PHIÊN NGOẠI 1 (H)
Merry Xmas tất cả mọi người, chúc mọi người một mùa giáng sinh vui vẻ và hạnh phúc nha~
____
Trương Vọng Tinh ba tháng tuổi, nho nhỏ nằm trong nôi đưa đôi mắt to tròn nhìn xung quanh. Baba của bé, Trương Hân Nghiêu và hai anh đang trang trí cây thông giáng sinh, mama Tỉnh Lung có điện thoại bàn công việc. Bé cảm giác không ai chú ý đến mình liền khóc toáng lên, làm baba mama bên này bỏ dở công việc đang làm mà đến bên nôi trẻ em.
Tỉnh Lung bế Tiểu Tinh, thắc mắc tại sao bé lại khóc "Cục cưng à, làm sao vậy?"
Bồng Bồng cũng lại gần, nắm lấy ống quần Tỉnh Lung, thu hút sự chú ý của cậu. Tỉnh Lung khéo léo ngồi bệch xuống đất, để Tiểu Tinh ngang tầm nhìn của hai đứa con trai lớn. Đào Đào chọc chọc đôi má mềm của Tiểu Tinh, Trương Hân Nghiêu thấy thế liền đặt bé vào trong lòng, cách xa Vọng Tinh một tí. Bồng Bồng thấy rất vi diệu, em trai út đang bô bô ba ba với mọi người, không phải lúc nãy còn đang khóc sao.
Bế nốt Bồng Bồng ngồi vào lòng mình, Trương Hân Nghiêu hôn lên đầu nhỏ của hai con "Tiểu Bồng, con đang thắc mắc gì sao?"
Bồng Bồng và Đào Đào năm nay năm tuổi, cái tuổi đầy hiếu kỳ và mong muốn khám phá thế giới bên ngoài. Bồng Bồng hay thắc mắc, hỏi rất nhiều thứ. Còn Đào Đào thì ngoan ngoãn hơn, hỏi về bài tập là chủ yếu.
Tiểu Bồng lắc đầu, không hỏi thì hơn, dù sao bé vẫn còn rất nhiều thời gian để quan sát em trai. Cả nhà ngồi vây quần bên nhau không lâu thì đến bữa tối, Tiểu Vọng Tinh được đặt lại trong nôi, ngậm ti giả trong đến là đáng yêu. Bữa tối giáng sinh của gia đình Tỉnh Lung, ấm cúng và tràn ngập hạnh phúc.
Sau khi dỗ con trai út ngủ, Tỉnh Lung sang phòng hai đứa lớn. Hai đứa rút đầu vào trong lòng ngực Trương Hân Nghiêu mà nghe chuyện cổ tích, người lớn thì kể đến hăng say. Tỉnh Lung dựa lưng vào cửa mỉm cười, cảm thấy mình thật may mắn khi có được Tiểu Bồng, Tiểu Đào, Tiểu Tinh và cả Trương Hân Nghiêu nữa.
Nhìn cậu chìm vào suy nghĩ riêng, Trương Hân Nghiêu cũng cố gắng dỗ hai đứa con để dỗ vợ. Hắn âm thầm thả một ít pheromone của mình ra, vừa kiên nhẫn kể chuyện. Chưa đầy ba phút sau, hắn đã nghe tiếng thở nhè nhẹ phát ra từ hai bên trái phải. Ghém góc chăn lại cho kỹ, hắn đi đến chỗ Tỉnh Lung, nhấc bổng cậu lên. Tỉnh Lung giật mình, hai tay vòng qua cổ hắn tìm điểm dựa, cậu đấm nhẹ lên vai hắn "Làm cái gì thế hả?"
"Mở quà giáng sinh thôi." Hắn bước đi thật nhanh, chẳng mấy chốc mà đến phòng riêng của hai người.
WARNING: H, KHÔNG ĐỌC ĐƯỢC XIN VUI LÒNG CLICKBACK. BẠN ĐÃ ĐƯỢC CẢNH BÁO
.
.
.
.
.
Nhẹ nhàng đặt Tỉnh Lung lên giường, hắn thâm tình nhìn cậu, nhìn con người mà mình đã luôn mơ ước từ nhỏ. Tỉnh Lung cũng nhìn hắn, nhớ lại quãng thời gian đánh nhau đến sức đầu mẻ trán kia, lại mỉm cười.
"Bảo bối, em cười gì thế?". Trương Hân Nghiêu hỏi, tay phải không rãnh rỗi vén lên từng lớp áo của cậu, tham lam sờ mó.
"Không có gì. Chỉ là nghĩ đến một tên ngốc vì mấy viên kẹo mà say mê em cả đời thôi."
"Tên ngốc đó không chỉ si mê em một đời, mà là kiếp sau, kiếp sau nữa, chỉ có thể chìm đắm vì Tỉnh Lung."
Nói rồi hắn cúi đầu hôn lên môi cậu. Lúc đầu chỉ đơn giản là môi chạm môi, sau đó tăng dần mức độ. Cậu hé miệng để đón nhận lưỡi của hắn, như một con rắn, lưỡi của hắn khuấy đảo khoang miệng của cậu, từ lưỡi đến răng và lợi, mỗi nơi hắn đều chạm qua một lần. Tỉnh Lung vòng tay sau lưng hắn, ôm trọn con người cao lớn này vào lòng, mắt cậu nhắm chặt, tận hưởng nụ hôn sâu.
Trương Hân Nghiêu tách môi mình ra, kéo ra một sợi chỉ bạc đa tình. Hắn khóa thân thể Tỉnh Lung bên dưới, tách hai chân cậu ra ngồi vào giữa. Hắn cởi phăng chiếc áo len đang mặc, ánh mắt chưa từng rời khỏi khuôn mặt đang đỏ bừng của cậu. Tỉnh Lung giơ hai tay lên, hắn hiểu ý giúp cậu cởi mấy lớp áo.
"Nhìn này, có tí thịt nhìn em thật đẹp." Trương Hân Nghiêu vừa nói vừa lấy tay ngắt lên đầu ngực của Tỉnh Lung.
"A...." Cậu kêu lên một tiếng, sau sinh sản thì ngực phát triển để tuyến sữa có thể hoạt động, Vọng Tinh chưa đến thời gian cai sữa nên ngực cậu bây giờ rất nhạy cảm, chỉ chạm nhẹ vào liền có cảm giác.
Mắt Trương Hân Nghiêu sáng lên, hắn cúi đầu cắn vào ngực cậu, tay cũng giúp đỡ cậu xoa nắn bên kia. Hắn dùng răng khiêu khích, cắn nhẹ lên đầu nhũ rồi day day, làm ngực cậu tiết ra dòng sữa ngọt lịm. Tỉnh Lung chìm vào dục vọng, ôm lấy đầu hắn nhấn nhấn xuống, bên dưới cũng có dấu hiệu phất lên.
Trương Hân Nghiêu liếm đến giọt sữa cuối, hắn ngẩng mặt nhìn biểu cảm của Tỉnh Lung, con ngươi chuyển sang màu vàng. Hắn lại một lần nữa hôn cậu, cũng nghiêng người để tiện cởi phăng những thứ còn lại trên người. Vừa hôn vừa lần mò xuống phía dưới, an ủi tiểu Tỉnh Lung.
Những tiếng rên nhỏ nhặt đều bị Trương Hân Nghiêu nuốt lấy, hắn hôn một cách kịch liệt, tay bên dưới cũng không ngừng vuốt ve, ngón tay xấu xa thỉnh thoảng lại đâm nhẹ vào lỗ nhỏ.
Pheromone của Tỉnh Lung thỏa sức thoát ra ngoài, kích thích Trương Hân Nghiêu đến cực độ. Hắn gấp gắp, không trêu đùa tiểu Tỉnh Lung nữa, ngồi thẳng dậy, tách hai chân của cậu ra để nhìn rõ bên dưới.
Tỉnh Lung xấu hổ che mặt đi, vài tiếng rên vụn vỡ thoát ra giữa hai bàn tay. Hiện giờ cơ thể cậu đỏ rực như tôm luộc, pheromone Iris ánh tím quen thuộc càng khiến cậu bị kích thích hơn nữa, bên trong chưa được khuếch trương nhưng đã ướt đẫm.
"A...anh...nhanh lên."
"Bảo bối đừng vội, đêm còn dài cơ mà."
Trương Hân Nghiêu cũng đang khó chịu, nhưng hắn không muốn ăn nhanh nuốt gọn, hắn muốn từ từ thưởng thức Tỉnh Lung. Trương Hân Nghiêu cúi xuống, đem tiểu Tỉnh Lung nuốt vào, nhả ra một cách đều đặn, một tay sờ sờ vòng eo nhỏ xinh, một tay trêu đùa túi tinh.
Tỉnh Lung bị kích thích, cả người ưỡn lên, muốn đem dương vật chôn sâu hơn. Cậu nức nở rên lên ngắt quãng, lúc tưởng chừng sẽ phóng thích hắn lại nhả ra, cười xấu xa mà nhìn cậu.
"Anh...anh...bắt nạt em." Cậu nhìn hắn mà lên án, đôi mắt ngập nước tràn đầy trách móc.
"Anh yêu Lung nhi không siết, sao có thể bắt nạt em được."
Hắn kéo một cái gối nhỏ gác eo cậu, gập chân cậu lên cao một tí để nhìn rõ lỗ nhỏ đằng sau. Hắn để hai ngón tay thon dài vào miệng cậu. Tỉnh Lung cũng ngoan ngoãn liếm lấy, hai tây ôm chặt cánh tay của hắn. Lưỡi cậu chạm vào da của Trương Hân Nghiêu tạo cảm giác ngưa ngứa, hắn đem ngón tay rút ra rồi lại đâm vào, làm như động tác giao hợp.
Tỉnh Lung cảm thấy tức mình, Trương Hân Nghiêu toàn trêu chọc cậu. Đẩy tay hắn ra, dưới sự ngạc nhiên của hắn mà áp xuống, hai người đổi vị trí. Trương Hân Nghiêu nhếch mép, hai tay đặt sau mông của Tỉnh Lung.
Cậu cúi người xuống, dùng răng kéo chiếc quần thun lẫn quần lót xuống, con quái thú của hắn bật ra, đập vào mặt cậu. Cậu không chần chừ mà đưa nó vào miệng, liếm dọc chiều dài, rồi lại nghịch ngợm cắn nhẹ vài lần, con quái thú không chịu không nổi kích thích, lớn và căng cứng hơn lúc ban đầu rất nhiều.
Trương Hân Nghiêu kéo cậu nữa nằm nữa ngồi bên cạnh, miệng cậu vẫn đang phục vụ dương vật của hắn, tay hắn thì cắm vào mông cậu xoay tròn. Ngón tay gẩy gẩy lên vách tường, song còn cong ngón tay lại, mở rộng vách tường. Lúc hắn đưa ngón thứ ba vào, bên trong cậu đã chảy rất nhiều nước, mất khống chế mà tràn ra drap giường.
Tỉnh Lung vẫn đang ra sức lấy lòng quái thú trong miệng, eo mông đều lắc. Trương Hân Nghiêu nhìn không nổi nửa rồi, đẩy đầu cậu để giải thoát dương vật. Hắn để cậu ngồi trên chân mình, vuốt ve khuôn mặt của Tỉnh Lung "Nếu em cảm thấy khó chịu, tự ngồi lên đi."
Cậu cũng khuôn ngần ngại mà nắm lấy dương vật của hắn, nhắm đến lỗ nhỏ mà ngồi xuống. Dù cả hai đã làm tình bao nhiêu lần đi nữa, kích cỡ của nó đúng là dọa người, chưa được một nửa liền bị ứ nghẹn. Trương Hân Nghiêu khó chịu, nắm lấy eo cậu mà đè xuống, bên dưới cũng thúc lên mãnh liệt.
"A...a."
Khích thích quá lớn làm cậu sướng như lên trời, khoái cảm từ phía sau tràn lên xương cụt, đến từng dây thần kinh. Cậu ưỡn người ra sau mà rên lên. Vòng eo mạnh mẽ của Trương Hân Nghiêu hoạt động mạnh, thúc lên phía trên rồi thả xuống giường. Tiểu Tỉnh Lung theo từng hành động của hắn mà lắc lư.
Được một vài phút, hắn mặc kệ hai người còn dính lấy nhau mà đẩy cậu xuống giường, cắm rút càng tàn nhẫn hơn, làm cậu khóc rên lớn hơn. Hắn rút dương vật ra gần hết, rồi đẩy thật mạnh vào bên trong, lặp lại vài lần liền đụng đến cửa khoang sinh sản.
"A...ư...anh đừng."
Đầu dương vật to lớn ép mở cửa khoang sinh sản khiến cậu đau đớn, nhưng qua vài lượt cắm rút thì xen lẫn trong đau đớn là khoái cảm cực đỉnh. Trương Hân Nghiêu dừng lại một tí, nâng eo cậu lên cao hơn, ở góc độ này cậu có thể thấy bên dưới mình đang ngậm một cây thiết bổng đỏ rực to lớn. Hắn tìm được góc độ, tàn nhẫn đâm vào bên trong, cửa khoang sinh sản mở toang đón lấy quy đầu cực đại.
Mắt Tỉnh Lung trắng dã, lần nào làm tình đều sướng đến run người. Vách tường non mềm bị ma sát sinh ra khoái cảm, khoang sinh sản đón lấy một phần dương vật cũng sinh ra khoái cảm. Cậu không thể khống chế được chính mình nữa, mồ hôi rịn ra khiến cơ thể cậu trơn trượt. Hắn cúi đầu cắn lên ngực cậu, tham lam mút sữa mát ngọt, bên dưới vẫn đẩy đưa mãnh liệt. Tỉnh Lung cảm giác như mình đang đến giới hạn, muốn bắn ra.
"Muốn...muốn bắn."
"Không...hộc....đến, cùng nhau bảo bối."
Hắn buông tha cho đầu vú tràn ngập dấu răng, càng dùng sức nhồi nhét dương vật vào bên trong. Hắn nắm lấy dương vật của cậu, dùng ngón tay ngăn lỗ nhỏ lại, khiến cậu không thể giải phóng.
"Anh...Hân Nghiêu....ông xã, cho em, bắn, bắn đi mà."
Hắn nghe rất rõ "ông xã", bên dưới càng thêm điên cuồng, hắn hôn cậu, nụ hôn đầy ướt át. Khi hắn thả tay ra khỏi tiểu Tỉnh Lung, cả hai đều đến giới hạn. Cậu bắn ra, dính đầy lên người hắn. Còn tinh dịch của hắn đều toàn bộ nằm trong khoang sinh sản.
Hắn cùng cậu đều thở hồng hộc, cùng tư thế đó mà hôn cậu một lần nữa. Nụ hôn đầy dịu dàng của hai người yêu nhau.
Trong khi đang đê mê, cậu cảm giác được quái thú trong người rục rịch chuẩn bị phất dậy. Cậu lại một lần nữa đón lấy một vòng đầy khoái cảm.
Không biết trải qua bao lâu, lúc gần ngất đi thì hắn thủ thỉ tâm tình vào tai của cậu "Tỉnh Lung, anh yêu em."
Cậu không còn sức để trả lời, nhưng vẫn cố gắng nhép miệng trả lời hắn "Em cũng yêu anh", rồi ngất đi.
____
Mỏi lưng quá hụ hụ :") Một chiếc phiên ngoại được viết trong vòng một tiếng rưỡi =)) Một lần nữa chúc mọi người giáng sinh vui vẻ na~
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen247.Pro