dựa vào tài lực hiện tại của cậu cũng chỉ có thể ở nơi này. Điều này đã kích phát ham muốn tiến lên của Bùi Thần, bởi vì cậu muốn đem tất cả những gì tốt nhất cho Vân Tú Châu

"Tú Tú, tớ giúp cậu học bù" Bùi Thần sau khi hết giờ học hướng Vân Tú Châu nói.

Không thể không nói, lời đề nghị này của nam chủ đánh trúng tâm Vân Tú Châu

"Đi đến nhà tớ đi, trong nhà chỉ có mình tớ, rất tiện" tuy rằng Bùi Thần ám chỉ phảng phất là không có người lớn ở nhà, bọn họ có thể thoải mái làm chuyện xấu, chính là Vân Tú Châu cũng không có hiểu sai.

Vân Tú Châu không phải là không dám đi, chỉ là cô cùng Bùi Thần ý nghĩ tương phản, có thể không xích mích, liền tận lực tránh. Nơi địa phương tư mật như là nhà ở, đặt chân đi vào, Vân Tú Châu cảm thấy quan hệ giữa mình và Bùi Thần liền không dễ như vậy phủi sạch.

Chính là, sau khi Bùi Thần giảng bài cho cô, cô liền đối với (học thức của) cậu nhớ mãi không quên.

"Đi, Tú Tú, tớ sẽ giải thích những bài cậu không hiểu trong quyển đề cậu thích nhất có được không?"

Cái này thực dụ hoặc, Vân Tú Châu nhịn không được a. Trình độ dạy học ở trấn nhỏ này kém xa trình độ giảng dạy ở trường cũ của Vân Tú Châu. Nơi này không đủ để cô học tập, có nam chủ ở đây nhưng thật ra giúp cô mở mang kiến thức rất nhiều.

Cuối cùng, Vân Tú Châu vẫn kìm không được nội tâm khát vọng, đi theo nam chủ về nhà. Vân Tú Châu cảm thấy chính mình bỏ qua cơ hội này sẽ tiếc nuối rất lâu. Cô gọi điện báo Vân mẹ một tiếng, nói bản tan học cùng bạn học thảo luận bài vở sẽ về nhà muộn một chút.

Vân Tú Châu luôn là một bảo bảo ngoan ngoãn, không làm chuyện xằng bậy, ba mẹ đối với cô rất là yên tâm. Bùi Thần ở đằng trước dẫn được, đem Vân Tú Châu đi về nhà cậu. Có thể là do hoa hậu giảng đường xây dựng hình tượng quá tốt, Vân Tú Châu sau khi đến đây lại trong ngoài như một, cho nên Bùi Thần trước nay không hề suy xét qua Vân Tú Châu có thể hay không yêu giàu khinh nghèo?

Tuy rằng dựa vào gia thế của Bùi Thần mà nói, nhà giàu nhất cái trấn này ở trước mặt cậu cũng không đáng nhắc đến nhưng mà Vân Tú Châu dù sao cũng sinh ra ở gia đình khá giả, nơi xóm nghèo nam chủ ở hiện giờ, cô trước nay đều chưa từng thấy qua.

Bùi Thần lần này thật là mang Vân Tú Châu đi mở rộng tầm mắt, vốn dĩ cô cả đời đều không có cơ hội biến đến. Thật ra Vân Tú Châu cũng không có chán ghét gì, chẳng qua cô tuyệt đối không ưa thích sinh hoạt trong hoàn cảnh như vậy.

Việc này làm Vân Tú Châu đáy lòng càng thêm bội phục nam chủ. Dù gì Bùi Thần cũng là đại thiếu gia trong đại viện vậy mà ở nơi như thế này vẫn có thể như cũ bình chân như vại, việc này không phải ai cũng có thể làm được.

Bùi Thần cẩn thận che chở cho Vân Tú Châu một đường , khó có khi an tĩnh không nói nhiều. Trên thực tế, hiện tại Bùi Thần có chút thấy thẹn, không phải bởi vì bản thân ở tại địa phương như vậy mà bởi bản thân vô dụng khiến Vân Tú Châu phải đi đến nơi này. Giày trắng của cô, thậm chí Bùi Thần còn sợ nơi này làm bẩn nó.

Rốt cuộc đi đến bờ mương hẹp âm u, Bùi Thần nhịn không được đem Vân Tú Châu bế lên. Vân Tú Châu kinh hộ một tiếng, tay nhanh chóng vòng qua cổ Bùi Thần , ổn định thân thể.

Cô không có thói quen để người khác bế nhưng nhìn con mương kia, Vân Tú Châu cảm thấy hành động hiện tại cũng không đến mức quá khó chấp nhận như vậy.

Bùi Thần sắc mặt trầm tĩnh, trầm ổn bế Vân Tú Châu tiến lên phía trước. Nơi này cách nhà Bùi Thần cũng không xa, đi chưa được mấy bước liền đến làm Bùi Thần có chút tiếc nuối. Cậu còn chưa ôm đủ, đem Vân Tú Châu cẩn thận bảo hộ trong lòng ngực chính mình, cảm giác thực tốt đẹp.

"Tú Tú, tới rồi" Bùi Thần đem Vân Tú Châu thả ở trước cửa, đem khóa ra mở cửa.

Vân Tú Châu đánh giá sơ qua căn nhà, nơi này sạch sẽ,cùng dơ loạn bên ngoài phảng phất như hai thế giới. Bùi Thần hiển nhiên là một người đàn ông sinh hoạt tình thú, cánh cửa được cậu trang trí rất bắt mắt, có hoa cỏ vờn quanh, còn được bện thành đồ án rất đẹp, lại phảng phất hương thơm nhẹ.

Bùi Thần thực sự làm Vân Tú Châu lau mắt mà nhìn, cô thích sinh hoạt thú vị như vậy. Bùi Thần nhìn nụ cười của Vân Tú Châu, cúi đầu cười nhẹ một tiếng, đây là đáng giá.

Nơi ở của Bùi Thần cũng không lớn, chẳng qua là khu nhà độc thân mấy chục mét vuông mà thôi, chẳng qua chim sẻ nhỏ nhưng ngũ tạng đều toàn. Nơi này thiết kế rất hợp lý, đặc biệt là Bùi Thần bày biện đồ gia dụng không tồi, cùng nhà cô giống nhau có cảm giác ấm áp.

Vân Tú Châu nhịn không được từ nội tâm ca ngợi nói "Bùi Thần , nhà cậu bày biện thật đẹp"

Này quả thực không giống nơi ở của nam sinh, nếu Vân mẹ ở chỗ này, chỉ sợ sẽ cùng Bùi Thần có rất nhiều tiếng nói chung.

"Tớ thích hoàn cảnh sinh hoạt như vậy, cậu thích sao?" Bùi Thần đem dép lê ra, ngồi xổm xuống thay Vân Tú Châu đi vào. Thao tác này lại một lần nữa khiến Vân Tú Châu không kịp phòng ngừa, Bùi Thần làm rất tự nhiên, chính là Vân Tú Châu không thể tiếp thu được.

Nhưng mà, Vân Tú Châu vẫn là không lay chuyển được Bùi Thần, cô xấu hổ, không được tự nhiên để Bùi Thần giúp mình thay giày. Ở góc độ của Vân Tú Châu chỉ có thể nhìn thấy đỉnh đầu đen tuyền của Bùi Thần.

Nghĩ đến câu hỏi vừa rồi của cậu, Vân Tú Châu không chút do dự trả lời "Tớ rất thích"

"Vậy là tốt rồi" Bùi Thần ngẩng đầu lên, như trút được gánh nặng nói. Cái này làm Vân Tú Châu cảm thấy có chút quái dị, chính là Bùi Thần vẫn như cũ đem cô đi vào trong nhà.

"Đúng rồi, Tú Tú, chúng ta đã là loại quan hệ này, cậu xưng hô với tớ chẳng lẽ không cần thay đổi sao?" Bùi Thần giống như lơ đãng hỏi. Trên thực tế, cậu đối với cách xưng hô thực để ý, từ khi bắt đầu kết giao đã muốn Vân Tú Châu đối với mình xưng hô thân mật.

Chỉ là, Vân Tú Châu nghe Bùi Thần nói vậy cảm giác không tốt, hỏi lại "Vậy cậu cảm thấy nên xưng hô thế nào?"

"Cậu xem, tớ gọi cậu Tú Tú, vậy tớ không ngại cậu gọi tớ Thần Thần đâu"

Vân Tú Châu "...." Không, cô rất để ý, xưng hô buồn nôn như vậy, Vân Tú Châu thực sự kêu không nổi.

Vân Tú Châu cứng đờ tươi cười nói "Còn có lựa chọn khác không?"

"Vậy Thần ca ca đi"

Vân Tú Châu cảm thấy cái nào cũng không tốt, không cần kêu là tốt nhất.

"Hoặc là, thân ái, ông xã ?" Bùi Thần tới gần Vân Tú Châu ái muội hỏi.

Này xưng hô càng ngày càng không chịu nổi, Vân Tú Châu thế như cảm thấy cái thứ nhất là tốt nhất.

"Cậu để tớ suy nghĩ đã" Vân Tú Châu vội ngăn cản Bùi Thần tới gần.

Bùi Thần cũng biết chuyển biến tốt liền hảo, cũng không quá bức bách Vân Tú Châu. Cũng không biết có phải ảo giác của Vân Tú Châu hay không, cô tổng cảm thấy bài trí trong nhà Bùi Thần quá mức phù hợp với sở thích của cô, làm cô nhìn liền tâm sinh vui mừng. Cô đã từng nghĩ đến nơi ở trong tương lai, chính là như căn nhà này, thật đúng là thần kỳ.

"Tú Tú, lại đây ngồi" Bùi Thần đón Vân Tú Châu ngồi xuống, chỉ là đột nhiên đôi mắt cô nhịn không được trừng lớn, cả người đều không tốt.

= = = 

Edior có lời muốn nói: Tác giả phấn khởi đột kích hơn 7000 từ, cầu vote

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro