Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

🐣Chương 12: Kết giao🐣

Chương 12: Kết giao.

Biên tập : Cải

Nghĩ đến đây, Vân Tú Châu không kìm được mà hai chân mềm nhũn. Đó là đối thủ Tiết Minh Phỉ đã phái người tới hãm hại cô ta, thiếu chút nữa Tiết Minh Phỉ đã bị bọn người đó xúc phạm cho nên nam chủ vì hồng nhan mà trùng quan nhất nộ.

Tuy rằng Vân Tú Châu biết kẻ bị Bùi Thần đánh cũng không phải loại người tốt đẹp gì, nhưng mà cô vô pháp tiếp thu thái độ coi mạng người như cỏ rác của Bùi Thần.

Từ cách hành xử của Bùi Thần, Vân Tú Châu không cảm thấy cậu ta đối với sinh mệnh kính sợ. Vân Tú Châu bất quá cũng chỉ là một người bình thường, không nói đến chính mình tam quan chính đáng bao nhiêu nhưng ít nhất nửa kia tương lai tuyệt đối phải phù hợp với giá trị quan của chủ nghĩa xã hội.

Chính là, Vân Tú Châu nhớ tới đây là thế giới trong tiểu thuyết, cho dù nam chủ có giết chết người khác thì cũng sẽ không phải chịu trách nhiệm của pháp luật. Thế giới này , chuyển động xung quanh nam chủ, nữ chủ, mọi thứ đều do họ định đoạt.

Suy nghĩ này làm cho cả người Vân Tú Châu run bần bật, nếu như chính mình cự tuyệt nam chủ, cậu ta thẹn quá hóa giận, sẽ làm ra sự tình gì đây?

Hô hấp Vân Tú Châu cứng lại, không dám đánh cuộc tính mệnh của bản thân.

Vân Tú Châu đã từng đọc được ở trên mạng một câu hỏi ,cường X cùng mạng, bạn lựa chọn cái nào? Không nghi ngờ, tự nhiên là mạng sống quan trọng hơn, nhưng mà bị người khác dẫm đạp lên tôn nghiêm cũng rất khó chịu a !

Tuy rằng dùng cái kia so sánh với tình huống hiện tại có chút không thỏa đáng nhưng ở trong lòng Vân Tú Châu, hình tượng của Bùi Thần thật đáng sợ. Chính là, không hiểu sao Vân Tú Châu lại tin rằng cậu ta sẽ không làm sự việc hỗn đản đến cực điểm như vậy (Cường X). Chỉ là, nếu như không đáp ứng Bùi Thần sẽ dẫn đến kết cục bi thảm thì Vân Tú Châu thực thức thời đáp ứng.

Bùi Thần kiên nhẫn chờ đợi Vân Tú Châu trả lời. Tuy rằng trong lòng rất sốt ruột nhưng mà Bùi Thần cũng hiểu Tú Tú của cậu rụt rè cùng ngượng ngùng. Nhưng mà, ở trong mắt Vân Tú Châu, tình cảnh này chính là mình cùng Bùi Thần giằng co.

Khuất phục hay là phản kháng đây? Bảo bảo Vân Tú Châu 18 tuổi chưa từng bước ra khỏi tháp ngà voi là lần đầu tiên gặp phải chuyện như vậy. Tuy rằng yêu sớm đối với cô mà nói thực đáng sợ nhưng càng đáng sợ hơn là nếu cự tuyệt sẽ bị mất mạng nhỏ.

Vân Tú Châu cắn cắn môi, kỳ thật nước mắt đều sắp chảy ra, trước nay cô chưa từng bị bức bách đến như vậy. Cô thực sự muốn cự tuyệt nhưng mà dưới đôi mắt chờ mong của Bùi Thần, Vân Tú Châu đành rưng rưng gật đầu.

Bùi Thần trong lòng hiểu rõ, lấy hiểu biết của cậu về Vân Tú Châu, cho dù có thích mình, nhưng mà làm ra hành động đồng ý ở bên cậu cũng không phải dễ dàng gì.

Cho nên, Vân Tú Châu đồng ý càng làm Bùi Thần cảm giác đáng quý, làm cậu càng quý trọng gấp bội. Vân Tú Châu tình nguyện phá vỡ nguyên tắc không yêu sớm của bản thân , muốn cùng cậu ở bên nhau, cô đây là thích mình đến nhường nào, lại cố lấy dũng khí lớn đến bao nhiêu?

Cái này làm trong lòng Bùi Thần càng thêm kích động, cậu nhất định sẽ đối xử tốt với Tú Tú, sẽ không phụ lòng cô. Bùi Thần kích động không thôi, cậu sắp không kiềm chế được nội tâm nhiệt tình của bản thân, chỉ nghĩ muốn đem Vân Tú Châu gắt gao ôm vào lòng, yêu thương bao nhiêu cũng không đủ.

Chính là lúc này vừa mới bắt đầu kết giao, Bùi Thần sợ sẽ dọa Vân Tú Châu. Ở trong lòng Bùi Thần, Vân Tú Châu băng thanh ngọc khiết, thanh khiết ôn nhu, những từ tán dương mà cậu có thể nghĩ ra đều sử dụng trên người cô.

Cho nên, Bùi Thần chỉ có thể gian nan khắc chế chính mình, nhẹ nhàng run rẩy , vươn tay ôm Vân Tú Châu vào trong lòng.

Hành động này của Bùi Thần làm Vân Tú Châu thân mình cứng đờ, đôi mắt không tự giác trợn to.

Hơi thở dễ chịu trên người Bùi Thần ập vào mặt, càng làm cô không kìm được mà hoảng hốt. Vân Tú Châu ở trong lòng mình thân mình ngày càng cứng đờ cũng không làm Bùi Thần hoài nghi, dù sao thì trái tim cậu cũng đang đập bình bịch như muốn nhảy ra ngoài.

Cằm Bùi Thần mềm nhẹ đặt ở trên đỉnh đầu Vân Tú Châu, hít một hơi thật sâu hương thơm chỉ thuộc về cô, lòng tràn đầy si mê. Bùi Thần nhẹ nhàng cọ cọ, nội tâm càng thêm mềm mại "Tú Tú, Tú Tú ..." Bùi Thần ôn nhu lưu luyến gọi Vân Tú Châu.

Này cũng không khiến cho Vân Tú Châu bình tĩnh, ngược làm làm cô thân mình đều bắt đầu run lên. Ở trong lồng ngực của một nam sinh xa lạ khiến Vân Tú Châu có chút không khỏe. Bùi Thần vẫn luôn có thói quen tập thể hình, tuy rằng còn non nớt nhưng mà ngực không chút đơn bạc a (Chính là có cơ ngực ấy > < )

Bùi Thần trên người cơ bắp rõ ràng, ẩn chứa cường bạo cùng lực lượng, không hổ là kẻ không ai địch nổi của trấn trên.

Vân Tú Châu rất muốn trốn thoát khỏi cái ôm của Bùi Thần, hành vi thân mật như vậy cô còn chưa có tiếp thu được.

Vân Tú Châu cũng không phải là cái gì cũng không biết, chưa ăn thịt heo cũng nhìn thấy heo chạy, tuy rằng cô chưa từng nói chuyện yêu đương nhưng cô cũng hiểu rõ sau khi đáp ứng Bùi Thần, bản thân sẽ phải đối mặt với cái gì. Chỉ là, tuy biết rõ nhưng vẫn là quá nhanh, Vân Tú Châu chưa thể nào làm quen được.

Vân Tú Châu cảm giác toàn thân đều bị bao phủ bởi hơi thở của Bùi Thần làm cô rất muốn thoát đi. Cũng không biết bị Bùi Thần ôm bao lâu, cuối cùng Vân Tú Châu nhịn không được nhẹ giãy giụa một chút. Động tác nhỏ này làm Bùi Thần tỉnh táo lại,nhận ra bản thân đã quá trầm mê mà quên mất thời gian.

Chỉ là, cảm giác của Bùi Thần cùng Vân Tú Châu hoàn toàn trái ngược, trên người dính hương thơm của Vân Tú Châu làm cậu luyến tiếc buông cô ra.

Bùi Thần lưu luyến buông Vân Tú Châu ra, trên mặt còn bày ra biểu tình tiếc nuối làm Vân Tú Châu càng nhìn càng cảm thấy không tốt.

Vân Tú Châu gấp gáp rời khỏi người Bùi Thần, chỉ là hành động không dám quá rõ ràng, sợ cậu nhận ra.

Vân Tú Châu càng thêm cảm giác chính mình khổ bức, đây là chuyện gì đang xảy ra a? Cô thật sự chỉ muốn nghiêm túc học tập thôi, vì sao lại cứ gặp phải loại sự tình như này!!!!

Bùi Thần nhìn Vân Tú Châu ánh mắt nóng rực, phảng phất như hận không thể một ngụm nuốt cô vào bụng, làm Vân Tú Châu đè xuống nội tâm bi thương của chính mình.

"Tú Tú, để tớ đưa cậu về nhà"

Âm thầm theo đuôi Vân Tú Châu lâu như vậy, rốt cuộc lần này có thể quang minh chính đại hộ tống cô, Bùi Thần thực hưng phấn. Bùi Thần cũng không phải là người mới trên phương diện yêu đương nhưng kỳ thật cậu cũng có thể coi như một chút kinh nghiệm cũng không có.

Khi ở bên Tiết Minh Phỉ, cậu chưa từng có cảm giác theo đuổi một người cùng với tâm tư chuẩn bị hẹn hò. Hai người bọn họ xem như ngưu tầm ngưu , mã tầm mã, cả ngày quậy phá cùng nhau.

Trước đây, Bùi Thần đã lên kế hoạch những việc cần làm sau khi trở thành bạn trai Vân Tú Châu, hiện tại, Bùi Thần muốn đem những kế hoạch kia, tất cả đều thực hiện

Chỉ là, Bùi Thần càng thêm rõ ràng, những việc này không thể vội vàng được, cần từ từ tiến hành. Hôm nay, xác định danh phận bạn trai, cùng Vân Tú Châu kết giao, chính là thắng lợi mang tính bước ngoặt.

Sự việc này có ý nghĩa trọng đại đối với Bùi Thần, cậu nhất định sẽ không quên, còn muốn sang năm làm lễ kỉ niệm cùng Vân Tú Châu.

Bùi Thần muốn nắm lấy bàn tay nhỏ của Vân Tú Châu, đây là đặc quyền của bạn trai. Nhưng mà, sự né tránh của Vân Tú Châu , Bùi Thần không phải là không cảm giác được. Cậu cũng không có nghĩ nhiều , chỉ cho rằng đó là do Vân Tú Châu thẹn thùng. Trong mắt của Bùi Thần, hành động nào của Vân Tú Châu cũng thực đáng yêu, làm tâm cậu ngứa đến lợi hại.

Bùi Thần cảm thấy chính mình hẳn nên thân sĩ một chút, không cần đem cô bức đến nóng này. Tuy rằng trước đây cậu cảm thấy bản thân cùng hai chữ thân sĩ này không có chút quan hệ nhưng hiện tại vì Vân Tú Châu, Bùi Thần nguyện ý phát huy một chút phong độ thân sĩ ít ỏi còn sót lại của bản thân.

Bùi Thần cũng Vân Tú Châu một đường không nói gì đi về nhà cô. Cả đoạn đường, Vân Tú Châu đều cúi đầu, trong khoảng thời gian ngắn cũng không nghĩ đến vấn đề nhà mình sẽ phát hiện ra vị bạn trai mới ra lò này của bản thân.

Sự tình hôm nay thực sự làm Vân Tú Châu shock, cô chỉ muốn nhanh nhanh cùng Bùi Thần tách ra, trở lại căn nhà ấm áp của chính mình. Vân Tú Châu không hề nghĩ đến phản ứng Bùi Thần chứ đừng nói gì đến việc nói chuyện với cậu.

Bùi Thần cũng không ngại, cậu lúc này nội tâm quá mức vui sướng, cho dù không nói câu gì nhưng trên mặt vẫn tràn đầy ý cười.

Vân Tú Châu thở phào nhẹ nhõm một hơi, cũng may Bùi Thần kế tiếp coi như an phận, Vân Tú Châu coi như bên cạnh mình không có ai.

Đối với Vân Tú Châu mà nói, đoạn đường này thập phần dày vò, chính là Bùi Thần trước sau đều cảm thấy con đường này hôm nay có chút ngắn.

Chờ đến khi đến trước cửa nhà Vân Tú Châu, Bùi Thần tự giác ngừng lại, nhìn cô đôi mắt đầy quyến luyến.

Vân Tú Châu hận không thể lập tức trốn vào trong nhà nhưng cô không thể không căng da đầu đối diện với ánh mắt chăm chú của Bùi Thần.

Vân Tú Châu nắm chặt ba lô của bản thân, mím mím cánh môi không lên tiếng, nội tâm không tiếng động kháng cự.

Bùi Thần một khang tình ý không có chỗ phát tiết, sắc mặt dần đỏ lên. Chỉ tiếc Vân Tú Châu cúi đầu, không có nhận thấy sắc mặt kỳ dị của Bùi Thần. Bùi Thần muốn cúi đầu ôn nhu hôn lấy cái trán của Vân Tú Châu, hầu kết không tự giác hơi nhúc nhích.

= = =

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro