Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 3


Mấy ngày Diệp Thu bệnh, Hàn Văn Thanh vẫn chạy đi chạy lại giữa công ty và nhà mình. Đến tận cho đến khi y hết bệnh, hắn vẫn không nói chuyện muốn có đứa trẻ cho Diệp Thu. Hắn cũng không nhắc tới chuyện để Dụ Hoàng tới nhà chơi, tiếp tục cẩn thận chăm sóc y.

Kỳ phát tình của Diệp Thu đến ngay sau khi y khỏi bệnh. Vào thời điểm Omega sắp tiến vào kỳ phát tình, Alpha sẽ theo bản năng điều chỉnh cơ thể lên tới trạng thái đỉnh điểm, lúc nào cũng chăm chú tia con mồi, chuẩn bị hưởng thụ một bữa tiệc lớn đầy mỹ vị, có điều tuy hiểu nhưng bởi vì cơ thể Diệp Thu vừa mới khỏe lại, hai người không thể làm quá kịch liệt, khiến ngày qua ngày thật quá khó khăn, Hàn Văn Thanh dứt khoát nghỉ một tuần không đến công ty ở nhà "chiếu cố" Diệp Thu trong kỳ phát tình.

Hai người vui vẻ trong một tuần, Hàn Văn Thanh cũng thừa cơ hội xâm nhập vào nơi mềm mại nhất trong cơ thể Diệp Thu, đòi hỏi muốn đánh dấu y hoàn toàn, cùng y tạo ra một đứa trẻ. Diệp Thu khi đó hoảng sợ muốn chết, liên tiếp kêu hắn rời đi, nhưng nghĩ mình trước khi làm thường uống thuốc tránh thai rồi nên lại vặn vẹo cơ thể đòi hỏi muốn nhiều hơn nữa.

Trương Tân Kiệt bị Hàn Văn Thanh đùn đẩy trách nhiệm công ty trong một tuần, mệt tới không thở nổi, mỗi ngày đi làm đều than thở với đồng nghiệp, anh có một vị sếp cưng vợ tới tận trời. Lại nghĩ đến việc Hàn Văn Thanh mỗi ngày đều nhờ anh mua đồ ăn đưa tới cửa, đến cửa lại ngửi thấy mùi thơm ngọt, nồng đậm, đầy quyến rũ của Diệp Thu, anh liền nhanh chân chạy đi mất để không bị mất kiểm soát, cũng đầy đồng tình với Diệp Thu mỗi ngày đều bị cầm thú đè...

Mọi người đều biết, lần này Diệp Thu đã thực sự thuộc về Hàn Văn Thanh. Trong lần họp báo cáo công vụ thường xuyên của công ty này, Hàn Văn Thanh có dắt vị phó giám đốc bí ẩn suốt ngày chui rúc ở nhà chơi game kia theo. Tuyên bố hắn là hoa đã có chủ, mà chủ ở đây là vị phó giám đốc nhìn thì tưởng Beta mà thực ra lại là Omega kia. Toàn bộ công ty đều bàn tán sôi nổi về việc này trong một tuần liền, việc này đã truyền đến tận các nơi khác khiến cho các nhân viên nữ trong công ty và các Omega khác tan nát cõi lòng. Nhưng vẫn chưa có ai nhìn thấy mặt của phó giám đốc vì trước đó Hàn Văn Thanh đã ép Diệp Thu đeo kính râm và khẩu trang trong buổi họp, nên dung mạo của phó giám đốc kiêm chủ tịch phu nhân vẫn là một bí ẩn cần người giải đáp...

Mỗi ngày với Diệp Thu đều trôi qua thực vui vẻ. Cho đến tháng sau, trong một buổi sáng đẹp trời Diệp Thu đang cao hứng chuẩn bị ăn mì do Hàn Văn Thanh nấu, hương thơm ngào ngạt bốc lên, cảm giác buồn nôn vô cớ ập đến, Diệp Thu nhanh chóng bụm miệng chạy ào vào phòng vệ sinh.

Một tiếng "Ọe..." vang lên khiến Hàn Văn Thanh đang múc nước canh trong bếp chú ý tới, không khỏi cau mày lại. Hắn nghĩ Diệp Thu đã hết bệnh rồi còn muốn làm trò mèo gì nữa đây?

Diệp Thu ói mất mấy phút mới đi ra khỏi phòng, mệt lả ngồi dựa vào ghế. Hàn Văn Thanh lập tức lại gần muốn hỏi, chưa kịp phát ra tiếng, Diệp Thu lại nhanh chóng, vội vã chạy vào phòng vệ sinh, lần này còn nôn lâu hơn lần trước.

Hàn Văn Thanh liên tục phải nghe tiếng nôn mửa, trong lòng như có lửa đốt ngồi bên ngoài chờ. Hơn mười phút trôi qua, Diệp Thu vẫn chưa đi ra, trong phòng vệ sinh cũng im hơi lặng tiếng, Hàn Văn Thanh nôn nóng chạy vào xem, lại nhìn thấy Diệp Thu đang ngất xỉu dưới đất.

Hàn Văn Thanh vội vàng chạy tới nâng Diệp Thu dậy, lay lay người y: "Diệp Thu?! Diệp Thu!!!"

Người nằm dưới đất không phản ứng chút nào, hắn vội vàng ôm lấy người, cầm lấy chìa khóa ở bàn trong phòng khách, chạy ra khỏi chung cư, lái xe đi tới bệnh viện.

Lúc Diệp Thu tỉnh lại, y đang được đẩy vào phòng bệnh nhân, trông thấy Hàn Văn Thanh bên cạnh, khàn giọng hỏi: "Em bị làm sao vậy?"

Y nhớ lúc ở trong phòng vệ sinh mình nôn rất dữ, chỉ thiếu điều nôn cả dạ dày ra, cảm giác vô cùng khó chịu, sau đó liền ngất xỉu, trước mắt bỗng nhiên tối sầm lại, không biết tiếp theo xảy ra chuyện gì.

Hàn Văn Thanh bình tĩnh mặt ngoài nói: "Em bị ngất xỉu trong phòng vệ sinh, tôi đưa em tới bệnh viện."

Bác sĩ tiến lên kiểm tra, đoạn hỏi: "Cậu đây, trong người cậu có chỗ nào không thoải mái không?"

Diệp Thu vô lực trả lời: "Buồn nôn, muốn ói."

Nói xong, cảm giác buồn nôn lại ập tới, y vội vã chống nửa thân trên, nôn khan vài tiếng. Hàn Văn Thanh nhăn mi đứng bên cạnh, tay lại nhẹ nhàng vuốt tóc y an ủi, trong tim đã đau thắt lại.

Những gì có thể nôn ra thì sáng nay y đã nôn hết rồi, giờ trong dạ dày không còn gì có thể nôn ra nữa.

Đến khi y ngớt nôn rồi, bác sĩ mới khám cho y: "Ngoại trừ buồn nôn, trong người còn có chỗ nào không thoải mái không? Ví dụ như có cảm thấy cả người nóng bừng, nhiều đờm, yết hầu sưng đau hoặc là thiếu máu, bệnh thấp khớp các loại hay không?"

"Không."

"Thật kì lạ. Cậu đây là Beta phải không?" Bác sĩ buông ống nghe trên người ra.

Hàn Văn Thanh lập tức trả lời: "Em ấy là Omega. Sức khỏe em ấy thế nào rồi?"

Bác sĩ quay trở lại trước mặt Diệp Thu: "Cậu này, chúng tôi kiến nghị cậu nên đi siêu âm B*một chút."

(Siêu âm B hay còn gọi siêu âm 2 chiều Sự di chuyển của đầu dò trên da bệnh nhân cho phép ghi lại cấu trúc âm của các mô trong cơ thể nằm trên mặt phẳng quét của chùm tia, đây là phương pháp siêu âm cắt lớp (Echotomography). Hình thu được từ các âm vang này sẽ được lưu trữ trong bộ nhớ và chuyển thành tín hiệu trên màn truyền bằng các chấm trắng đen, xám.

Cái quần này tui không rõ lắm đâu, kiểu kiểu như kiểm tra nội soi í)

"Siêu âm B?" Diệp Thu giật mình.

Khóe môi Hàn Văn Thanh run run, như thể muốn nói điều gì đó với bác sĩ, nhưng cuối cùng lại chọn im lặng, vài phút trôi qua Hàn Văn Thanh nói: "Tôi đi đăng ký cho em."

Sau khi hắn rời đi, Diệp Thu lại buồn nôn mà nôn khan thêm vài lần nữa. Y đồng ý với bác sĩ đi siêu âm B.

Bác sĩ lập tức đưa Diệp Thu qua phòng siêu âm. Chỗ đó có kha khá người đang xếp hàng.

Bệnh viện quy mô nhỏ không nhiều người đến khám như các bệnh viện lớn, đóng phí kiểm tra xong, xếp hàng đợi khoảng mười phút, chẳng mấy chốc đã tới lượt Diệp Thu.

Kiểm tra cho Diệp Thu là một nữ bác sĩ, cô bôi gel siêu âm lên trên người Diệp Thu, sau đó dùng đầu dò bắt đầu kiểm tra tình huống.

Ngay sau đó, đôi mắt cô hiện lên vẻ sửng sốt và phức tạp, sau đó cô thu đầu dò và dặn Diệp Thu: "Nửa giờ sau tới lấy báo cáo."

Trong lúc đợi kết quả, Hàn Văn Thanh đi tới một quán ăn gần bệnh viện ăn sáng, Diệp Thu lo mình thấy đồ ăn lại nôn khan, ảnh hưởng tới sự ngon miệng của hắn, nên từ chối đi theo cùng Hàn Văn Thanh, hơn nữa nói không chừng y còn phải kiểm tra tiếp, càng không thể đi ăn sáng.

Đợi đến khi Hàn Văn Thanh quay về cùng với túi đồ ăn nhẹ trên tay, vừa vặn đã có báo cáo kết quả siêu âm B.

Diệp Thu đọc báo cáo không hiểu gì, bèn đưa cho bác sĩ phòng cấp cứu.

Bác sĩ nhìn báo cáo, sững sờ một hồi, hết nhìn Diệp Thu lại nhìn xuống báo cáo trên tay, nét mặt bối rối: "Cái.. cái này.."

Diệp Thu cùng Hàn Văn Thanh đều bị bác sĩ dọa cho căng thẳng, người cũng lập tức cứng lên. Cả hai đều sợ bị dò ra bệnh nan y, cuối cùng Hàn Văn Thanh thật sự không chịu nổi bác sĩ cứ cứng đờ người ra nhìn báo cáo, tức giận nói: "Bác sĩ, ông có thể nói thẳng cho chúng tôi biết em ấy có bị bệnh gì không, ông cứ muốn nói lại thôi như vậy làm chúng tôi rất căng thẳng, không bị bệnh cũng bị ông hại cho có bệnh."

Bác sĩ lấy lại tinh thần, vội nói: "Xin lỗi cậu."

Ông hạ thấp giọng, đẩy đẩy gọng kính trên sống mũi, làm vẻ trấn định nói: "Cậu Diệp, theo báo cáo siêu âm cho thấy, cậu đã mang thai." Ông nghĩ nhìn qua Diệp Thu thì tưởng Beta vậy mà lại là Omega nam hiếm có.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro