Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 108 : Bức Hôn

Cúp máy của Faruzan Kornkamon, Mon Kornkamon mặt mày sợ hãi khủng hoảng lập tức gọi điện cho Khun Sam.

"Khun Sam, ba nói bác sĩ Sucrose đã từ chối chữa trị cho em phải không?"

"Ừm, em yên tâm đi, nghe nói bác sĩ Sucrose sắp đến kinh đô, chị sẽ đi gặp cô ta, xem có thể tìm cách khác để cô ta đồng ý chữa trị cho em!"

Nghe thấy Mon Kornkamon khóc lóc, Khun Sam mặc dù trong lòng có chút bực dọc, lại còn chút không kiên nhẫn, gương mặt ôn nhuận hơi nhíu mày, an ủi nói.

"Khun Sam, nếu như bác sĩ Sucrose vẫn không đồng ý chữa trị cho em thì phải làm sao, hu hu, vậy em sau này phải làm thế nào?"

Mon Kornkamon nghe thấy lời của Khun Sam ngược lại không có được an ủi, ngược lại khóc càng lúc càng thương tâm hơn.

Không biết thế nào, bình thường Mon Kornkamon cũng không phải chưa từng khóc trước mặt cô ta, nàng vừa khóc, cô ta vẫn không nhịn được có chút áy náy và đau lòng, nhưng hiện nay nghe thấy tiếng khóc của cô ta chỉ cảm thấy trong lòng là sự bực bội nối tiếp nhau, dường như có một cỗ lửa giận không tên đang thiêu đốt không ngừng, cực kỳ khó chịu.

Nhíu mày, Khun Sam cố nén sự bực bội và lửa giận không tên không lòng mà an ủi cô ta.

"Yên tâm đi, bên phía bác sĩ Sucrose chị sẽ nghĩ cách!"

Mon Kornkamon nghe thấy lời này của Khun Sam, không khỏi cắn môi, đáy mắt âm độc tràn ra tia lạnh lùng và không cam tâm hỏi.

"Sam, nếu như... nếu như em cả đời này đều như thế này, chị, chị còn lấy em không?"

Khun Sam sững người, không ngờ Mon Kornkamon sẽ lại hỏi như vậy, lông mày nhíu chặt vài phần.

"Nói linh tinh cái gì, em nhất định sẽ khỏe lại!"

Khun Sam không biết thế nào, trước đây Becky Armstrong còn chưa trở về, bởi vì áy náy trong lòng lấy Mon Kornkamon cũng không cảm thấy sẽ thế nào, nhưng bây giờ Becky Armstrong trở về rồi.

Trong lòng cô ta có một loại bài xích mãnh liệt với ý nghĩ sẽ kết hôn với Mon Kornkamon, chính vì không muốn để Becky Armstrong hiểu lầm, mặc dù Becky Armstrong lúc này cũng không để ý cô ta có kết hôn với Mon Kornkamon hay không.

Nghe thấy lời này của Khun Sam, hận ý trên mặt của Mon Kornkamon càng đậm hơn vài phần, đáy mắt co rút tràn đầy hận ý.

"Nhưng em nếu như không khỏi thì sao?"

Khun Sam bị hỏi thì có hơi bực, sắc mặt ôn hòa cũng mang vào phần mệt mỏi và lạnh lùng:

"Mon, chị bây giờ rất bận, thật sự rất bận, chị nói chị sẽ cố gắng hết sức tìm bác sĩ Sucrose, nhất định sẽ nghĩ cách chữa khỏi cho em, em yên tâm đi!"

"Được!"

Mon Kornkamon nghe thấy Khun Sam đã có chút không kiên nhẫn nữa, cũng không dám ép hỏi quá gắt, sau khi cúp máy, lại gạt tất cả đồ vật trên giường và trên kệ ở đầu giường xuống đất.

"Tiện nhân, tiện nhân đáng chết, cho cô câu dẫn Khun Sam, tiện nhân, tiện nhân, Khun Sam, chị muốn đá tôi, đừng hòng, chị không muốn kết hôn với tôi, tôi cứ phải gả cho chị!"

Mặt mày Mon Kornkamon trở nên vặn vẹo tràn ngập hận ý và đố kỵ. Phát tiết một hồi, một lúc sau mới dần yên tĩnh lại, cầm chiếc điện thoại ở bên cạnh gọi đến một số.

"Alo, tôi muốn đưa tin, đại tiểu thư nhà Kornkamon bị người ta hãm hại hai chân bị liệt, nhà Anuntrakul muốn thoái hôn, đại tiểu thư Kornkamon cơ thể lẫn trái tim đều tổn thương, nhiều lần tự sát tìm đến cái chết!"

Đầu bên kia yên lặng một lúc, mới không nhịn được hỏi: "Tin tức này của cô chắc chắn đáng tin không?"

"Đáng tin, tuyệt đối đáng tin, tôi có ảnh, lát nữa gửi cho chị!"

Mon Kornkamon mặt mày ngoan độc cúp máy, trên gương mặt vặn vẹo lộ ra nụ cười lạnh mang theo sự tàn nhẫn.

Khun Sam, chị muốn tiếp tục ở bên tiện nhân đó, tôi cứ không để hai người như ý nguyện, tôi tuyệt đối sẽ không để chị và tiện nhân đó tiếp tục ở bên nhau, tuyệt đối không cho phép.

Quả nhiên, ngày hôm sau, Mon Kornkamon lần nữa lên trang đầu của các bản tin giải trí, lần này ngoài cô ta ra còn liên lụy đến cả cô cả nhà Anuntrakul.

Tin tức trên báo giống hệt tin Mon Kornkamon đăng, tin tức vừa ra, giới thượng lưu của cả kinh đô đều không khỏi trở nên sôi sục.

Đầu tiên, chuyện cô đại tiểu thư Kornkamon bị người khác hãm hại, hai chân bị liệt, khó lòng chữa vừa được tiết lộ, không thiếu người đều ở một bên lạnh lùng xem trò cười, còn cả những người không nhịn được mắng to Mon Kornkamon không có đức hạnh này đáng đời.

Mà sau khi đọc những tin tức sau, tiếng mắng chửi dần chuyển hướng, dần dần hướng sang nhà Anuntrakul và cô Samanun Anuntrakul.

Đại tiểu thư Kornkamon người ta đã rất đáng thương rồi, gia tộc sắp hủy hoại rồi, danh tiếng bản thân còn không tốt, bây giờ còn rơi vào kết cục hai chân bị liệt, khi Mon Kornkamon đau khổ, đại tiểu thư Anuntrakul không chăm sóc hay an ủi, vậy mà muốn chấm dứt hôn ước với cô ta, điều này khiến tất cả mọi người nhìn vào quả thực chính là hành vi của cầm thú.

Ngay sau khi tin tức này được tung ra, nhà Anuntrakul và Samanun Anuntrakul ngay lập tức nhận được tin tức, trên gương mặt ôn hòa của Khun Sam tràn ra sự âm trầm.

"Đại tiểu thư, bây giờ phải làm sao, không ít phóng viên đã náo loạn muốn phỏng vấn cô rồi?"

Mika vừa nhận được tin thì xông vào văn phòng báo cáo với Samanun Anuntrakul.

"Tra cho tôi, tin tức đó là ai tung ra!"

Sắc mặt của Khun Sam có chút khó coi, tin tức như thế này vừa ra ít nhiều cũng sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của tập đoàn.

"Vâng, tôi lập tức đi điều tra!"

Mika nghe theo sự phân phó của Samanun Anuntrakul, lập tức đi điều tra.

Sắc mặt của Khun Sam có chút khó coi, chuyện Mon Kornkamon tay chân bị phế đều luôn được giữ bí mật, trước giờ chưa có lộ ra chút gió, bây giờ đột nhiên bị lộ ra, khiến Khun Sam không thể không nghi ngờ mục đích của người này rốt cuộc là gì.

Nhưng nghĩ đến tin tức của Mon Kornkamon bị lộ, vậy thì tâm tư vốn dĩ muốn đá Mon Kornkamon của mình không thể nữa rồi, nếu không vào lúc này hủy hôn ước với nhà Kornkamon, nhất định sẽ đẩy tập đoàn S và bản thân đến đầu sóng ngọn gió.

Bên này, tin tức này vừa được tung ra, cũng khiến Freen Sarocha hơi nhíu mày, nhìn tờ báo trong tay mà Yha đưa cho, khóe miệng lạnh lùng nhếch lên.

"Mon Kornkamon này cũng không ngốc, vậy mà nghĩ ra chiêu này để bức ép Samanun Anuntrakul kết hôn với cô ta, tôi đến giờ thật sự đã xem thường sự ngoan độc của Mon Kornkamon rồi, người phụ nữ như này ở lại bên cạnh Samanun Anuntrakul thật sự khá đáng sợ!"

"Tôi khi vừa xem cũng bị dọa giật mình, còn tưởng là Vân ảnh vệ làm, có điều sau đó điều tra được mới biết vậy mà là Mon Kornkamon, có điều dấu vết tôi đã xóa sạch sẽ rồi, bảo đảm cô cả nhà Anuntrakul không tra được một chút tin tức nào cả!"

Yha sau khi biết được tin tức này thì lập tức đi điều tra rồi, còn xóa sạch tất cả manh mối đi, cho dù Samanun Anuntrakul đến lúc đó muốn tra, cũng không tra ra được.

Dựa vào điểm này, đại tiểu thư Kornkamon thật sự nên cảm ơn cô chủ nhà cô ta, nếu không đợi khi Samanun Anuntrakul tra ra tin tức này là do bản thân Mon Kornkamon tung ra, mục đích chính là ép hôn, hình tượng của Mon Kornkamon ở trong lòng Samanun Anuntrakul căn bản sẽ không còn gì!

"Bỏ thêm một mồi lửa nữa, để ngọn lửa này càng cháy lớn càng tốt, như thế Samanun Anuntrakul mới nhanh chóng lấy Mon Kornkamon!"

Freen Sarocha lạnh lùng liếc nhìn tờ báo, đáy mắt sâu thẳm vụt qua một tia hàn mang sắc bén.

Sẩm tối, khi Freen gọi điện cho Becky, Becky đang bị Irin kéo vào một quán đồ uống, Becky báo địa chỉ cho Freen, Freen nói nàng đợi rồi cúp máy.

"Nghe nói gì chưa, chân của tiện nhân Mon Kornkamon đó bị liệt rồi, cũng không biết ai làm, mặc dù hơi ác một chút, nhưng hả giận!" Dạ

Đáy mắt lạnh lẽo của Becky Armstrong vụt qua tia sáng, quay đầu muốn hỏi Kaeya Alberich, vậy mà không có tra ra được người động thủ là ai.

"Xem ra cậu rất vui!"

"Đương nhiên, có thể không vui được sao, cậu không biết cậu không ở đây mấy năm nay tiện nhân đó thỉnh thoảng cùng tên đểu cáng Samanun Anuntrakul đó ân ân ái ái, nhìn thôi tớ chỉ muốn nôn, không ngờ làm nhiều chuyện xấu như thế cuối cùng báo ứng cũng đến, quả nhiên, là người không thể làm chuyện hại người được!"

Becky Armstrong cười nhàn nhạt, không bình luận, đáy mắt lạnh lẽo lại phá ra một tia lạnh, tràn ra sự tức giận.

Nếu Mon Kornkamon chỉ chút báo ứng này không thừa nhận được, vậy thì làm sao thừa nhận nổi sự báo thù tiếp theo của cô đây!

Nửa tiếng sau, Freen Sarocha dừng xe trước cửa quán.

Quán đồ uống nằm trên con phố đi bộ đông đúc, chiếc Maybach màu đen vừa dừng lại, người phụ nữ bước ra từ chiếc Maybach, khí tức lạnh lẽo bá đạo tỏa ra trên cả người, bỗng chốc có không ít các cô gái ở xung quanh phải thốt lên.

"Trời ơi ơi ơi..., đẹp quá đi, đúng là đẹp hơn cả ngôi sao điện ảnh!"

"Đúng đấy, còn ngầu nữa chứ, trời ơi, tôi động lòng rồi!"

Theo sau bước chân của Freen Sarocha vào quán nước là ánh nhìn của những người phụ nữ xung quanh, Freen không thích bị người khác nhìn chằm chằm như vậy, ánh mắt lạnh lùng thâm thúy liếc mấy người phụ nữ xung quanh một cái, mọi người nhịn không được mà rùng mình.

Nghe thấy tiếng thét chói tai bên ngoài, Becky khẽ nâng mắt, vừa đúng lúc nhìn thấy Freen mang theo khí chất lạnh lùng cao quý đẩy cửa chính của quán nước đi vào, khuôn mặt tuấn mỹ lãnh khốc vô tình tựa như điêu khắc. Con ngươi đen sâu thẳm đảo qua một vòng quán nước, cuối cùng dừng lại trên người Becky, đáy mắt phủ một tầng nhu hòa, trên mặt cũng bớt đi vài phần lạnh lùng.

Irin Urassaya Malaiwong thấy Freen Sarocha từ từ đi đến, không hiểu sao cảm thấy trên đời cũng đúng là chỉ có Freen xứng đôi với Becky, không nói đến vẻ ngoài xuất sắc của hai người, đến tính cách cũng chẳng khác nhau mấy. Irin Urassaya Malaiwong bỗng nhiên nhớ đến một câu nói:

"Tìm tìm kiếm kiếm, mọi sự chờ đợi của tôi đều chỉ vì em đến!"

"A, chị ấy đang nhìn mình, đang nhìn mình, không phải là qua chỗ mình đấy chứ!"

Cô gái ngồi sau Becky Armstrong và Irin Urassaya Malaiwong thấy Freen Sarocha bước về phía bọn họ, nhất thời kích động ảo tưởng hét lên.

Irin Urassaya Malaiwong nghe thấy giọng nói ngu ngốc truyền đến từ phía sau không khỏi đỡ trán. Ài, đúng là một đám mê gái !

Irin Urassaya Malaiwong tuy cũng là một đứa mê cái đẹp, nhưng loại nhân vật như Freen Sarocha cô không dám. Loại ánh mắt với khí chất đủ khiến người cách xa ba thước đóng băng đó chỉ cần vừa nghĩ đến đã khiến cả người cô run lên rồi.

Freen Sarocha bước đến rồi đứng trước mặt Becky Armstrong, ánh mắt dịu dàng nhìn người phụ nữ nhỏ nhắn phía trước, đưa tay lên xoa đầu nàng một cách cưng chiều, khuôn mặt dịu dàng thâm tình nhất thời khiến mấy cô gái xung quanh gào thét, trái tim vỡ vụn:

"Ài, tôi nói các cô được rồi đấy, ở đây ngược cẩu, không thấy một kẻ quý tộc độc thân như tôi à, cẩu lương nhà tôi không nhiều lắm đâu!"

Thấy một màn ân ái ngọt ngào của Becky và Freen, Irin Urassaya Malaiwong không khỏi lên tiếng kháng nghị.

"Gần đây cậu ăn đồ ăn cho chó à?"

Becky Armstrong nâng mắt nhìn Irin Urassaya Malaiwong, nhướn mày nghi hoặc.

Irin Urassaya Malaiwong sững sờ, nhất thời cảm thấy mình bị thua dưới tay con nhóc Becky Armstrong này:

"Con nhóc Becky kia, cái chính kìa, cậu không nghe được cái chính à, cái chính là tớ ăn đồ ăn cho chó hả?"

Becky Armstrong nhìn dáng vẻ tức giận của Irin Urassaya Malaiwong không khỏi bật cười.

Freen ở bên cạnh nhìn thấy trong lòng không khỏi cảm thấy khó chịu. Becca nhà cô rất ít cười với cô, vậy mà chỉ vì chuyện nhảm nhí này mà cười, đúng là ghen tị mà! Tròng mắt âm u sâu thẳm lạnh lùng liếc Irin Urassaya Malaiwong một cái!

Mẹ! Ánh mắt đó của cô là gì vậy cô Freen, cứ như là tôi ngoại tình với vợ chị vậy!

"Đi thôi, không còn sớm nữa rồi!"

Freen Sarocha không nhìn Irin Urassaya Malaiwong nữa, đưa tay ra ôm Becky vào ngực đi ra cửa.

"Irin!"

Becky Armstrong đi được vài bước, thấy Irin Urassaya Malaiwong đứng im liền hét lên.

Lúc Freen Sarocha và Becky Armstrong đợi người đến, trong phòng bao đã đầy người, có vài người Becky biết, còn vài người khác thì không. Lúc ánh mắt trong trẻo lạnh lùng nhìn thấy Looknam Orntara Poolsak trong góc không khỏi híp lại, lạnh lùng rời đi.

Lúc này Looknam Orntara Poolsak nhìn thấy Becky Armstrong cũng sững người. Nhiều năm như vậy, dù cô có dùng trăm phương ngàn kế để xóa bỏ người phụ nữ đáng ghét này khỏi đáy lòng, thử đủ loại cách, say rượu, liên tục đổi phụ nữ hay không ngừng dày vò chính mình thì vẫn không thể gạt được hình bóng của người phụ nữ này khỏi tâm trí.

Rõ ràng người phụ nữ khiến cô khinh bỉ, xem thường này vẫn chiếm đóng trong tâm trí cô, hết lần này đến lần khác. Đến giờ cô cũng không nhớ rõ đã bao lâu rồi mình chưa chạm vào người phụ nữ khác, lần nào chạm đến cũng sẽ nhìn mặt người phụ nữ đó thành Becky Armstrong.

Looknam Orntara Poolsak không biết mình làm sao, nhưng lại không thể ngăn được mình nhớ đến người phụ nữ này.

Nhưng lúc này thấy Freen Sarocha dịu dàng ôm Becky Armstrong bước vào phòng bao, Looknam Orntara Poolsak mới bỗng nhiên bừng tỉnh, người phụ nữ đó là người của người chị em tốt từ bé của cô! Trong lòng không biết là cay đắng hay phiền muộn, liền nhấc chén rượu trên bàn một hơi uống sạch.

Thấy Becky Armstrong, phấn khởi nhất còn có cả Mind Sawaros, vừa gặp mặt đã xông tới:

"Chị dâu, cuối cùng chị cũng đến rồi, em nhớ chị chết mất!"

Mind Sawaros nói rồi định kéo tay Becky Armstrong qua chỗ ngồi.

Ánh mắt u ám của Freen Sarocha liếc qua một cái, cánh tay ôm Becky siết chặt lại, đem thân thể Becky giấu sau người mình, không cho bàn tay của Mind chạm vào Becca của cô, ánh mắt lạnh lùng sâu thẳm.

"Chị, chị cũng hẹp hòi quá đi à, em chỉ muốn kéo chị dâu qua chỗ ngồi thôi mà!"

Mind Sawaros sợ hãi nhìn sắc mặt thâm trầm của chị gái mình, không khỏi giải thích.

"Lần sau còn động thì cẩn thận cái tay của em!"

Tính chiếm hữu của Freen Sarocha đối với Becky Armstrong rất mạnh mẽ. Vừa bước vào phòng bao đã nhìn thấy Looknam Orntara Poolsak nhìn Becca của cô chằm chằm khiến cô rất khó chịu rồi, lúc này nhìn thấy Mind Sawaros, vừa đúng để cô có chỗ trút giận.

Bị Freen Sarocha lạnh lùng cảnh cáo, sắc mặt Mind Sawaros đau buồn xoay người về chỗ ngồi của mình.

Thấy sắc mặt tủi thân quay về của Mind Sawaros, vài người khác trong phòng bao không khỏi hơi chút kinh ngạc nhìn về phía Freen Sarocha.

Nhiều năm như vậy rồi, bọn họ chưa từng thấy sự chiếm hữu mạnh mẽ như vậy trên người Freen Sarocha, đúng là thực đáng sợ, ngoài Looknam Orntara Poolsak ra, những người khác ở đây không khỏi có vài phần tò mò.

Bắt đầu nhao nhao muốn nhìn xem rốt cuộc người phụ nữ như thế nào có thể chiếm được bảo bối như Freen Sarocha, vậy mà có thể khiến cho một người Freen Sarocha là kẻ đứng đầu Kinh Đô lãnh khốc vô tình để ý đến như vậy.

"Mind Sawaros, trong mắt chị cậu có phụ nữ nên quên em trai rồi, không sao, Freen không cần cậu thì còn có chị Nahida cần cậu!"

Nahida Kusanali liếc mắt nhìn Mind Sawaros, không khỏi bật cười.

Noey Natnicha Vorrakittikun bên cạnh cũng có vài phần kinh ngạc và hứng thú, ánh mắt tò mò nhìn ra sau Freen Sarocha một cái, đáy mắt tràn đầy sự thích thú.

Buổi gặp gỡ lần trước đáng lẽ nên để ý đến người phụ nữ này, không ngờ chưa để ý được nên giờ càng khiến cô ta thêm tò mò, cộng thêm việc Freen Sarocha Chankimha mấy ngày nay trở nên kỳ lạ càng khiến cô ta hứng thú với cô vợ yêu này của Freen hơn.

Ánh mắt mọi người đều đổ ra sau Freen Sarocha.

"Chị dâu, chị dâu, chị còn nhớ em không, em là Noelle Vorrakittikun, lần trước chúng ta đã gặp nhau ở trường đua ngầm đó!"

Nhưng cậu ta lại nhớ người chị dâu này của Mind rất lâu.

"Đường đua ngầm?"

Nghe thấy lời của Noelle Vorrakittikun, mọi người đều kinh ngạc không thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro